vô danh...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Cái video chỉ mang tính chất minh họa thôi nha????

Ai tốt bụng cho tui nhận xét y 😙😙😙😙😙😙 yêu nhìn...gạch đá gì nhận hết

Vương Tuấn Khải,là anh đang lẩn tránh hay anh quá cố chấp,cứ lún sâu vào một mối tình giả dối.Cô gái ấy đã đi rồi.Anh vẫn còn Nguyên mà,chẳng phải cậu ấy rất tốt,rất quan tâm và rất yêu anh sao.Cậu ấy biết anh lo sợ,biết anh không muốn đối diện với bản thân mình.Bởi cái mối quan hệ hiện hữu mà như vô hình này đã vây lấy anh,làm anh bối rối,ngập ngừng.VTK-Anh yêu Nguyên,anh không yêu cô gái đó,phải không?
Dù biết tình yêu của thế giới thứ 3 không được tất cả mọi người chấp nhận.Huống hồ,giữa anh và cậu còn là anh em...nhưng chỉ trên danh nghĩa-họ không phải là anh em ruột.Nếu nó được công khai,thật không thể tưởng tượng nổi phong ba gì sẽ ập đến.Đến lúc đó,cơ hội gặp nhau còn khó thì làm sao tính đến chuyện bên nhau.

Anh cứ trốn tránh cậu mãi như vậy,cho đến một ngày bóng hình nhỏ bé ấy lặng lẽ rời khỏi trong đêm,chỉ để lại 1 lá thư.
Khi bản thân kịp nhận ra mọi chuyện thì đã trễ,VTK lòng như lửa đốt, tâm trạng nhất thời không thể kiềm chế,đã lao ngay ra xe,phóng đi với vận tốc nhanh đến nổi như muốn xé toạc bầu không gian tĩnh lặng.Anh cứ mãi tìm kiếm trong vô vọng.Thoáng chốc đã 3 năm..nhưng cậu vẫn bặt vô âm tính.

Vương nguyên-có phải em đã quên anh?Có phải bây giờ em đang hạnh phúc bên người khác?Có phải..?Hàng loạt câu hỏi tuôn theo dòng nước mắt.Anh hối hận lắm.Hối hận vì sao ngày xưa không nói cho cậu nghe tình cảm của mình.Giờ cậu đi rồi,anh không giữ được,lòng anh đau nhói như có hàng vạn mũi tên đâm xuyên qua vậy.Bây giờ mọi rào cản với anh đều không quan trọng,chỉ cần là có cậu,mọi thứ có sao cũng mặc kệ.Gió ngừng thổi,mây ngừng trôi,nắng đã tắt-lại một ngày nữa khép lại cùng với nỗi cô đơn trống trải.

Anh cứ nghĩ cả cuộc đời này sẽ chẳng bao giờ được gặp cậu.Nhưng có lẽ trời ko phụ lòng người.Anh đã gặp lại cậu.Niềm vui sướng không thể tả xiết.Anh ôm cậu,nói hết những lời mà 3 năm qua anh chôn giấu.Cậu trở về vẫn như xưa,vẫn ốm yếu gầy gò nhưng không kém phần hồn nhiên,trong sáng đến đáng yêu.Trong buổi chiều nhạt,hai trái tim gặp nhau,vẹn tròn hạnh phúc.

#đây_là_câu_chuyện_đầu_tiên__viết_mà_kết_thúc_là_có_hậu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC