Chương 147 - Chân tướng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
sau màn giết người giá họa, thì cũng sẽ có phán quyết cho việc nghi ngờ ta cấu kết Ma tộc, ta vẫn phải đi Luyện Yêu lô một lần như cũ."

Diệp Kinh Huyền trầm tư chốc lát, bỗng nhiên nở nụ cười: "Ta có một cái ý nghĩ, muốn nghe không?"

"Ngươi nói đi."

"Bắc Đẩu dùng bản thân để ép U Minh thay đổi chủ ý, trợ giúp thủ phạm thật sự phía sau màn thủ tiêu chứng cứ, để bảo toàn tính mạng hai sư đồ. Nhưng mà tin tức thúc đẩy hắn làm như vậy bắt nguồn từ Huyền Lẫm. Bởi vậy suy ngược lại, Tịnh Tư cũng đã biết hung phạm thật sự." Vì thân thể thương thế quá nặng, Diệp Kinh Huyền nói chuyện nhẹ nhàng chậm rãi vô cùng "Thậm chí là, trước khi chuyện xảy ra, nàng cũng dự đoán việc Nguyên Huy sẽ chết."

Mộ Tàn Thanh sắc mặt chợt biến. Y muốn phản bác, lại đột nhiên nhớ tới ở đêm trước khi mình đi Tàng Kinh các, Tịnh Tư từng nói với mình "Ta sẽ không can thiệp lựa chọn lần này của ngươi, sau đó cũng sẽ không có bất công gì đối với ngươi. Cho dù ngươi bởi vì vậy "thân tử đạo tiêu", cũng là vận mệnh của chính ngươi."

Mặc dù "thân tử đạo tiêu", cũng là một hồi cơ hội.

Mười năm nung đốt, hồn cốt hợp nhất, thân thể dung hợp với pháp ấn, không phải là tử chiến đến cùng tuyệt địa phùng sinh sao?

"Lúc trước, thời điểm Nguyên Huy vì ngươi thỉnh mượn Bạch Hổ pháp ấn ngộ đạo, trên người ngươi đã có tội danh cấu kết Ma tộc. Ở tình huống như vậy hắn vẫn muốn ra mặt bênh vực ngươi hiện giờ không thể tìm hiểu sâu xa. Nhưng mà lần mượn pháp ấn đó, thực sự là cho tất cả mọi người một cái cơ hội rất tốt." Diệp Kinh Huyền tiếp tục nói "Hung thủ giết chết Nguyên Huy cũng không động đến Bạch Hổ pháp ấn, chứng tỏ hắn có mục đích khác trù tính đã lâu. Mà pháp ấn có thể làm chứng cứ giá họa cho ngươi, cũng đủ khiến lực chú ý của tất cả mọi người tập trung trên người ngươi... Nói cách khác, hung thủ tất là người trong Trọng Huyền cung, Tịnh Tư tại thời điểm đáp ứng cho mượn pháp ấn, cũng đã cho hắn một cái tín hiệu."

Mộ Tàn Thanh không chút do dự mà nói: "Nàng không thể cùng hung thủ ám hại đồng môn làm bạn!"

"Đại hồ ly, ngươi luôn luôn phân biệt nhiều chuyện quá rõ ràng." Diệp Kinh Huyền miễn cưỡng liếc y một cái "Nàng không cùng môn đạo với hung thủ, không có nghĩa là mục đích của bọn họ không giống nhau. Hung thủ cần một kẻ thế mạng, Tịnh Tư cần một cơ hội cho ngươi đạt được Bạch Hổ pháp ấn và rèn luyện thân hồn. Như vậy lợi dụng lẫn nhau, vẹn toàn đôi bên."

"Nàng nếu như muốn cho ta chiếm được Bạch Hổ pháp ấn, chỉ cần đợi Yêu hoàng..." Mộ Tàn Thanh chợt im bặt đi, cả người đều cứng lại.

