Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chuẩn bị đi nha, chập nữa An sẽ đến chở em đi chơi Noen, nhớ là mặc áo ấm vào nha em chứ trời lạnh lắm đấy. Gia An gọi điện cho Như Lan dặn cô

- Dạ, em sẽ mặc áo dày là dày luôn. Hihi

- Ừ, biết vậy là tốt rồi. An tắt máy đây.

- Dạ.

Zậy là một mùa noen nữa lại đến. Đây là sẽ là ngày mà những đứa trẻ rất thích bởi vì chúng sẽ được ong già noen tặng cho chúng những món quà mà chúng mơ ước. Vào ngà này ông noen với bộ râu màu trắng dài ơi là dài sẽ cũng với những con tuần lộc sẽ rong ruổi khắp nơi vào đêm giáng sinh để trao đến những món quà cho những đứa trẻ đang háo hức để gặp được ông và nhận được những món quà từ ông. Mùa đông dù rất lạnh nhưng đối với những người đang yêu thì có lẽ họ sẽ không cảm thấy lạnh vì trái tim của họ đã sưởi ấm cho nhau. Khi yêu la thế, luôn cảm thấy ấm áp dù trời có giá băng như thế nào đi chăng nữa. Như Lan mỉm cười, vậy là noen năm nay trái tim sẽ không còn lạnh giá nữa mà đã có ai kia sưởi ấm trái tim cô rồi. Đôi lúc cô cứ tưởng mình đang mơ vậy và cô sợ nó sẽ đi qua mất nhưng giờ thì cô cảm thấy không còn lo sợ nữa mà tình yêu vẫn ở bên cạnh cô, vẫn luôn ngọt ngào và nồng ấm. Dù trời lạnh nhưng lòng cô lại thấy ấm áp, giờ cô chẳng mong gì cả, cô chỉ mong là mình sẽ được ở bên cạnh người mà cô yêu. Được cùng người ấy ngắm ánh hoàng hôn trên bãi biển bao la rộng lớn, ngắm ánh sao trời mỗi khi đêm về và quan trọng nhất là được cùng người ấy nắm tay nhau đi hết quãng đường còn lại của cuộc đời này. Nếu được như vậy có lẽ cô là người hạnh phúc nhất thế gian này. Những dòng suy nghĩ cứ tuôn trào trong cô đến nỗi khi mẹ cô gọi mà cô cũng không nghe thấy phải đến lần thứ 3 cô mới bừng tỉnh rồi ra mở cửa cho mẹ

- Con bé này làm gì mà mẹ gọi mãi mà không thấy lên tiếng gì hết vậy hả.

- Con xin lỗi mẹ, tại con đang suy nghĩ nên không nghe mẹ gọi ạ.

- Suy nghĩ gì mà tập trung đến nỗi không nghe tiếng mẹ gọi luôn thế, chắc chỉ đến người yêu nên mới thế thôi. Bà Hoa trách yêu con gái

- Sao mẹ nói trúng tim đen mình giữ vậy trời, Như Lan thầm nghĩ nhưng cô muốn đáng trống lảng với mẹ cô

- Dạ đâu có, con đang nghĩ đến là mẹ con đẹp thế không biết có nên tìm một người để bầu bạn lúc tuổi già không ạ.

- Con bé này ăn nói lung tung không vậy, vậy là con muốn chia sẻ tình cảm của mẹ cho người khác à.

- Không ạ, nhưng con thương mẹ. Mẹ đã khổ vì con quá nhiều rồi. Con chỉ muốn mẹ được vui vẻ lúc tuổi già, con sợ lúc con đi làm hay đi đâu quá lâu mẹ ở nhà một mình buồn. Nếu có người ở bên cạnh mẹ, con sẽ an tâm hơn ạ

- Mẹ chỉ cần có con bên cạnh được rồi.Với lại mẹ cũng đã già rồi nên cũng không muốn nghĩ đến chuyện đó nữa. Mẹ chỉ mong con sẽ tìm cho mình một người đàn ông tốt, có như vậy mẹ mới thấy an tâm hơn khi rời xa con

- Con sẽ không cho mẹ rời xa con đâu. Nếu mẹ đi là con đi theo mẹ luôn đó

- Con nói gì mà tầm bậy vậy Như Lan, mẹ già rồi thì chuyện đó sớm muộn rồi cũng tới nhưng con còn trẻ sao lại như vậy được. Con phải có trách nhiệm với cuộc đời con chứ. Ai sinh ra trên đời này đều có một sứ mệnh riêng của mình cả, không phải muốn chết là chết được đâu. Mẹ biết là con thương mẹ nhưng nếu con đi theo mẹ liệu mẹ có vui hay không hay cảm thấy có lỗi khi vì mẹ mà con phải từ bỏ cuộc đời sớm đến vậy. Cho nên từ bây giờ không được nói như thế nữa có biết không.

- Dạ, con sẽ không nói thế nữa ạ. Mà hồi nãy mẹ kêu con có gì không mẹ

- Mẹ định hỏi là đêm nay con có đi chơi đâu không.

