Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi về đến nhà thì Như Lan đã ôm chầm lấy mẹ và nói với mẹ trong niềm hạnh phúc:

- Mẹ ơi con muốn nói với mẹ chuyện này.

- Chuyện gì mà con gái mẹ vui thế nhỉ? Hay là có bạn trai rồi à.

- Dạ đâu có, con xấu ai mà thèm yêu me. Cô nói vậy nhưng trong lòng lại cảm thấy day dứt, cô đã có người yêu nhưng cô lại không thể nói cho mẹ biết. Cô cũng không biết sau này khi mà cô công khai tình yêu của cô và Gia An liệu mẹ cô có đồng ý không, liệu cô có thể vì tình yêu mà bất hiếu với mẹ nếu mẹ cô không đồng ý, điều này cô không dám nghĩ tới. Thôi thì tới đâu hay tới đó vậy, giờ cô và Gia An vẫn đang hạnh phúc. Có người đã nói đừng hoài niệm nhiều về quá khứ và đừng lo lắng quá về tương lai mà hãy sống thật trọn vẹn cho giây phút hiện tại. Đó là cách sống sẽ làm cho ta cảm thấy hạnh phúc nhất.

- Con gái mẹ đâu có xấu chứ, đối với mẹ con luôn đẹp nhất. Bà Hoa cười hiền với Như Lan

- Chỉ có mẹ là yêu con nhất thôi ak.

- Cái con bé này, mẹ phải yêu con nhất chứ. Nhưng rồi cũng sẽ có một người yêu con và sẽ ở bên cạnh con đến suốt cuộc đời. Người ấy sẽ là bờ vai vững chắc để cho con tựa vào. Khi mẹ không còn bên cạnh con nữa người ấy sẽ thay thế cho mẹ chăm sóc con. Người ấy là người mà con gọi bằng chồng đấy.

- Con không lấy chồng đâu, chỉ muốn ở bên cạnh chăm sóc mẹ thôi ạ

- Con gái ngốc à, ai rồi lớn lên cũng phải dựng vợ gả chồng. Mẹ rồi cũng già rồi cũng về với tổ tiên làm sao mà ở với con đến suốt cuộc đời được. Mà con có chuyện gì mà vui thế

- Con nhận được học bổng học kì này mẹ ạ. Như Lan nói với mẹ về việc cô nhận học bổng.

- Con gái mẹ giỏi quá đi. Mẹ vui và hạnh phúc quá. Giờ con gái mẹ có muốn mẹ thưởng gì không?

- Con không muốn gì hết mẹ ạ, con chỉ muốn một điều duy nhất thôi đó là mẹ luôn mạnh khỏe và sống mãi với con để con có thể đền đáp những công ơn như biển trời của mẹ đã nuôi dưỡng con lớn khôn như bây giờ. Còn số tiền học bổng con sẽ đưa hết cho mẹ, mẹ muốn mua gì hoặc làm gì cũng được ạ.

- Con cứ giữ lấy, muốn tiêu gì thì tiêu. Chừng nào con đi làm đến lúc đó mẹ sẽ lấy đấy.

- Giờ con cũng đâu có mua gì, cứ coi như là mẹ giữ giùm con nha mẹ.

- Mẹ sẽ một phần nhưng còn một phần thì con mua sắm gì cho con chứ, cũng sắp tết đến nơi rồi.

- Dạ, con tuân lệnh mẹ yêu của con.

- Con bé nay, lớn rồi mà giống như con nít vậy.

- Con dù lớn nhưng mà vẫn là bé bỏng đối với mẹ mà phải không ạ

- Ừ, Thôi con chuẩn bị đi tắm đi, mẹ đi nấu cơm.

- Thôi để con nấu cho mẹ, mẹ cứ nghỉ nghơi đi ạ.

- Mẹ nói rồi, giờ mẹ vẫn còn khỏe thì mẹ vẫn cứ làm, mai mốt là mẹ sẽ không làm gì nữa cho vợ chồng bây nuôi mẹ. Lúc đó có nhờ mẹ cũng không làm đâu.

- Dạ, mẹ nói vậy thì con xin nghe. Mai mốt con sẽ không cho mẹ làm bất cứ thứ gì hết, chỉ ở nhà coi tivi thôi ạ.

- Uhm, thôi con đi tắm đi. Mà không hiểu sao con gái mẹ cũng đâu đến nỗi nào mà tới giờ vẫn chưa có ma nào thèm tới đây để mẹ xem mặt hết vậy nhỉ

- Thì tại duyên con chưa tới mà mẹ. Thôi con đi tắm đây ạ. Như Lan lo đi nhanh chứ không là mẹ cô lại đề cập đến chuyện này nữa.

Cô đi lên phòng định lấy đồ đi tắm thì có điện thoại của Gia An gọi tới:

- Em yêu đang làm gì thế. Gia An nói bên đầu dây

- Em đang nói chuyện với Gia An nè.

- Vậy nói chuyện xong với An em sẽ làm gì

- Em sẽ đi tắm chứ hồi chiều giờ hôi lắm rồi

- An ước gì An ở ngay bên cạnh em nhỉ.

- Để làm gì

- Để ngắm em chứ để làm gì.

- Sao đầu óc không trong sáng lúc nào hết vậy.

- Thì ngắm người yêu mình đâu có gì sai nhỉ.

- Ngắm xong thì làm gì nữa.

- Ngắm xong thì sẽ làm những điều mà An muốn thôi.

- Đầu óc sao mà đen tối quá. Em không nói với an nữa đâu. Em đi tắm đây.

- Thì An chỉ ước thôi mà, mà ước thì có bao giờ trở thành hiện thực đâu.

- Đợi mai mốt nuôi được người ta thì muốn gì làm gì cũng được hết á

- An sẽ nuôi được em mà, An hứa đấy. Sẽ cố gắng đem đến hạnh phúc cho em dù cuộc sống có như thế nào đi chăng nữa.

- Em tin tưởng vào An mà, thôi em đi tắm đây. Mà An đã ăn gì chưa.

- An chưa ăn nhưng giờ thì an thấy no rồi vì nói chuyện với em thì bao nhiêu mệt mỏi và cả cơn đói bụng đều biến hết rồi Như Lan à.

- Em thấy rất vui khi An nói vậy nhưng mà An lo đi ăn đi chứ không đau bao tử đó.

- Ừ, an sẽ đi ăn. Em đi tắm đi rồi cũng lo mà đi ăn đi nha.

- Dạ. Chúc An ăn ngon miệng nha

- Uh. Chập nữa An sẽ nhắn tin cho em. An tắt máy đây.

- Dạ.

Khi Gia An tắt máy rồi, Như Lan cảm thấy quá hạnh phúc những lời mà Gia An nói đã làm tan chảy trái tim của cô. Cô sẽ luôn trân trọng những phút giây hạnh phúc này. Cô cảm thấy mình quá hạnh phúc khi có hai người quan trọng nhất cuộc đời ở bên cạnh đó là mẹ và Gia An.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net