"Xem ra ngươi đã nghĩ minh bạch rồi." Khóe môi Diệp Kinh Huyền khẽ giương lên "Pháp ấn là linh nguyên Ngũ cảnh, Trọng Huyền cung xưa nay phụng Thần dụ nắm giữ hướng đi truyền thừa của chúng. Nếu như ngươi danh chánh ngôn thuận trở thành ấn chủ, cho dù không vào Trọng Huyền cung, cũng không thể tách khỏi sự trói buộc của nó. Chính vì thế, cho dù ngươi có đạo hạnh thông thiên, chẳng qua cũng giống như Tư Tinh Di, là một con chó săn dưới tay Tam Bảo sư mà thôi."

Tịnh Tư phạm cấm kỵ của đạo thần, thu Mộ Tàn Thanh thiên mệnh sát tinh làm đồ đệ, dùng "Tam thần kiếm chú pháp" rèn tạo y thành thanh kiếm này, mũi nhọn chỉ hướng tất là nghịch thiên mà đi, như thế nào có thể để y thu liễm nanh vuốt?

Từ đầu tới cuối, nàng không cho phép y rơi vào ma đạo, cũng không chuẩn cho y đi vào Huyền môn chí cao, khiến cho y từ quá khứ đến hiện tại cơ hồ cô độc, chỉ có thể một mình tiếp tục đi đến cuối cây cầu độc mộc này.

Tịnh Tư không can thiệp sự lựa chọn của y, là bởi vì nàng chưa bao giờ cho y lựa chọn.

Mộ Tàn Thanh cả người phát lạnh, hàn ý từ trong lòng lan tỏa ra ngoài, cả gian phòng đóng một tầng sương mỏng, chỉ có lồng ngực mà Diệp Kinh Huyền dựa vào là còn ấm áp.

"Mấu chốt của vấn đề này ở chỗ: Huyền Lẫm làm Yêu hoàng, tại sao lại cùng Tịnh Tư hợp mưu làm ra sự tình đối Tây Tuyệt Yêu tộc trăm hại mà không có một lợi?" Diệp Kinh Huyền lấy ngón tay lau qua khóe mắt y "Ngươi nếu như có thể nghĩ minh bạch điểm ấy, là có thể thoát khỏi sợi dây điều khiển trên người mình."

Mộ Tàn Thanh không khỏi nghĩ đến đoạn đối thoại với Tô Ngu trước khi rời Tây Tuyệt. Thái độ Hồ vương đối với y xưa nay đều vi diệu. Loại địch ý ẩn nhẫn không phát của hắn và thiện ý vô cớ của Cơ Khinh Lan giống nhau như đúc. Lại nhớ đến lời Bắc Đẩu nói "tương lai báo trước", trong lòng y xoay chuyển qua trăm nghìn, bỗng nhiên bay lên một cái đáp án ngay cả mình cũng cảm thấy hoang đường.

"Nếu cho là tương lai cần phải thay đổi, chứng tỏ bọn họ đã phán định một loại tương lai trong đó là sai lầm. Bởi vậy cần phải sửa chữa hướng đi hiện tại. Mà cái điểm mấu chốt để quỹ đạo chếch đi đó có liên quan với ta!"

"Không chỉ là ngươi." Diệp Kinh Huyền rốt cuộc ngồi ngay ngắn lại "Liên quan đến tương lai, chính là vi phạm pháp tắc thời gian lẫn không gian do Thiên pháp sư Thường Niệm nắm giữ. Thiên đạo khởi xướng chính là thuận theo tự nhiên, người muốn lợi dụng biết trước tương lai mà thay đổi hướng đi đều là kẻ dị giáo trong mắt Thiên pháp sư, tức là tội nghịch thiên. Dưới tình huống như vậy, Huyền Lẫm lại dùng Mộng Điệp tiết lộ tin tức cho Bắc Đẩu, không chỉ là muốn lợi dụng bọn họ xác định tội danh của ngươi, cũng là hi vọng hai thầy trò này đều có thể sống qua kiếp số. Mặc dù bọn họ và hung phạm giết chết Nguyên Huy đứng ở cùng trận doanh, tương lai tất có thể trở thành trợ lực cho phe mình."

Mộ Tàn Thanh nắm chặt thành quyền, trên cánh tay gân xanh lộ ra.

"Như vậy, vấn đề thứ ba đã tới." Diệp Kinh Huyền đưa ty ôm cổ y "Chu gia đã vong, con trai của Chu Thuấn Anh bị đưa ra khỏi Thiên Thánh đô, cả đời vô duyên với ngôi vị hoàng đế. Hiện giờ Ngự thị chính thống truyền thừa chỉ có hài tử trong bụng A Biệt công chúa. Nàng là con gái của Nhân hoàng Tây Tuyệt cảnh, ngày sau chắc chắn thúc đẩy Nhân tộc hai cảnh Tây Tuyệt, Trung Thiên kết minh. Lúc đó thế lực Tây Tuyệt Nhân tộc lớn dần, đối với Tây Tuyệt Yêu tộc nhất định không phải là một chuyện tốt. Huyền Lẫm lại không chỉ đồng ý liên hôn, còn để ngươi vào lúc này đi đến Trung Thiên cảnh giúp đỡ Ngự thị... Ngươi nói, hắn mưu cầu cái gì?"

"..."

"Tiêu Ngạo Sênh từng nói với ngươi, Trung Thiên cảnh đại kiếp nạn ập lên đầu, Huyền môn tu sĩ trong thiên hạ e sợ tránh còn không kịp. Hắn sau khi nhận được tin tức cầu cứu, đã đi tìm Phượng Tập Hàn trước. Nhưng cuối cùng nguyên nhân để Trọng Huyền cung ra tay lại là việc liên quan đến Ma tộc tai họa và hai pháp ấn Kỳ Lân, Bạch Hổ. Mà người thúc đẩy kết quả này vừa vặn là Bắc Đẩu và U Minh... Ngươi nói xem, mục đích của kẻ phía sau bọn họ là gì?"

"..."

Đáp án không cần nói cũng biết, cho dù là Yêu hoàng Huyền Lẫm hay là thủ phạm thật sự phía sau màn, hiện tại bọn họ đều có chung mục đích: giữ gìn Ngự thị, chấn hưng Nhân tộc.

Diệp Kinh Huyền nâng mặt y lên, khiến cho y đối diện với mình, từng chữ từng câu hỏi: "Hiện giờ ngươi đoán được hung phạm là ai chưa?"

Hung phạm giết chết Nguyên Huy cũng không phải là không có dấu vết để tìm kiếm. U Minh thủ tiêu chứng cứ yểm trợ hung phạm cũng không phải là điểm mấu chốt. Mấu chốt ở chỗ, kết quả này được Tam Bảo sư nhận định là thật, mới có thể khiến Huyền môn tu sĩ thiên hạ tán thành.

Không nói tới Tịnh Tư chấp chưởng đại địa tai mắt minh bạch, chỉ nói riêng Thường Niệm đại thiên quan thế (*), sợ là chỉ có thần linh mới có thể giấu qua được đôi mắt hắn. Đã như thế, đáp án cũng chỉ có một: Tam Bảo sư không muốn để chân tướng lộ ra, bọn họ đồng lòng bao che hung phạm.

[(*) đại thiên quan thế: đại diện cho trời, quan sát thế giới]

"Là... Nhân pháp sư Tịnh Quan."

Chỉ có Tịnh Quan, mới có thể làm cho Thường Niệm và Tịnh Tư ẩn nhẫn lui bước. Cũng chỉ có Tịnh Quan mới có thể không tiếc thủ đoạn đánh đổi, nâng đỡ Nhân tộc hưng thịnh trong thời loạn.

Ma họa trước mặt, Tam Bảo sư không thể thất thủ, đạo thần Huyền môn cũng không thể đem Nhân pháp sư làm tù nhân. Cho dù Tịnh Quan cuối cùng rồi sẽ thoát ly đạo thần quy về Nhân tộc, Tam Bảo sư trước mắt vẫn đồng tiến đồng lui, lợi hại tương quan. Huống hồ, Mộ Tàn Thanh không chỉ là tội nhân cấu kết Ma tộc, còn là thiên mệnh sát tinh tương lai sẽ uy hiếp thần linh. Thường Niệm muốn y không được thiên địa bao dung, Tịnh Tư muốn y độc lập ở ngoài Huyền môn, dù cho cách làm của Tịnh Quan đất trời oán giận cũng không phải là chính đạo, nhưng cuối cùng vẫn hợp ý nguyện bọn họ.

Bỗng nhiên Mộ Tàn Thanh nhớ đến câu mình mới vừa nói kia: Quả nhiên là không trở về được nữa rồi!

Diệp Kinh Huyền ôm xiết y vào lòng vuốt ve, dùng chiếc cằm thon gầy nhẹ nhàng cọ cọ lên đỉnh đầu tóc trắng như tuyết kia, khóe môi chậm rãi cong lên.

[Tác giả có lời: Chuyện Nguyên Huy bị giết, trọng điểm không phải là bản thân người chết, mà là thái độ của các bên liên quan phía sau. Tịnh Quan muốn chấn hưng Nhân tộc nhất định phải phá vỡ tín ngưỡng đạo thần chí cao. Quyển "Nhân thế sách" bị phong tồn kia là công cụ không thể thiếu (tầm quan trọng của giải phóng tư tưởng - tham khảo văn hoá phục hưng một chút sẽ hiểu). Huống hồ Tàng Kinh các ghi chép chuyên dụng, hãy nghĩ xem bên trong ẩn giấu bao nhiêu bí ẩn của đạo thần;

Thường Niệm vẫn luôn biết hung phạm là Tịnh Quan, điều mà hắn không ngờ tới chỉ là Tư Tinh Di cũng cùng Tịnh Quan một nhóm. Bởi vì Ma tộc quay đầu trở lại cho nên Tam Bảo sư tạm thời vẫn không thể giải tán, có thể sẽ có người sẽ cảm thấy loại gắn bó hoà thuận mặt ngoài này là vô nghĩa, nhưng phải đặt ở trong bối cảnh vốn có: nếu như Tam Bảo sư bị hủy trước khi Ma tộc sụp đổ, kẻ cao hứng nhất tuyệt đối là Ma tộc. Bản thân Thường Niệm không phải là không có hậu chiêu;

Thái độ Tịnh Tư trong chuyện này phức tạp nhất. Nàng từ mới bắt đầu đã không có ý định để hồ ly đi theo con đường chính đạo, nếu không y sẽ phải có kết cục giống như Hàn Phách thành chủ. Mà Nhân tộc hưng thịnh sẽ khiến cho Phá Ma chiến sắp bạo phát lần thứ hai giảm bớt lượng lớn thương vong, còn có thể sau cuộc chiến trở thành vũ khí công kích đạo thần tín ngưỡng, theo một ý nghĩa nào đó không mâu thuẫn với việc nàng muốn đại hồ ly làm. Tuy rằng mức độ cụ thể và điểm mấu chốt khác biệt, nhưng ở giai đoạn này, nàng sẽ không ngăn cản Tịnh Quan. Cũng vì lý do đó, Yêu hoàng Huyền Lẫm cùng chung chiến tuyến với nàng. Như vậy, báo trước manh mối chương sau: còn nhớ đêm mưa lúc trước Hồ Ly cùng Tâm Ma gặp lại, cái bóng xám cầm "Nhân thế sách" đi hoàng trang tìm Phi Hồng không?

Mỗ có lời: âm mưu tầng tầng lớp lớp, phục tác giả quá hỉ?]

---------------Sentancuoithu-----------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net