or

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
luôn có một bộ phận nhỏ nam sinh cùng một số nữ sinh hăng hái tham gia với “mục đích khác”, mà Ngô Nguyệt Hồng đương nhiên là một phần tử trung kiên, khác với một số nữ sinh khác, gặp khó khăn là đều rút lui.

Bất quá……” Em, em!” Lần này còn xuất hiện thêm một phiền phức nữa, không chỉ có quẫy tay loạn xạ, nhìn Lý Xa Xa bây giờ không khác bọn nhỏ học mẫu giáo là bao nhiêu, ngồi tại chỗ nhảy tưng tưng vô cùng hào hứng.

Đau đầu a, Tiêu Văn Nhưng có cảm giác trên đầu hắn bây giờ đã mọc ra vài cái tóc trắng rồi cũng nên. Hắn có thể dung túng cho cô ở trên lớp ngủ gật, nói chuyện phiếm, đọc truyện tranh, chép bài bạn, thậm chí thỉnh thoảng nghe CD, làm loạn các bạn học khác, hay là kể chuyện cười ầm ĩ, chính là, lại không thể chịu đựng được bộ dạng chăm học hiện tại của cô.

Nhìn Lý Xa Xa tích cực, mà tích cực cái quỷ gì chứ, Tiêu Văn Nhưng biết nhất định hôm qua cô đã xem trước giáo trình của hắn rồi, có chuẩn bị nên mới hung hăng như vậy.

” Lý Xa Xa, em lên làm thử đi.” Hắn đành bất đắc dĩ gọi cô lên bảng, không có biện pháp, nếu không kêu cô, hắn hôm nay về nhà phỏng chừng sẽ không được vào cửa.

” Được.”

Cầm đáp án xé rách từ giáo trình của Tiêu Văn Nhưng trước đó, trên mặt Lý Xa Xa tràn đầy hưng phấn. Cô sẽ khiến Tiêu Văn Nhưng cùng cả lớp phải nhìn mình bằng con mắt khác, cô không phải là đứa học kém toán học nga. Đó là cô khiêm tốn, đúng, chính là nội liễm đó ha ha.

…….

” Lý Xa Xa ——” Tiêu Văn Nhưng mở miệng.

” Hả? Làm không đúng sao?” Ra vẻ vô tội, Lý Xa Xa quay đầu lại đáng thương hỏi, trong lòng thắc mắc mình chép sai ở đâu.

” Không phải, phiền em viết nhanh một chút, em viết đã năm phút đồng hồ rồi.” Vẫn là khom người chào khán giả xuống sân khấu đi.

Không chỉ có Tiêu Văn Nhưng, mà tất cả học sinh ngồi dưới lớp cũng đều có chung suy nghĩ như vậy.

Chỉ cần bốn bước, cùng lắm là năm bước đã có thể giải ra đáp án, thế nhưng Lý Xa Xa viết năm phút đồng hồ còn không xong, có thể thấy được Lý Xa Xa cùng thầy giáo Tiêu nhất định là kết thù oán rất lớn, nếu không làm sao Lý Xa Xa lại lại nghĩ ra phương pháp ác độc này chỉnh thầy giáo Tiêu chứ.

Khó trách thầy giáo Tiêu từ lúc khai giảng đến giờ vẫn luôn nuông chiều nhân nhượng với cô, nguyên lai là đã sớm được thụ giáo sự đáng sợ của Lý Xa Xa rồi.

Aizz… Thì ra các giáo viên khác mới chỉ được chiêm ngưỡng một phần nhỏ sự đáng sợ của Lý Xa Xa thôi. Thầy giáo Tiêu mới là người hứng trọn sự đáng sợ đó cuối cùng, thầy giáo Tiêu thật đáng thương~~

Các học sinh đồng loạt lắc đầu, Tiêu Văn Nhưng cũng âm thầm thở dài trong bụng, số mình khổ quá!

Mạng của hắn đắng như hoàng liên vậy.

.

” Lý Xa Xa, em tới đây một chút.” Sau giờ học, Tiêu Văn Nhưng gọi Lý Xa Xa đến văn phòng riêng.

