Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian cứ thế trôi, cũng gần đến ngày Hữu Nam phải trở về Mĩ để tiếp tục việc học của mình. Bữa giờ do Mai Anh cũng bận đi học nên anh chưa thể hỏi cô về chuyện cô và Gia An. Hôm nay anh nhất định phải hỏi Mai Anh cho bằng được. nghĩ là làm anh liền lấy điện thoại gọi cho Mai Anh:

- Nghe nè, định rủ tớ đi đâu sao?. Đầu dây bên kia là tiếng nói của Mai Anh

- Ừ, tối nay rảnh chứ tớ muốn rủ cậu đi uống nước. Chỉ một mình cậu thôi. Vừa dứt lời thì anh đã nghe tiếng hả rất lớn biểu hiện sự ngạc nhiên của cô. Bởi vì lúc nào đi thì cũng đều có 3 người cả, mà hôm nay thì chỉ có riêng hai người, Mai Anh không ngạc nhiên mới lạ.

- Hả, định tỏ tình với tớ hay sao mà chỉ rủ một mình tớ thôi vậy.

- Tớ có chuyện muốn gặp riêng một mình cậu thôi, có Gia An thì không tiện. Hữu Nam giải thích với Mai Anh.

- Vậy ak, làm tớ tưởng cậu muốn tỏ tình với tớ chứ. Buồn 5s

- Buồn đi rồi tối đi với tớ nha,hihi. Anh biết tính Mai Anh hay giỡn lắm nên anh cũng muốn giỡn lại với cô nhưng anh không biết rằng Mai Anh buồn thật sự bởi vì Mai Anh đã có tình cảm với anh từ lâu nhưng cô không nói ra mà thôi.

- Uh. Tối gặp lại cậu. Mai Anh nói nhưng trong lòng có một chút gì đó hụt hẫng. Cô ước gì Hữu Nam có thể yêu cô nhưng cô biết trong lòng Hữu Nam đã có ai đó rồi, cô cũng nghi là người đó nhưng không biết là chính xác không. Cô cũng cảm thấy đau nhưng nếu là sự thật thì cô cũng đành chấp nhận thôi dù sao tình bạn của cô và Gia An không thể đánh đổi bằng tình yêu được. không thể vì một người con trai mà lại trở mặt nhau, thôi thì chúc phúc cho hai người vậy.

- Cậu chuẩn bị xong chưa, sao lâu thế. Hữu Nam đang gọi hối Mai Anh, số là cô bạn Mai Anh đang trang điểm mà cả nửa tiếng rồi mà chưa thấy xuống nên Hữu Nam sốt ruột quá gọi cho cô nàng.

- Tớ sắp xong rồi, người ta con gái mà phải cho trang điểm nữa chứ, chứ đâu như con trai mấy người chỉ cần 5 phút là xong rồi.

- Được rồi, tớ sai. Xuống nhanh đi. Hữu Nam chỉ còn biết cười trừ mà thôi.

Khoảng 5 phút sau thì Mai Anh xuống. Hôm nay cô mắc rất đẹp đến nỗi Hữu Nam cũng phải đơ đến nỗi Mai Anh phải lây người anh mới tỉnh.

- Nè, làm gì mà nhìn tớ dữ thế.

- Hôm nay cậu đẹp thật đấy

- Mấy bữa trước không đẹp ak

- cũng đẹp nhưng hôm nay đẹp hơn.hjhj. Mời tiểu thư lên xe để tại hạ chở đi uống nước.

- Hôm nay bày bắt chước phim cổ trang nữa chứ, coi quá lậm luôn rồi hả. Vừa nói Mai Anh vừa ngồi lên xe

- Có lẽ vậy.hjhj. Nói xong Hữu Nam cho xe chạy đi, tới chổ quán cà phê mà cả ba hay ngồi.

- Sao có chuyện gì mà phải gọi tớ ra đây thế.

- Hôm bữa tại quán Mì Quảng, cậu với Gia An có chuyện gì sao mà thấy Gia An có vẻ giận vậy.

- À, chuyện đó hả. Mà sao cậu quan tâm tới chuyện đó.

- ờ, thì tớ thấy thắc mắc nên hỏi vậy thôi mà,hôm bữa tớ hỏi mà các cậu nạt tớ có cho tớ biết đâu

- Nói thật đi, có phải cậu thích Gia An không. Dù đã biết nhưng Mai Anh muốn chính miệng của Hữu Nam nói ra.

- ờ thì tớ rất thích Gia An. Hữu Nam nói sự thật nhưng lại không biết rằng chính lời nói đó đã xát thêm nỗi đau của Mai Anh

- Vậy hả, Cậu thích Gia An bao lâu. Dù rất buồn nhưng Mai Anh cũng cố gắng hỏi

- Từ thời cấp 3 rồi nhưng lại chưa thể mở lời.

- Tình yêu đơn phương sao. Sao câu không mở lời với cậu ấy đi, biết đâu sẽ có kết quả thì sao hả, chứ im hoài mai mốt hối hận thì muộn rồi đấy ông tướng. Mai Anh đau lắm khi phải thốt ra những lời này, sao lại khuyến khích người mình yêu đi tỏ tình với người khác chứ. Nhưng biết làm sao được, yêu là vậy chỉ mong những điều tốt đẹp nhất cho người mình yêu.

- Uh, có lẽ tớ phải chớp thời cơ thôi, còn mấy ngày nữa là tớ đi rồi. Mà cậu nói chuyện kia cho tớ đi.

- À, cũng chả có gì đâu. Tớ chỉ chọc Gia An với Như Lan thôi

- Sao lại có Như Lan ở đây. Hữu Nam ngạc nhiê

- Tại 2 người đó gặp nhau trong những hoàn cảnh mà người ta thường nói là định mệnh cho chúng ta gặp nhau đó mà. Tớ nói vậy với Gia An nên cậu ấy giận tớ ấy mà.

- Tớ hết nói nỗi với cậu luôn đó Mai Anh, hết chuyện để chọc hay sao mà cậu lại chọc cậu ấy với một người con gái vậy. Gặp tớ cũng giận huống chi là Gia An.

- Tớ biết sai rồi, hết Gia An rồi tới cậu trách móc tớ. hichic

- Thôi tớ không nói nữa được chưa, đừng khóc nữa. Hữu Nam rất sợ thấy con gái khóc vì anh không biết dỗ làm sao cho họ nín khóc nữa.

- Sao dễ bị lừa vậy. Mới giả đò một tí mà đã cuống lên rổi. Kiểu này phải nói với Gia An là lúc nào cũng khóc để cậu dỗ chơi.haha

- Lại còn chọc tớ nũa chứ. Hữu Nam dí tay vào đầu của Mai Anh

- Đau à nha, dám bạo lực vào phụ nữ yếu đuối hả.

- Cậu mà yếu đuối là tớ chết liền đó. Hữu Nam vừa uống ly cà phê vừa nói

Cậu này sao cứ khích tớ thế nhỉ. Thôi chúng ta về đi, chứ không ba mẹ tớ về không thấy tớ là mệt lắm nha

Con ngoan quá ha. Hữu Nam cười rồi anh gọi tính tiền và trả tiền.

Hữu Nam chở Mai Anh về tới nhà cô

- Cảm ơn cậu về buổi tối hôm nay, nếu không có cậu khuyên thì tớ sẽ không biết mình chờ đợi lúc nào để mà tỏ tình với Gia An nữa. Cậu vào nhà đi, tớ về đây. Chúc cậu ngủ ngon nha.

- Không có gì đâu, mạnh dạn lên. Chúc cậu sẽ thành công. Ngoài thì nói vậy nhưng bên trong thì con tim tan nát.

- Uhm. Cảm ơn câu.Hữu Nam nói xong liền rồ máy cho xe đi để lại phía sau là những nước mắt lăn dài của ai đó. Yêu là phải khổ sở đến như vậy sao, có câu thơ đã nói về tinh yêu đau khổ này:

Hỡi thế gian tình là gì

Sao ai cũng đau khổ vì tình

Yêu để làm gì

Để chuốc lấy đau thương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net