Chương 12: Là ai hút mật cho ai?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nụ hôn của Tinh Trản như muốn đem nàng ăn vào bụng. Hắn đều mút đau môi của nàng, lại không giống sư phụ đem đầu lưỡi vói vào trong miệng nàng... Ngô!

"Chuyên tâm một chút!" Tinh Trản cắn đau nàng, "Đôi mắt không nên nhìn nơi khác!" Hắn biết nàng từ lúc nàng còn nguyên hình ong không nói chuyện được, đến khi nàng biến hóa thành người, hai người luôn luôn cùng nhau vui đùa ầm ĩ, như thế nào cũng coi như thanh mai trúc mã được 3 năm, động tác nhỏ của nàng làm sao có thể tránh được tầm mắt của hắn! Dù sao hắn cũng là hoa thần nga!

"Nhưng là..." Ngươi làm ta không thoải mái a!

"Câm miệng!" Tinh Trản đỏ mặt quát bảo ngắt lời của nàng, cúi đầu dán sát vào môi của nàng, nhỏ giọng thương lượng nói, "Nhìn ta, nếu không... Ngươi liền nhắm mắt lại?" Làm cho nàng mở to đôi mắt không tốt lắm, thực dễ dàng bị nhìn ra bản thân không thể nào xuống tay nổi...

Ong mật nhìn hắn, rối rắm thật lâu mới chậm rãi nhắm mắt lại còn cố ý dặn dò 1 tiếng: "Ngươi đừng làm đau ta..."

Nha đầu ngu ngốc... Tinh Trản lại đem miệng thiếp đi lên hung hăng hút, nhìn đến nàng đau đến nhíu mày mới buông ra, có chút cảm giác thành tựu liếm liếm cánh môi đỏ tươi, hôn từng chỗ trên khuôn mặnàng, mẫn cảm sau gáy cùng vai, làm cho nàng thả lỏng thân mình hắn mới trầm giọng nói, "Tiểu ong... Ôm ta..."

Ong mật vốn có thói quen nghe người khác sai bảo lại bởi vì thanh âm mê hoặc của Tinh Trản mà không tự chủ được vươn ra hai tay khoát lên cổ Tinh Trản.

Gáy của hắn trực tiếp dán sát vào cánh tay non mềm nàng, so với cách quần áo dán trước ngực nàng còn muốn làm cho hắn kích thích hơn! Khát vọng tình dục phá thể mà ra. Hắn theo bản năng bắt đầu vội vàng trước sau động một cái, làm cho hạ thể cường tráng cách lớp quần áo tại bụng của nàng cọ xát, miệng không ngừng nỉ non "Tiểu ong" "Tiểu ong".

Trước bụng bị một thứ nóng rực đè ép làm cho ong mật đỏ mặt. Nàng đáy lòng đột nhiên không muốn tiếp tục... Nếu như làm đi xuống —— lúc thanh tỉnh cùng Tinh Trản làm chuyện nàng chỉ làm cùng sư phụ, về sau bọn họ gặp mặt, có thể hay không như bây giờ nàng nhìn thấy sư phụ liền khiếp đảm như vậy? Bất an mở mắt ra vừa định bắt cánh tay hắn, chợt nghe đến Tinh Trản nỉ non gọi nàng. Loại cảm giác như chính mình là giai nhân trong Liêu trai làm cho nàng không muốn buông hắn ra.

Được cổ vũ Tinh Trản lại vẫn như cũ tiếp tục tựa đầu giấu ở gáy nàng, một bàn tay nâng lên một chân nàng để vòng qua thắt lưng mình, tay kia thì bắt đầu chơi đùa hoa huyệt ướt đẫm của nàng, cùng với điều vị trí phân thân...

Một chân bị nâng lên, ong mật liền nhận thấy gió lạnh thổi qua nơi riêng tư, lúc Tinh Trản đem chân của nàng cố định ở phía sau hắn, nàng liền lập tức gắt gao bám lấy không dám buông ra. Nơi riêng tư không có chút che lấp co rúm lại trước ngón tay Tinh Trản đầu tiên là nhẹ tiếp xúc sau đó là tìm kiếm vuốt ve trêu đùa. Vào lúc nàng khẩn trương chờ đợi bị hắn đâm vào lại cảm giác phân thân của Tinh Trản đã muốn cách quần áo tiếp xúc hoa huyệt của nàng "Tinh... A!"

Không đợi nàng mở miệng hỏi hắn, Tinh Trản lập tức bắt đầu mãnh liệt va chạm trung tâm ẩm ướt của nàng. Một tay chặt chẽ giữ lấy chân nàng đang ôm lấy bên hông hắn, một tay kia thay phiên yêu thương nhu đùa bộ ngực đẫy đà của nàng, ngón tay không ngừng trêu chọc quả anh đào non nớt.

Cùng lúc kích thích làm cho ong mật càng không ngừng yêu kiều kêu rên, muốn đẩy ra hắn nhưng lại muốn càng nhiều, muốn đuổi kịp tiết tấu của Tinh Trản nhưng Tinh Trản lại không hề quy luật ra sức luật động, không bao lâu ong mật liền khóc gọi ra 1 tiếng, cả người căng thẳng, tiếp theo run run thả lỏng, lập tức cảm thấy bụng 1 luồng nhiệt lưu ào ạt chảy ra. Nàng thậm chí cảm thấy chất lỏng của mình làm ướt đẫm quần áo Tinh Trản! Thẹn thùng muốn che khuất mặt mình, nhưng là hạ thể phát tiết lại làm cho nàng không có chút khí lực.

Nhận thấy được của nàng bủn rủn, Tinh Trản một bên buông ra chân nàng, một bên nhẹ hôn môi nàng: "Tiểu ong, ta đến đây."

Đến đi, còn hỏi... Thật ngượng a. Ong mật ngay cả khí lực để gật đầu đều không có, đơn độc suy yếu chớp mắt, nhẹ nhẹ ân 1 tiếng tỏ vẻ biết rồi.

Tinh Trản lập tức cởi bỏ tiết khố, đem phân thân nóng bỏng thẳng tắp sáp nhập vào nơi riêng tư của nàng, đôi tay bung đùi của nàng ra, lúc trước đã có mật dịch khiến hắn bắt đầu vui sướng ở giữa hai chân nàng đung đưa: "Tiểu ong con... Tiểu ong... Nàng như thế nào lại ấm lại chặt như vậy, nơi này lại mềm lại co dãn như vậy?" Hắn tưởng tượng thấy chính mình đã muốn chôn vùi vào chỗ sâu nhất trong thân thể nàng, sâu nữa, sâu nữa!

"Đừng... A..." Đừng nói nữa! Cũng đừng nhanh như vậy! Ong mật muốn mở miệng, nhưng chỉ phát ra tiếng thở dốc. Hoa huyệt của nàng không ngừng theo luật động của Tinh Trản mà co lại, khoái cảm lại thổi quét mà đến...

Thân thể ong mật làm cho Tinh Trản sinh lý cùng tâm lý đều đạt tới hưng phấn cực đỉnh. Hắn một phen kéo qua tay nàng, bắt buộc nàng bao vây lấy phân thân nóng bỏng của hắn, kéo tay nàng nắm chặt phân thân mình rồi luật động. Sau đó một đạo bạch quang khoái cảm thẳng đánh vào Tinh Trản, hắn thỏa mãn ngửa mặt lên trời nhắm mắt phát ra "A" "Nga" thư sướng rên rỉ, lần nữa nắm chặt tay của nàng, đem tinh dịch bắn ra ngoài, thẳng đến không còn một giọt mới suy sụp ngã vào trên thân nàng thở dốc.

Ong mật xấu hổ cảm thấy bàn tay đều nhanh muốn cháy bỏng! Tinh Trản lại một lần nữa xoay người, làm cho nàng nằm trên ngực hắn, bắt lấy tay nàng ở nơi riêng tư ẩm ướt của nàng lung tung lau một lần, sau đó lấy tay ra giơ ở trước mặt nàng, thanh âm khàn khàn nói: "Nhìn thấy không? Đây là cái gì?"

Ong mật muốn rút tay về, Tinh Trản lại chặt chẽ bắt được, cẩn thận dùng lục bào của hắn lau khô sau đó nói: "Lần sau, hút mật liền làm như vậy! Ta thích phương thức này."

"Hút mật?" Ong mật sớm đem câu nói kia để vào trong đầu. Làm sự tình này cùng hút mật có quan hệ gì?

Tinh Trản đem nàng gói kỹ lưỡng, ôm vào ngực mình: "Bản hoa thần có thể cho phép nàng ong mật duy nhất đến hút mật cho ta! Lần sau nàng cứ như vậy giúp ta hút mật thì tốt rồi..."

Còn muốn dùng phương thức như vậy? Biến về nguyên hình hút mật thoải mái hơn a? Như vậy mệt chết đi ... Còn có "Cái gì... Cái gì hút..." Ong mật nói tới thì cảm thấy nơi riêng tư co rút lại, "Trong sách nói, nam tử các người là hái hoa tặc!"

"Nàng đọc sách đến tẩu hỏa nhập ma à?" Tinh Trản nhéo lỗ tai nàng, sau đó cười xấu xa đưa tay hướng đến nơi riêng tư của nàng, "Đúng nga, quả thật nàng cũng có mật... Ha ha, đi, chúng ta đi tắm!" Tinh Trản đột nhiên cảm thấy chính mình lại có khí lực, hắn muốn bế nàng lên hướng về phía phòng nhỏ.

"Không muốn không cần! Ta tự mình làm..." Nàng tự đứng dậy.

"Bản hoa thần lần sau cũng không có tâm tình giúp nàng tắm đâu." Tinh Trản đứng lên, mất hứng vì chính mình bị cự tuyệt.

"Ngươi ở ngoài cửa giúp ta đem nước tắm nấu lên là được. Sư phụ không thích có người tiến vào thảo đường của người." Ong mật giữ lại vạt áo của hắn cảnh cáo.

Lại là hỗn đản sư phụ."Nói đi, chúng ta đã làm, nàng còn cảm thấy sư phụ nàng đặc biệt ko?" Hắn hỏi ra vấn đề mấu chốt.

Không biết..."Chúng ta kỳ thật không có làm được a..." Ong mật nhỏ giọng than thở, còn thật sự nhìn đối phương, "Tinh Trản, sư phụ... Đem cái gì... Ngươi nói cái gì 'Mật' để lại trong thân thể ta nhưng ngươi..." Không dám nói đi xuống, bởi vì Tinh Trản sắc mặt thật xấu.

Tinh Trản bình tĩnh bước đi đến cửa phòng đem nàng thô lỗ buông ra, quay đầu bước đi, đi hai bước rồi lại dừng lại: "Ta bây giờ còn không thể như hắn như vậy đối với nàng là có nguyên nhân ." Nói xong, liền hóa thành một đạo sương mù màu lục phiêu tán. Đồng thời, ghế nằm nơi đó, cũng bị quét tước giống như đợt kích tình vừa rồi không có phát sinh qua.

Cái gì "Có nguyên nhân" a? ! Mỗi lần tức giận đều như vậy không nói rõ ràng liền bỏ đi...

Ong mật cũng tức giận một tay kéo lục bào lại, một tay đẩy cửa đi vào thảo đường, đóng cửa. Nhưng không có nhìn đến: lúc nàng mở cửa ra đồng thời có một thân ảnh từ trên cây nhanh nhẹn nhảy xuống, dựa vào thân cây, nhìn về thảo đường rất lâu mới rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net