Tập 8.16: The Fifth Element (Nguyên tố thứ năm)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
can mụ.

- Còn tại sao tôi biết ư? Bởi tôi đã xem lại đoạn băng quay cảnh Scheherazade kể chuyện giữa sảnh Agrabah. Cô, Blue và Merlin đã tạo ra ba linh vật đó: Vị Cứu Tinh, Tác Giả và Người Bảo Hộ. Tôi không biết cô muốn có họ làm gì, nhưng tôi sẽ không bất ngờ nếu ba người cô chọn sẽ là ba bức tượng này.

Nói rồi Rothbart chỉ vào Henry, Emma và Alice.

- Nghe này cú đêm của ta – Morgana thì thầm vào tai hắn – Hay là chúng ta cùng nhau mang những bức tượng này đi. Tôi mang hai cái, anh mang một cái. Anh sẽ lại hợp tác cùng tôi trong kế hoạch này.

- Đừng mong có mặt tôi trong mấy thứ âm mưu bẩn thỉu của cô nữa. Cô đã để lộ bộ mặt tráo trở của mình rồi.

- Ta sẽ cho anh...

- Tôi đã có Odette và Odile...

- ... Elisa – Morgana kết lời.

Rothbart sững lại nhìn mụ.

- Ta sẽ hồi sinh nàng Elisa. Và nàng sẽ mãi mãi hạnh phúc bên anh và hai đứa trẻ. Anh thấy có lỗi với nàng ấy chứ? Anh thấy có lỗi với hai đứa con của anh không? Hãy bù đắp cho chúng. Tội lỗi của người cha chỉ có thể được bù đắp bởi tấm lòng của người mẹ.

- Làm thế nào... – Rothbart thì thầm.

- Ta chưa thể tiết lộ, nhưng một khi ta thành công, điều đó sẽ nằm trong tầm tay của ta, hỡi cú đêm hùng mạnh.

- Tôi không tin bà – Rothbart lắc đầu. Nhưng rồi Morgana vuốt lên má hắn và rút ra chiếc mặt dây chuyền hình tròn màu bạc.

- Ta lén đánh cắp nó từ cổ Regina trong trận chiến. Một làn khói đi qua, ả không biết gì hết. Nó thuộc về anh, hãy đập vỡ nó ra, anh sẽ biết Elisa vẫn khao khát chờ đợi ngày đoàn tụ.

Rothbart nắm chiếc mặt dây chuyền trong tay, thứ đã đưa hắn đến với Elisa, hắn nhắm nghiền mắt lại nhớ đến nàng, mái tóc vàng rơm và đôi tay đầy sẹo...

- Cha, đừng tin lời mụ - Odile thốt lên từ phía cửa, Hope đi theo sau. Hai chị em đã bám theo Rothbart tới đây.

- Đừng tin hai con nhỏ này – Morgana nói.

- Chính mụ mới là chẳng đáng bỏ chút lòng tin – Hope tiến lên nắm lấy tay Rothbart khi hắn vẫn đang mân mê mặt dây chuyền – Cha, con chính là Odette đây, hãy tin ở con.

Morgana toan giáng cho Hope cái bạt tai, nhưng Rothbart vội đỡ lấy, đẩy bật mụ ra.

- Được thôi, ta đã cho anh sự lựa chọn, nhưng có vẻ anh thích đối đầu với ta – Morgana đứng dậy chạm tay vào ba bức tượng.

- Người chết không thể nào quay lại. Ta sẽ nhớ mãi về Elisa, nhưng lúc này hai con là thế giới của ta, không còn chỗ cho ai khác.

- Hãy hỏi Yzma về điều đó, có thể mụ sẽ chẳng đồng tình – Morgana nháy mắt, rồi quơ cả ba bức tượng và hóa thành làn khói.

Rothbart dùng phép chặn không cho mụ qua cửa. Morgana liền đâm thủng căn hầm tạo thành lối thông lên mặt đất. Rothbart lao qua đó bắn phép vào làn khói khiến mụ ngã lăn ra đất cùng ba bức tượng, mang theo cả ba khiến mụ di chuyển nặng nề hơn hẳn. Những tiếng nổ thu hút sự chú ý của các tiên từ xa, lập tức Blue, Tiger Lily cùng các tiên bay tới vây quanh tòa lâu đài Nữ hoàng, tạo thành một hàng rào bảo vệ.

