01/08/2018

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thứ tư, tháng tám bắt đầu rồi...

Buổi chiều không được ngủ gà ngủ gật...

Đi tới bộ lạc nhìn một chút...

Có lẽ sẽ không còn buồn ngủ nữa...

[14:14:14] [Lầu 6]

______________

Đại học thời gian ( đại học năm nhất ) Hạ Mạt

Ba bốn tiếng chuông vang lên liên tục, không có người ấn xuống, tiếp tục mê man. Ngoài cửa sổ đã nghe được các âm thanh biểu diễn, một tuần lễ mới lại bắt đầu.

"502! Các cậu mà không đứng dậy, chúng ta liền tông cửa vào." Cách vách ký túc xá đồng học trường kỳ bị chúng ta chuông báo bối rối ( tiếng chuông không phải giống nhau vang ), ở ban công kêu. Nề hà chúng ta hoàn toàn không bị cao đê-xi-ben tiếng chuông sở ảnh hưởng, không đến hơn mười hai mươi phút là sẽ không động thủ đi ấn nó.

"Tiểu bảo... Bảo Nhi... Đồng hồ của cậu rung muốn rớt xuống bàn rồi kìa." Văn Văn sau khi ấn chuông báo thức thì kêu yen. Thiên Hi với Đằng nhi cũng ấn.

"Ân... Từ từ... Tay không nâng nổi..." Nàng líu ríu nói, thân thể cũng không nhúc nhích.

Chúng ta bị nàng chọc cười, toàn ký túc xá liền nàng nhất có thể ngủ, dậy không nổi là chỗ đáng yêu nhất của nàng, mỗi lần kêu nàng rời giường là rất khó khăn, giống như dỗ đứa trẻ, nàng tối tinh sảo là có thể ở nửa ngủ nửa tỉnh giữa cùng chúng ta cò kè mặc cả.

Mắt thấy đồng hồ báo thức của nàng rung đến nỗi sắp rớt xuống bàn, bản năng chợt rời giường đi tóm lấy, sau đó ấn ngừng, cất kỹ! Đây là không biết lần thứ mấy giúp nàng làm chuyện này, tóm lại nàng là tình nguyện đồng hồ báo thức rơi xuống cũng sẽ không đi đưa tay cầm, không có gì so ngủ càng quan trọng, đồng hồ báo thức chỉ là bài biện.

Đằng nhi vốn là xác chết vùng dậy kiểu rời giường cũng bị chúng ta điều giáo thành lão nhân viện thức nằm ỳ, có điều toàn thể trì hoãn quá rời giường khí về sau, sẽ giống như trên chiến trường tiên phong như nhau, nhanh! Nhanh! Nhanh! Phải nhanh! Không là bị muộn.

Chúng ta đã từng thử qua vài lần bốn đài đồng hồ báo thức vang lên sau ấn rớt, nhưng mọi người đều lại ngủ say thêm lần nữa, không ai có thể đứng lên, toàn đến trễ.

"A? Vì sao không gọi tớ dậy?"

"Đều tại cậu, ấn như vậy sớm chuông báo làm gì?"

"Trách tớ à? Ta ấn sớm cũng không được, ấn trễ cũng không được!"

"Không được! Về sau đồng hồ báo thức liền đặt ở bên tai."

"Một mình cậu ngốc thôi là được rồi, tớ không muốn điếc tai với cậu."

"Tớ đề nghị, đem bốn cái đồng hồ báo thức đều đặt ở trên giường Hạ Mạt, ít nhất một người chịu không nổi có thể trước tỉnh!"

"Hoàn toàn đồng ý!"

"Biện pháp này thật sự là quá tốt."

"Chúng ta không có dị nghị, rất tốt!"

"......"

[14:16:30]

______________

Nơi này mùa đông là ướt lãnh cùng âm lãnh, Đông Bắc Văn đại tỷ thật sự chịu không nổi phía nam loại này trời lạnh khí. Đằng nhi thể chất cũng là rất sợ lạnh, trên thân phải mặc năm cái áo trở lên, ở dưới người lúc ra cửa thì có mang tất với hai ba cái quần lót. SO, mùa đông, là thời khắc các nàng ngủ đông, tục xưng lười tinh làm yêu.

"Mạt nhi... Lấy cho tớ chai nước, cảm ơn!"

"Mạt nhi... Lấy quyển sách giúp tớ, nhớ lấy thêm một cái bánh mì."

"Ân... Mạt, lão Mạt, xin cậu giúp tớ, lấy giúp tớ một ly sữa bò nóng, huynh đệ giường trên của cậu sắp chết đói rồi..."

