Tập 8.03: Sinbad and the Twenty-Three Thieves (Sinbad và hai mươi ba tên cướp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hô, được quan tâm, được yêu thương. Nhưng từ khi nó ra đời, nó đã cướp hết tất cả nhũng gì đã từng thuộc về ta...

Neal quay lưng về phía Sinbad, nhưng cậu nhìn ra được vị hoàng tử mạnh mẽ có phần ngang ngược này đang cố che đi những giọt nước mắt. Bỗng nhiên Sinbad như hiểu được những gì Neal phải chịu đựng.

- Ngài nghĩ như vậy là không đúng rồi...

Sinbad chưa nói hết lời thì Neal đã cắt ngang.

- Ngươi thì có tư cách gì để phán xét ta. Ngươi cũng chỉ là một tên thủy thủ hèn hạ như kẻ phản nghịch cha ngươi thôi.

- Ngài không được sỉ nhục tôi – Sinbad nóng giận khi bị chạm đến quá khứ và lòng tự tôn của mình.

- Cũng cao ngạo quá nhỉ. Ngươi có muốn làm một cuộc cá cược với ta?

- Nếu không thì sao?

- Ngươi không có quyền lựa chọn – Vừa nói Neal vừa ném cho Sinbad một thanh kiếm – Cởi trói cho hắn.

Ali Baba nghe lệnh đến cởi trói cho Sinbad.

- Ta nghe nói ngươi cũng là kẻ có tài. Ta và ngươi sẽ đấu một trận. Nếu hôm nay ngươi thắng ta, ta sẽ thả ngươi đi và xem như chưa có chuyện gì. Còn nếu ta thắng ngươi thì xem như số ngươi xui, sẽ mãi mãi không còn cơ hội thấy được ánh mặt trời.

Sinbad vừa cầm kiếm lên chưa kịp làm gì thì Neal đã lao đến tấn công. Sinbad đưa kiếm lên đỡ. Lực tấn công của Neal quá mạnh, dù Sinbad có trụ vững nhưng đôi tay vẫn run lên. Trong trận chiến này, Sinbad không biết được bản thân sẽ thắng hay thua, chỉ biết cố gắng hết sức.

Neal liên tục tấn công làm cho Sinbad chỉ có thể bị động phòng thủ. Nhưng Sinbad cũng không hổ danh là một tay kiếm tài ba, chẳng mấy chốc cậu đã lấy lại thế cân bằng. Hai người di chuyển nhanh nhẹn, từng đường kiếm vung ra sắc bén mà điêu luyện, không thừa không thiếu chỗ nào, nhằm vào điểm yếu của đối phương mà tấn công. Neal chém một nhát rách một mảng áo trên bắp tay Sinbad. Ngay lập tức Sinbad cũng trả đũa bằng một nhát kiếm lên đùi Neal làm rách một đường bén ngọt trên quần.

Hai người giao chiến một hồi lâu tựa hồ ngang tài ngang sức. Trên cơ thể cả hai đã có nhiều hơn một vết thương, dù chỉ là ngoài da. Rồi bất ngờ, Sinbad tận dụng được sơ hở, đánh văng thanh kiếm khỏi tay Neal. Thanh kiếm rơi xuống và kẹt vào một khe đá.

Để công bằng, Sinbad cũng ném thanh kiếm trên tay, hai người trục tiếp giao thủ. Nhiều tư thế đẹp mắt được phô diễn. Hai người cứ thay phiên khóa tay, khóa chân nhau nhưng không ai khống chế được đối phương. Nhưng Sinbad dù sao cũng vừa mới tỉnh lại sau một đêm say bét nhè nên cuối cùng vẫn không duy trì nổi. Cậu bị Neal khóa chặt vào tường. Tuy nhiên Sinbad vẫn không cam chịu, cậu vùng vẫy và đẩy Neal ra bằng tất cả sức lực còn lại. Neal bất ngờ nên loạn choạng ngã về sau.

Nhưng một ánh sáng lóe lên phía sau Neal làm Sinbad phải chú ý. Đó chính là thanh kiếm của Neal lúc nãy bị đánh văng đi. Neal mà ngã xuống thì thanh kiếm sẽ đâm xuyên người ngay lập tức. Trong khoảnh khắc đó, Sinbad đã lao đến níu lấy Neal trở lại, lực kéo quá mạnh khiến cả hai ngã nhào và Neal nằm đè lên người Sinbad.

Nhưng không chỉ có thế, điều quan trọng nhất là: hai đôi môi đã chạm nhau, mạnh mẽ chạm vào nhau. Trong khoảnh khắc đó, bỗng nhiên mọi thứ xung quanh như dừng lại. Hai chàng trai đứng hình trong vài giây.

Neal lúng túng, vội vàng đứng dậy quay mặt hướng khác.

