Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thoại dẫn

Chưa đầy nữa giờ đồng hồ thì  Tay Tawan đã đến trước căn nhà của Off Jumpol

- Thưa cậu,  cậy chủ tôi đang ở trên lầu 3 đấy ạ _ chú quản gia vừa mở cửa thì liền mở lời trước
- Được rồi ,  cảm ơn chú _ Tay lên tiếng đáp chú ấy

- Mày lại bị sao đấy thẳng chó,  tao là viện trưởng chứ có phải bác sĩ riêng của mày đâu mà mày thích là gọi hả _ Vừa bước vào Tay vừa lên tiếng
Ồ đập vào mắt Tay là một người đứng nhìn chăm chăm  vào một người  đang nằm trùm chăn kín mít
- Cậu ta cần khám sau _Tay
- Ừm _Off
- Mày điên à ,  cậu ấy bị cảm mày chùm vậy lấy gì người ta thở,  giết người à?  _Tay
- Ờ,  Hở,  nó bảo lạnh mà _ Off
P'Tay đành bất lực trước thằng bạn của mình,  thôi thì khám cho cậu trước vậy
- Ra ngoài đi tao khám cho em nó đã_Tay
- Bảo bối của mẹ tao đấy ,  cẩn thận tý nhá bạn hiền_Off

11:45
  - Em nó bị cảm nhẹ thôi,  ngủ một giấc là khỏe ấy mà  _Tay
- Ừ,  không có việc gì thì về đi,  nhà tao không có dư đồ tiếp mày đâu _Off

- Shiaa,  thằng chó,  tao mới giúp mày đấy _Tay
- Tao đâu có bệnh? _Off
- Kệ mày,  à mà P'Off nhà ta để ý đến con trai rồi sao ? _Tay
- Cút,  tao không qua lại với con trai,  mày không biết à _Off
-Biết,  biết chứ,  thôi không nói với mày nữa,  bệnh viện cả mớ công việc cần tao giải quyết ,  đừng gọi tao nữa ,  OK ? _Tay

Dứt câu thì Viện trưởng bệnh viện lớn nhất Thái Lan cũng rời khỏi nhà anh
Một người đi một người đến

- P'Off,  em muốn dọn vào đây ở _Sirly dùng cái giọng như thể keo dánn chuột mà mở miệng nói với anh
- Không được,  ai cho phép em đến đây khi tôi chưa gọi _Off đã rất bực bì việc cậu bị cảm,  bây giờ lại có người õng a õng ẹo với anh
- Em đã mất con đấy,  anh không lo cho em dù một chút sao,  con của anh và em đấy _Sirly hét rất lớn
- Cô còn dám nói,  rõ ràng cô biết là mình đang mang thai mà vẫn đi bar,  uống rượu nhảy nhót mới té đến sảy thai,  cô làm vậy xứng đáng làm mẹ sao,  đừng ở đó mà kể lễ vì mới mất con,  cô vốn không đủ tư cách làm mẹ _Off tức giận đập bàn hét lớn
- Em ở đây 1 tý được không? _Sirly nhẹ giọng trở lại
- Tùy _Off chỉ để lại một từ rồi tiếp tục công việc lúc sáng mà ang bỏ dỡ vì cậu bệnh
Cô Sirly là bạn gái hiện tại của anh,  lí do cô với anh có thể qua lại gần 4 tháng là vì đứa nhỏ trong bụng,  nhưng bây giờ nó không còn nữa,  cô đang nghĩ khiến nó trở lại ,  vì nếu ai ở bên Off Jumpol càng lâu thì địa vị trong xã hội càng cao,  càng được mọi người tôn trọng,  kẻo lại thành vợ của anh ấy và là chủ của căn nhà này

14:00
...

15:00
...

16:00

-Anh xong chưa P'Off,  em đói,  mình đi ăn đi anh _Sirly
- Chưa,  đang bận lắm ,  không rảnh _Off trả lời nhưng anh chả thèm nhìn lấy cô 1 cái
Trong đầu ang bây giờ là hình ảnh của cậu khi vừa nảy
Cứ như một bông hoa đang nằn trên giường xung quanh toàn ánh đèn xanh mập mờ,  cậu cứ nằm im,  khoảng thời gian anh ở chung phòng với cậu thì nó im lặng đến nỗi có thể nghe được từng nhịp tim và hơi thở gấp gáp của cậu,  anh tùng nghỉ tại sao cậu không phải con gái ,  cậu thật sự rất đẹp, anh lại đi nghĩ là tại sao anh lại không thích con trai
Sirly tiến lại chiếc sofas nhỏ và nghịch điện thoại,  cô nghịch đến tận khuya nhưng anh vẫn chưa xong công việc,  cô cũng từ từ thiếp đi

8:00 hôm sau

Gun tiến vào phòng làm việc của anh,  vẫn như trước,  trên tay cậu vẫn cầm 2 ly cafe ,  cậu tiến lại bàn đặt trên ấy một cốc
- Cafe của anh,  tiếc quá hôm qua tôi không đem cho anh được _Gun
Cậu nói như thể ăn năn nhưng mà cậu lại cười như rằng kẻ trước mặt đang hối tiếc vì ly cafe hôm qua
Vẫn thế,  vẫn như thói quen,  cậu tiến lại gần chiếc sofas nhỏ kia,  cậu không ngạc nhiên khi thấy cô ta
- Này cô,  đây là chổ của tôi,  cô có thể tránh ra được rồi _Gun nói rất nhẹ nhàng kèm theo cái tay may nhẹ cô ấy
Đang ngủ bị làm phiền khiến Sirly rất bực mình
- Tránh ra, đừng phiền,  tôi đang ngủ ,  P'Off bảo nó đi ra hộ em với aâ _Sirly
- Tránh ra, chổ đó là của cậu ta _ Off vừa nói vừa uống cốc cafe ấy
Thứ mà Gun quan tâm bây giờ không phải cô ta hay chiếc Sofas mà là " Cậu ta" và việc Off uống ly cafe ấy
- Vậy phiền cô tránh ra hộ tôi nhé _Gun vừa nói vừa cười như rằng tuyên bố anh là người chiến thắng
Cô ta tức đến phát điên  ,  bực dọc bỏ ra về
- Cafe ngon đấy, thế mà tôi lại bỏ biết bao nhiêu ly,  đúng là tiếc mà _Off nói thế chứ thật chất đang khen cậu đấy thôi
- Ồ,  Tổng gián đố công ty lớn nhất Thái Lan mà lại tiếc vài ly cafe sao?  _Gun
- Đâu chỉ vài ly _Off
- Thế Gun chả cho anh nhá? _Gun
P'Off mém sặc vì nghe cậu xưng hô như thế,  đây chỉ xưng hô mà còn là vì cái cách cậu nói
Anh thề nếu cậu là con gái thì cậu đã bị anh đè lâu rồi

Tg: đâu nhất thiết phải là con gái

- Không cần _Off
Như thường ngày, Gun lại ra khỏi phòng khi chưa đầy 30 phút

Thời gian thì cứ trôi,  P'Off  cũng dần chấp nhận cậu,  chấp nhận ở đây là người một nhà chứ anh vẫn không thể có tình cảm với cậu
Hôm nay anh say,  rất say,  đến nổi anh không thể về nhà,
- Chú ra rước thằng Off hộ cháu,  nó say muốn chết rồi này _Tay gọi về cho chú quản gia
- Nhưng mà nhà đã đem xe đi bảo hành hết rồi,  chỉ còn mỗi của cậu Gun thôi thưa cậu _ chú quản gia đáp lại qua đường truyền điện thoại
- Chú nhờ em nó không được sao ạ? _Tay
- Để chú thử,  cậu trông cậu chủ hộ tý được không ạ _ lại là tiếng của chú quản gia
-  được ạ _Tay












Tâm sự nè viết khúc của Pí Tê á mấy bằ, tui khônh bic xưng hô sao luôn ắ, kỉu mình gọi OffGun là anh và cậu tòi nên 0biết gọi ổng sao luôn,  kêu hếc tên thì hơi kì,  và ghi Tay 0 lại càng kì các cô ặ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC