Chap 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em muốn sinh nhật em phải thật hoành tráng cơ!" Mặt Seung Ri tớn lắm

"Thế em muốn gì?"

"Thứ nhất là phải có anh bên cạnh em đã. Thứ hai là em muốn đi du lịch dài ngày."

Ji Yong chẳng cần suy nghĩ đắn đo gì, hắn gật đầu đồng ý luôn

"Muốn đi đâu?"

"Em muốn đến Paris, đất nước của tình yêu." Seung Ri đan hai tay vào và bắt đầu mơ tưởng đến tháng ngày tươi đẹp bên Paris chỉ có cậu và Ji Yong.

"Anh không thể đi dài ngày được, nhiều nhất cũng chỉ 5 ngày thôi."

"Cũng được, chúng ta sẽ đi từ ngày 10 nhé!" Seung Ri xoè bàn tay đếm ngày

Ji Yong không phản đối gì, hắn muốn bù đắp cho cậu vào hôm sinh nhật hắn cậu lại nằm viện. Công việc giờ nhàn rỗi hơn trước rất nhiều, có cậu thư kí thay hắn hoàn thành công việc đâu ra đấy. Và để cho nhân viên không nghi ngờ là hắn chủ tịch trốn việc đi chơi, hắn đành phải nói dối là đi công tác. Hắn vì Seung Ri mà chuyện gì cũng dám làm 😓

Ji Yong đặt vé máy bay vào sáng sớm, vậy nên 3h sáng cả hai đã phải dậy chuẩn bị đồ đạc các thứ rồi lên đường đến sân bay. Seung Ri thì gật gà gật gù như đầu con chó hay lắc trên ô tô của Ji Yong =)))) Hành trình bay đến Paris khá lâu, và cả hai ngủ suốt từ lúc bay cho đến khi tới nơi.

Paris, tuyệt nhiên là thiên đường của tình yêu, vừa mới đặt chân xuống thôi cũng có thể cảm nhận được sự lãng mạn ở nơi đây. Không khí chan hoà, nhẹ nhàng, thêm một chút se lạnh của gió đông. Paris hiện tại là buổi sáng, tất cả như vừa mới bắt đầu.

Trước hết cứ bắt một cái taxi đến khách sạn thuê phòng cái đã, rồi vừa đi vừa ló đầu ra mà ngắm chút cảnh ở nơi đây.

"Sao trông mặt anh không tí hào hứng gì khi đến đây vậy?"

"Anh đi nhiều lần rồi."

"Anh đi nhiều lần?" Seung Ri ngạc nhiên

"Thì anh có bạn ở đây, vài lần đến đây chơi rồi về."

"Sao em không biết?"

"Lúc đó chưa gặp em."

"Anh có nhiều bí mật không kể cho em đấy nhé!" Seung Ri lườm

Ji Yong nhún vai. Phòng ở khách sạn này là tuyệt nhất, mọi thứ đều rất tiện nghi cho du khách đến đây. Từ đây có thể nhìn ra tháp Eiffel rất rõ, Seung Ri ngắm mất những 10 phút. Ji Yong đi tới đặt tay lên vai cậu

"Anh biết là em rất thích, nhưng tháp Eiffel để dành đúng ngày sinh nhật em nhé."

"Vậy chúng ta sẽ đi đâu trong hai ngày này?"

"Có rất nhiều nơi để đi mà, chuẩn bị đi." Ji Yong cười

Seung Ri cùng Ji Yong tới nhà thờ Đức Bà Paris. Ji Yong nắm tay cậu bước vào nhà thờ, đi trên con đường thảm đỏ giống như hai người đang dắt nhau vào lễ cưới vậy. Ji Yong dừng lại trước bục, hắn hít một hơi thật sâu, cầm tay cậu và đặt lên một nụ hôn lên chiếc nhẫn trên tay cậu

"Seung Ri, đây là lời hứa hẹn của anh dành cho em. Em hiểu không?"

Seung Ri từ từ hiểu ra ý của Ji Yong muốn gì, cậu không cần suy nghĩ gì nhiều mà gật đầu đồng ý và ôm chặt lấy hắn. Đồng ý rằng, lễ cưới của chúng ta sẽ được diễn ra tại đây, ngay chính nhà thờ này và ngay trên đất nước này vào một ngày không xa.

"Chúa chúc phúc cho hai con." Sơ đi tới nói bằng tiếng Anh và mỉm cười

"Con rất biết ơn điều đó." Ji Yong đáp trả lại bằng tiếng Anh, hắn cúi đầu tỏ sự tôn trọng

Sau đó cả hai rời khỏi nhà thờ, bây giờ đã là buổi trưa và cả hai cái bụng đều kêu ọt ọt từ nãy giờ rồi. Đi ăn nào!