"Trịnh Thiên Hi, sao ấm túi nước của tớ còn chưa nóng nữa, lạnh muốn chết."

"Lão tam, lột trứng gà ra giúp tớ, lột xong rồi thì để vào dĩa giùm nha."

Mấy câu trên chính là của hai vị tổ tông nói, nàng hai không dám gọi Yen cùng Tư Khiết, liền sẽ kêu hai chúng ta, hai ta giống như cung tổ tông phục vụ rất khá.

Các nàng trừ bỏ đi học cùng luyện tập cùng tắm rửa, việc đầu tiên làm, là làm ổ ở trong giường.

Ta với Trịnh Thiên Hi hình thành ăn ý, đi tới cửa hàng vật tư mua hai cái ống dài, rồi mua một thùng nước khoáng hoặc nước cất cho các nàng, rồi cắm cái ống vào, sau đó kéo cái ống đó lên trên giường của các nàng, làm các nàng có thể giống cái người bệnh, không cần xuống giường liền có thể nằm hút, các nàng còn rất hưởng thụ, bất quá cũng thực quỷ tinh không dám uống nhiều, ẩm ướt miệng là tốt rồi, sợ đi tiểu phải xuống giường.

Chúng ta còn mua hai cái rổ nhỏ, phương tiện các nàng có yêu cầu có thể đem đồ vật bỏ vào rổ, các nàng sẽ dùng dây thừng kéo lên đi, Tư Khiết nói các nàng đây là hủ bại cực kỳ hành vi, nàng hai còn thực tự hào nói các nàng có hủ bại tư bản.

"Nghe tớ, bỏ thêm một chút muối vào đi." Một ngày, ta đang chuẩn bị sữa bò nóng cho Văn Văn với Đằng nhi, Tư Khiết sau khi giặt rồi phơi quần xong thì nói ở bên tai ta.

"A?" Ta kinh ngạc nhìn nàng chằm chằm.

"Hư! Nhỏ giọng một chút, chúng ta phải trị trị hai nàng, thói quen được, nếu không rời giường liền thành thi dòi rồi." Sau khi Tư khiết phơi xong, đi lấy muối, sau đó chơi xấu bỏ thêm một chút muối ăn, ta nhìn nàng, nàng nhìn ta, hai người nhịn không được bật cười.

[14:18:42]

______________

Cầm hai ly sữa bò được bỏ muối vào, tay ở hơi run, không phải sợ hãi, là vẫn luôn nhịn không được muốn cười.

"Cậu làm sao vậy?" Ở trên bàn làm bài tập Yen nhìn ta tò mò hỏi.

Ta hướng nàng làm mặt quỷ, ý bảo nàng chuẩn bị có trò hay xem.

"Khúc tổ tông, Lý tổ tông, sữa đã nóng, thỉnh từ từ dùng, cẩn thận bị phỏng!" Đặc biệt xum xoe kêu hai nàng đang ngủ đông, Thiên Hi còn ghét bỏ nhìn ta, trách ta phục vụ tốt như vậy.

"Ôi trời! Tiểu Doãn tử của tớ đúng là bận tâm, ha ha, lui ra đi, cảm ơn!" Văn đại tỷ trước tiên ngồi dậy tiếp nhận ta sữa bò, kia phó hưởng thụ dạng thật đúng là đem chính mình đương lão Phật gia.

"Mạt nhi a, cậu thật ngoan, chờ đến mùa hè, ta đem ngươi trở thành Tây Vương Mẫu cung hà." Đằng nhi cũng ngồi dậy, kia đem hỗn độn đầu tóc, khó coi, ngày thường thục nữ mỹ, đã hầu như không còn. Lại nói, thật tới rồi mùa hè, nàng đem việc này đem quên đi, giống như nàng chưa từng nói qua.

"Từ từ! Hạ Mạt, cậu quay lại! Có phải cậu đổi sữa bò không vậy, sao cái mùi nó kỳ kỳ?" Lúc này văn đại tỷ phát giác không thích hợp, nhăn mặt lại.

"Là thay đổi, tớ với Mạt nhi đi mua, sữa này còn đắt hơn mấy loại trước, là sữa có nhiều dinh dưỡng nhất, mùa đông có thể đại bổ, siêu thị nói sữa này còn được suất khẩu." Tư khiết cướp lời, nghiêm trang nói hươu nói vượn ngữ khí không mang theo nói lắp.

"Thật sao? Thật phong cách tây, tớ đây đến uống nhiều một chút." Văn đại tỷ lớn nhất ưu điểm chính là thực dễ dàng tin tưởng người, uống ly sữa muối kia vô cùng hăng hái.