Để lại đại đa số bạn học suy đoán bay bổng thầy giáo Tiêu đã hạ quyết tâm ký kết hiệp ước với Lý Xa Xa, “nhượng lại lãnh thổ và bồi thường chiến tranh” để bảo toàn danh dự của mình.

” Gần đây có chuyện gì xảy ra với em vậy?” Có muốn đến bệnh viện kiểm tra não một chút không? Hay là trực tiếp đóng gói gửi đến bệnh viện tâm thần?.

” Không…… không có gì?” Lý Xa Xa giả ngu, ” Thế nào, hôm nay em không làm chuyện gì sai chứ, hơn nữa em còn trả lời câu hỏi của anh rất tốt đúng không!” Cô hoàn toàn không có ý thức đến vấn đề ở đây là chuyện gì.

Ngất, Lý Xa Xa cứ vậy thì một tiết mười phút hắn cũng không chịu nổi, ” Em đọc hết truyện tranh rồi sao?”

” Không có, à, tập mới còn chưa ra.” .

” Hôm nào ra tập mới?” Tại sao hiện tại ngành sản xuất lại nhàn hạ như vậy.

” Anh hỏi cái này làm gì?” .

” Tan học anh cho em đi mua truyện mới. Lần sau đi học cứ lôi truyện ra đọc hết giờ cho anh.” Cuộc sống dễ chịu không có sức ép.

” Tiêu Văn Nhưng, anh!” Lý Xa Xa rốt cục hiểu hắn có ý gì, ” Em muốn thắp hương mách cha mẹ, anh thế nhưng không quan tâm đến việc học hành của em. Em thật sự nghe giảng chăm chú, anh lại muốn lấy quỷ Nhật Bản đó đầu độc em.” .

Đúng là tú tài gặp gỡ nhà binh, ” Aizz… Anh thua em rồi, em rốt cuộc làm sao vậy, thẳng thắn nói cho anh biết xem nào.”

” Là bởi vì •##¥¥%—*((—” Lý Xa xa mơ hồ nói không rõ.

” Nói rõ ràng.” .

“*)*%¥¥#!••#¥%……#” .

” Lý Xa Xa!” .

” Là bởi vì anh đã nói, anh thích con gái ôn nhu hiền lành, khéo hiểu lòng người, quan trọng nhất là, không thể có đặc điểm gì trên người em.” .

Một giọt lệ không cẩn thận theo vành mắt trượt ra, dừng lại trên mặt đất xi măng lạnh buốt.

Hắn thích người con gái không thể là “Lý Xa Xa” , bởi vậy, cô không muốn là “Lý Xa Xa”..

Chương 28 : Lễ tình nhân khoái hoạt

~ Cái tên của chương này không có liên quan đến truyện, mà là tác giả viết chương này vào ngày 14/2 nên đặt tên như vậy ý chúc mọi người có lễ tình nhân hạnh phúc~

***

Khẽ lau những giọt lệ còn đọng lại trên mắt Lý Xa Xa, Tiêu Văn Nhưng lại không có nửa điểm đau lòng, ” Anh biết mà, thì ra em ở đây là để trả thù anh.” Hại hắn gần đây toàn thân rét run, lúc nào cũng có dự cảm bất thường.

Nước mắt Lý Xa Xa vốn vô cùng trân quý, đặc biệt chỉ dùng khi cô giả bộ đáng thương hề hề. Nếu trong lòng cô có ủy khuất hay là bị mất hứng, cũng không bao giờ giải quyết bằng cách rơi lệ, thông thường Lý Xa Xa rơi lệ đều là khi hướng hắn oán hận hoặc là trực tiếp lấy hắn trút giận.

” Phải ~~” Lý Xa Xa ngẩng đầu hướng hắn le lưỡi, giương nanh múa vuốt, ” Anh nên biết, vẫn là tính cách của em đáng yêu nhất, nếu em thật sự đối xử với anh ôn nhu hiền lành, anh liền xui xẻo.”

” Là em thử nghiệm thất bại cho nên muốn anh nhận kết quả thất bại đi.” Chính mình bị đả kích nặng nề rồi nhân tiện đá hắn xuống nước theo, quả nhiên bây giờ mới bộc lộ chân tướng.

Ôn nhu hiền lành ai không thích? Lý Xa Xa tưởng rằng chỉ cần gắn lên người cô tấm biển “ôn nhu hiền lành” là sẽ thay đổi được ngay sao.

” Ai nói? Đấy là em chưa xuất ra bản lãnh thực sự mà thôi.” Cô dũng cảm thử nghiệm một chút, có gì sai?

” Đúng vậy, phòng bếp còn chưa bị em thiêu hủy, lớp học cũng chưa bị em phá tan, em quả nhiên là còn bảo tồn thực lực.” Hắn châm chọc.

Ngay lập tức liền bị một quyền phóng tới, Tiêu Văn Nhưng không thể không (cười) đến gập cả lưng, cô thật là ngoan nha! Bất quá, ít nhất cô còn nhớ rõ đạo lý đánh người không đánh vào mặt, trẻ con thật là dễ dạy.

Ngẫm lại chính mình thật đáng thương, bị đánh còn muốn đào bới ưu điểm nhược điểm của người ta a————

Mồ hôi đầm đìa !!!

.

” Em xem, Lý Xa Xa gan lớn đến nỗi đánh cả giáo viên kìa, quan hệ của bọn họ làm sao có thể là bình thường được.” Trịnh Diệp tận tình khuyên bảo, hắn cảm thấy hắn chẳng khác gì đang chỉ dẫn cho một con cừu non lạc đường cả.

Chính là một con cừu non…… chẳng có tí thông minh nào…

” Lý Xa Xa thật đáng thương, nhất định là áp lực của cậu ấy rất lớn. Anh xem cậu ấy dạo gần đây luôn bức bách mình làm những việc xưa nay chưa từng làm, mang sách giáo khoa toán đến lớp, đánh thầy giáo, đây đều là những việc em nằm mơ cũng không tin nổi cậu ấy sẽ làm.” Ngô Nguyệt Hồng cẩn thận che giấu cảm xúc, cố gắng không để bản thân rơi lệ trước tên nam sinh long dạ hiểm ác này.

” Em…… Em!!!” Hơn nửa ngày Trịnh Diệp mới phun ra được nửa câu, ” Em cường hãn! Không sai, có tính khiêu chiến, như vậy mới thú vị.” Mặc dù hắn nói thú vị, nhưng nhìn sắc mặt hắn đã âm u bừng bừng.

Rõ ràng chính là ngoài mặt nói một đằng trong lòng nghĩ một nèo , phỏng chừng trong lòng hắn đã sớm chảy máu đầm đìa.

” Em cứ khăng khăng nhận định mọi chuyện như vậy sao?” .

” Em tin tưởng vào năng lực quan sát của mình.” Ngô Nguyệt Hồng giương mắt nhìn nhìn hắn, nhìn khuôn mặt tuấn tú vặn vẹo cố gắng lộ ra nụ cười “ôn hòa”, ” Kỳ thật trông anh cũng được.”

” Phải không?” Suốt năm ngày ròng tranh thủ thời gian tiến hành giáo dục lại đầu óc cho Ngô Nguyệt Hồng, ngày hôm qua không có tiết còn mời cô đi ăn hẳn một ngày, mặc dù cuối cùng không đạt được mục đích nhưng giờ đây cũng có chút hồi báo.

Sắc mặt Ngô Nguyệt Hồng hơi dịu lại, nhưng ngay sau đó lại xanh mét, ” Bất quá, dù anh có cố gắng thế nào đi nữa thì thầy giáo Tiêu cũng sẽ không yêu anh đâu.”

” Tiêu Văn Nhưng? Anh muốn hắn yêu anh làm gì?” Lại là chuyện gì đây?.

” Lý Xa Xa nói với em rằng anh bị đồng tính, anh quên sao? Cũng không phải em kỳ thị người đồng tính, em chỉ là không hy vọng thầy giáo Tiêu sa chân vào bên trong tình yêu cấm kị ấy.” Bởi vì cô biết hắn và cô cùng thích thầy giáo Tiêu, cho nên mới thông cảm cho hắn, để cho hắn hiểu được không nên tiến sâu vào vòng cấm luyến này.