- Dạ, con đi chơi với Gia An và Mai Anh ạ

- Uhm, cũng được. Nhưng nhớ về sớm nha con. Nhớ mặc áo ấm vào chứ trời lạnh lắm đó. Thôi chuẩn bị đi, mẹ đi ra đây.

- Dạ, mẹ lúc nào cũng là nhất đối với con cả, con yêu mẹ nhất trên đời. Như Lan vừa nói vừa ôm mẹ

- Giờ là yêu nhất nhưng mai mốt có người yêu thì bà già này đứng thứ hai thôi.

- Không bao giờ đâu, mẹ sẽ luôn nhất đối với con. Người yêu con sẽ đứng thứ hai.

- Ừ, mẹ biết rồi. Thôi cho chuẩn bị đi chứ không chập nữa Gia An tới nó lại chờ.

- Dạ. Con chuẩn bị đây ạ.

Bà Hoar a ngoài cho Như Lan thay đồ. Bà thấy lo cho Như Lan, lớn rồi mà giống như con nít quá. Bà sợ con bà sẽ khổ, bà hi vọng sẽ có một người con trai tốt đến bên cạnh và đối xử tốt với Như Lan có như vậy thì bà mới nhắm mắt xuôi tay được. Trong lúc đó Như Lan đang thay đồ, cô mặc đầm màu hồng kết hợp với đi giày cao gót làm cho cô trông rất dễ thương. Người ta có câu " Người đẹp vì lụa, lụa tốt vì phân" chẳng sai chút nào trong trường hợp này. Trong khi Như Lan chuẩn bị gần xong thì Gia An cũng vừa tới, cô bước vào nhà và lễ phép chào bà Hoa

- Con chào bác ạ

- Gia An đến rồi hả con, con ngồi đợi đây tí nha để bác vào gọi Như Lan. Bà H Hoa nói xong liền vào phòng gọi Như Lan:

- Như Lan, con xong chưa Gia An nó đến rồi đấy.

- Dạ, con xong rồi mẹ. Con sẽ ra liền

- ừ. Gọi xong bà Hoa đến nói chuyện với Gia An. Hai bác cháu nói chuyện một lúc thì Như Lan bước ra. Khi cô bước ra thì ai cũng phải ngước nhìn và người bất ngờ nhiều nhất là Gia An

- Hôm nay con gái mẹ đẹp quá. Bà Hoa khen con gái mình

- Con gái mẹ đẹp lâu rồi mà.Hjhj

- Uhm, con gái mẹ lúc nào cũng đẹp hết. Ủa, sao co người không nói gì hết vậy cà. Bà Hoa muốn nói đến Gia An, cái người đang ngẩn ngơ vì vẻ đẹp của Như Lan. Đến khi Như Lan lay người cô mới tỉnh.

- Làm gì mà ngây người dữ vậy. Như Lan hỏi

- Thì có người đẹp quá làm cho người ta ngẩn người luôn rồi nè. Gia An trả lời khi đã quay về với thực tại

- Thiệt không đó, có thì nói không có thì thôi nha, không ai ép đâu.

- Người ta nói thiệt mà sao không tin nhỉ.

- Thôi hai đứa đi đi, nói nữa là trê luôn đấy. Bà Hoa phải ra can ngăn chứ không hai đứa này nói đến sáng cũng chưa xong nữa

- Dạ, vậy tụi con đi. Con chào bác ạ

- Thưa mẹ con đi

- ừ, hai đứa đi rồi tranh thủ về sớm đấy.

- dạ. Cả hai đồng thanh

Khi đã chào mẹ cả hai bước ra xe của Gia An. Vừa bước tới xe, Gia An nói nhỏ với Như Lan: Thực sự hôm nay em rất đẹp, nhưng mà An rất ích kỉ, An chỉ muốn một mình An nhìn thấy vẻ đẹp của em chứ ra ngoài An sợ những đàn ông khác sẽ nhìn thấy được vẻ đẹp này và sẽ theo đuổi em.

- An đã biết trái tim em thuộc về ai rồi thì em chỉ chung thủy với người đó thôi. Với lại hôm nay em mặc như thế này là vì Gia An thôi, chứ không vì cái gì cả.

- Ừ, An biết rồi. Giờ chúng ta đi thôi. An sẽ dẫn em tới nơi này một lát rồi An sẽ dẫn em ra ngoài đón Noen.

- Mà đi đâu vậy An.

- Tới đó rồi em sẽ biết thôi. Nói xong Gia An rồ ga cho xe đi

- Mà hôm nay, Mai Anh không đi với chúng ta sao.

- Cậu ấy ở nhà nói chuyện với Hữu Nam, bây giờ hai người ấy có tiến triển rồi đấy. Cũng mừng cho cậu ấy.

- Dạ. Em cũng mừng cho cậu ấy. Yêu và được yêu là niềm hạnh phúc nhất.