- Các người tới số rồi – Morgana đứng dậy nghiến răng, rồi quơ trong túi tìm chiếc đũa cả.

- Tìm cái này hả? – Rothbart giơ lên chiếc đũa mà hắn vừa thó trong người Morgana lúc mụ đang áp sát. Rồi hắn bẻ gãy chiếc đũa làm đôi.

- Không! – Morgana thét lên man dại, rồi lao vào Rothbart, làn khói đâm sầm vào như thể muốn xé xác hắn – Thumbelin! Của! Ta!

Những cô tiên phóng đủ thứ bụi tiên vào, và làn khói buộc phải chịu thua, đâm vỡ hàng ngũ các tiên và bay đi.

- Ta cầu mong Gothel sẽ phá tan thế giới của các ngươi. Rồi khi ta quay lại nó chỉ còn là đống đổ nát! – Đó là những lời cuối cùng của Morgana trước khi bay đi mất.

Rothbart cầm chiếc mặt dây chuyền của Regina trong tay rầu rầu, rồi Hope và Odile chạy tới ôm lấy hắn.

- Các con của ta – Hắn nhắm nghiền mắt ôm lấy cả thiên nga trắng và thiên nga đen.

Cùng lúc ấy, cả vương quốc lại một lần nữa rúng động vì sự trỗi dậy của thiên nhiên. Một ngọn núi lửa phía xa phun những dòng nham thạch, khiến tất cả đều lo lắng.

************************

Hyperion Heights,

Cả thành phố đã hoang tàn sau trận chiến, còn bị xới tung bởi sự trỗi dậy của thảm thực vật. Cây cối mọc khắp nơi, nhấn chìm cả những tòa nhà cao tầng. Từ cây Gothel mọc ra những ngọn rễ to tướng như thể điều khiển toàn bộ thiên nhiên xứ sở. Điều mà Gothel thất bại 16 năm trước, nay mụ ta đã làm được.

Đúng lúc đó, con tàu Jolly Roger của Hook Nguyện Giới cập bến, và Pocahontas nhảy xuống tàu. Mulan mừng rỡ tới đón người con của gió đã trở về, nhưng Pocahontas cho rằng toàn bộ thiên nhiên nổi dậy là quá sức đối với cô. Vậy là Mulan bỗng nhớ tới nó, chiếc tù và mà Shere Khan từng trao cho Pocahontas sau trận đại chiến Agrabah. Pocahontas gọi Kocoum đưa cho cô chiếc tù và, và cô đặt lên môi thổi một tiếng vang rền.

Ngập trời những đàn chim từ mọi xứ sở. Rợp đất những động vật cổ tích khắp mọi miền, dẫn đầu bởi Lãnh chúa hổ Shere Khan hùng mạnh.

- Pocahontas, chúng tôi tới để trả ơn cô. Hãy suy nghĩ cho kỹ, bởi đây là lần duy nhất – Shere Khan nói.

- Hãy giúp ta, hỡi những người con của núi rừng. Hãy cùng ta giao tiếp với Mẹ Thiên Nhiên, để làm bà nguôi cơn giận. Hãy giúp ta nói chuyện với bà. Và rồi, mọi ân nghĩa giữa chúng ta sẽ không còn nữa.

Vậy là Pocahontas hướng dẫn các con vật đặt bàn chân lên những đoạn rễ cây Gothel chắc nịch. Tất cả động vật, tất cả con người. Vua sư tử Simba nhận ra nàng sư tử cái Nala cũng có mặt, và họ cùng đặt bàn chân cạnh nhau.

- Ta đã sẵn sàng để trở về đồng cỏ savan - Simba thì thầm với Nala.

- Vậy thì anh phải đánh bại lão Scar đấy – Nala mỉm cười.

- Tôi giờ còn nhiều sẹo hơn cả cái lão tên Scar đấy – Simba nhìn những vết sẹo và vết cháy đen trên cơ thể mình và nói.

Những bàn tay, bàn chân của người và vật khiến rễ cây bừng sáng như ánh đèn neon. Pocahontas bước tới chạm vào khuôn mặt của Gothel trên thân cây, nhắm mắt lại thì thầm:

- Mẹ Thiên Nhiên, hãy để tôi nói chuyện với Người.

Pocahontas mở mắt ra, nhận thấy xung quanh cô chính là khu tàn tích Gothel mà hàng trăm năm trước đã ban cho cô sức mạnh của thiên nhiên. Gothel ngồi ở giữa, uy nghiêm, bệ vệ, xung quanh là những nàng tiên cây. Tất cả đã từng phải chết vì tội ác của loài người.

- Chào mừng đến với cõi linh hồn của thiên nhiên – Gothel cất giọng hào sảng – Vậy chính cô là người đã cướp lấy nguồn năng lượng của chúng ta.

- Thiên nhiên tự tìm đến với tôi – Pocahontas phân trần – Tôi chỉ cho, tôi không hề nhận lại.

- Dối trá! – Gothel nói – Lũ con người đang tàn phá thiên nhiên mỗi ngày. Nhà cao tầng, nhà máy, chặt gỗ, săn bắn thú rừng làm đồ trang trí. Chúng biến nước lành thành biển rác, biến rừng xanh thành cõi hoang tàn. Nếu không vì con nhỏ ngu ngốc ngăn cản ta, thì loài người đã bị diệt sạch 16 năm về trước.

- Và đó sẽ là sai lầm lớn nhất của bà – Pocahontas lắc đầu – Tất cả để trả thù, mà không nghĩ đến những con người tốt đẹp ngoài kia đang làm hết sức mình để bảo vệ nó. Có đáng không, khi mà tiêu diệt một thứ cũng là một phần của thiên nhiên, kể cả những người vẫn làm nó đẹp lên hàng ngày. Mẹ Thiên Nhiên, xin bà hãy nguôi giận.

Gothel nhìn Pocahontas soi xét, cảm nhận nguồn năng lượng của thiên nhiên trong cô. Bà ta ngẫm nghĩ một hồi rồi nói:

- Thiên nhiên đã không nhầm khi chọn cô làm người đại diện. Hãy ở lại đây với ta.

- Bà nói gì cơ?

- Ở lại đây với ta, sức mạnh và linh hồn cô hãy ở lại trong cõi thiên nhiên, đưa cho ta những lời khuyên hữu ích, và ta sẽ tha thứ cho tất cả.

Pocahontas nhỏ lệ nghĩ tới bộ lạc, nghĩ tới Mulan. Nhưng nếu sự hy sinh của cô đánh đổi lại sự bình yên cho tất cả, thì sự hy sinh cũng là xứng đáng.

Pocahontas gật đầu.

*************************

Pocahontas ngã xuống trong vòng tay Mulan. Mặc cho Mulan gào khóc, người con gái da đỏ không thốt ra một lời nào nữa. Mulan đặt lên môi nàng một nụ hôn, nhưng nàng cũng không tỉnh lại nữa.

Cây cối rút lại về mặt đất, những chiếc rễ cây Gothel cũng rút về và những cành cây mọc ra xung quanh, tỏa ra những tán lá xanh ngập khu vườn. Một bông hoa đỏ như tâm hồn của Pocahontas mọc lên ngay trước mắt Mulan, cô đau lòng trao lại hình hài của Pocahontas cho bộ tộc da đỏ, rồi đưa tay chạm vào bông hoa, cõi lòng tan nát.

Cùng khoảnh khắc đó, một làn sóng cầu vồng lan tỏa khắp mọi nơi. Làn sóng đi đến đâu, lời nguyền hóa đá được giải đến đó. Và khắp nơi là những cảnh đoàn viên, những niềm hạnh phúc. Ở Lâu đài Nữ hoàng, những người được giải nguyền bước ra khỏi hầm tim, Emma và Hook đoàn tụ với gia đình Henry và Hope, họ ôm lấy cô con gái mà nức nở.

- Có chuyện này con phải nói với cha mẹ... - Hope lưỡng lự. Rồi cô giới thiệu Rothbart cùng Odile, và giới thiệu mọi điều về kiếp trước của mình.

Emma và Hook chưa khỏi sững sờ.

- Cha... cha nghĩ cần một chút thời gian để làm quen với chuyện này – Hook trợn tròn mắt.

- Nhưng hãy nhớ rằng con mãi mãi là con gái yêu của mẹ - Emma nói như thể muốn "tranh chấp chủ quyền" với Rothbart và ôm cô bé vào lòng. Hope vùi đầu vào tóc mẹ. Bấy lâu nay cô phải trưởng thành, mạnh mẽ hơn, và giờ đây cuối cùng cô cũng được nép mình vào vòng tay mẹ như một đứa trẻ, còn gì hạnh phúc hơn nữa.

