CHƯƠNG 5: Thuê trọ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong cuộc đời thì việc tan rồi hợp và hợp rồi tan dường như là những điều cơ bản tạo nên thế giới này. 

Việc ở chung phòng ký túc đối với những sinh viên ban luôn là cách để tiết kiệm chi phí sinh hoạt một cách tốt nhất.

 Nhưng thực tế thì cái gì cũng có tính hai mặt.

Ở một nơi tiết kiệm được tiền và có vẻ an toàn hơn bên ngoài là ký túc thì cũng không tránh khỏi có những bất cập rõ rệt. Như là trong ký túc thì việc bạn về trễ quá sau 1h đêm là không thể vì ký túc xá sẽ đóng cửa từ 1h đêm đến 5h sáng để đảm bảo an toàn cũng như nội quy. Chí ít đó cũng là một điều không hẳn là không tuyệt với đối với những người độc thân. Nhưng là vô cùng khó chịu với những cặp đôi mà tình cảm không còn là tình đồng chí.

Thực tế thì đại học đã là nơi dành cho sự thăng hoa của những mối tình. Không chỉ là cảm giác yêu và được yêu nữa. Ở lứa tuổi này, người ta cần nhiều hơn thế cũng như sự thỏa mãn giới tính là một điều hết sức bình thường trong tình yêu.

Ngoài ra, đối với những người thích làm nội trợ thì ký túc xá luôn luôn không được coi là một thiên đường mà là địa ngục. Quả thật, việc cấm nấu ăn trong ký túc cũng là một cách thức để đảm bảo an toàn cho cả một tập thể. Vì chỉ cần một sai sót nhỏ trong khâu nấu nướng thì việc chập cháy và vô vàn điều tệ hại nữa sẽ xảy ra. Những bữa mì tôm chan nước nóng thì không thể đảm bảo được điều kiện sức khỏe cũng như tại đây thì thỉnh thoảng mới xuất hiện một bữa cơm có thịt.

Có thể có người không tin, nhưng những ai từng đi du học tại [H] đều biết được điều này. Những sợi mì ở đất nước này thật to nhìn thì ngon mắt đấy nhưng cảm giác không được ngon miệng bằng những hảo hảo hay thậm chí miliket giấy nơi quê nhà.

Việc tìm phòng trọ cũng không đến mức khó khăn cho lắm, bởi vì quanh trường đại học thì cũng là nơi mà sự phát triển của dịch vụ cho thuê nhà ở là cách kiếm tiền thực sự dễ dàng. Vì nếu mình không ở thì đầy người khác ở, trong nước đã thế thì ngoài nước cũng chẳng thiếu người.

Việc lựa chọn một căn phòng đơn giản chỉ cần có người biết tiếng [H]. May mắn thay, dưới sự giúp đỡ của tiến sĩ Tỉnh Bách Niên người cùng làm trong LAB thì việc Trần Nhã Hiên và Củng Định tìm phòng đã trở nên đơn giản rất nhiều.

Cùng là cảnh người lạ nơi xứ người đi học, nên Tỉnh Bách Niên đã từng trải qua cảm giác đi thuê trọ là như thế nào. Từ lạ thành quen, chỉ sau thời gian 2 năm tiến sĩ đã giúp Tỉnh Bách Niên dường như quen thuộc với con người và cuộc sống nơi đây.

Một căn phòng khoảng 30m vuông có lẽ đã đủ cho hai cô gái là Trần Nhã Hiên và Củng Định bắt đầu một cuộc sống đơn giản.

- Em cảm ơn cô ạ! Trần Nhã Hiên rất trân trọng Tỉnh Bách Niên vì cái thứ cảm giác mà cô đem lại.

- Không có gì đâu, hai em rồi sẽ quen thôi!

Vẫn tất bật với việc sắp xếp lại đồ đạc, chỉ có Trần Nhã Hiên quay lại mỉm cười với Tỉnh Bách Niên còn Củng Định thì đang bận sắp xếp lại nơi để đồ trang điểm của mình. 

Việc một người học Master gọi một người học Ph.D là thầy cô là một điều hết sức bình thường. Một phần vì tôn trọng cũng một phần vì đó chẳng là một điều gì không đúng với một người đứng đầu quản lý một nhánh nghiên cứu trong LAB.

Như đã nói từ trước, công việc trong LAB được giáo sư là người cầm đầu, người điều khiển cũng như nhận dự án. Việc vận hành trong LAB sẽ do hai tiến sĩ riêng biệt đứng ra đảm đương.

Thật buồn cười là phần thí nghiệm thực tế cần hoạt động của chân tay nhiều hơn lại dành cho Tỉnh Bách Niên và người mới sang là Trần Nhã Hiên. Còn những thí nghiệm dựa trên mô hình tính toán bằng máy tính lại dành cho một người đàn ông là Quách Phùng.

Quách Phùng cũng như Tỉnh Bách Niên cũng là được một trường đại học trong nước đưa sang học tập để về làm giảng viên cho lĩnh vực đầu ngành của trường. Một người đàn ông lịch lãm nhưng đằng sau là những điều gì thì lại rất nhiều người rõ ràng sau vụ tai nạn đó.

Nói là tai nạn không hẳn là bị thiệt thòi về mặt cơ thể như thiếu chân cụt tay mà là do "một lần sơ ý'" xem JAV công khai tại chính chiếc máy tính được giáo sư phân công cho việc làm dự án.

Không biết là may mắn hay đen đủi cho Củng Định người đã có được lợi ích nhiều nhất trong việc lựa chọn Quách Phùng là người thầy cũng như cấp trên của mình. Có lẽ, việc nhận thấy một người đàn ông lịch lãm và có vẻ ngoài già dặn như Quách Phùng đã làm Củng Định đánh giá cao hơn người còn lại là Tỉnh Bách Niên. Nhưng cũng chính Củng Định, một người mới đã giúp  phát hiện ra một sự thật làm rung chuyển những những con người còn lại trong LAB. Chính Củng Định là người đã mở cửa phòng và "chiêm ngưỡng" cũng như được "lắng nghe" cái tiếng động chỉ có khi hai con người không cùng chung giới tính "hoạt động" và phát ra. Và khi cánh cửa mở ra thì đâu chỉ có hai người trong cuộc cảm nhận được.

Đây là LAB, là một phòng thí nghiệm được bao quanh bởi những vật liệu cách âm rất tốt đối với bên ngoài nhưng hiệu quả truyền âm cũng không đến nỗi nào đối với khu vực bên trong. Vì là nơi làm việc trong một môi trường học thuật nên không có chuyện ai đến trễ cả. Nhưng dù sao ai cũng tỏ ra là mắt điếc tai ngơ vì đúng là đâu phải là chuyện của mình. Không phải vì sợ Quách Phùng nên không có ai tỏ ra điều gì, vậy chỉ còn một điều giải thích dễ hiểu đó là tập trung nơi đây đều là những con người với khả năng nghiên cứu rất cao mới hoạt động trong lĩnh vực nghiên cứu, chỉ là họ coi thường việc nói toạc ra những điều không sạch sẽ mà thôi.

Dù mọi chuyện đã diễn ra trong vòng một tháng trước, nhưng có một cái tên mới nổi trong ngành giải trí xuất hiện trong môi trường học thuật này. Đó là, "JAV" dùng để biểu thị cho một cá nhân mà ai cũng biết là ai.

Tất nhiên, không thể chỉ qua một việc "nho nhỏ" có thể đánh giá được một con người nhưng đây là một môi trường dành cho "học thuật".

____________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net