” Anh không phải đồng tính!”

” Ngại quá, đáng ra em không nên nói trực tiếp như thế.” Hẳn là nên uyển chuyển một chút, bất quá cô trước kia cũng chưa gặp qua người đồng tính bao giờ, cho nên cũng không thể trách cô.

” Anh nhắc lại anh không phải đồng tính, càng không có chút tình cảm chết tiệt nào với Tiêu Văn Nhưng hết!” Trịnh Diệp nổi cáu.

” Em hiểu trong lòng anh đang nghĩ gì, anh sợ sẽ làm Tống Vũ Phạm thương tâm phải không. Bất quá chuyện gì đến cũng sẽ phải đến, anh cùng hắn nên nói chuyện rõ ràng đi.” Kéo dài thêm phút nào càng thống khổ hơn phút ấy.

” Tống Vũ Phạm?” Không thể nào. Trịnh Diệp mặt đã đen đến mức không thể đen hơn được nữa.

” Đúng vậy, ngại quá, Lý Xa Xa cũng nói với em, hai người là…… Cậu ấy không phải cố ý đâu, cậu ấy chỉ là hy vọng em có thể khuyên anh thức thời, tỉnh táo để không sa vào chốn u mê.” .

Bây giờ thì mặt Trịnh Diệp nhăn nhó y như bị táo bón.

” Lý Xa Xa!” Ta phải chém ngươi một ngàn nhát.

” U, ai kêu mình vậy?” Một thanh âm trêu chọc vang lên phá tan không khí kì quái của hai người.

Tiêu Văn Nhưng cùng Lý Xa Xa đã lặng lẽ đứng một bên che kín miệng cười trộm hồi lâu, chính là Ngô Nguyệt Hồng không biết ánh mắt để ở đâu, mà Hỏa Nhãn Kim Tình của Trịnh Diệp thì chưa bao giờ rời khỏi khuôn mặt của Ngô Nguyệt Hồng.

” Hai người đứng đây bao lâu rồi?” Hắn bị tức giận đến ngay cả chút cảnh giác bình thường cũng không có.

Tiêu Văn Nhưng ở một bên cười mà không đáp, cố gắng khống chế khóe miệng giương lên độ cong. Hắn là thầy giáo, phải có phong độ, hắn chỉ là đi qua mà thôi.

” Từ đoạn ‘ đồng tính luyến ái’.” Ngô Nguyệt Hồng thật tuyệt vời, Lý Xa Xa nhẩm tính hôm nào phải đưa thêm một chút kiến thức nữa vào đầu Ngô Nguyệt Hồng, cho tên Trịnh Diệp kia tức chết.

” Thầy giáo Tiêu, hắn —— hắn…………” Thảm, Ngô Nguyệt Hồng đầu lưỡi cứng cả lại, sao cô có thể đem bí mật của Trịnh Diệp nói lớn tiếng vậy chứ, còn làm cho thầy giáo Tiêu nghe thấy nữa.

Cô thật không thể tưởng tượng nổi nếu thầy giáo Tiêu biết mình thích thầy ấy thì sẽ là loại tâm trạng gì nữa. Từ đó suy ra chắc chắn Trịnh Diệp sẽ hận chết cô mất.

” Không có gì, Trịnh Diệp chỉ là vẫn đang trong giai đoạn mới lớn mà thôi, thầy không trách cậu ấy.” Có thể mơ hồ đoán ra ý tứ của Ngô Nguyệt Hồng, Tiêu Văn Nhưng cũng biết thời biết thế, từ miệng Lý Xa Xa hắn cũng đoán được phần nào tính cách của cô bạn ngồi cùng bàn này rồi.

Bởi vì Ngô Nguyệt Hồng là người đầu tiên khiến Lý Xa Xa vừa lòng ngồi cùng bàn. Nhớ ngày đó mới khai giảng Lý Xa Xa đòi đổi chỗ liên tục làm hắn vất vả suy nghĩ đến nỗi tóc bạc mất nửa đầu.

” Được rồi, các em lên lớp đi, chuông kêu cũng lâu rồi.” Ha ha, còn hắn thì muốn đi ngủ trưa lắm rồi.

