Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu không chỉ đem đến hạnh phúc mà nó còn là chất xúc tác để hai người cùng nhau tiến triển trong con đường học tập. Trong những ngày thi học kì 1, cả hai đã hỗ trợ cho nhau để có thể vượt qua các môn thi một cách dễ dàng. Kết quả cuối cùng của kì thi học kì 1 đó là cả hai đều đạt loại xuất sắc. Và phần thưởng cho cả hai người đó là suất học bổng mà nhà trường trao tặng cho những sinh viên có kết quả học tập và rèn luyện đạt loại xuất sắc. Đây chính là thành quả cho sự nỗ lực của cả hai người. Và người vui nhất chính là Như Lan, khi được nghe tin mình sẽ nhận được học bổng . Những gì mà cô cố gắng đã được đền đáp.Số tiền này cô sẽ đưa lại cho mẹ để mẹ có thể trang trải cho cuộc sống. Dù cô biết mẹ cô vẫn đủ sức lo cho cô nhưng cô muốn mình có thể làm được một chút gì cho mẹ chứ hồi giờ cô vẫn chưa thể làm được điều gì cho mẹ cả. Và giờ chính là lúc cô có thể làm một chút bất ngờ cho người mà cô yêu thương và kính trọng nhất được vui, mẹ vui là cô cũng vui. Đang suy nghĩ thì cô nghe Mai Anh nói:

- Chúc mừng hai người nha, mà hai người có bí quyết gì học giỏi thế chỉ cho tớ với, để học kì sau tớ giành cái học bổng cho bằng bạn bằng bè đi.

- Cậu cứ siêng năng chăm chỉ học tập là được thôi mà. Gia An

- Tớ không phải lười biếng đâu nhưng chắc không có động lực của tình yêu nên chắc khó mà nhận được quá.

- Cậu mà không có sao, vậy Hữu Nam cậu để đâu vậy. Cậu đừng giấu nữa, tớ đi guốc trong bụng cậu luôn rồi đấy. Gia An

- Tớ có giấu gì đâu, không có thì tớ nói không có thôi. Cậu mà đi guốc trong bụng tớ là lủng bụng tớ đấy. Đến lúc đó tớ sẽ bắt cậu lấy tiền học bổng mà đền đấy.

- Nếu Mai Anh đã không thích nói thì đừng ép cậu ấy nữa Gia An, rồi đến một lúc nào đó thích hợp rồi cậu ấy sẽ nói với chúng ta thôi mà, phải không Mai Anh.

- Ờ, mai mốt mà tớ có người yêu tớ sẽ nói cho 2 cậu biết trước mà.

- Tớ sẽ nghe Như Lan nhưng mà tớ không tin cậu và Hữu Nam không có gì. Thôi giờ chúng ta đi ăn gì đi để chúc mừng cho tớ và Như Lan nhận được học bổng chứ nhỉ.

- Ừ, được đấy. Tớ sẽ gọi nhiều đồ ăn,thức uống và đồ ăn vặt ăn cho đã.

- Cậu ăn có hết không mà gọi nhiều thế.

- Ăn chùa mà phải ăn cho nhiều chớ. Haha

- Như Lan, chúng ta đi thôi để cậu ấy ở đó mà mơ với tưởng nha. Nói xong Gia An kéo tay Như Lan đi làm cho Mai Anh phải chạy theo.

- Chờ tớ đi với chứ. Làm gì hai cậu đi như ma đuổi vậy.

- Tại thấy cậu đang trên mây với vị thần tiên nên tớ không nỡ gọi đấy mà.

- Tớ cũng mới gặp một vị thần tiên, vi thần tiên ấy nói cậu sao mà keo thế sao lại không cho một người đẹp như tớ đi cùng.

- Vậy luôn đó hả, chắc vị thần tiên ấy lúc gặp cậu chắc con mắt của ổng đang bận nhìn ở đâu đấy chứ.

- Ý cậu nói là tớ xấu hả

- Cậu nói chứ không phải tớ nói nha. Haha Nói xong Gia An lo chạy lẹ về phía bãi giữ xe

- Cậu dám chê tớ xấu ak. Mai Anh cũng đuổi theo Gia An tới bãi gửi xe.

Nhìn thấy hai người như thế mà Như Lan không phải bật cười, lúc nào hai người họ cũng như mèo với chuột vậy.

Mai Anh đuổi theo tới bãi gửi xe thì cô chạy tới đánh vài phát vào vai Gia An, rồi chạy tới xe của mình.

Nhìn nhỏ nhắn thế sao mà đánh đau dữ vậy trời. Gia An xoa chỗ mới vừa bị Mai An đánh.

Một lúc sau thì hai người cũng chạy ra ngõ nơi Như Lan đang chờ hai người.

- Em đợi có lâu không, tại Mai Anh đánh nên An mới ra lâu như thế đấy

- An đau chổ nào, để em xoa cho.

- Đau chổ này nè. Gia An chỉ chổ đau cho Như Lan

- Hết đau chưa, Như Lan hỏi khi đã xoa cho Gia An

- Giờ hết đau rồi, tại nhờ tay của em đấy. Gia An vừa nói vừa cười với Như Lan.

- Sao An dẻo miệng thế nhỉ.

- An chỉ dẻo miệng với em thôi, chứ không dẻo miệng với ai đâu

- Nói là phải giữ lời hứa đấy. Thôi mình đi đi, Mai Anh đang đợi kìa.

- Tuân lệnh tình yêu của tôi.

Nói về Mai Anh, chạy ra ngoài ngõ đợi hai người, cả năm phút rồi mà chưa thấy hai người đi, Cô nghĩ không biết hai người làm gì ở đó mà lâu thế trời. Mà sao hai người tình cảm thế nhỉ, đến mình cũng phải ghen tị. Cô cũng ước cô vói Hữu Nam cũng được như vậy thì hạnh phúc biết mấy. Đang suy nghĩ thì Gia An chạy tới.

- Đi thôi

- Hai người làm gì mà lâu thế hả, làm tớ đông thành đá rồi đây nè.

- Thông cảm nha, tại hồi nãy cậu đánh đau quá nên Như Lan xoa cho tớ.

- Sướng quá rồi còn gì, vậy hồi nãy tớ biết tớ nện thêm mấy cái nữa ha.

- Thôi cậu tha cho tớ đi, cậu mà đánh nữa chắc tớ chết mất thôi

- Nói vậy thôi, chứ tớ mà đánh cậu nữa, sẽ có người đau lắm đấy phải không Như Lan. Mai Anh hỏi xong thì cho xe chạy.

- Cậu ấy là vậy đấy, mà nếu không có cậu ấy chắc An sẽ buồn lắm.

- Em hiểu mà, em mong cậu ấy vói Hữu Nam sẽ thành đôi.

- Ừ, An cũng mong vậy. Thôi chúng ta đi. Nói xong Gia An cho xe chạy đuổi theo Mai Anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net