chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giữa trưa , đang cùng Whity từ cửa hàng vật dụng thú cưng ra về thì điện thoại reo lên . Mở ra xem thì ra là Tina gọi đến , cô liền nghe máy : " alô ! Có chuyện gì à ? " bên kia Tina đáp : " Em còn hỏi ! Chị đến để lấy tranh đây . Em đang ở đâu đấy ? Chị đang ở trước cửa nhà em đây ? .

" À ! Em đang ở ngoài . Chị đợi em một tí ! " . " Vậy thì nhanh lên nhé ! Nắng chết chị rồi ! " Cảnh Hi nghiêng đầu trả lời : " Vâng ! Vậy gặp lại sau . Bye ! " . Nói rồi cô đón taxi về nhà riêng của mình .

****

Vừa xuống xe Cảnh Hi đã thấy Tina đi qua đi lại trước cửa nhà cô   với bộ dạng bực bội vì cái nóng . Thấy bóng dáng của cô Tina liền bước tới , khuôn mặt nhăn nhó nói : " Này em nhanh mở cửa lẹ đi chị sắp không chịu nổi nữa rồi ! " . Cảnh Hi không lên tiếng chỉ gật đầu một cái , rồi mở cửa .

****

" Đây là bức tranh cho buổi đấu giá ! " . Cảnh Hi đưa bức tranh trước mặt Tina nói . Trong tranh là khung cảnh một khu phố cổ cạnh hồ , trên bờ là những cây liễu rũ lá xuống mặt hồ bên cạnh có vài người chèo thuyền qua lại để ngắm khung cảnh yên ả , bình yên ấy . Nét vẽ như thật,  khung cảnh như mộng làm cho người xem cảm giác như mình đang trong bức tranh ấy vậy . Nhìn ngắm bức tranh một hồi Tina nhìn vào tên bức tranh mới hồi hồn lại , cô thắc mắc quay sang hỏi : " Vì sao em đặt là phố cổ không tên , mà không đặt cho nó 1 cái tên nào khác ? " .

" Vì em không thấy tên nào thích hợp với nó cả ! Với lại em thấy như vậy cũng tốt mà ! " . Cô nghiêng đầu đáp . " ... Thôi tuỳ em vậy ! Mà con cún này em có từ lúc nào vậy ? " Nhìn thấy Whity Tina liền hỏi . " Em nhặt được lúc tập thể dục vào buổi sáng này . Thế nào đáng yêu không ? " Cảnh Hi vừa ôm Whity vừa nói . " Ây da . Vừa nhìn đã muốn nuôi rồi , nhưng nhà chị không nuôi được vì ở chung cư . Thật đáng tiết a~ " >•<

" À mà , em định sẽ xuất hiện trong buổi đấu giá nhưng không phải với tư cách họa sĩ Hoa Thiên Ngân mà là khách mời . Vì em nghĩ chưa tới lúc để cho mọi người biết ! " Cảnh Hi lên tiếng . Tina đâm chiêu một hồi mới trả lời "  Vậy cũng được ! Chị sẽ không ép em nữa ! " . " Thôi chị phải đi rồi , mai gặp ! " . Cảnh Hi im lặng không lên tiếng chỉ gật đầu nhẹ rồi mở cửa cho Tina .

Vừa ngồi xuống sofa , thì tiếng chuông điện thoại của Cảnh Hi reo lên , người gọi không ai khác là Lý Hiểu Nhiên , Cảnh Hi bật máy : " mình nghe đây ! " . " Cảnh Hi à hôm qua cậu về ổn không ? " .
Lý Hiểu Nhiên hỏi . " Ây da , tới bây giờ cậu mới nhớ tới tớ à ? Vô tâm đúng là vô tâm mà~ ! " . Cảnh Hi trêu ghẹo bạn mình .

" Ấy , cho tớ xin lỗi mà , tớ không cố ý đâu ! " . Hiểu Nhiên khẩn trương đáp . " hihi ... tớ biết mà trêu cậu đấy " . "À mà hai người tiến triển tới đâu rồi ! Cái người tên Thiếu Vũ gì đấy ! " Cảnh Hi nói . Hiểu Nhiên ngượng ngùng đáp : " À thì ... à thì ... à~ .... ! " . " Này sao cậu cứ ấp úng hoài thế , đã xảy ra chuyện gì à . Hay hắn đã làm gì cậu à ? " . " Ấy , không phải như thế đâu , anh ấy rất tốt a ! " , Hiểu Nhiên vội nói . "Chỉ là tớ và anh ấy .... chỉ đang ở mức bạn bè bình thường thôi ...! " . Cô buồn rầu nói .

" Ồ ! không lẻ cậu đã cảm nắng anh ấy rồi . Ây ây chuyện tốt chuyện tốt , phải báo cho Lý phu nhân biết chứ hả~ ! " ^○^ . Cảnh Hi trêu ghẹo Hiểu Nhiên . " Ấy  khoan đã , bây giờ chưa phải là lúc để nói cho mẹ tớ biết đâu mà...! " . Hiểu Nhiên khẩn trương đáp lại . " Vậy thì còn phải phụ thuộc vào cậu rồi ! " Cảnh Hi cười gian nói .

" Thôi được rồi tớ sẽ mời cậu một bữa vậy . Bây giờ cậu thay đồ đi 15 phút nữa tớ sẽ qua đón cậu ! " . " Được thôi vậy tớ cúp máy đây ! " . Nói xong Cảnh Hi liền đi vào phòng của mình .

****

Tới nơi , hai cô gái bước xuống xe . Mọi ánh mắt liền đổ dồn về họ . Hôm nay Cảnh Hi diện một bộ váy ngắn màu xanh nhạt trên eo có gắn vài bông hoa nhỏ mang cùng là đôi giày snaker trắng tạo nên một phong cách vừa duyên dáng vừa năng động . Mái tóc ngang vai được xõa ra và được uốn thành những lọn tóc xinh đẹp . Nhưng có điều Cảnh Hi vẫn như mọi khi để mặt mộc nhưng điều đó càng tôn lên vẻ đẹp vốn có của cô .

Còn Hiểu Nhiên thì diện một bộ váy ngắn màu trắng nhìn như một thiên thần . Hai cô gái đẹp như tranh vẽ bước ra từ chiếc BMW liền thu hút ánh nhìn của mọi người .

" Ồ ! Hai cô ấy xinh quá đi mất ! " .

" Hai cô ấy là minh tinh à . Muốn xin chữ ký quá đi ! "

" Ôi có một cô bạn gái như vậy thì tuyệt biết mấy ! " . " Mày bị ảo tưởng à ! Người ta giàu và đẹp như vậy thì có mơ cũng đừng hòng có được ! " . " Ôi Chao ! Mày phủ thật đấy ! " .

.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net