- Uhm. Cho nên chúng ta sẽ luôn bên cạnh nhau em nhé. Gia An vừa nói vùa cầm tay của Như Lan trong họ thật hạnh phúc.

10 phút sau thì Gia An chở Như Lan đến quán cà phê Hát cho nhau nghe, khi họ bước vào đã có rất nhiều người ngồi và bên trên là sân khấu có người đang hát say sưa. Gia An kéo Như Lan tới một góc bàn và gọi nước uống. Cô phục vụ tới hỏi hai người uống gì thì Gia An nói cho hai ly trà gừng vì cô nghĩ thời tiết này uống cái gì đó ấm sẽ tốt hơn cho bụng. Khi cô phục vụ đi khỏi thì Như Lan hỏi:

- Sao lại đưa em tới đây.

- Chập nữa em sẽ biết thôi mà. Hai người đang nói chuyện thì có một người đến đập vai Gia An.

- Giờ mới chịu đến đó hả, bữa giờ mất tích đâu rồi. Thủy Nguyên tên của người vừa mới đập vai Gia An

- Bữa giờ em bận quá nên không đến được . Mà giờ em đã đến rồi nè. Lúc này chị vẫn khỏe ak.

- Ừ, chị vẫn khỏe. Mấy đứa cứ hỏi em suốt thôi. Mà hôm nay Mai Anh không đến sao.Mà cô bé nào đây

- Dạ, cậu ấy mắc bậ n chị. Em xin giới thiệu với chị đây là Như Lan, bạn em. Đây là chị Thủy Nguyên chủ quán cà phê này đó Như Lan. Gia An giới thiệu hai người với nhau.

Khi Gia An giới thiệu xong thì hai người cũng có nói chuyện một chút sau đó Thủy Nguyên hỏi Gia An:

- Hôm nay có hát bài nào không Gia An

- Có chị, chập nữa em sẽ nói với ban nhạc.

- Định hát bài nào đây.

- Bí mật chập nũa sẽ bật mí

- Hôm nay còn chơi bài bí mật nữa chứ. Thôi hai đứa nói chuyện tiếp đi, chị vào trong một chút nha

- Dạ.

Hai người nói một hồi thì Gia An đi vào trong để đăng kí nhạc.

- Em đợi đây tí nha, Gia An vào trong một lát.

- Dạ.

Ngồi đợi một lúc thì Như Lan nghe tiếng MC giới thiệu

- Và tiếp theo đây là bài hát " Mùa Đông Không Lạnh" do bạn Lâm Gia An trình bày. Xin cho một tràng pháo tay dành cho bạn Gia An của chúng ta. Khi MC bước vào thì Gia An bước ra chào khán giả sau đó cô cất tiếng hát của mình.:

Anh gặp em giữa trời đông buốt giá,

Mắt ta nhìn tựa đã quen từ lâụ

Em cười tươi như mặt trời cuối đông,

Nụ cười đó, làm sao anh quên.

Ta cách xa muôn trùng mây,

Từng dòng thư gởi kèm nỗi nhớ thương.

Anh nhớ em đêm từng đêm,

Lòng thầm mong thấy em trong phút giây!!!

Ngày gặp em. Đi bên em không nói được câu gì.

Ngồi kề em sao mùa đông thấy không giá lạnh!

Ngày gặp em sương đêm rơi gió rét từng cơn lạnh lùng,

Sao lòng anh thấy ấm nồng cuộc tình đầu tiên.

Giờ chia ly em quay đi che giấu bờ mi lệ rơi,

Ta xa nhau mong đến một ngày gặp lại,

Giờ chia ly anh xa em nhưng sẽ nhớ em người ơi!!!

Trái tim anh, trái tim em không rời xa

Ở phía dưới Như Lan hoàn toàn ngạc nhiên, không ngờ Gia An lại hát hay đến vậy. Từ trước tới giờ Gia An chưa bao giờ nói với cô về điều này. Mà cô cũng thiếu sót nữa, người yêu có tài thế mà cô lại không biết. Cô nhất định phải tra hỏi mới được. Mà bài hát này nghe sao mà ấm đến lạ, cô không biết Gia An hát bài này có dụng ý gì không và việc Gia An kéo cô đến đây có liên quan gì không hay là Gia An muốn hát cho cô nghe bài này. Đang suy nghĩ thì cô nghe mọi người vỗ tay để tán thưởng Gia An quá chừng. Còn có người lên tặng bông cho Gia An mà là con train nha, cô có phần hơi ghen. Người ta đã có chủ rồi đó nha, mà sao Gia An cười tươi như hoa thế kia, ghét thật đấy. Kéo người ta tới đây chỉ để xem màn này thôi sao. Như Lan cũng sợ lắm, cô sợ vi Gia An đẹp mà giỏi nữa thiếu gì người theo đuổi. Cô sợ một ngày nào đó Gia An sẽ chán và không còn yêu cô nữa. Không biết đến lúc ấy cô sẽ như thế nào nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net