"Có một cảm giác nói không nên lời, bất quá vẫn có thể miễn cưỡng tiếp thu." Đằng nhi chỉ số thông minh cũng offline, ngoan ngoãn uống từng ngụm lớn.

Ta xoay người bước nhanh đi ra ban công, không tiếng động bật cười, cười chết ta, kia hai người ngủ đông cấp đông choáng váng, ngay cả Thiên Hi thếu gân cũng biết, đi ra cùng ta cùng nhau cười, hỏi ta thả cái gì, Yen ra tới trực tiếp véo ta mặt.

"Không liên quan tới tớ, là lão đại bỏ muối vào." Ta nhỏ giọng nói, các nàng cười đến dừng không được.

"Tớ nói cho hai cậu biết, nếu hai ngươi không xuống giường, râu mép đều mọc ra. Còn có hai ngươi liền kém chúng ta giúp đổi dì khăn, cấp thói quen được, tranh thủ thời gian cho ta xuống giường hoạt động một chút gân cốt, không phải chuẩn thoái hóa thành động vật không xương sống." Trong phòng Tư Khiết nói, chúng ta lần thứ hai bật cười, nàng có lúc phê bình ngữ khí của chúng ta hài hước lại không mất uy nghiêm.

[14:21:48]

______________

Chúng ta ký túc xá vừa đến mùa đông thổi phương bắc liền rất lạnh, từ Văn Văn cùng đằng nhi chịu không nổi loại này quỷ khí trời về sau, năm thứ nhất đại học mùa đông các nàng thì đề nghị cùng ngủ ở giường dưới, bi thảm như ta.

Ta muốn cùng toàn ký túc xá hình thể nhất ngại địa phương người ngủ, nàng còn nghiến răng, còn thường xuyên thói quen ở ổ chăn phóng độc khí đạn cảm giác tốt đẹp người.

"Bảo bối a, cậu đi lên hay là tớ đi xuống?" Một đêm, nàng tắm rửa xong, giống như các cụ dường như một chân đạp lên ta trên giường run rẩy chân, hai tay chống nạnh hỏi.

"Tớ không chọn được không? Ngủ ở trên giường cậu tớ ngại mùi, ngủ giường tớ, tớ chê mùi hôi của cậu làm ô nhiễm chăn mền của tớ, giặt thế nào cũng không sạch được/ Còn có mỗi sáng tỉnh dậy đầu gối của cậu cứ nhìn chằm chằm sau lưng tớ, thận tớ đau." Nói xong, các nàng vui sướng khi người gặp họa cười điên qua đi.

"Doãn Hạ Mạt cậu đúng là cái đại hỗn đản, thiếu thiếu, bản cô nương thế nhưng trên đời này khó được vưu vật, đây là ngươi tám đời tích tới phúc, cậu vẫn còn ghét bỏ? Cậu hỏi các nàng một chút, chỉ muốn tớ hé răng nói phải bồi ngủ, các nàng lập tức đáp ứng." Văn đại tỷ đem ta áp đảo, đặt mông ngồi ta trên bụng phát điên cả tiếng la hét.

Lúc này các nàng kia mấy cái chạy nhanh ôm gối đầu từng người trở về vị trí cũ làm bộ ngủ rồi...

"Ê! Mấy cậu! Mấy cậu trả lời tớ đi chứ... Ê!!!" Văn đại tỷ nóng nảy.

Ký túc xá phát ra trong chăn trừu cười cùng cười trộm thanh...

Ta mong chờ nhìn Tư Khiết ngủ ở Yen đích giường trong, còn xài chung chăn, vẫn còn như vậy thân mật ở trong chăn sưởi ấm nhau. . .

A!!!! Tại sao??? Tại sao người ở giường trên của Lý Ngữ Yên không phải là ta!!!!

( thái dương bầu trời chiếu, Hoa nhi đối với ta cười, chim nhỏ nói, sớm sớm, ngươi vì cái gì cõng thuốc nổ bao... )

Phối nhạc: Trở về mười bảy tuổi -- Đàn Tinh

[14:26:17]

______________

Chia sẻ 《 Trở về mười bảy tuổi ( bản mới )》http://music.163.com/song/418603445/?userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

[14:28:35]

______________

Hình này thích hợp để ta dùng nhất ~ Doãn Hạ Mạt, cậu tìm phân, cậu nhớ kỹ cho tớ ~ Văn

[21:55:14]

______________

Chờ ta không, chờ ~ Văn

[21:58:05]

______________

Vừa về tới nhà, ngủ ngon. yen

[22:33:03]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net