Chương 4: Trúc Mã Là Shouto

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


      Mới đó mà đã cách một tuần kể từ hôm cô bộc phát năng lực, từ lúc có sức mạnh thì cô cũng bắt đầu luyện tập chăm chỉ, mặt dù bố cô nói là còn quá sớm nhưng cô vẫn tự luyện tập, dù gì tính ra cô cũng là người có linh hồn hai mươi hai tuổi trong xác đứa trẻ bốn tuổi và cả cái tương lai cô nhìn thấy lúc đó càng khiến cô muốn mạnh mẽ hơn.

Hôm nay là một ngày đẹp trời, nên sau khi tự luyện tập xong thì cô đã xin phép bố mình đi chơi và đã được đồng ý. Được sự cho phép cô nhanh chống lên phòng và thay ngay một bộ váy hồng nhạt cực kì hợp với bản thân

Thay xong cô ra cửa chính rồi xỏ chân vào một đôi giày màu hồng đậm hơn màu váy trên tay cũng không quên mang theo một túi trái cây, vì hôm nay cô muốn đến nhà một người để chơi nha. Gần nhà cô có một cậu bé chạc tuổi cô, cô và cậu đã chơi với nhau từ hồi hai tuổi nên rất thân với nhau. Nghe bảo sau khi cô có năng lực thì ngày hôm sau cậu cũng bộc phát năng lực luôn, do cô bắt đầu luyện tập nên chưa có thời gian đến chơi với cậu nên hôm nay cô quyết định đến nhà gặp cậu

Cô bé với mái tóc hồng tươi vui tung tăn trên đường đến nhà người bạn của mình, đi được một lúc, bây giờ cô đang đứng trước cổng nhà có để chữ Todoroki, phải người bạn thân của cô không ai khác chính là cậu con trai út của nhà này Todoroki Shouto. Đứng trước cổng cô với tay bấm chiếc chuông, một lúc sao thì một người phụ nữ có mái tóc trắng xinh đẹp ra mở cửa, người phụ nữ ấy là mẹ của Shouto. Thấy người phụ nữ dịu dàng đã ra mở cửa, cô nhanh chóng chào hỏi rồi đưa túi trái cây cho cô ấy rồi hỏi chỗ của Shouto. Cậu bây giờ đang ở võ đường, hình như là đang luyện tập cùng cha cậu ấy. Cô nhanh nhảu bước đến võ đường mở cửa ra thì thấy một cảnh tượng cực kì sock.

Một người đàn ông với thân hình cao to mái tóc đỏ rực như lửa, đang đánh vào bụng của cậu bé mái tóc hai màu phân chia rõ ràng. Tung xong một cú đấm lúc này người đàn ông đó một liếc nhìn ra cánh cửa đã được mở bởi cô. Ông nhìn cô từ đầu đến chân, cô cũng đang sững người nhưng đôi mắt kiên định vẫn nhìn lại thẳng vào ông. Không nói gì ông quay đầu nhìn lại cậu bé đang gục ở đó nói

Endeavor: bạn của mi đến kiếm mi rồi, nghỉ ngơi một chút đi ta sẽ quay lại- ông nhìn thẳng vào Shoto nói với vẻ mặt vừa đáng sợ lại vừa nghiêm nghị. Rồi ông khoanh tay bước ra khỏi phòng

Ông khoanh tay lướt qua người cô rồi đi trên hành lang dọc chỗ đó, ông vừa đi ra cô không nghĩ nhiều chạy xộc vào võ đường đến nơi cậu bạn đang nằm rồi đỡ cậu bạn ngồi dậy, khắp người cậu toàn là vết thương và bầm tím, vết cũ chưa kịp lành đã chồng lên vết mới. Mà người đàn ông đã làm cậu ra thế này là ba của cậu cũng là vị anh hùng số hai đang tại vị, Endeavor. Cô không có thiện cảm với người đàn ông này mặt dù ông vẫn đang bảo vệ mọi người và chống lại tội phạm

Đỡ cậu ngồi dậy, cô cũng không quên hỏi thăm cậu

Rinka: Ba của cậu độc ác thật? Đánh cậu đến ra nông nỗi này? Cả người toàn là vết thương? May mà không bị nội thương đấy Sho!- cô nói giọng có phần tức giận
Shouto: tớ không sao đâu, Rin! Tớ muốn trở thành anh hùng mà nên luyện tập đau chút xíu thế này có đáng là gì- cậu vừa nói vừa cười khổ
Rinka: thiệt hết cách với cậu! Ngồi yên đó cho tớ!- cô thở dài

Vừa nói xong cô ngồi đối diện với cậu, đưa bàn tay ra trước mặt, trong lòng bàn tay có một luồn ánh sáng xanh ngọc, từ ánh sáng ấy mọc ra một bông hoa màu xanh nhạt, phấn từ bông hoa ấy bao bọc lấy cơ thể cậu rồi người cậu xuất hiện ánh sáng màu xanh lục nhạt. Chỉ trong phút chốc các vết bầm tím và vết thương đã hết đau và mờ đi một phần. Thấy các vết thương đã mờ đi cậu bé Shouto vừa kinh ngạc vừa vui vẻ, đôi mắt lấp lánh nhìn vào cô bé trước mắt. Sau khi đã chữa trị xong, Shouto liền phấn khích nói

Shouto: mấy vết bầm của tớ hết đau rồi nè! Cậu tuyệt thật đấy, Rin!
Rinka: năng lực của tớ đấy, nhớ giữ bí mật nhé!- cô vừa chấp tay vừa cười nói

Bỗng nhiên nhiên cánh cửa phòng mở ra, Endeavor đã quay lại nên cô đành phải chào tạm biệt rồi về nhà. Qua ngày hôm đó, mỗi lần cô đến tìm Shouto đều là lúc cậu luyện tập nên chẳng gặp được nên mấy ngày nay cô toàn dùng năng lực dịch chuyển của mình đến tìm cậu vào ban đêm để nói chuyện và trị thương cho cậu. Nhiều lúc cậu bị thương đến tơi tả, cô nhìn mà xót thay cho cậu

Lần trước khi cô đến, bên mắt trái đã bị băng lại, mặt cậu thể hiện một sự căm hận không nên có một đứa trẻ, sau một lúc nói chuyện thì cô cũng biết lý do là do ba cậu khiến cho mẹ cậu áp lực đến mắc bệnh trầm cảm, rồi bà ấy trong lúc hoảng loạn đã đổ nước soi vào mặt cậu, giờ thì mẹ cậu đã bị đưa vào bệnh viện, dù sao thì mẹ cậu cũng bị ép cưới theo năng lực nên.... Trước những phút yên lặng, cô ngõ lời muốn trị vết bỏng đó nhưng cậu lại từ chối. Kể từ ngày đó tình cách cậu càng lạnh lùng và ít nói hơn, hẳn là cậu rất hận người ba độc tài đó.
•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
Khoai Lang: Nếu Todoroki Shouto là thanh mai trúc mã của bạn thì bạn sẽ làm gì? ( Online chờ gấp câu trả lời)

✨Mọi người vote cho tui với pls✨
Cảm ơn mọi người đã đọc truyện ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net