Simba cùng Shere Khan dẫn bầy thú trở về rừng, gã đã sẵn sàng chiếm lại ngôi vị vua sư tử. Maleficent đoàn tụ với chồng con, cặp đôi Karen và Tinder cũng hôn nhau hạnh phúc. Khắp xứ sở trọn vẹn niềm vui, nhưng vẫn có nhiều mất mát. Những chiến sĩ đã hy sinh, thế giới thì tan hoang sau đại chiến. Neal nhìn khung cảnh đó, chợt nảy ra một ý. Cậu chạm vào vết sẹo hình ngọn lửa trên bàn tay, vết sẹo nóng rực lên, và trên bầu trời bỗng xuất hiện một đôi cánh đỏ rực như ngọn lửa. Chim lửa bay về từ xứ Rus theo lời hiệu triệu của Neal. Nó cất lên khúc hát phượng hoàng, lập tức cây cối lại tươi xanh, dung nham núi lửa thu về, và các cô tiên bay theo cánh chim lửa, trải bụi tiên đủ sắc màu khắp mọi nơi, và khung cảnh tan hoang của vương quốc giờ còn sang trọng hơn trước.

- Tôi tưởng chỉ Phượng hoàng mới làm được điều này? – Sinbad thắc mắc.

- Chim lửa là đứa con của Phượng hoàng – Neal giải thích, vuốt ve đầu con chim lửa như thể đang tâm tình với nó. Rồi cậu nói với cha mẹ về việc cậu sẽ chuyển tới xứ Rus sinh sống và dẫn dắt những người dân ở đó tới cuộc sống ấm no hơn. Charming mỉm cười tự hào, còn Snow ôm cậu vào lòng, vui mừng vì chàng trai của cha mẹ đã lớn.

- Sinbad, con hãy đi cùng Neal. Hãy chăm sóc nó, và nhắc nhở nó đừng nóng đầu mà hỏng việc – Charming đặt tay lên vai Sinbad dặn dò.

- Vâng thưa cha – Sinbad gật đầu.

- Ali Baba và Giana sẽ đi cùng các con chứ? – Snow hỏi.

- Có lẽ không. Họ còn cuộc sống với băng cướp ở đây. Hơn nữa Giana đang có bầu – Neal nói – Nhưng con nhất định sẽ trở lại thăm cả nhà tiện lúc cô ấy sinh em bé.

*************************

Oz,

Hope đã đoàn tụ với cha mẹ, đoàn tụ với cả người cha trong kiếp trước. Nhưng giờ đây cô vẫn cần phải gặp một người. Ozma.

Cưỡi trên lưng chú nai Bambi rong ruổi khắp nơi mà không tìm thấy Ozma đâu, Hope bắt đầu lo lắng. Mãi đến xế chiều, Hope mới thấy con ngựa của Ozma bên dòng suối ven thành Ngọc Lục Bảo.

Và bên cạnh Ozma là xác của Thạch Vương Roquat. Hắn chạy trốn rồi bị Ozma truy lùng và đâm chết bởi một thanh kiếm.

Hope bàng hoàng đến bên Ozma. Cô bé bần thần ngồi chết lặng đã cả tiếng đồng hồ, đôi bàn tay còn vấy máu.

- Cậu còn đến đây làm gì? – Ozma hỏi.

- Mình... đến để thông báo rằng Zelena và chồng cô ấy rất vui mừng trở về phương Tây và trao lại vương quyền cho cậu...

- Đó là chuyện đương nhiên – Ozma nói tỉnh bơ – Vương quyền đáng lẽ thuộc về mình, cho tới khi hắn ta hại chết cha mẹ mình và tống mình vào cuộc đời khổ sở đó. Để rồi lúc này mình còn chẳng biết mình là cái giống gì nữa!

- Ozma, đừng nói rằng cậu vẫn bận tâm về chuyện đó nữa nhé, mình đã nói rằng mình sẽ mến cậu bất kể cậu là chàng trai hay cô gái rồi mà.

Hope khoác tay qua vai Ozma khi cô bé đã chuyển thành cơn giận dữ, nhưng Ozma chỉ gạt cô ra.

