Time Machine

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: mclee

TIME MACHINE

Ngày 20 tháng 6 năm 2010

Bốp... một nắm đấm giáng thẳng vào má phải Yuri, đau điếng. Cô loạng choạng đứng, mắt vô hồn chẳng chút phản kháng, tay xoa xoa bên má, nhìn về phía người vừa đánh mình... Dáng người ấy nhỏ nhắn hơn, khuôn mặt búng ra sửa, chân mày chau lại giận dữ..

- Tại sao...??...nói đi, ..tại sao lại chia tay Fany ??...nói mau... Cô ta, Tae Yeon, nghiến răng rít lên từng chữ, mắt trừng mở lớn.

Yuri quay đi, tranh thủ vài giây ném cho Tae Yeon cái nhìn quắt mắt. Cô gái nhỏ hơn ko chừa, cố bước nhanh rồi lại mạnh tay níu kéo cô gái cao hơn..

- Cậu ko nói, tôi ko cho cậu đi đâu cả..cậu làm ng ta khóc biết bao đêm rồi, biết ko...cậu phải nói cho tôi biết vì sao...

Yuri hất mạnh tay bạn ra, cô ko vô tình, nhưng đang có vẻ lạnh lùng quá.

Trong căn phòng đượm mùi rượu, Yuri vẫn điềm tĩnh điểu khiển tâm trí mình. Cô ngà say nhưng đầu óc đủ tỉnh táo, chỉ có cô bạn thấp hơn này, ko chút men lại mất hết bình tĩnh. Yuri ko trách Tae Yeon, ko trách ai cả, bản thân cô cũng chẳng làm gì nên tội, ông trời cũng bó tay. Vì sao Yuri chia tay Fany ư?, đơn giản

- Chúng tớ ko hợp nhau, chia tay, hết. Yuri thản nhiên trả lời, tựa như ko có gì to tát khi cắt đứt với 1 ng con gái, nhưng thái độ đó lại khiến Tae Yeon như điên tiết..

- Cậu...nói gì... Mắt cô gái nhỏ hơn đanh lại, và chưa để Yuri lặp lại, cô gái gào lên... Cậu điên à..?..ko hợp...ko hợp mà quen nhau 3 năm, ko hợp mà lại chuẩn bị đồ cưới, mua nhẫn cưới... Cậu điên sao?...

- Tớ bình thường.... Yuri vẫn từ tốn, vết đỏ táy vì cú đấm đang hiện lên rõ rệt, nhưng nó có vẻ chẳng náh hưởng gì mấy đến cô... Tớ đáng lẽ phải chia tay cô ấy từ lâu, chỉ là, tớ thấy Fany đáng thương quá, nên cứ nấn ná đến bây giờ thế thôi..chuyện cưới hỏi, là do cô ấy tự biên tự diễn, tớ ko dính líu gì hết...

Tae Yeon nuốt ực chua chát vào cuống họng. Những gì nghe thấy thật quá sức tưởng tượng với cô, một người bạn hiền, thông mình, xinh đẹp, và nhất là rất mực thủy chung, rất mực yêu thương người con gái cô đơn phương nhung nhớ lại nói ra những lời lẽ nhẫn tâm đến thế này... Tae Yeon lắc đầu như cố xua đi sự thật trc mắt mh..

- Yuri!...môi cô run run gọi tên bạn mình...tớ thật sự quá thất vọng....

- Cậu đừng lo,...tớ sẽ mau chóng có 1 cô gái khác, và Fany cũng sẽ sớm tìm đc tình yêu mới thôi... Yuri nói trong khi chỉnh lại trang phục, bộ complet màu sáng đã ẩm mùi chua từ mấy ngày qua.... Fany đẹp và lại rất hiền, chỉ tội cô ấy ngây thơ quá, ko thuộc tuýp người tớ thix nữa,.... Giọng Yuri lạnh tanh, dửng dưng...mà thật ra tớ thấy Fany đúng gu cậu hơn...Cô hất đầu thích thú, nhếch mép cười... Hay là thừa nước đục thả câu đi..còn nguyên tem đó..

