Part 98

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cây anh đào nở rộ ra những bông hoa hồng nhạt nổi bật trên nền trời xanh ngắt, đẹp tới mê người. Đâu đó lại thấy vài cô gái cùng mấy chàng trai mặc đồ truyền thống kimono đi qua đi lại, vẻ mặt nghiêm nghị, cẩn trọng như sợ hãi sự uy nghiêm vô hình trong căn nhà to lớn này. Tiếng ống trúc múc nước khe khẽ kêu đều đặn nhịp nhàng hòa cùng tiếng nước chảy và đâu đó có tiếng gió thổi cánh cây, tiếng chim hót ... quả thực mọi âm thanh hòa quyện khiến người ta cảm thấy thư thái, thoải mái vô cùng. một lối đi được lát đá uốn khúc dẫn vào ngôi nhà làm bằng gỗ cổ điển. Tất cả toát lên nét đẹp cổ xưa của đất nước Nhật Bản giàu truyền thống. Cậu trai có khuôn mặt xinh xắn lúc này thu lại hoạt bát, năng động vốn có của mình, mặc trên người bộ kimono màu xám nhạt lặng lẽ đi từng bước trên hành lang làm bằng gỗ đã được lau sạch sẽ. Từng bước đi nhẹ nhàng không vang tiếng động, đi tới gần cuối dãy hành lang, cậu trai nhìn về căn phòng được đóng kín cửa. Cánh cửa là cửa trượt làm bằng tre, mùi hương đặc trưng của tre hòa với mùi hồ bồi của giấy dính trên đó tạo thành một mùi thanh tao tới kì lạ. Quy củ quỳ xuống sàn, hai đầu gồi chạm khép vào, hít một hơi, cậu trai đưa tay kéo cánh cửa ra.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Cha ... 

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Có chuyện gì? _ Trong căn phòng, ánh sáng mờ ảo từ ngoài chiếu xuyên qua giấy bồi trên cửa heo hắt, người đàn ông mặc chiếc áo cánh mỏng màu trắng hai mắt nhắm chặt dưỡng thần ngồi im lặng bên bàn cờ vây. Dù đã tuổi trung niên nhưng có thể thấy ông ta trông khá trẻ, khuôn mặt điển trai cương nghị không chút cảm xúc, ngay cả giọng nói cũng lạnh như băng _ Không phải ta đã nói đừng làm phiền ta sao, Yuuri ... ?

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Con có chuyện muốn nói _ Yuuri hít một hơi, nở một nụ cười. Thái độ lạnh nhạt của cha, nó từ nhỏ tới lớn đã quen. Hơn nữa cha của nó cũng không thích bị làm phiền khi đang chơi cờ vây. Đúng, người đàn ông này chính là Kyosuke Chinen.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Nói nhanh, đừng có làm phiền ta _ Đôi mắt khẽ mở ra, ánh mắt của ông ta lạnh như băng khiến Yuuri có chút giật mình nhưng vẫn kính cẩn cúi đầu. Đối với nó, người cha này là người nó vừa kính, vừa yêu lại có chút oán hận nhưng mà ... kính và yêu vẫn nhiều hơn. Kẻ mất đi người mình yêu là kẻ bất hạnh nhất.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Bạn con muốn gặp cha ... _ Kyosuke nhíu mày, có chút mất kiên nhẫn, đang tính mở mồm ra nói gì đó thì Yuuri lại lên tiếng. Đây là lần đầu tiên nó cắt ngang lời của cha mình _ Anh ấy là anh trai kết nghĩa của con, hôm nay anh ấy tới ... Con muốn giới thiệu cha với anh ấy ...

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Liên quan gì ta? _ Hừ một tiếng, Kyosuke lạnh lùng nói.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Cha, anh ấy tên Kim Jaejoong ... _ Nụ cười vẫn như cũ, hoàn toàn không biến mất trên môi Yuuri. Thậm chí trên khuôn mặt nó còn hiện lên một chút thản nhiên, một chút hạnh phúc còn có ... cả vui mừng.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Họ Kim? _ Nhíu nhíu mày, ánh mắt ông trở nên thâm trầm. Họ Kim ở Hàn Quốc rất nhiều, nhưng không hiểu sao trong lòng bỗng sản sinh ra một dự cảm đặc biệt. Điềm tĩnh thu lại vẻ thất thố trong mắt, Kyosuke đứng dậy, xoay người nhìn Yuuri _ Đưa ta đi ...

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Vâng ...