Một nhà hàng đơn giản và không cầu kì, một chút đồ ăn nhanh cũng không vấn đề gì. Seung Ri tìm bàn rồi ngồi yên chờ Ji Yong đi gọi đồ, khi đồ ăn được bê ra, Seung Ri ăn ngấu nghiến rồi đột nhiên dừng lại

"Anh không tiêu quá nhiều tiền cho chuyến đi này đó chứ?"

"Em cũng biết lo cho cái ví của anh nữa hả?" Ji Yong cười ngạc nhiên

"Chứ sao nữa! Cần phải biết tiết kiệm cho sau này."

Ji Yong lôi ví ra và để trước mặt Seung Ri, hắn nhấp một ngụm nước rồi chỉ tay lên ví

"Đoán xem."

"Anh hết tiền rồi hả?" Seung Ri lo lắng

"Aissss, mở ra đi."

Seung Ri mở ví ra, chỉ có vài tờ tiền mặt được đổi thành tiền Pháp, còn lại trống rỗng. Seung Ri vẫn thấy nghi ngờ, cậu lục kĩ thêm lần nữa rồi mò ra cái thẻ màu đen. Seung Ri giơ nó lên, ngắm qua ngắm lại rồi trố mắt ra nhìn Ji Yong

"Blackcard! Blackcard đó!"

"Tuyệt đấy chứ! Mua cái gì cũng được mà mỗi năm số tiền trả chi phí cũng không đáng là bao." Ji Yong tự tin khoe tiền

"Sau này em cầm đi tiêu thoải mái được rồi nhỉ?" Seung Ri cười tít mắt

Ji Yong giật lại ngay cái thẻ rồi bỏ vào ví của mình, hắn cất ngay vào túi quần

"Đây không phải đồ chơi mà em muốn dùng lúc nào cũng được."

"Thì thôi!" Nụ cười tắt ngóm, "Vậy tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?"

"Anh cũng chưa biết." Ji Yong lắc đầu, "Có rất nhiều nơi để đến tham quan nhưng trong vòng 5 ngày thì không thể đi hết được, em chọn đi."

"Em có đọc qua về Paris rồi, vườn Luxembourg được không?"

"Ăn nốt đi."

Ăn xong đã là hơn 2h chiều, nắng nhẹ, gió se lạnh là lúc thích hợp để đi dạo quanh vườn Luxembourg. Seung Ri giống như đứa trẻ, ngó nghiêng hết chỗ này đến chỗ khác trong khi Ji Yong thì đi từ từ bình tĩnh, tay đút túi quần với khuôn mặt thư giãn. Seung Ri kéo tay hắn chạy chạy

"Anh chẳng vui chút nào cả!"

"Anh thấy vui lắm rồi, vừa ăn xong vận động không tốt đâu." Ji Yong khựng người lại, kéo luôn cả Seung Ri dừng luôn

"Anh, đây là Paris đó, nơi bắt nguồn của sự lãng mạn, anh lãng mạn một chút đi nào." Seung Ri càu nhàu

"Được rồi, được rồi! Em muốn sao đây?"

"Em chạy, anh bắt em nhé!"

"Seung Ri, chúng ta không còn là trẻ con nữa." Ji Yong lắc đầu, mà lúc hắn nói thì Seung Ri đã chạy từ lúc nào rồi. Hắn nhìn Seung Ri chạy mà không còn cách nào khác là phải đuổi theo.

Không cần tốc độ, chỉ là hai người cùng vui chơi với nhau. Mồm Ji Yong nói đây là trò trẻ con, nhưng hắn cứ cười mãi không thôi. Seung Ri thì vui lắm, quãng thời gian này thật hạnh phúc đối với cậu. Seung Ri chạy đi tìm chỗ nấp, nhẹ nhàng từ đằng sau Ji Yong tóm lấy cậu rồi ôm chặt

"Chạy thoát khỏi anh sao?" Hắn nói bên tai cậu

"Em không có ý định đấy. Làm sao mà em thoát được khỏi anh chứ?"

"Ngồi nghỉ chút đi."

Ji Yong kéo Seung Ri ra ghế đá rồi ngồi xuống bãi cỏ =))))). Ji Yong nằm ườn xuống, một tay gối đầu một tay kéo Seung Ri nằm xuống cùng mình. Hắn để cậu gối đầu lên tay hắn, Seung Ri nhìn lên trời, quả là một ngày tuyệt vời

"Lâu rồi em mới được vui như vậy."

"Ý em là từ trước giờ ở với anh chán lắm sao?" Ji Yong tức giận

"Ý em không phải thế, mà là...."

"Được rồi, anh đùa thôi."

Seung Ri cứ vậy mà ngủ thiếp đi trên tay hắn, tỉnh dậy thì trời đã tối. Cậu đưa mắt nhìn sang Ji Yong, hắn chắc đã ngắm nhìn cậu suốt khi cậu ngủ. Seung Ri ngồi dậy, vươn vai

"Thoải mái quá!"

Ji Yong ngồi dậy, xoa xoa cánh tay tê rần. Seung Ri nhận ra, cậu đã độc chiếm cánh tay hắn cả một buổi chiều.

"Về khách sạn thôi."

Ngày thứ hai tại Paris, cả hai cùng đến viện bảo tàng và một số quảng trường lớn để tham quan. Paris thật cổ kính, mọi thứ được gây dựng rất thu hút du khách đến đây. Ji Yong và Seung Ri cũng không ngoại lệ.

Sau đó cùng đến khu vui chơi giải trí chơi tàu lượn các thứ, mua ít đồ ăn vặt đi đường.

"Bụng em không đáy à, từ nãy giờ 5 cái xúc xích, 3 cái kẹo bông, 2 lon nước, 3 gói snack và 6 cái sandwich!!!!" Ji Yong cầm theo túi rác mà hết hồn

"Em vẫn chưa no mà." Seung Ri xoa bụng

"Anh không hiểu sao em nhét được tưng đấy thứ vào bụng đấy?" Ji Yong đi tới vất túi rác vào thùng

"Ăn nhằm gì." Seung Ri phẩy tay, cười ngạo nghễ

"Nhằm nhằm cái đầu em ấy, đạp cho cái giờ." Ji Yong phủi tay

"Anh buồn cười thế, sống là phải ăn chứ, tội gì mà bỏ đói cái dạ dày của mình."

"Chứ không phải ăn để sống à?" Mặt Ji Yong nghệt ra

"Chơi cái này đi." Seung Ri phớt lờ, kéo tay Ji Yong ra chỗ ô tô điện. Ji Yong nghiến răng, xắn tay áo lên hùng hổ đi theo

"Anh đâm em chết!"

Seung Ri có nghe thấy, những vẫn phải giả vờ như không biết gì. Kết quả tay lái Seung Ri cũng chỉ là nghiệp dư, không lạng lách như Ji Yong được. Trò chơi kết thúc, Ji Yong thoả mãn bước ra ngoài hít không khí. Cuối cùng cũng có thể trả thù cho vụ Seung Ri tiêu tiền lãng phí. Seung Ri thì lườm Ji Yong suốt từ lúc đó, hắn dí nắm đấm vào thái dương cậu

"Em nhỏ nhen vừa thôi chứ, có thế mà cũng lườm anh từ nãy giờ."

"Anh xem lại anh đi, cũng chỉ vì em tiêu tiền của anh nên anh muốn trả thù đó thôi." Seung Ri quát lên

"Anh có lí do chính đáng mà."

"Thì em cũng vậy!" Seung Ri gân cổ lên cãi.

"Ch... Thôi được rồi!" Ji Yong xoa đầu cậu, "Không đôi co với em nữa, muộn rồi về khách sạn thôi."

Seung Ri bĩu môi, muốn giận tiếp cho Ji Yong ngồi dỗ dành nhưng mọi hành động của hắn đều khiến cậu tan chảy, ấm áp vô cùng.

________________________

Vài lời tâm sự

Chắc mng cũng nghe về sự việc của TOP mấy ngày nay rồi. Cta là VIP vậy nên cta sẽ luôn ở đây ủng hộ và bảo vệ anh chứ đừng xa lánh anh nhé. Bỏ qua mấy cmt hoặc bài viết nói xấu về anh đi, mặc kệ cno, đừng cố gắng đọc làm gì rồi lại thấy buồn và tức hơn thôi.

VIP sẽ luôn ở đây, vì anh và cùng anh vượt qua, cta đã trải qua cùng các anh nhiều scandal hơn thế rồi nên bjo hãy giữ vững tinh thần đó mà đi tiếp.

Đọc mấy bài viết về anh mà thương anh lắm, nhìn anh cố mỉm cười cho cta yên tâm rồi lại vào trong xe bật khóc.

Hicc 😢 tôi buồn lắm, không còn lời nào để nói nữa 😢

VIP always here for TOP

🖤🖤🖤🖤🖤🖤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net