Nói đến đó thì Yuri lại nhận thêm 1 cú nệnh trời giáng...ha ha, đúng rồi, đánh chết đi, đánh chết tớ đi Tae Yeon... Mắt Tae Yeon đỏ hoằm lại, những sợi gân sọc máu nổi lên trên tròng trắng trong rất đáng sợ..

- Đó là vì Fany,..từ nay cậu đừng bao giờ vác xác đến gặp chúng tôi nữa... Tae Yeon bước mạnh, cố tình lướt ngang qua Yuri rồi va chạm thật mạnh dáng người đang lúi cúi vì đau. Cô gái thấp hơn chợt đứng lại, nói với...tôi...ko bao giờ có người bạn như cậu Yuri...

Nhìn máu chảy thành dòng, trôi trên khuôn mặt bờ phờ héo hắt, Yuri mỉm cười cay đắng, kết thúc 1 thiên tình đẹp hóa ra ko phải như phim ảnh: chỉ khóc và đau đớn. Yuri ko cảm nhận đc những điều đó, cô ko còn thấy gì nữa cả trong tâm hồn mình, nói khác đi, cô đã chạm vào nó nhiều đến nỗi trái tim cô chai sạn và cứng nhắc. Cô đã từng rất buồn, nhưng đó là nỗi buồn chia xa tình yêu mình, đã từng chới với, khi mất đi người mh yêu thương, đã từng khóc nấc, khóc ròng, khóc rã hết cả nước mắt khi người yêu mình chết....mà cô chỉ duy nhất đặt trái tim mh vào 1 người con gái suốt cuộc đời này thôi...Fany của cô...

Ngày 20 tháng 6 năm 2011

Hôm nay họ đẹp đôi lắm, Tae Yeon trong bộ rễ phục, Fany trong bộ dâu phục. Họ đi bên nhau về phía vị linh mục, tươi cười và hạnh phúc. Mắt Fany rạng rỡ hình trăng, môi cô rộn rã niềm hân hoan vui sướng, Tae Yeon tủm tỉm, lắm lúc lại toe cả vành miệng, mặt nghệch ra ngu ngơ và hồi hợp. Vị cha sứ đọc lời tuyên thệ, cả hai cô gái nhìn nhau nồng nàn, chứa chan 1 tình yêu trọn vẹn. Tae Yeon nhìn người vợ mới, ngân vang lời nói cuối cùng cho 1 lời hứa vĩnh cửu, Fany đầm ấm soi mình trong mắt cô, nhẹ gật đầu đồng ý gắn chặt linh hồn mình vào người con gái trc mặt. Rồi họ tiến vào nhau, hôn nhau, 1 nguyện ước đc chấp cánh, 1 khao khát trở thành sự thật. Có ánh mắt nhìn về phía họ, ánh mắt của sự mãn nguyện, của nỗi đau đang vơi dần và của 1 miền yêu thương vô bờ vẫn còn thoi thóp vang đập. Yuri ngồi phía cuối góc phòng hành lễ, lấy tay kéo vành mũ xuống thấp che đi khuôn mặt hư hao xanh đét. Cô cười thầm, như hòa vào hạnh phúc chung của đôi vợ chồng mới cưới... em hãy sống thật hạnh phúc với Tae Yeon nhé Fany...

Tại 1 dòng thời gian khác...dòng thời gian cô đã đi qua

quá khư lần 1

Ngày 25 tháng 9 năm 2010

- Yuri! Con có chấp nhận Fany làm vợ, là người sẽ đi bên con suốt quãng đời còn lại, dù ốm đau bệnh tật, dù tuổi già sức yếu, vẫn luôn yêu thương và chăm sóc... Vị cha già chưah ết huyên thuyên, Yuri ko muốn tốn thời gian nữa, cô quay ngoắt qua Fany đang tít cả đôi mắt, gật đầu lia lịa, môi cứ lặp đi lặt lại..

- Con đồng ý..con đồng ý..

Và cô gái có đôi mắt cười cũng chẳng dể lãng phí thêm, cô ngăn ko cho ông nói bằng giọng chêm vào nhanh chóng:

- Con cũng đồng ý... Yuri à! Hôn em đi.

Chưa kịp dứt câu, Yuri ôm chầm lấy Fany, hôn mạnh, nụ hôn hấp tấp vội vàng, nhưng lại khiến cô gái kia như xoay xuyển, ngay ngất... tất cả những gì cô cần là đây, 1 Yuri hoàn hảo, 1 Yuri của riêng cô...

Đoàng!!

Cô dâu dứt khỏi môi hôn ngỡ ngàng. Mắt cô trơ ra nhìn chú rể với con ngươi ngây thơ pha lẫn ngạc nhiên. Yuri ngơ ngác vẫn còn chưa hiểu điều gì vừa xảy ra, chưa kịp định thần, Fany ngã quỵ xuống, Yuri với theo đỡ lấy thân người giờ đang như mất hết trọng lượng..

- Yuri à...

- Fany! Em bị làm sao vậy... ??... Cô ôm lấy người bây giờ đã là vợ của cô, đôi mắt lo lắng hoảng sợ....

Mọi ánh nhìn những người xung quanh đỏ dồn về người con gái có mái tóc vàng tuyệt đẹp, nhưng khuôn mặt lại sắc lạnh. Họ bắt đầu ú ớ, sợ sệt rồi nép sát vào 2 hàng ghế, có người còn núp xuống nền nhà... Cô gái kia đang cầm súng, mùi thuốc súng vẫn còn vang nồng và miệng súng vẫn còn thoang thoãng khói..

- Sica! ... Yuri mở banh mắt nhìn vào nồng súng, cô ngửi thấy mùi máu tanh nóng rang trên tay mình.... Đôi mắt cô nhanh chóng quay lạiFany, giờ đang hấp hối từng hơi thở... Fany à!...em sẽ ko sao đâu.. Rồi cô chĩa thẳng khuôn mặt ươn ướt nước mắt về phía cô gái kia, giờ đang nhoẻn miệng cười thỏa mãn... Sica! Cô điên à..Gọi cấp cứu..gọi cấp cứu dùm tôi..làm ơn...

- Ai dám động đậy là tôi bắn.. Cô gái tên Sica lúc này mới lên tiếng, nụ cười vẫn chưa tắt... Yuri, cô giết Yoon A của tôi, tôi cướp Fany của cô, 1 mạng đổi 1 mạng, vậy là công bằng nhé...

- Cô điên rồi..Yuri rít qua kẽ răng, lòng cô đau đớn vì sự co giựt của Fany...Fany à...em sẽ ổn cả thôi...làm ơn..làm ơn gọi cấp cứu..

Fany của cô cũng khóc, có lẽ vì đau, nhưng cũng có lẽ, đó là những giọt nước mắt cuối cùng khi biết mh sắp xa 1 nửa đời mình..

- Yuri!..em... Cô đưa tay vuốt ve đôi má đẫm nước mắt của Yuri...em sẽ ko sao...Yuri à..

Tae Yeon từ nãy án binh bất động, cô để súng trong túi và ko có cơ hội lấy ra, lợi dụng cô gái tóc vàng sơ hở, cô vội vàng rút nó ra và giương nòng..

- Đứng im! Bỏ súng xuống..

Nhưng cô gái kia giường như đã ko thiết sống nữa, cô ta cười lớn rồi chĩa súng vào Tae Yeon, bóp cò..

Đoàng...

Cô gái tóc vàng ngã sống soài, máu loang lỗ ngày 1 nhiều. Tae Yeon vẫn giữ nguyên vị trí tay, từng bước chậm rãi về phía Sica, như để chắc rằng đối thủ đã bị hạ gục, rồi rất nhanh sau đó, cô lại bấm số gọi cứu thương, nhưng cô gái hiểm độc kia chưa chết hẳn, lúc cuối cùng còn kịp..

Đoàng....

- LÙN!!!!!

Tae Yeon ngửa thẳng thân ra sau vì đg đạn trúng ngay tim, đôi tay buông thỏng, thả rời chiếc điện thoại. Cô chết chưa kịp nhắm mắt.

Sica cuối cùng cũng thở hắt rồi lịm đi, kết thúc 1 đời người chónh vánh.

Nhưng tất cả ko có ý nghĩa gì nữa với Yuri, người giờ đây đang đau đớn tột độ khi chứng kiến tình yêu đời mh đang chết dần chết mòn. Cô cũng xót xa, bàng hoàng khi thấy ng bạn thân của mh ngã xuống, nhưng nổi khủng hoảng nhất đang len lỏi vào trong tâm trí cô....Fany của cô sắp rời xa cô mãi mãi rồi..ko...mới lúc nãy nàng còn tron tay mh mà, nàng con hạnh phúc bên mh mà...ko đc.. Yuri thảng thốt

- Fany...sắp có xe cứu thương rồi, Fany à..TỈNH ĐI EM, ĐỪNG NHẮM MẮT MÀ...Cô lay người Fany giục giã...

HÌnh như cô gái ấy chỉ khép mí mắt vì kiệt sức khi máu chảy quá nhiều, trong cơn nửa mê nửa tỉnh, cô vẫn nghe đc tiến gọi của ng mình yêu, cô gắng động đậy con ngươi đen lấy bên trong, tiếng gãy khúc...

- ...Em đây...em...sắp...đi..rồi...

- Không...không..em phải ở lại với Yul...phải ở lại nghe chưa..Yuri ríu lưỡi...

Fany cười yếu ớt..

- ...Em..sẽ...đợi...

Và rồi, bàn tay Fany nấn ná vài giây rồi nhũn ra, rơi bịch xuống nền đất đầy máu. Cô trút hơi thở cúi cùng cùng tiếng thét âm trời đau đớn của Yuri...nước mắt cô gái đen tràn ra như suối, hòa cùng dòng với nỗ tái tê đến kinh hoàng...

- KHÔNG!!!FANY!!!!

Đó là 1 cảnh tượng bi thương hãi hùng, 1 cảnh tượng tanh tưởi mùi hận thù và ai oán, 1 cảnh tượng của 2 màu trắng và đỏ, của kinh khiếp, xé lòng và bất lực

Cho con xin, cầu chúa, cho con xin 1 phép màu, có lại những người con yêu thương..Làm ơn..xin Cha..xin Cha hãy rũ lòng thương ...cô ấy ko thể chết như vậy...cô ấy ko thể...

Ngày 25 tháng 10 năm 2010

Yuri ngồi trên giường. Cô mặc chiếc áo ba lỗ bấy nhày nhăng nhít, tóc lù xù xòa xuống bao hết khuôn mặt. Mùi ẩm móc sọc lên tanh rìn hôi hám. Sóng chén lùm xùm bọ rít và giòi, rùi bu loanh quanh như làm tổ. 1 tháng qua căn phòng này như chứa xác chết. Bàn thờ nhan khói nghi ngút khung ảnh 2 cô gái trẻ đẹp với vành môi tươi tắn tuổi đôi mươi. Trong đó có 1 người Yuri yêu trọn kiếp và 1 người với cô hơn cả máu mủ ruột rà. Họ đã về trời, bỏ lại cô hiu quạnh nơi nhân gian này để gậm nhắm những bâm vầm bi ai của loài người. Những kỉ niệm đan quyện thành 1 cái rọ nhốt cô vào nỗi ân hận, ao ước muốn đc chấp cánh bây lên nơi vùng trời có Fany, họ sẽ dắt tay nhau, đùa giỡn với nhau như khi xưa....nhưng Chúa đâu cho phép cô tự sát.

Yuri có sự lựa chọn?..không, cô là cảnh sát, cô phải giết Yoon A, vì Yoon A cũng là cảnh sát, nhưng là cảnh sát biến chất. Cô ta yêu Sica, cô ta là cóm chìm mà lại tư tình với con gái ông Trùm, nên vì thế mà tổ chức ko thể tiêu diệt đc hắn. Yoon A chết là cái kết duy nhất cho 1 kẻ phản bội, hơn nữa, cô ta đã quyết định như thế, để mặc cho đg đạn xuyên phổi mình... Yuri ko hề có lỗi, nhưng giờ đây đầu óc cô căng ra như quả bóng dư hơi. Cô ko còn nghĩ ngợi đc gì nữa..

Yuri mở cuốn album chất chứa những tháng ngày cũ kĩ. Tae Yeon đã rất đúng khi giữ chúng lại như vậy, dù trc đây Yuri cho việc làm đó hết sức vô nghĩa, bạn cô luôn thiên về tình cảm hơn còn cô thì chỉ thích thực tại. Giờ thì quá khứ là điều duy nhất cô thống thiết đòi hỏi. Cuốn album màu hồng phấn bao phủ bởi lớp bụi mỏng viền lại hình bàn tay của Yuri. Cô sợ,...những hình ảnh đó ám ảnh cô đến lạ kỳ..cô ko thể lật trang đầu, cô ko thể nhất tay mở ra đến trang có hình...cô sợ nước mắt mình lại rơi, nhưng lo hảo rồi, trồng mắt cô chưa chi đã giàn dụa...cô ôm cuốn album vào lòng, mặt nhạt nhòa áp nó vào phiến ngực, nấc từng tiếng...

Cuối cùng thì Yuri cũng dám đối mặt với dĩ vãng. Cô cắn răng nhìn tấm ảnh toe toét của cả 3 người như đang cố chịu đựng hình phạt nào nặng lắm. Tim cô đau đớn như có ai thò tay qua lòng ngực rồi bóp nát nó. Tấm hình này chụp vào hôm đi Jeju 2 tháng trước. Đôi mắt Fany vòng thành hình cung ngời ngời niềm hạnh phúc. Yuri nhìn thật lâu thật lâu vào người con gái đó...càng nhìn, càng chăm chú đầu cô càng nặng trĩu, càng rộn lên nhức nhói, não cô như đang cáu xé trong họp sọ làm cô phải đưa tay bưng lấy 2 thái dương, thả rơi cuốn album xuống nền đất lạnh ngắt.

Yuri lắc đầu ngoày ngoạy, chờ cho cơn đau lặng dần. Cô tiếp tục mò tìm quyển album dưới đất, nhặt lên và lại lật... chuyện vửa xảy ra, cô chẳng biết đó là gì, vì sao như vậy, nhưng 1 lần nữa, khi nhìn vào tấm hình ấy, những cảm giác ban nãy lại xuất hiện,. Lần này cô quyết chí nắm chặt bức hình, trừng trừng vào nó ko buông. Mắt cô lóa cả lên, choáng váng, rồi màu đen ùa đến bao trùm cửa mắt, ánh nhìn hoàn toàn chìm trong đêm tối...cô mất hết cảm giác...

hết quá khứ lần 1

Yuri bước qua 1 dòng thời gian nữa....kim đồng hồ bắt đầu đếm ngược

quá khứ lần 2

Trước cuộc thảm sát 1 tháng 15 ngày

Ngày 15 tháng 8 năm 2010

Yuri mở mắt với cái đầu như búa bổ. Cô nhận ra mình đang đứng trên bãi cát nóng rát và ánh nắng chói chang làm nheo cả đôi mắt. Cô chẳng biết chuyện gì đang diễn ra..sao cô lại ở đây...cảnh vật quen quá...nơi này là nơi nào...??? Bao câu hỏi loanh quanh trong đầu ko lời đáp, chợt 1 tiếng gọi với chất giọng quen thuộc vang lên bên tai..

- Yul!! Yul ah!!! Làm gì đứng như trời trồng vậy..lại chụp ảnh đi nào...

Cô như ko tin, vội quay đầu lại tìm kiếm chủ nhân của lời nói ấy..và khi nhận diện đc đó là ai, môi cô thảng thốt..

- Fany??..Fany...???

- Yul ah! Yul bị sao vậy?... Đúng là người con gái ấy, Fany ngơ của cô đang từng bước chạy đến bên, cô ấy tồn tại thật, cô ấy ko chết...

Đây là thiên đg...phải rồi..là thiên đg...Fany...

Yuri chạy ùa lại ôm chầm lấy Fany, nỗi mừng vui ko thể nào tả siết, vậy là cô đã đc đoàn tụ cùng tình yêu của cô rồi...mọi đau đớn đã ko còn nữa, mọi thổn thức giở đã lặng yên..tất cả những hân hoan của ngày xưa lại dấy lên tha thiết. Cô siết chặt Fany trong vòng tay, hôn lấy hôn để lên khắp khuôn mặt tình nhân bù đắp cho những ngày thiếu vắng...

Fany bất động trong giây lát vì hành động khó hiểu của người yêu, rồi chợt cươi khanh khách, hứng trọn những nụ hôn say đấm vội vàng...

- Yul ah!!...Yul ah!! Dừng lại nào..có Tae Yeon ở đây đó... Fany nhắc khéo, véo yêu vào chiếc mũi cao thanh tú của Yuri trong khi Yuri của cô vẫn chưa hoàn hồn, vẫn còn cảm giác bồng bềnh như 1 giấc mơ...

Qua bờ vai khẽ run của Fany, Yuri nhìn thấy 1 dáng người thấp thấp cũng đang tiến về phía mình, giọng dõng dạc..

- Cái tên đen kia lại làm trò sau lưng tớ hả...vừa thôi nghen...

Tae Yeon xách đôi dép lên sát nách, hầm hầm bước tới chưa đc thêm phân nào lại bị Yuri dí chặt vào người, ngạc nhiên khi nghe bạn mình vừa cười vừa khóc...

Phải mất 1 lúc sau Yuri mới nhận thức đc, rằng đây chỉ là quá khứ, rằng việc họ chết vẫn chưa xảy ra...và cô cũng hiểu rằng, Chúa đang giúp cô làm lại tất cả, giúp cô tránh khỏi nỗi đau thương đang chờ đợi trước mắt...

hết quá khứ lần 2

quá khứ lần 3

1 vòng quay ngược của kim đồng hồ, tic tắc tíc tắc, thoắt cái là đến lúc số phận định đoạt sự sống còn của mình. Cô có trở về bao nhiêu bận cũng chẳng thể điều khiển đc định mệnh của cả 3.

Những bức ảnh chỉ cách trong vòng 3 tháng mới có thể giúp cô lui về thời gian đc...

Yuri may mắn biết trc đc tương lại vốn cũng là quá khứ của mình. Cô cố ngăn cuộc thảm sát bằng cách dời ngày đám cưới, nhưng hết lần này đến lần khác, những bức ảnh từ từ mất dần, sức cô cạn kiệt và đầu cô bắt đầu những triệu chứng bệnh trầm trọng, mà cô vẫn để 2 người mh yêu thương ra đi. Cô ko thể thay đổi cái chết của Yoon A, vì Sica ko phải là lưỡi hái tử thần duy nhất. Chỉ còn duy nhất 1 bức hình hôm Yuri đi bar chụp lại, cô cay đắng thấu đc 1 điều, những cái chết của người yêu và bạn thân đều có liên quan đến mình, họ luôn vì cô mà hứng chịu những khuất oan, bản thân ko thể làm chệch đg đạn nếu súng vẫn dửng dưng theo hướng cũ, nếu ý Chúa là vậy, cô phải chuyển đổi luôn cả nòng súng, rời khỏi người cô yêu thương, cô phải ghẻ lạnh, chia tay Fany thì họ mới đc yên bình.

hết quá khứ lần 3

Ngày 21 tháng 6 năm 2011

Tin giờ cuối, một thi thể vừa đc tìm thấy tại 1 ngôi nhà hoang cách Seoul 10 dặm phía Tây, theo thông tin ban đầu, nạn nhân là Kwon Yuri, nữ, cao 1m67. Nguyên nhân dẫn đến cái chết là do bệnh nặng, khám nghiệm tử thi sơ bộ cho thấy nạn nhân đã bị 1 khối u tại não, đang vào giai đaon cuối. Hiện cảnh sát đang tìm kiếm thân nhân để hoàn tất các thủ tục nhận xác........

Chiếc loa TV vẫn đều đặn dõng dạt. Đối diện nó, 2 người con gái gục vào nhau khóc, âm thầm đau đớn, dù những tổn thương Kwon Yuri mang đến là vô cùng, thì họ vẫn chẳng thể tha thứ nỗi khi biết đc con người áy chẳng con trên thế gian nữa...

Fany vẫn còn yêu cậu..Yuri à...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net