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Nhìn ông mặc thêm một chiếc áo mỏng ở ngoài, Yuuri mới xoay người đi trước dẫn đường. Trên đường đi từ tiểu viện nhỏ ra ngoài phòng chính một người trước, một người sau, không ai nói một lời. Kyosuke nâng mắt nhìn bóng lưng của Yuuri, chợt nhận ra đứa nhỏ này đã trưởng thành, cao cũng sắp bằng ông rồi. Từ khi đứa nhỏ này sinh ra, hơn hai mươi năm ông chưa từng bao giờ chú ý. Không phải ông không cảm thấy có lỗi, chỉ là ... lòng vốn đã chết, còn có thể ban phát tình yêu thương cho ai. Coi như ông nợ mẹ con Yuuri một ân tình, chỉ là ông không thể yêu người đàn bà đó, cũng không cách nào yêu thương được đứa con này. Lãnh đạm là cách duy nhất ông có thể đối xử với Yuuri. Rất nhanh, hai người đã đi tới phòng chính, cánh cửa vừa mở ra, Kyosuke cả người sững sờ nhìn mấy vị khách của Yuuri mời tới. Trong phòng ngoại trừ Ryosuke Yamada đang tiếp khách ra thì còn lại có hai người con trai nữa. Người con trai khuôn mặt anh tuấn như thần, thần sắc lãnh khốc, uy nghiêm mặc bộ vét đen sang trọng này không phải là Jung Chủ tịch - Jung Yunho sao ?! Nếu ông không nhận ra Yunho thì nửa đời người điều khiến gia tộc Chinen của ông là vô ích rồi. Trong khi còn đang ngạc nhiên vì không biết sao hôm nay Jung Chủ tịch lại tới đây, không phải nói bạn của Yuuri sao thì hình ảnh người con trai thứ hai đã rơi vào đáy mắt. Khuôn mặt xinh đẹp trung tính hiếm có, khóe môi nở nụ cười như có như không. Đặc biệt cậu trai xinh đẹp này lại đang được kẻ nổi tiếng lạnh như băng, lãnh khốc vô tình Jung Yunho dịu dàng ôm eo. 

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Chỉ là ... vẻ đẹp của cậu trai này ... rất giống một người quen của ông ...

.

Một người mà ông thương nhớ bao năm ...

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Jaejoong-niichan ~ _ Yuuri vui vẻ tiến tới, mừng rỡ chào hỏi Jaejoong. 

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Chii-chan ... _ Jaejoong nhẹ nhàng gật đầu với cậu em trai, ánh mắt lại như cố ý, như vô tình lướt tới người đàn ông trung niên phía sau Yuuri. Nét cười trên mặt lập tức có chút đông cứng, mặc dù đã xác định sẽ gặp mặt nhưng quả thực tới lúc này ... lại cảm giác áp lực vô cùng. 

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Joongie ~ _ Như cảm nhận được sự căng thẳng của Jaejoong, Yunho nheo mắt đánh giá Kyosuke, một mặt nắm chặt tay cậu. Hơi ấm từ bàn tay của Yunho khiến cậu trở nên an tâm hơn nhiều. Quay lại nhìn anh, cậu khẽ mỉm cười, gật đầu.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Jaejoong-niichan, đây là cha của em - Kyosuke Chinen. Cha, đây là Jaejoong-niichan mà con đã nói từ trước _ Thấy ông nghi hoặc nhìn Jaejoong và Yunho, Yuuri cười giải thích _ Cha đã lâu không ra ngoài nên không biết, Jaejoong-niichan và Jung Chủ tịch là người yêu của nhau, họ đã đính hôn.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- A ~ _ Xem ra không phải chỉ đính hôn đâu, nhìn cái bụng sắp tới ngày sinh của cậu, Kyosuke thầm nghĩ. Thực không dám tưởng tượng kẻ như Jung Yunho cũng có ngày cưới vợ, sinh con, hơn nữa đây có lẽ là hôn nhân chân chính chứ không phải vì lợi ích.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Nhìn cách chăm sóc của Yunho cho Jaejoong là biết ...

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Cậu ... sắp sinh? _ Chả biết ma xui quỷ khiến thế nào, Kyosuke vốn lãnh đạm lại mở miệng hỏi câu này với một người thanh niên mới quen. Yuuri và Ryosuke đứng bên cạnh cũng giật mình, không dám tin nhưng Jaejoong chỉ nhẹ nhàng mỉm cười.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Còn chưa đây 1 tháng nữa _ Vuốt bụng mình, ánh mắt cậu tràn ngập yêu thương và hạnh phúc, càng nhiều hơn đó là mong chờ. Mong chờ đứa con của cậu và Yunho. Lúc này Yunho đứng bên cạnh cũng không kiềm chế được, ánh mắt nhu hòa đi rất nhiều, không còn vẻ cao ngạo thường ngày.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Yuuri đứng cạnh Ryosuke, nhìn cảnh tượng trước mặt trong lòng tâm trạng hỗn loạn. Nó chưa bao giờ thấy cha mình khẩn trương như vậy, lại còn hỏi thăm quan tâm tới Jaejoong rất nhiều. Người cha lãnh đạm của nó hóa ra cũng có lúc thất thố như vậy sao? Khi mà còn chưa biết Jaejoong là con trai mình mà ông đã như vậy? Chẳng lẽ là sợi dây cha con vô hình đã khiến ông quan tâm tới Jaejoong? Nhìn tới cảnh tượng biết bao nhiêu lần đã thấy trong mơ, trong lòng Yuuri vừa vui mừng khi thấy anh trai và cha mình có thể gặp mặt lại có chút chua xót khó hiểu. Thực ra khi đó nó tới gặp Jaejoong, cầu xin cậu tới gặp cha mình nhưng Jaejoong cũng không trả lời là có đến hay không, chỉ bảo nó cứ về đi. Từ đó tới giờ nó đã hai tuần, nó trở về Nhật Bản thấp thỏm không yên vốn tưởng cậu không chịu nhưng không ngờ sáng sớm nay Jaejoong lại gọi điện thông báo Jaejoong mới xuống máy bay. Người có thai vốn không nên đi lại xa quá, đặc biệt là đi máy bay nhưng cậu vì lời cầu xin của nó mà từ Hàn Quốc qua Nhật Bản. Nghe nói vốn Yunho không đồng ý nhưng Jaejoong cương quyết nên đành nghe theo. Rốt cục bao trọn cả một khoang máy bay riêng để Jaejoong có thể thoải mái nghỉ ngơi.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Hóa ra ... ông là cha của Chii-chan sao? _ Nâng mắt nhìn kĩ khuôn mặt của Kyosuke, Jaejoong như vô thức, buột miệng hỏi. Cậu cũng không rõ mình hỏi ai, hỏi chính bản thân hay là hỏi Kyosuke.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Cậu ... _ Đôi mắt liếc qua Yunho, Kyosuke lại nhìn Jaejoong _ ... có hạnh phúc ... ? _ Đứa nhỏ này vừa gặp nhưng đã có cảm giác như quen từ lâu, khiến ông không cách nào nhịn được mà hỏi thăm, mà quan tâm. Thực kì lạ, có một cảm giác sôi trào trong huyết quản khi nhìn thấy Jaejoong.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Rất hạnh phúc _ Mỉm cười, cậu gật đầu _ Cảm ơn ông đã quan tâm.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Joongie, tới giờ rồi ... _ Yunho ghé vào tai của cậu thì thầm, đôi mắt thâm thúy nhìn Kyosuke. Anh đồng ý đưa cậu tới Nhật Bản để gặp người cha ruột này nhưng Yunho cũng không muốn Jaejoong bị cuốn vào mấy cái gia tộc Nhật Bản này nên anh chỉ cho phép cậu nói chuyện một chút với Kyosuke ...

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

.... sau đó liền lập tức trở về biệt thự ở Nhật của Jung gia !!!

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Cậu ... phải đi? _ Có chút gấp gáp, lại có chút luyến tiếc khi thấy Jaejoong gật đầu với Yunho, Kyosuke nhíu mày hỏi.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Phải, tôi phải đi rồi. Tôi chỉ đáp ứng Chii-chan tới gặp ông một chút _ Ánh mắt cậu lại nhìn về hướng Yuuchi và Ryosuke đứng im lặng nãy giờ một bên rồi đột nhiên tiến lại gần Kyosuke, ghé sát vào tai ông _ Hãy quý trọng Chii-chan, đứa nhỏ đó thực sự rất yêu thương ông ~

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Cậu ... _ Mở to mắt nhìn Jaejoong, Kyosuke có chút khó hiểu nhìn cậu nhưng Jaejoong vẫn như trước nở một nụ cười bí hiểm. Kéo lấy tay của ông, nhìn bàn tay to lớn có chút thô ráp cậu viết viết gì đó vào lòng bàn tay chỉ thấy khuôn mặt của Kyosuke trở nên trắng bệch, kinh ngạc nhìn Jaejoong _ Đó là tên của umma tôi ...

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Cậu ...

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net