Singapore

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: Chief

SINGAPORE

.

.

.



Ánh đèn tù mù từ những đốm sáng ở những tòa nhà chọc trời ngoài cửa sổ làm Fany không ngủ được. Dù đã rất mệt từ lễ trao giải lúc tối và kiệt sức cho cả lúc nãy... nhưng cô vẫn chập chờn trong cái lạnh khô từ máy điều hòa. Khẽ lướt qua điện thoại để xem giờ, hôm nay cô và bọn trẻ sẽ phải bay qua Nhật từ sớm cho một buổi họp báo và bây giờ chỉ mới 4h sáng, còn 2 tiếng nữa mới đến giờ tập trung.


Nhẹ nhàng nhấc tay Taeyeon ra khỏi eo, Fany kéo chiếc mền lên ngang ngực con người đang nằm cạnh mình, cậu ấy trở mình và sờ soạn bên kia giường tìm thứ gì đó để ôm, và Fany hiểu bé đậu là sự gợi ý tuyệt nhất nếu không có cô ở bên cạnh lúc này. Nhặt vội thứ gì còn sót lại trên giường để che chắn cơ thể khi bước nhanh vào phòng tắm, Fany mở nước ấm và cho vào bồn vài loại sữa tắm thảo dược và cả mùi mà Taeyeon yêu thích.


Nhìn vào mình trong gương, Fany thấy những lọn tóc dài đan rối, bờ môi ửng đỏ và những chấm hồng trên cơ thể, mọi thứ như ám chỉ một buổi tối đầy hoạt động với ai đó. Fany thầm nghĩ và mỉm cười với chính mình, người yêu của cô vẫn còn biết cách làm cô hạnh phúc.


Chạm tay vào nước để kiểm tra độ ấm, Fany từ từ thả mình xuống làn nước, sau những gần gũi, đây là cách cô lưu giữ tất cả cảm giác, về những suy nghĩ, những cử chỉ hành động của Taeyeon, những dự định, hay là về những gì mà cô chưa thể nghĩ ra cách giải quyết, lúc này cô muốn thư giãn và tỉnh táo để tìm ra mọi câu trả lời.


Thật hư hỏng khi hình ảnh đầu tiên hiện lên khi cô vừa nhắm mắt lại là cách Taeyeon cởi áo khoác ngoài, để lại chiếc ba lỗ màu trắng và bờ vai đầy thách thức...


Chỉ vừa kết thúc bữa tiệc với staff và lũ trẻ là cậu ấy than khó tiêu, cô thì cứ mải lo âu đến quên mất rằng cậu ấy đã thì thầm "give me one night" vào tai cô ban nãy, cô cứ hỏi và cậu ấy cứ im lặng băng băng trên hàng lang về phòng. Chỉ đến khi cậu ấy bấm khóa và đè cô vào cánh cửa phòng, hơi thở với mùi bạc hà và volkda từ machito khiến những lọn tóc của cô đung đưa, thì cô mới nhận ra điều mà Taeyeon đang chịu đựng.


Và cũng không thể phủ nhận rằng có đôi lúc cô cũng muốn Taeyeon đến phát điên, đến nỗi những lúc đó cô ấy xấu hổ vì ánh mắt mình đã nói lên tất cả, và cô không dám nghĩ đến rằng fan cũng nhận ra điều đó, cô không dám đối diện với sự thật rằng, mọi thứ giữa cô và Taeyeon đã quá rõ ràng, cho dù có cố đứng xa nhau nhưng rồi cũng lại gần nhau, nhìn nhau, chạm vào nhau nhau và cần phải nhìn thấy nhau, nó như một thói quen mà cả cô và Tayeon đều không thể điều khiển được.


Cô nhớ rõ khi vòng tay Taeyeon bắt đầu đi xuống phía dưới, nơi cậu ấy luôn tự hào với mọi người về cô, và điều đó không ít lần khiến cô phát cáu vì ngại ngùng. Môi cậu ấy cắn vào nhau đầy ham muốn, và Fany thích nhìn thấy Taeyeon như vậy, khi ở bên cô. Mái tóc ngắn của Taeyeon được cột nhẹ phía sau, đó là lý do Fany thích Taeyeon tóc ngắn, cậu ấy thật sự là một bad boy với kiểu tóc đó, và Fany cũng thích nghịch những sợi tóc ngắn phía sau gáy Taeyeon, như lúc này, khi trán cô áp vào trán Taeyeon, những ngón tay vuốt nhẹ vào gò má và sau cổ cậu ấy.


Kéo cơ thể Fany sát vào mình, Taeyeon đưa cánh mũi qua lại trước môi Fany, cậu ấy nhử cô như những lần trong bar, cậu ấy biết rằng cô muốn hôn đến thế nào...Đến lúc này cô còn nhớ mùi vị của nụ hôn đó, khi môi cậu ấy chạm vào môi cô, khi nụ hôn sâu hơn, khi hơi thở Taeyeon nằm trong hơi thở của cô, khi cánh tay cậu ấy siết chặt lưng cô...

Fany biết đó là kết quả của việc quá lâu rồi cô và Taeyeon không đi bar cùng bọn trẻ...


Từ lúc bắt đầu thu âm và luyện tập cho album mới, rồi nhạc kịch, cô với Taeyeon gần như không có những buổi hẹn hò riêng, và cả bọn trẻ cũng quên mất việc được ra ngoài chơi vào cuối tuần. Và cái lễ trao giải MAMA với đầy những bài hát hiphop mà Taetae thích là một minh chứng hùng hồn nhất cho việc Taeyeon nhớ bar đến thế nào, đó là chưa kể đến lần tham dự contest dance cover gần đây, cậu ấy quả thật khiến mắt cô không thể không chú ý đến được.


Và cô cũng không hiểu được làm sao cậu ấy lại có thể nhớ gần hết những động tác của mấy bài hát đó, mà tất cả đều là của những nhóm nhạc nữ nữa chứ. Thời gian ăn ngủ còn không có, vậy thì cậu ấy lấy đâu ra thời gian để coi những buổi diễn trên tivi, mà hầu hết những bài hát được diễn trong buổi contest đó đều chỉ mới ra mắt gần đây, tức là lúc mà cả nhóm đang hoạt động bên Nhật. Ngồi bên trong cánh gà cùng Yuri mà Fany quên mất nhiệm vụ ngày hôm đó của mình, cô cứ chầu chực Taeyeon, nhìn cậu ấy sung sướng nhảy nhót rồi hát theo các em xinh gái đẹp ngày hôm đó, rồi tự nghi vấn, tự ghen tuông, đến nỗi mấy tờ kịch bản rơi rớt đâu mất mà cô không hay.


Mà Taeyeon thì nào có hiểu lòng cô, cậu ấy vẫn vô tư... há hốc cười đùa, la hét khi mấy em út lên hát, đến lượt diễn của 2ne1 thì cô quả thật không thể ngồi được nữa. Cậu ấy hú lên mỗi khi đến đoạn của CL, lại còn hát theo rất mượt, cái ánh mắt khoái trá đó làm sao có thể bỏ qua được. Mặc dù không thể cấm cản nhưng Fany cũng không thể giấu trong lòng, cô đành phải đóng vai một người đàn bà khó tính với chồng của mình.


- Taeyeon... thấy CL đẹp hơn em sao?


- Huh? Em nói gì thế...


Chỉ hỏi vậy thôi và Fany quay về chỗ của PD sau khi nghỉ giải lao giữa giờ quay, coi vậy mà có tác dụng hẳn. Mặt cậu ấy lơ ngơ ngẩn tò te mất mấy phút mới tỉnh ra sự so sánh này, không còn nhìn gái quá lâu, chú ý vào những cuộc nói chuyện của cô trên sân khấu hơn. Ấy rồi bê nguyên khuôn mặt đó đến tật kết thúc chương trình, đến khi Fany nắm tay lôi vào bên trong cũng vẫn còn sướng rơn vì được vợ ghen. Đó là Taeyeon thủ thỉ thế, chứ cô biết là không lơ con người này ra được đâu.


Taeyeon thích đến bar từ sinh nhật 21t của cậu ấy tổ chức ở một club gần công ty, lạ là cậu ấy hợp với nơi đó, cậu ấy thích thứ âm nhạc ở đó, thích tất cả những hỗn hợp không khí ở đó, cậu ấy nhảy nhót và đùa giỡn rất điệu nghệ. Và cậu ấy còn thích làm cô hư hỏng, cậu ấy kéo cô lẫn vào đám đông và đùa nghịch với những cảm giác không thể kiểm soát, không ai nhận ra Taeyeon, không ai nhận ra Tiffany, và cô tin rằng những nụ hôn ở bar là thứ cô chờ đợi nhiều nhất.


Cô tin là Taeyeon nhớ thứ âm nhạc đó, nhớ cách cô và cậu ấy bên nhau sau những cuộc vui. Đêm nay cũng vậy, cậu ấy ở MAMA gần giống với cậu ấy ở bar, và Fany đôi khi cũng quên mất bản thân mình nên bình tĩnh hơn. Có những khoảnh khắc Taeyeon thì thầm, Fany gần như chết lặng với khuôn mặt cậu ấy gần kề đến vậy, cô như đóng băng ở mọi giác quan.


Xát nước vào những dấu đỏ trên ngực, Fany nhớ Taeyeon đã yêu cô như thế nào. Cậu ấy biết cách hơn những ngày vụng về đó, nhưng cô vẫn yêu những vụng về mà Taeyeon để lại trên người cô, yêu cách cậu ấy vẫn bối rối khi nhìn vào cơ thể cô, yêu cách cậu ấy áp má vào ngực cô để nghe nhịp tim cô xấu hổ. Yêu khi cậu ấy hôn từ đôi chân trần của cô, nâng niu cô ở những lúc cô những tưởng không vượt lên được. Yêu khi Taeyeon ôm chặt lấy bờ lưng run rấy của cô ở những khi kết thúc và hôn vào trán cô.


Cô hay nghe về những chê trách trong mối quan hệ giữa cô và Taeyeon, nhưng cô không quan tâm vì họ không thể hiểu. Hiểu những điều mà Taeyeon đem lại, hiểu những gì mà cô dành cho Taeyeon, đó là tất cả những gì thiêng liêng nhất mà một người phụ nữ khao khát trong tình yêu của mình. Và bỗng nhiên Fany thấy xót xa cho Taeyeon, cậu ấy làm tất cả chỉ để che lấp cho tương lai của cô và cậu ấy, Fany sợ một ngày Taeyeon không còn đủ vô tư để mỉm cười như hôm nay nữa.


Tiếng gõ cửa kéo Fany về với hiện tại, rốt cuộc những suy nghĩ vẩn vơ cũng chỉ dành cho Taeyeon, và bây giờ con người đó đang lộc cộc ngoài cánh cửa kia.


- Tae vào được không?


- ... Có chuyện gì vậy Taeyeon, em đang tắm...


Chưa kịp để cô đồng ý, khuôn mặt trắng bóc của cậu ấy đã thọt qua hé cửa.


- Tae vào nhé... Tae muốn uống sữa với em.


Cô phì cười vì hộp sữa cậu ấy lắc lắc trên tay làm vật chứng, Taeyeon đẩy cửa bước vào với chiếc áo ba lỗ cũ kĩ và mái tóc bị cô đánh rối tung từ đêm qua. Cậu ấy ngồi phịch xuống đất, bên cạnh cô, mời cô hộp sữa đang uống, rồi chỉ một phút sau khi cô từ chối bằng mắt cười, cậu ấy lại kéo cô vào nụ hôn với mùi sữa và phấn em bé phảng phất.


Những lúc này Fany nghĩ rằng không còn đau đớn nào có thể đánh đổi, cô không cần phải cố gắng để cuộc đời cô và Taeyeon sát bên nhau, mà tự cái tên đó đã viết in hoa lên những dòng nhật kí của định mệnh cô.


.
.
.

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net