- Chúng ta không nên gặp nhau nữa, Hope à – Ozma lắc đầu – Mình biết ơn cậu vì đã giải cứu mình khỏi lời nguyền. Nhưng cậu nên ra ngoài hẹn hò với mấy chàng hoàng tử thì hơn.

Nói rồi Ozma lững thững vào thành trong sự đón chào nồng nhiệt của người dân, bỏ lại Hope một mình trước cái xác chỏng chơ của Roquat.

***********************

Mulan vẫn chết lặng ôm Pocahontas trên tay. Bộ tộc da đỏ đã sẵn sàng để đưa cô về Neverland an nghỉ. Chợt những người bạn của cô chạy tới bên. Mulan không phải một người con gái có số hưởng trong tình yêu, nhưng cô đã có nhiều người bạn tốt. Snow, Ruby, Dorothy, Merida. Nếu Belle còn sống ắt cô ấy cũng sẽ ở đây an ủi cô.

Cô quên không nghĩ tới Aurora...

Khi mà Aurora ngồi xuống bên Mulan, cô không còn biết trời đất gì nữa. Aurora nắm tay cô và nói:

- Mulan, cô phải bình tĩnh lại và nghe tôi. Cô nhớ lần chúng ta đi giải cứu Phillip chứ - Aurora ngẩng đầu lên và nhìn Phillip cùng cậu con trai Phillip Jr. đã lớn mỉm cười – Chúng ta phải kinh qua những vùng đất của các linh hồn. Lang bạt, vô vọng. Không biết Phillip đã lạc ở đâu, nhưng rồi ta đã tìm thấy anh ấy ở vùng đất linh hồn của xứ Phù Tang.

- Đó là số phận của những linh hồn bị tước đi khỏi thực tại – Rồng Tiên Sinh nhận xét – Phải rồi Mulan, chúng ta vẫn còn cơ hội.

Mulan ngẩng đầu lên khấp khởi niềm hy vọng.

- Hãy giải cứu cô ấy cũng bằng cách đó – Aurora mỉm cười nhìn Mulan, hàng lệ dài chảy hai bên má – Tôi vui mừng xiết bao khi cô đã tìm được chân tình. Đừng bao giờ đánh mất cô ấy.

Nhưng Mulan nhìn cha.

- Nhưng... Con mới đoàn tụ với cha, con không thể chia ly cha lần nữa.

- Đó là lý do ta sẽ đi cùng con tới những vùng đất linh hồn – Rồng Tiên Sinh mỉm cười.

Vậy là Kocoum lệnh cho bộ lạc da đỏ đưa Pocahontas về Neverland. Mulan và cha cùng đi theo. Một nghi thức sẽ diễn ra, đưa cô vào cõi linh hồn đi tìm người con gái cô yêu thương.

*************************

Lâu đài Hoàng gia,

Trả lại lâu đài Nữ hoàng cho Evil Queen và Robin Nguyện Giới, Regina cùng Snow và Charming trở về lâu đài của họ. 16 năm qua, Regina vẫn làm chức phận Nữ hoàng ở tòa thị chính Storybrooke, trong khi tòa lâu đài này vẫn do vợ chồng Charming cai quản, Regina chỉ tới khi cần làm đại tiệc. Và lần này là đại tiệc mừng Khối Liên Hiệp được giải phóng khỏi lời nguyền, tôn vinh những người có công và tưởng nhớ những chiến sĩ đã hy sinh vì nghĩa lớn. Mọi bậc vương giả khắp các giới đều tới dự, đồng thời đây cũng là tiệc chia tay Neal và Sinbad, bởi sau ngày hôm nay Neal sẽ tới Rus để lãnh đạo đế quốc với tư cách Sa hoàng. Hope vừa vui mừng vừa đau khổ khi phải chia ly Sinbad và thậm chí cả ông cậu khó chiều.

- Tôi nghĩ thứ này là của cô – Rothbart trao chiếc mặt dây chuyền cho Regina khi họ đứng ngoài ban công.

- Ôi, tôi cứ ngỡ là tôi đã đánh mất giữa trận chiến – Regina mừng rỡ nhận lại và đeo vào cổ - Tôi biết nó rất có ý nghĩa với anh.

- Morgana hứa sẽ hồi sinh Elisa nếu tôi theo mụ, và đập vỡ mặt dây chuyền này – Rothbart nói, giọng hắn đã ngà ngà say.

- Và anh không theo mụ, cũng không đập vỡ nó – Regina băn khoăn – Không biết thứ này có gì đặc biệt đến vậy.

- Hỏi mụ Yzma ấy – Rothbart nói – Còn về Elisa, mọi chuyện đã trôi về quá khứ rồi.

- Anh sẽ có một khởi đầu mới, một cơ hội thứ hai thôi – Regina an ủi.

- Ai thèm trao cho tôi thứ đó chứ? – Hắn bật cười.

- Odette, Odile?

Hắn cười phá lên, uống cạn ly rượu trên tay, rồi quay đầu rời đi.

- Nếu cô cho thì tôi nhận – Rothbart say mèm nháy mắt.

*******************

Xứ Rus, hồ Thiên nga,

Morgana làm phép trục vớt một thân thể bị đóng băng dưới đáy hồ. Mụ làm cho băng tan, và Baba Yaga bước ra từ tảng băng phủ phục trước mặt Morgana. Đã hơn 100 năm kể từ ngày Baba Yaga bị Rothbart phong ấn trong hồ nước.

- Đứng dậy đi đứa con của ta – Morgana đỡ mụ phù thủy già dậy.

- Morgana, kế hoạch tiếp theo là gì – Koschei đứng bên cạnh hỏi mụ.

- Chúng ta sẽ tập hợp đầy đủ 7 đứa. Những người con đã được ta ban cho sức mạnh. Và rồi với sức mạnh của tất cả, chúng ta sẽ cùng gieo rắc bóng đêm lên thứ mà Regina gọi là... Khối Liên Hiệp Cổ Tích.

********************

9 tháng sau, tại tòa dinh thự Pháp Sư,

Scheherazade đã hoàn thành những chương sách của cô, lần đầu tiên với tư cách một Tác Giả. Cô khệ nệ bưng cuốn sách tới cho Henry xem. Anh nhìn tác phẩm của cô gật đầu tâm đắc.

- Tuyệt vời quá, Schezzy. Em xứng đáng là Đồng Tác Giả của anh.

Scheherazade tươi cười cám ơn Henry, rồi nghiêm nghị trình bày với anh một phát hiện hệ trọng.

- Có điều này rất lạ em phát hiện ra khi hỏi chuyện các "nhân vật" để viết những chương cuối cùng. Hope kể rằng em ấy đã được một con gà mái tên là Billina giúp đỡ, Sinbad thì là con tôm hùm Sebastian, Neal là con sói xám. Tất cả họ đều nhận sự giúp đỡ của những động vật kỳ lạ, không rõ nguồn gốc, và chúng đều biến mất trong làn khói tím. Mulan xuống cõi linh hồn vẫn chưa trở về, nhưng em đã hỏi Robin và Roland, họ cũng kể rằng cô ấy đã được dẫn đường bởi một con dế.

- Ý em là...

- Ý em là có một lực lượng nào đó đã lén giúp đỡ chúng ta thực hiện các sứ mệnh. Họ giúp đỡ nhưng không được để lộ thân phận, họ cũng chỉ được giúp đỡ thoáng qua, còn lại vẫn để chúng ta tự thân vận động. Anh có nghĩ tới ai...

Vậy là Henry đấm tay xuống bàn phá ra cười.

- Ôi cái ông tướng ấy đã trở lại rồi sao. Anh biết mà, ông ta không thể dễ dàng chết như thế được.

- Chúng ta đang nghĩ tới cùng một người phải không, Henry – Scheherazade mỉm cười nhìn khắp căn phòng xung quanh.

- Đúng đó, Schezzy. Là ông ấy, là Merlin – Henry khoái trá.

Rồi Henry gào tướng lên:

- Này Merlin, nếu đã trở lại rồi thì lộ diện giúp đỡ tụi tôi đi chứ!

Nhưng căn phòng vẫn vắng lặng, không một bóng người.

***********

Đón đọc tập 8.17: The First Author - tập mở màn mùa 8C

Điểm lại nhân vật mới của phần 8B.

Tập 8.16 chỉ có một nhân vật mới duy nhất là sư tử cái Nala trong The Lion King

P/s: Về chuyện Merlin biến mất trong làn khói tím. Sự thật đúng là như thế nhé, dù Merlin hay biến mất kiểu bụp một cái không cần khói hơn, nhưng ông đã từng dùng khói tím trong tập 5.07 đoạn Nimue bị Vortigern tấn công.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC