It's When...You Can Feel It

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Linux Editor: yul_sic  

It's when...you can feel it


Mình ko nhớ mình đã gặp cậu khi nào

Giữa chút nắng ấm trong một sáng mùa hạ

hay...

Trong một chiều thu cùng cơn mưa nhẹ

Đó không còn là điều quan trọng. Bởi khi cậu đến, điều quan trọng nhất đối với mình là không thể để mất cậu.

Nụ cười của cậu không hẳn là quyến rũ nhưng mình thích nó bởi sự ngây thơ và trẻ con trong ấy

Mình thích cậu và mình biết cậu cũng thích mình

Nhưng hai chúng ta đều im lặng...

Không biết từ bao giờ, người đầu tiên mình tìm mỗi khi buồn là cậu, khi mình vui cũng chỉ muốn cậu cùng chia sẻ và khi cô đơn, cậu luôn là lựa chọn tuyệt vời nhất

Cậu biết những gì mình cần và thích. Cậu luôn âm thầm thực hiện nó. Đó là điều mà mình ghét nhất ở cậu.

Mình thích Mickey cùng những thứ màu hồng, và đó trở thành mục đích của cậu mỗi khi mua sắm. Cậu bắt đầu chú ý đến mọi thứ màu hồng cậu thấy, cả điện thoại của cậu cũng vậy. Mình hỏi tại sao và cậu ngô ngê trả lời:

_ Vì cậu thích

Cậu lại cười

Nụ cười ngốc nghếch đặc trưng của riêng cậu

Mình ước gì có thể chạy đến mà ôm cậu thật chặt. Sẽ thật là ngốc nếu mình để vuột mất một người yêu hoàn hảo như thế

...

1 ngày nữa lại trôi qua...

Mình thích cậu...

Chúng ta vẫn cứ im lặng

Cả hai vẫn nói chuyện và đi chơi với nhau như những người bạn bình thường. Phải, một người bạn...

Mình có thể cảm nhận được tình yêu đang lớn dần trong mình theo từng ngày. Mình không tìm được lí do nào để ngăn cản mình nói thích cậu.

...

1 ngày nữa lại trôi qua...

Cậu tặng cho mình 11 hoa hồng. Mình không hiểu ý nghĩa của nó

Vẫn nụ cười trẻ con ấy, cậu nói khẽ vào tai mình "Forever love" và nhẹ nhàng đặt lên môi mình một nụ hôn.

Mình đã không phản đối.

Cậu là người đầu tiên cho mình biết cảm giác khi hôn là như thế nào

Nụ hôn ấy nhẹ nhàng và ngọt ngào lắm...

Chúng ta đã bắt đầu?

...

Vào một ngày khác...

Cậu bỗng nhiên tránh mặt mình

Mình thật sự nhớ cậu

Mình tìm mọi cách để được gặp cậu nhưng điều đó quá khó khăn nếu cậu muốn tránh mình. Mình đủ tự tin để khẳng định rằng nếu mình không biết cậu đang ở đâu, điều đó đồng nghĩa tất cả mọi người đều không biết cậu đang làm gì.

Sự lo lắng của mình càng tăng lên khi 2 ngày vẫn không gặp cậu

_ Kim Tae Yeon, cậu có giỏi thì đi chết luôn đi

Mình hét lên, như muốn giải toả sự nhớ nhung và mềm yếu của mình

Mình cảm nhận được cậu thật sự rất quan trọng đối với mình, không có cậu mình vẫn sẽ cười nhưng nụ cười ấy chẳng còn ý nghĩa

_ Kim Tae Yeon, mình nhớ cậu

Mình khẽ nói và bắt đầu khóc. Mình thật sự rất nhớ cậu. Cậu đã từng hứa với mình rằng sẽ không để mình khóc. Chúng ta luôn có thần giao cách cảm và cậu sẽ đến bên cạnh mình lúc mình cô đơn. Cậu đã quên tất cả?

Dáng người nhỏ bé quen thuộc ấy dần xuất hiện. Mình cố lau đi những giọt nước mắt để nhìn thấy cậu rõ hơn. Ừ, là cậu...

Cậu chậm rãi đến bên mình, hai tay áp vào má mình và lau đi những giọt nước mắt

_ Nín đi nấm ú, khóc xấu quá à

Mình chỉ muốn đánh cậu thật mạnh, tại sao cậu lại luôn làm những điều đáng ghét như thế chứ

_ Cậu đã đi đâu?

_ Mình xin lỗi

_ Mình cần lời giải thích

Giọng mình nghiêm lại: Mình muốn biết lí do

Gương mặt cậu như một đứa con nít vừa bị mẹ mắng, cậu nói nhỏ nhưng đủ lớn để mình nghe thấy

_ Mình cảm thấy không xứng với cậu...

Nghẹn lại, cậu tiếp tục:

_ Thấp hơn cậu, nói chuyện rất chán, thật sự mình không tìm được lí do nào để cậu thích mình cả

_ Từ bao giờ cậu lại quan trọng những thứ như thế - Giọng mình run lên - Cậu thấp hơn mình nhưng cậu luôn là người bảo vệ mình. Ở bên cậu mình mới là chính mình, mình im lặng những khi nói chuyện vì muốn lắng nghe cậu nhiều hơn. Cậu biết không, giọng cậu rất ấm..

Cậu không nói gì, chỉ im lặng nhìn xuống đất

_ Hứa với mình, đừng bao giờ bỏ đi như thế, cũng đừng nghĩ tới những thứ nhỏ nhặt đó.

Cậu khẽ gật đầu thay cho lời đồng ý

Mình ôm cậu thật chặt, mình không muốn mất cậu một lần nữa

Cậu lại hôn mình

Nhưng lần này khác lần truớc

Nồng nhiệt và ấm áp

Mình muốn đứng yên thật lâu để cảm nhận môi của chúng ta đang chạm vào nhau. Đó là khoảnh khắc tuyệt vời nhất cậu dành cho mình

...

Hiện giờ chúng ta đang rất hạnh phúc

Tay mình bình yên trong tay cậu

Cậu biết không?

Từ bây giờ

Mình muốn cậu là người đầu tiên mình thấy mỗi sáng thức giấc

Mình muốn nụ cười ngốc nghếch đó cùng mình đón hoàng hôn khi một ngày sắp kết thúc

Và...

Cậu là người mình muốn cùng đi đến hết cuộc đời này!

...

Khi yêu một ai đó, không cần phải luôn miệng nói yêu họ. Hãy để con tim tự cảm nhận. Vì ta yêu bằng con tim chứ không bằng lời nói. Tình yêu sẽ thật sự đẹp nếu hai tâm hồn cảm nhận được nhau.

----- The end -----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net