Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày mà Hữu Nam phải trở về Mĩ, nhưng có một điều mà anh nhất định phải làm trước khi đó là thổ lộ tình cảm của anh dành cho Gia An. Mà cả ngày hôm nay thì Gia An lại đi học nên anh chỉ có thể nói ra điều ấy khi Gia An ra sân bay tiễn đưa anh.

-Nhanh quá nhỉ, hôm nay Hữu Nam trở về mĩ rồi. Tối cậu có tới tiễn cậu ấy không Gia An. Mai Anh hỏi Gia An khi cả hai đang trong lớp học.

-Có chứ, bạn bè với nhau mà. Gia An trả lời.

-Cậu nghĩ như thế nào về Hữu Nam Mai Anh hỏi dò Gia An

-Hữu Nam à, cậu ấy đẹp trai, hiền lành và tài năng nữa. Tớ nghĩ cậu ấy sẽ có nhiều người yêu lắm đấy. Gia An

-Trong đó có cậu không, Gia An?

-Có lẽ cả ba chúng ta là bạn bè với nhau lâu năm rồi nên tớ chỉ có tình bạn với cậu ấy mà thôi. Nếu tớ mà vô tình gặp cậu ấy chắc cũng gặp tiếng sét ái tình rồi nhỉ.hihi. Gia An nở một nụ cười mà có lẽ ai nhìn cũng phải đơ vài giây.

-Vậy là cậu chỉ coi cậu ấy là bạn thôi phải không?

-Ừ, mà hôm nay cậu bị sao vậy, sao cứ nói hoài về Hữu Nam. Đừng nói với tớ là cậu có cảm tình với Hữu Nam nha. Nói thật đi, tớ sẽ ủng hộ cậu với Hữu Nam.

-Tớ cũng không biết mình sao nữa Gia An à, tớ cảm thấy rất vui khi cậu ấy về đây, tớ cảm thấy hạnh phúc khi đi bên cạnh cậu ấy và tớ cảm thấy buồn khi cậu ấy trở về Mĩ. Đó có phải là yêu không Gia An?

-Bạn ngốc của tớ à, cậu đã yêu rồi đấy. Mà Hữu Nam có biết tình cảm của cậu không?

-Không, tại vì cậu ấy đã dành tình cảm cho một người khác rồi. Mà người này cậu cũng biết đấy Gia An,

-Tớ cũng biết sao. Gia An ngạc nhiên

-Người đó chính là cậu đấy.

-Cái gì, là tớ sao. Tớ không tin đâu

-Cậu phải tin Gia An, cậu ấy đã thổ lộ hết với tớ rồi. cậu ấy thầm yêu cậu từ rất lâu rồi nhưng không dám nói ra. Giờ đây cậu ấy muốn thổ lộ điều đó với cậu trước khi trở về Mĩ

-Chắc cậu buồn lắm phải không Mai Anh. Tớ xin lỗi về điều ấy.

- Cậu không có lỗi, chuyện tình cảm thì không thể ép được. Tớ yêu cậu ấy nhưng tớ không thể ép cậu ấy yêu tớ được. Nhưng tớ sẽ vui khi cậu ấy yêu cậu. Dù sao hai cậu là bạn thân nhất của tớ mà.

-Mai Anh, cậu đúng là một người bạn tốt nhất của tớ và tớ nhất định sẽ ủng hộ cậu và Hữu Nam yêu nhau. Cậu yên tâm đi nha,

-Chắc Hữu Nam buồn lắm nếu cậu từ chối cậu ấy.

-Tớ hiểu giờ tớ từ chối cậu ấy sẽ buồn, nhưng rồi thời gian sẽ làm cho cậu ấy quên đi thôi, và quan trọng nhất cậu hãy bên cạnh cậu ấy an ủi, đến lúc đó cậu ấy sẽ nhận ai mới là người cậu ấy cần nhất.

-Uh, tớ sẽ tôn trọng quyết định của cậu. Mai anh nói mà trong lòng cảm thấy đau cho Hữu Nam, biết sao được khi tình yêu là thế. Chúng ta không thể ép đối phương đáp trả lại tình cảm, Mai Anh chỉ mong Hữu Nam sẽ vượt qua nỗi buồn để tiếp tục trên con đường học tập của mình.

-8h tối Hữu Nam sẽ bay , nên Gia An và Mai Anh tới sân bay lúc 6h để tiễn Hữu Nam.

- Cậu qua đó nhớ giữ gìn sức khỏe nha, nhớ liên lạc thường xuyên đấy. Nếu có thời gian thì qua thăm ba mẹ tớ với nha. Gia An căn dặn Hữu Nam đủ điều.

-Tớ biết rồi mà, Gia An này tớ có chuyện muốn nói với cậu. Cậu có thể ra đây một chút với tớ được không?

-Hai cậu cứ đi đi, tớ ở đây trông đồ cũng được. Mai Anh lên tiếng

-Vậy chúng tớ đi một chút nha. Gia An nói với Mai Anh

-Uh.

-Hữu Nam kéo Gia An tới một góc, nhưng lúc đó Hữu Nam lại lúng túng không biết phải nói với Gia An như thế nào nữa, đến nỗi Gia An phải gắt lên:

- Cậu kéo tớ đến đây chỉ để cho muỗi cắn tớ thôi hả, sao không nói gì hết vậy?

- Tớ yêu cậu, cậu làm bạn gái của tớ nha. Hữu Nam lấy hết can đảm của mình để tỏ tình với Gia An.

-Tớ rất cảm ơn về tình cảm của cậu dành cho tớ nhưng tớ xin lỗi vì từ trước đến giờ tớ vẫn coi cậu là một người bạn thân nhất của tớ.

-Chẳng lẽ cậu không có một chút tình cảm gì với tớ sao. Hữu Nam hỏi mà trong lòng rất đau, không đau sao được khi bị chính người mà mình yêu từ chối tình cảm của mình

-Có chứ, nhưng đó là tình cảm bạn bè. Nhưng có một người con gái rất tốt và xinh đẹp rất xứng đáng với tình yêu của cậu, mặc dù giờ cậu chưa thể đón nhận tình cảm ấy nhưng tớ nghĩ một ngày nào đó cậu.sẽ đón nhận tình cảm đó

-Gia An a, cậu thật nhẫn tâm đấy. Cậu nghĩ tớ bây giờ nghĩ đến ai nữa sao. Tớ chờ đợi ngày này từ rất lâu rồi, nhưng cuối cùng tớ đón nhận chỉ là một sự từ chối nhẹ nhàng từ cậu.

-Tớ xin lỗi, nhưng tớ nhận lời thì đó là sự dối trá, điều đó tớ không làm được. Tớ không thể ép buộc được trái tim mình. Tớ nghĩ rồi sẽ có người con gái đem lại cho cậu. Dù không là người yêu thì vẫn là bạn của nhau mà. Tớ có việc phải đi rồi, cậu hãy vào với Mai Anh đi, cậu ấy đang đợi đấy.

-Tớ có thể ôm cậu được không?

-Được chứ. Gia An đi tới ôm Hữu Nam một cái thật chặt thể hiện tình bạn không thể rạn nứt dù như thế nào đi chăng nữa.

-Cậu đi bảo trọng nha.

-Uhm.

Gia An vẫy chào Hữu Nam rồi cô cất bước đi mà không quay đầu lại nữa, cô sợ nhìn Hữu Nam một lần nữa bởi vì cô vừa làm đau lòng người bạn thân nhất của cô.

Hữu Nam nhìn dáng của Gia An khuất sau dòng người ở sân bay, anh mới cất bước đi về chổ mà Mai Anh đang đơi. Nhìn thấy Hữu Nam như vậy Mai Anh cũng biết kết quả như thế nào, trong lòng cô như vỡ nát khi nhìn người mình yêu như vậy.

-Mai Anh à, Gia An từ chối tớ rồi, tớ cảm thấy rất buồn . Tớ không biết phải như thế nào?

-Tớ biết cảm giác của cậu nhưng chuyện tình cảm không thể ép buộc được phải không? Đừng buồn nữa, rổi mọi chuyện cũng sẽ qua thôi mà.

-Uhm, cảm ơn cậu đã ở bên tớ.

-Chúng ta là bạn bè mà đúng không, Mai Anh vừa nói vừa động viên Hữu Nam.

-Uh. Hữu Nam

-Cả hai đứng một hồi thì có thông báo chuyến bay của Hữu Nam đã chuẩn bị cất cánh.

-Tớ đi nha, cậu ở nhà mạnh khỏe nha. Có rảnh thì qua tớ nha.hjhj.

-Uh. Tớ sẽ qua thăm cậu. Cậu đi nhớ giữ gìn sức khỏe đó.

Cả hai vẫy chào tạm biệt nhau, Mai Anh đứng chờ cho đến khi không còn nhìn thấy Hữu Nam, cô mới cất bước quay về mà lòng đầy nhung nhớ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net