Bỗng nhiên chân bị giữ chặt, ” Em cũng phải đi ngủ, dù sao toàn bộ mọi người đều cho là chúng ta đi giải quyết tư oán, em không muốn học tiết của lão già hóa học đâu.” Lý Xa Xa bày ra vẻ mặt đáng thương, lại là trong mắt rưng rưng.

Quả nhiên nước mắt của Lý Xa Xa đều xuất hiện khi cần thiết.

Bất đắc dĩ, Tiêu Văn Nhưng vặn vặn lỗ tai cô, kéo vào trong lòng, hoàn toàn không hề kiêng kị hai học sinh đang đứng trước mặt.

Dù sao Ngô Nguyệt Hồng chắc chắn lại đưa ra giải thích, ” Thầy giáo Tiêu thật tốt, lại muốn dạy thêm Lý Xa Xa học bù miễn phí, chắc cậu ấy có thể yên tâm khôi phục lại trạng thái thường ngày rồi.”

Không còn khí lực tiếp tục giận nữa, Trịnh Diệp quyết định nghỉ ngơi tiết này, hắn mệt mỏi quá a~

Thế nhưng sự đời lại luôn bị thay đổi đến phút cuối cùng, ai có thể nghĩ đến, sau khi Tiêu Văn Nhưng nghĩ thầm trong bụng rồi bỏ đi, lại không ngờ rằng Ngô Nguyệt Hồng từ nay về sau liền đối Trịnh Diệp vô cùng tin tưởng, không còn ghi ngờ gì nữa.

Chương 29 : Thịnh hành

Họp họp, vừa học xong một tiết lại vội vã chạy đi họp, tại sao lại có trường học không có ” nhân tính” như thế này chứ .

Lý Xa Xa vô cùng bất mãn với cái danh hiệu lớp trưởng chết tiệt này, mà cô rõ ràng chỉ nắm quyền hữu danh vô thực, trực tiếp kêu lớp phó đi là được rồi, làm gì nhất định phải là cô tự thân xuất mã chứ?

Giống như hiện tại, một cái vấn đề đơn giản như vậy mà cần phải thảo luận mất năm tiếng đồng hồ, chỉ gây sức ép cho học sinh là giỏi !!!

Sau khi họp xong, Lý Xa Xa vốn định đến văn phòng Tiêu Văn Nhưng lấy túi xách, trễ như vậy phỏng chừng hắn đang ngủ khì trong phòng làm việc, đến dọa hắn một chút mới được. Nhưng cô vừa đi ngang qua lớp học thì phát hiện trong lớp vẫn còn có người, là ai vậy?

Là Tống Vũ Phạm.

” Sao anh vẫn còn ở đây? Trịnh Diệp không đi với anh sao?” Hắn đang làm gì đó?

” Trịnh Diệp đang đi với Ngô Nguyệt Hồng rồi.” Tống Vũ Phạm nhìn thoáng qua Lý Xa Xa, bút trên tay cũng dừng lại.

Nhìn trên bàn còn bày ra bốn quyển sách giáo khoa, ” Thiên tài cũng muốn ôn tập sao?” Lý Xa Xa còn tưởng rằng chỉ có những người học kém như mình mới phải đọc sách, tuy rằng trên thực tế, cô đã sớm —— chưa bao giờ đọc sách.

” Anh đang kiểm tra xem cuộc thi toàn quốc cuối tuần sẽ rơi vào phần nào. ” Thông thường hắn đều xem xét trước phạm vi ra đề của các giáo viên, nếu không đến lúc đó sẽ không có gì “chuẩn bị”

” Thuận tiện làm một chút tài liệu quay cóp?” Lý Xa Xa liếc mắt nhìn thấy mấy tờ giấy nhỏ trên bàn chi chit chữ bị hắn che chưa hết.” Trịnh Diệp hắn lười đến mức ngay cả phao cũng không tự làm?”

Thật sự là giống hệt cô a~ Lý Xa Xa trong lòng dâng lên sự đồng cảm tha thiết.

