Chương 197: Không ra thể thống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như thường lệ, Lạc Thanh Hàn chỉ ăn một bát cháo và vài món thanh đạm.

Hắn đặt bát đũa xuống, Ti Trúc bưng nước sạch cho hắn rửa tay.

Ti Trúc nhẹ giọng hỏi "Điện hạ có muốn ngủ trưa không?"

Lạc Thanh Hàn thờ ơ đáp "Ừ."

"Nô tỳ dọn giường cho người."

Ti Trúc cung kính lui ra ngoài.

Bữa trưa hôm nay quá nhiều, phần lớn đều là món thịt nhiều dầu mỡ, tuy sức ăn của Tiêu Hề Hề lớn, nhưng cũng không thể ăn nhiều như vậy, cuối cùng chỉ gắp thịt ăn hết.

Nàng nhìn thức ăn còn thừa, che cái bụng đang phình to của mình, chỉ hận bản thân không có hai dạ dày!

Vì ăn quá nhiều, nàng bị nấc cụt.

Nàng không thể ngừng cơn nấc cụt.

Lạc Thanh Hàn nói "Gọi thái y tới xem thử đi."

Tiêu Hề Hề phất tay "Không cần, thần thiếp có một bí quyết chữa nấc cụt."

"Bí quyết gì?"

"Lát nữa nói với người ... ức!"

Tiêu Hề Hề đứng dậy, tự giác đi theo Thái tử.

Thái tử cũng không ngăn nàng, để nàng theo hắn về tẩm điện.

Trong tẩm điện, Ti Trúc đã trải sẵn chăn, nàng đang quỳ trên đất, thấy Thái tử và Tiêu lương đệ đi tới, nàng nâng nửa người trên, cúi đầu hành lễ "Nô tỳ bái kiến Thái tử Điện hạ."

Lạc Thanh Hàn phất tay, bảo nàng ra ngoài.

Ti Trúc lặng lẽ rời khỏi tẩm điện.

Nhưng nàng không đi xa mà đứng ở cửa.

Ở ngoài cửa còn có Bảo Cầm và hai tiểu cung nữ khác.

Bảo Cầm nhớ lại chuyện Tiêu lương đệ dặn tối qua, nàng đoán Tiêu lương đệ trong thời gian ngắn sẽ không thức dậy, nên nàng đi thẳng đến phòng bếp nhỏ, nấu canh gà cho Thường công công.

Ti Trúc vểnh tai lên, muốn thử nghe tiếng động trong tẩm điện.

Nàng ở rất gần cửa, thoáng nghe thấy giọng nói ngắt quãng không rõ ràng.

Thái tử "Nàng như vậy ... không ra thể thống ..."

Tiêu lương đệ "Một lát sẽ hết ..."

Thái tử "Xuống mau ..."

Tiêu lương đệ "Đừng ... a ... Điện hạ xấu quá đi ..."

......

Tiếng nói phía sau dần nhỏ lại.

Ti Trúc cẩn thận nghe hồi lâu, cũng không nghe thấy gì nữa, nên chỉ đành thôi.

Trong lòng thầm mắng Tiêu lương đệ không biết xấu hổ, giữa ban ngày ban mặt dụ dỗ Thái tử làm chuyện như vậy!

Hơn nữa Thái tử còn đang bệnh, là lúc cần nghỉ ngơi, Tiêu lương đệ vì muốn cầu ân sủng mà mặc kệ sức khỏe của Thái tử, đúng là không biết liêm sỉ!

Ti Trúc muốn bẩm báo chuyện này với Tần hoàng hậu, nhờ Tần hoàng hậu ra mặt xử lý Tiêu lương đệ.

Nhưng sau khi nghĩ lại, bèn tạm thời gạt bỏ ý định đó.

Với tính tình của Tần hoàng hậu, nhất định không thích nhúng tay vào chuyện vặt vãnh này, ngược lại đến lúc đó còn chê nàng vô dụng.

Ti Trúc suy nghĩ một lúc, tạm thời án binh bất động, dù sao cũng sắp tổ chức tiệc Quần Phương, khi đó Tần hoàng hậu sẽ chọn Thái tử phi cho Thái tử.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, Thái tử phi sẽ được chọn từ trong các cô nương Tần gia, mà nàng lại là con cháu Tần gia, nàng và Thái tử phi là người một phe.

Lúc Thái tử phi tiếp quản Đông cung, Ti Trúc sẽ cáo trạng với Thái tử phi, khi đó Thái tử phi sẽ trực tiếp xử lý Tiêu lương đệ.

Như vậy, nàng chẳng những loại bỏ hòn đá cản đường Tiêu lương đệ, còn giúp Thái tử phi lập uy ở Đông cung, một mũi tên trúng hai đích!

Ti Trúc hạ quyết tâm, tâm tình rất tốt, khóe miệng bất giác nhếch lên.

Điều nàng cần làm bây giờ là cho Tiêu lương đệ ăn thật nhiều, để Tiêu lương đệ mập lên.

Khi Tiêu lương đệ thành con heo mập, chắc chắn sẽ bị Thái tử ghét bỏ, Thái tử phi sẽ dễ dàng ra tay với Tiêu lương đệ hơn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net