- Trận hôm nay... không tính. Hôm khác ta và ngươi sẽ đấu lại. Mà khoan đã... - Neal ngoái lại như muốn phân trần giải thích – Ta không hề có ý định giết những con tin, ta chỉ bắt cóc chúng để đưa ra lời đe dọa. Ngươi nghĩ ta là loại người gì cơ chứ?

Nói rồi Neal nhanh chóng bỏ đi. Sinbad vẫn còn nằm đó, một phần vì đau, một phần vì không biết bản thân đang cảm nhận được điều gì.

******

Sinbad dứng trên boong tàu Jolly Roger, trầm tư nhìn vào khoảng không. Gió biển thổi qua làm mái tóc cậu bay phất phơ trông vô cùng quyến rũ. Hope tiến đến đứng cạnh Sinbad.

- Chuyện của cậu Neal em đã biết rồi. Dù sao bây giờ Ali Baba cũng đã thả con tin, đứng ra nhận tội và nhận được sự khoan hồng từ Nữ hoàng. Những người vô tội đã được uống thuốc lãng quên và trao trả lại cho Robert Svane. Thế nên anh có thể giúp em giữ kín chuyện cậu Neal cũng có liên quan được không.

Sinbad không nói gì.

- Chuyện cậu Neal tự ý dẫn quân đi đánh rồi để bị bắt đã làm ông bà giận lắm rồi, nên em không muốn ông bà biết chuyện này.

- Em yên tâm, anh cũng không muốn vua David và hoàng hậu Snow có thêm nỗi lo nữa.

- Cảm ơn anh.

Nói rồi Hope đi khỏi boong tàu, cô không quên ngoái đầu lại nhìn Sinbad với ánh mắt buồn bã nhưng đầy yêu thương. Cô không muốn nghĩ tới nụ hôn hụt hẫng hôm nào với Sinbad tại lâu đài xứ Oz, nhưng dường như cô bắt đầu hiểu ra điều gì đó.

Sinbad vẫn đứng đó một mình. Trong lòng Sinbad đang xáo trộn nhiều cảm xúc. Cậu cảm thấy căm ghét những gì Neal đã làm, nhưng rồi cũng lại cảm thông với những gì Neal đã trải qua. Neal, cái tên mà cậu không thể ngờ sẽ được cậu nhắc tới nhiều hơn trong tương lai.

*****

Agrabah,

Scheherazade được dẫn vào gặp Isaac. Công việc kinh doanh đã bắt đầu ổn thỏa, danh tiếng đồn xa và lãi suất do khu giải trí độc nhất vô nhị đẻ ra chỉ trong hai tuần thật không kể xiết. Và giờ đây hắn sẽ bước lên một nấc thang mới. Hắn đã có một thế giới thần tiên, và bây giờ điều hắn cần, là kể cho nó một câu chuyện.

- Ngươi muốn gì ở ta? – Scheherazade tức tối.

- Cô không cần phải nóng giận như vậy. Ta chỉ muốn bàn với cô một kế hoạch kinh doanh thôi...

Scheherazade liếc hắn. Hắn muốn kinh doanh? Cô thì có gì để kinh doanh mà hắn cần cô chứ?

- Ta biết cô biết rõ tất cả các câu chuyện trong thế giới cổ tích này. Vì thế ta muốn cô sẽ kể những câu chuyện này cho mọi người ngoài kia nghe, mỗi ngày một câu chuyện. Còn ta sẽ thu tiền từ việc bán vé. Một kế hoạch quá hay phải không?

- Không đời nào, ta sẽ không giúp ông làm điều gì cả.

- Cũng khá cứng đầu nhỉ. Để ta xem đầu ngươi và hai pho tượng này cái nào cứng hơn. – Vừa nói hắn vừa tiến về hai pho tượng của Aladdin và Jasmine.

Scheherazade nhận ra câu nói của hắn ám chỉ điều gì nên vọi vàng nói trong uất nghẹn.

- Được rồi, ta đồng ý với ngươi là được chứ gì.

- Đúng là một cô gái ngoan. - Isaac nhìn Scheherazade và mỉm cười thỏa mãn.

*****

Scheherazade nghe thấy tiếng hò reo bên ngoài mà lòng nặng trĩu, kể từ nay mỗi ngày cô phải làm cái việc mà cô chưa bao giờ làm và cũng không hề muốn làm.

Cô bước ra khỏi cánh gà, đứng trên bục cao và bắt đầu cất giọng trong trẻo :

"Thưa các quý vị thính giả, hôm nay tôi xin kể một câu chuyện, chuyện về xứ cổ tích này, chuyện về những hoàng tử và công chúa, chuyện về những phù thủy và nàng tiên, về gia đình, tình yêu và ma thuật...

Ngày xửa ngày xưa, có một khu rừng ma thuật với những nhân vật cổ tích mà ta đã biết, hoặc ta chỉ nghĩ rằng đã biết. Một ngày kia họ nhận ra mình bị mắc kẹt trong một thế giới mà mọi cái kết có hậu bị đánh cắp. Thế giới của chúng ta.

Và đây là cách mà nó xảy ra... "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net