” Cứ nhìn bài mãi sẽ rất dễ bị phát hiện, vừa nhìn lén vừa dự trữ phao trong người sẽ an toàn hơn.” Dù sao cũng đã bị nhìn thấy, Tống Vũ Phạm liền dứt khoát hào phóng thừa nhận, nhưng mặt vẫn có chút đỏ lên.

Hắn và Trịnh Diệp đã làm càn nhiều năm như vậy, đây vẫn là đầu tiên lộ ra ” có lòng làm càn” giúp đỡ bạn bè của hắn.

” Đúng vậy, đúng vậy, cứ nhìn bài từ đầu đến cuối không phải là kế sách hay, cần có một chút chuẩn bị trước đó.” Thật sự là kinh nghiệm ra giáo huấn, đối với việc này, Lý Xa Xa vô cùng có lòng học hỏi.

Nhìn biểu tình hưng phấn kì quái của Lý Xa Xa, Tống Vũ Phạm cũng không cho rằng cô có ý tưởng gì tốt đẹp trong đầu, bất quá từ nhỏ đến lớn hắn đều làm như vậy giúp Trịnh Diệp, hắn không cho rằng điều đó là sai.

” Nhà Trịnh Diệp có tiền, kỳ thật hắn đại khái có thể xuất ngoại đi du học, nhưng mà hắn lại cho rằng học trong nước có thể làm càn thú vị hơn, cho nên hắn kiên trì không chịu đi du học. Đương nhiên tình huống của anh cũng khiến cho hắn băn khoăn.” .

Làm càn thú vị? Lý Xa Xa tự nhủ mình còn chưa đạt được tới cảnh giới cao siêu kia…… Trịnh Diệp quả nhiên là cao nhân a ~~~~

” Vậy còn anh? Sau khi tốt nghiệp anh sẽ xuất ngoại đi du học với Trịnh Diệp sao?” Nói thực, có loại thiếu gia rộng rãi Trịnh Diệp này đến di dân, thật đúng là làm chậm lại tính chất giáo dục vốn có của nước người ta.

” Có thể, nếu như anh còn có thể sống tới ngày đó.” Tống Vũ Phạm tiếp tục cầm bút viết chữ.

Những lời này buông ra lạnh lẽo khiến Lý Xa Xa phải run lên.

” Bác sĩ nói anh không sống quá hai mươi tuổi được, mà hiện tại, anh đã mười tám tuổi, trái tim anh càng lúc càng nặng……” Tống Vũ Phạm giận tái mặt, bút trên tay viết ngày càng nhanh.

” Anh luôn không vận động, đương nhiên không thể có khí lực cường tráng được, nhưng lại sẽ càng ngày càng bảo thủ.” Lý Xa Xa chắc chắn hắn không chịu học một tiết thể dục nào hết.

” Bác sĩ nói……” .

” Lời bác sĩ nói chưa chắc đã chính xác, hơn nữa bác sĩ không dặn anh nghiêm cấm không được hoạt động, đúng không?” Dù thể trạng nghiêm trọng thế nào thì cũng có thể vận động được đôi chút.

” Hậu quả lần vận động đôi chút duy nhất của anh là khiến cho cha mẹ anh nợ gia đình Trịnh Diệp mười vạn tiền thuốc men.” .

Đoán chừng là chuyện tám trăm năm trước, ” Mấy năm rồi?”

” Sáu năm trước.” .

Biết ngay ——.

” Anh yên tâm, nhất định em sẽ nghĩ ra phương pháp giúp anh khá hơn.” Nhìn Tống Vũ Phạm ngồi trên ghế chỉ bé nhỏ như một học sinh sơ trung, một chút cũng không biết là hắn đã lớn như vậy. Tình thương của người mẹ trong Lý Xa Xa tràn ra ~~.

” Không…… Không cần, anh rất khỏe.” Nhìn vẻ mặt thống khổ của Lý Xa Xa, Tống Vũ Phạm bị hù sợ tới mức phải xuất ra “khí lực” chứng minh.

” Không được, bởi vì trong cuộc họp vừa nãy em đã đè nặng lên người anh một trọng trách.”

” Cái gì nặng……”

Bỗng một tiếng chuông điện thoại di động vang lên.

” Ơi? Mình biết rồi, mình lập tức tới ngay.” Vừa nghe điện thoại xong Lý Xa Xa lập tức xoay người chạy như bay, lưu lại một người không hiểu ra sao cả.

Cài này… Giống như đã là thói quen của cô rồi.

.

” Anh trai, anh có biết số điện thoại nhà của Ngô Nguyệt Hồng không?” Lật tung nửa ngày vẫn không tìm ra thông tin, cô làm người thất bại vậy sao? Không phải trong thùng rác trong phòng, cô thường tống vào trong này cơ mà, sao giờ lại không tìm thấy.

” Anh? Em ngồi cùng bàn với Ngô Nguyệt Hồng còn không biết thì làm sao anh biết?” Đem trứng đánh bông, hắn tranh thủ lúc rảnh rỗi trả lời, đã sáu giờ rồi, hôm nay nấu cơm muộn quá.

” Nhưng anh phải biết rằng anh là thầy chủ nhiệm đó!” Nhất định là hắn có giữ sổ tay liên lạc gia đình linh tinh.

” Ừ ha.” Tiêu Văn Nhưng sực nhớ, hắn đích thật là giáo viên chủ nhiệm nha. Cứ về đến nhà là lại bị Lý Xa Xa sai bảo quét dọn nấu cơm làm hắn cũng quên mất mình là ai.

” Anh tìm cho em đi.” .

” Sao tự nhiên em lại cần số điện thoại của Ngô Nguyệt Hồng?” .

” Em muốn cậu ấy làm cho em một chuyện rất quan trọng.” .

” Không phải em lại muốn chỉnh Trịnh Diệp nữa đấy chứ, tha cho hắn đi.” Đứa bé kia đã trở thành càng ngày càng không bình thường rồi.

” Không phải, em là lớp trưởng phụ trách công tác, chuyện lần này cùng ân oán cá nhân không có quan hệ.”

” Thế thì có quan hệ đến cái gì?” Dù sao nhất định cũng phải có quan hệ gì đó.

” Em đang phát động cuộc thi.” Cái này gọi là đúng dịp. Vừa mới tham gia đã bắt được Tống Vũ Phạm rồi.

” Em nói cái gì?” .

” Chọn ra một học sinh tốt trong lớp dự thi, hình như lần trước anh trốn đi họp nên mới không biết.” Hắn so với cô còn cố chấp hơn nhiều, ỷ vào bộ mặt dễ nhìn, mỗi lần trốn đi họp là sau đó đều giả bộ mất trí nhớ.

” Để anh đoán thử, em đề cử lớp phó?” .

” Không phải.” .

” Ngô Nguyệt Hồng?” .

” Không phải.” .

Vẫn không đúng à……” Không phải là Trịnh Diệp đi.” .

” Là Tống Vũ Phạm.” Thành tích của hắn tốt nhất lớp đó.

” Chắc chắn em sẽ bị cự tuyệt.” Tiêu Văn Nhưng chắc như đinh đóng cột, thành tích thể dục của Tống Vũ Phạm vô cùng kém, làm sao mà chiến thắng được. Mà em gái hắn, nhất định thẹn quá hóa giận cho nên quyết định ” sống mái” với toàn trường đây mà.

” Ý của em không chỉ có thế. Căn bản là Tống Vũ Phạm không còn ý chí sinh tồn nữa, cho nên em bắt hắn tham gia là để khích lệ ý chí sinh tồn của hắn.” Nói thật, nếu không phải bắt gặp Tống Vũ Phạm trước thì cô đã không để ý đến hắn.

” Cho nên em lại muốn dùng Ngô Nguyệt Hồng sử dụng thủ đoạn cũ hả, đúng là không có ý tưởng gì mới.” Xem ra là Lý Xa Xa lại định dựa vào đặc điểm bền gan vững chí của cô bạn cùng bàn đây.

” Đương nhiên không chỉ là dựa vào cậu ấy, chính là em cần sự phối hợp của cậu ấy mà thôi.” Lý Xa Xa cô mà không có sáng kiến mới sao.

“Theo suy nghĩ của anh, em vừa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC