07/07/2018

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 07/07 Mạt tỷ viết hơi nhiều, cũng gần 3000 chữ,  tui lại không có thời gian nhiều lắm, nên chỉ dịch sơ qua thôi nha.

===============

Sáng sớm...

Hiếm khi được ở nhà...

[10:38:44]

_______________

Lại thêm một năm 7 tháng 7, ta vậy mà lại quên, bận rộn đến nỗi không có thời gian, trong lòng chỉ nhớ rõ hôm nay là thứ Bảy, ngày mai là cuối tuần, ta nên làm gì...

[10:48:05]

  _______________  

Cám ơn tất cả mọi người đã nổi lên chúc phúc trong một ngày đặc biệt, đây là một loại yên lặng ăn ý và tri kỷ, mặc dù chúng ta có ở đây hay không, vẫn luôn ở trong lâu trông coi nó...

[10:52:05]

  _______________  

Phiên ngoại

Thứ hai, sáng sớm chuẩn bị hành lý cho nàng, kiên trì muốn đưa nàng ra sân bay, nàng sợ ta lên lớp không kịp, thật ra là cùng xuất phát với đoàn đội, nhưng ta muốn ở bên cạnh nàng lâu thêm một chút......

"Ta phải vào rồi, cậu có gì muốn nói với tớ không?" Hai tay nàng ôm cổ ta, ôm nhu mỉm cười.

"Trong tuần này, cái người cao lớn kia muốn sớm chiều ở cùng với cậu, cậu lúc nào cũng phải giữ khoảng cách với cậu ta." Nhìn tay cello đang nói chuyện trời đất với đoàn đội, trực giác nói cho ta biết trong mắt của hắn có tia lửa, mặc dù hắn biết nàng đã kết hôn.

"Doãn tiểu muội, ở thời khắc cuối cùng cậu không thể nói ba chữ lãng mạn kia được sao?" Nàng bất đắc dĩ cười trán chạm trán ta.

"Cậu phải đồng ý tớ trước đã!" Trong lòng ta lo lắng việc này nhất.

"Chuyện này căn bản cũng không có gì khẩn trương, cậu muốn tớ đồng ý chuyện gì?" Nàng khó hiểu.

"Cậu lúc nào cũng như vậy, cậu đồng ý một chút thôi mà cũng khó khăn sao?" Ta bị thái độ lý trí của nàng đâm vào, tức giận buông nàng ra.

"Ok, tớ đồng ý, giữ khoảng cách với cậu ta, trừ bỏ lúc luyện tập tớ tuyệt đối sẽ không ở một mình với cậu ta." Nàng mềm lòng, kéo ta vào trong lòng nàng.

"Mau vào đi, để các nàng thấy chúng ta thân mật như vậy thì không tốt lắm đâu." Trong lòng cảm thấy ngọt ngào, nhưng ta lại sợ ảnh hưởng tới nàng, lần này trong đoàn đội có nhiều người mới.

"Tớ yêu cậu!" Không tiếng động nói với nàng ba chữ này.

Hai ngón tay của nàng đặt ở trên môi ta, nhìn ta cười quyến rũ, rồi xoay người đi tới chỗ đoàn người, nhìn thân ảnh đeo đàn violon của nàng, trong lòng đột nhiên trống rỗng.

Ta không thể chịu nổi nàng rời khỏi ta lâu như vậy, nhưng ta phải quen với việc này......

[11:23:04]

  _______________  

Thật ra có thể xem như là toái toái niệm đi, nghĩ tới cái gì thì viết cái đó, hôm nay viết cũng đặt ở trong lầu, kỷ niệm mở lầu 6 năm......

[11:26:40]

  _______________  

Giữa tỷ muội có khi sẽ rất ăn ý với nhau, các nàng biết ta thứ hai rất bận, sẽ chủ động quan tâm có cần đưa ta lên lớp không, nhận được cũng cuộc điện thoại này trong lòng ta cảm thấy thật ấm áp, nhưng vẫn không thể lệ thuộc và làm phiền các nàng được.

Vừa tan lớp là đã 7 giờ tối, nói với lão Đại là ta không về ăn cơm, muốn tới nhà mới xem, bị nàng lải nhải một hồi lâu, nói ta rảnh rỗi tới nỗi không muốn mạng nữa, ta chỉ có thể cười.

Mở đèn nhà mới lên, trong lòng cảm thấy thoải mái, thành quả mấy tháng vất vả trang trí căn nhà thành kiểu dáng chúng ta mong muốn, bức tường được phối hợp giữa vàng nhạt và màu trắng, tấm gạch dòng sông Amazon, còn có ngọn đèn vô cùng dễ thương lại mới mẻ độc đáo mà ta và nàng đều thích...

Ngôi nhà an tĩnh đến nỗi ta còn có thể nghe tiếng bước chân của mình, nhìn kỹ từng ngóc ngách, thì phát hiện công ty vệ sinh làm không vừa ý, một ít chi tiết có thể nhìn ra tính chuyên nghiệp của nhân viên vệ sinh.

Gọi điện thoại tới khiếu nại, đối phương đi tới kiểm tra tình huống rất nhanh, giải thích đó là mấy nhân viên mới tuyển dụng, lập tức để mấy người khác tiếp tục làm theo yêu cầu của ta.

Trong phòng để lại một vị a di, nàng bắt đầu làm việc. Nhưng nhìn cách lau chùi không chuyên nghiệp của nàng làm ta hoàn toàn thất vọng, thấy nàng dùng bàn chải inox sợi thép lau mấy cái công tắc điện, ta liền đau lòng lập tức đi tới ngăn nàng lại.

Nàng là trưởng bối, ta không có nói lời nặng nào với nàng, cuối cùng liền bảo nàng về.

Trong phòng chỉ còn một mình ta, nếu công ty làm không đạt yêu cầu của mình, vậy thì tự mình làm.

Cầm cái thùng nhỏ và giẻ lau, mang tai nghe vào bắt đầu làm vệ sinh.

Người thích sạch sẽ và theo đuổi sự hoàn mỹ là người thích lăn qua lộn lại, thường bị tỷ muội nói, nhưng thời gian trôi qua, các nàng cũng như vậy ^_^

[12:06:59]

  _______________  

Ta rất thưởng thức người này, trách ai? Văn

[12:30:22]

[*Hôm nay xém chút nữa là bị lừa, thật vất vả mới tích góp tiền mua quạt điều hòa, nhưng mà nhân viên lắp đặt lại còn lừa gạt ta, muốn lắp một nửa ở bên ngoài, đồ đắt tiền như vậy mà lại để ở bên ngoài? Ta khẳng định không đồng ý, bây giờ lừa đảo rất nhiều, cho rằng ta thật sự dễ gạt tới như vậy à! Ta là người có học! Ta liền để ở bên trong! Nhưng mà ta cảm thấy trong phòng lại nóng hơn trước kia, có phải nhãn hiệu không tốt không vậy?]

  _______________  

Đối thoại với một đại tỷ ngốc.

"Bây giờ soái ca không thể tin cậy được, một giây trước còn nói yêu mình, một giây sau liền có người ở ngoài. Không được, tớ phải để tiểu Dương xấu xí một chút, bằng không lại dụ dỗ thêm nhiều ong bướm nữa."

"Anh ấy cũng đã như vậy rồi, cậu làm gì để anh ấy xấu được?"

"Thật ra... Tạ đỉnh (đầu trọc) cũng là một cách tốt."

"Phốc!!!" Phun ra mấy ngụm máu.

"Nhưng mà anh ấy tạ đỉnh tớ lại không thể tiếp nhận được, nếu không mỗi ngày tớ bảo anh ấy mang theo khăn trùm đầu?" 

"Đầu của cậu bị vào nước à, đừng có ở trước mặt tớ khen tiểu Dương nhà cậu đẹp trai tới cỡ nào, dẹp!"

"Ôi trời, tớ rất nghiêm túc, ngày hôm trước ánh mắt của cái cô ở công ty kia hận không thể lập tức thất thân với anh ấy."

"Cậu đừng có nói người ta như vậy."

"Tớ không có khoa trương chút nào đâu, thật đó, trực giác của nữ nhân vô cùng đúng."

Tớ thấy cậu ôn nhu với anh ấy một chút, anh ấy liền một lòng rồi."

"Cái rắm! Ngày hôm đó tớ nhõng nhẽo với anh ấy, anh ấy liền xem tớ như ruồi bọ đẩy tay ra, còn rất nghiêm túc cảnh cáo tớ, nói gì mà muốn tớ ngược đãi anh ấy mới gọi là bình thường, mới biểu hiện ra khí chất của tớ, ôi! Rầu chết tớ rầu, thì ra tớ còn có ưu điểm này."

"Tớ đi, tớ nghe không nổi nữa."

"Cậu quay lại đây!!! Cậu còn chưa nói cho tớ biết phải làm sao để anh ấy xấu một chút nữa."

"Hủy dung."

"Cậu cái tên biến thái này."

"....."

Người nào? Đây là người nào???

[13:04:54]

  _______________  

Đối thoại với một vị đại tỷ ngốc khác:

"Mạt nhi, làm sao bây giờ? Tớ rất sợ."

"Làm sao vậy?" Trong lòng căng thẳng.

"Cậu sờ sờ chỗ này của tớ xem, có phải bị sưng một cục rất lớn không?"

"Nằm xuống!"

"Nó cũng không có đau, nhưng lại khó chịu lắm, mấy ngày nay tớ mới phát hiện, có phải là tớ bị cái kia..." Sắp khóc.

"Mấy ngày nay cậu ăn đồ nóng đúng không?"

"Để tớ nhớ lại đã... À! Tớ ăn một một đĩa hơn mười con tôm hùm nhỏ với mấy cây thịt nướng, đừng có nói lại với tiểu B nha, cũng đừng nói với mấy cậu ấy."

"Ừ! Mà cậu cứ tiếp tục như vậy thì thế nào ruột cũng nổ tung." Hù dọa nàng.

"A???" Nàng bị hù dọa đến nỗi sắc mặt liền trắng bệt.

"Cái con heo này, chỗ này không phải bị sưng phù, tớ đã dạy cậu ở chỗ này là gì, đây là ruột của cậu bị tắc rồi, chính là táo bón, nếu không thông nó đi, thì cẩn thận bị nổi ban ở trên mặt, gan bị ứ lại, tì vị sẽ bị hư..."

"Đừng nói nữa, tớ đi mua thuốc bơm liền đây, hình như ba ngày rồi tớ không có bài tiết."

"Về đi! Cậu ăn nhiều rau quả trái cây với sữa chua là được rồi."

"Nếu không cậu sờ thêm lần nữa đi? Xác định lại lần nữa."

"Cậu bài tiết ra rồi hẵn nói." 

"Cậu giúp tớ đi."

"...Tớ... Giúp như thế nào..."

"... Tớ muốn cậu ở bên cạnh cổ vũ tớ..."

"....."


Sao lại có người như vậy a...

[13:31:23]

  _______________  

Chờ lát nữa gặp......

[14:02:18]

  _______________  

Tiểu phiên ngoại Văn

Ngày đó cùng đá banh ở dưới tiểu khu với Vũ nhu, tiểu gia hỏa vô cùng nhiệt tình~ cũng mặc kệ phương hướng, cứ đá.

Bảo Nhi với trứng muối tản bộ quanh tiểu khu, vừa vặn đi tới chỗ trái bóng Vũ nhi vừa đá đến, ta la lên bảo hai nàng đá trái banh lại giúp ta.

Hạ Mạt vọt lên trước, rất cừ, trái banh còn chưa đá trúng, mà dép đã bay ~~~~

[18:02:38]

  _______________  

Đối thoại với một người siêu tự kỷ: Văn

"Chị, chị xem tớ hôm nay mặc váy này có đẹp không?"

"Ồ ~ Cũng không tệ lắm, rất dễ thương."

"Dễ thương gì chứ? Cậu không cảm thấy nó rất gợi cảm sao? Ở sau lưng đều trong suốt, có thể lờ mờ thấy bra quyến rũ với quần đùi nhỏ."

"Điên rồi, Bảo nhi không có ở đây cậu liền lẳng lơ."

"Xì ~ Cậu ấy ở đây tớ cũng mặc như vậy, còn khen tớ đẹp nữa."

"Cậu mặc đi tới trường à?"

"Không dám, nếu như mặc tới trường thì phải mặc thêm áo lót nhỏ ở trong nữa, ngày hôm đó đi mua đồ tớ cảm thấy có rất nhiều cô gái nhìn tớ, tớ cảm thấy các nàng rất thưởng thức cái váy này của tớ."

"Xì ~ Tự tin ở đâu ra vậy?"

"Ở quê tớ chứ đâu!"

"......" Không biết nói gì nữa, câu cuối cùng làm ta phải cạn lời.


[18:20:10]

  _______________  

Phiên ngoại

Thứ ba, nghỉ ngơi.

Sáng sớm hẹn người tới gắn sàn sỗ, nhưng bọn họ lại không tới đúng giờ, tới trễ một tiếng.

Việc này làm cho ta vô cùng ảo não, ta không thích người khác tới trễ mà lại không nói lý do thật, mặc dù bọn họ nói là bị kẹt xe, cái này cũng không phải là lý do, biết tới giờ cao điểm là sẽ bị kẹt, vậy tại sao lại không chịu đi sớm hơn?

Bất quá rất nhanh ta sẽ tiêu hóa hết mấy thứ không vui này, nhìn hai vị sư phó nghiêm túc tỉ mỉ làm. Hơn nữa lúc ấy ta có hơi lo lắng khi chọn màu sắc sàn gỗ với hoa văn, sợ cho hiệu quả không tốt, nhưng lúc được ghép lại, cho ta kinh hỉ rất lớn, không nhịn được liền chụp mấy tấm gửi cho Bảo nhi xem.

Gần trưa, Văn tử gọi điện thoại tới cho ta.

"Con gái, đang ở đâu vậy?"

"Ở nhà mới, lắp sàn gỗ. Sao cậu không qua xem một chút đi?"

"Đừng nói nữa, nói ngày hôm nay sẽ làm xong phòng tắm, mà lại đẩy tới ngày mai, tớ bây giờ đang ở phụ cận, chị sẽ dẫn cưng bay?"

"Bay đi đâu?"

"Ăn bánh ngọt xx kiểu Tây Âu phần ăn tổng thống, thấy sao?"

"Wow! Cậu nói thật không? Lãnh tiền à?"

"Ừ, vậy có đi không?"

"Đi đi đi!!!"

Nói tới cái cửa tiệm kia, lúc trước có đi tới hai lần với Bảo nhi và các nàng, bánh kem với điểm tâm ăn rất ngon, nhưng mà là rất đắt.

Đi thang máy tới tầng cao nhất, vào nhà ăn bánh ngọt kiểu Tây âu, không thấy nàng, sau đó ta đi ra chỗ ngoài trời.

Vừa quẹo trái là đã thấy nàng, ăn mặc y hệt con gà tây, quần yếm diễm lệ ở dưới ánh nắng làm nổi bật làn da đặc biệt chói mắt, còn có son may đỏ như ớt kia, không phải người bình thường có thể xài được, ngồi chống cằm có hơi nghiêng người qua một bên, khí tràng này, không ai có thể có được.

"Thời tiết nóng như vậy mà ra bên ngoài ngồi làm gì? Ở trong có máy điều hòa sao không vào?" Ta ngồi xuống khó chịu tháo nút áo thun ra.

"Tới đây mà không thưởng thức cảnh đẹp là quá đáng tiếc, thời tiết này thật tốt, trời xanh mây trắng, lại hợp với người xinh đẹp như tớ, cậu không cảm thấy cảnh này có thể làm màn hình nền điện thoại được à?" Nàng bắt đầu xú mỹ, dáng vẻ thanh lịch và ưu nhã.

"Dừng lại, xin cậu đừng có làm vậy nữa, chúng ta nhanh gọi đồ ăn đi, có phải là được gọi loại đắt tiền nhất không?" Xấu xa cười nhìn nàng.

"Hôm nay chúng ta cứ ăn sảng khoái, gọi cái bánh sáu tầng đi, ăn không hết thì đóng gói lại cho mấy chị em." Nàng không chút suy nghĩ.

"Wow, chị quá hào phóng, vậy tớ sẽ không khách khí. Phục vụ!!!" Sợ nàng sẽ đổi ý, nhanh chóng kêu người.

"Bảo nhi diễn xuất thuận lợi không?" Nàng quan tâm hỏi.

"Ừ, tốt vô cùng."

"Nhớ nàng muốn phát hoảng luôn à?"

"Cái này còn phải nói nữa sao?"

"Ôi! Nhà tớ có hoạt hình Minions, bằng không thì lúc cậu mượn xem một chút đi?" Giọng nói thô của nàng không để ý xung quanh chút nào.

"......" Xém chút nữa là phun nước chanh ra!

"Ôi trời, tiểu mỹ nữ ở trong đó rất đẹp." Nàng nghiêng người về phía trước nhỏ giọng nói với ta.

"Cảm ơn! Tớ không xem được."

"Vậy mượn video live -action của cậu, thật đó, cậu mà không xem là không giống người bình thường rồi."

"Cậu mới không bình thường, đại sắc nương."

"Tớ đây là lấy góc độ nghệ thuật để xem, cậu hiểu gì chứ? Có thể học được rất nhiều kiến thức có được không?"

"Không ổn!"

"Hóa đá tử, tối nay nhớ năn nỉ Bảo nhi một chút đi..." Nàng bắt đầu chơi xấu cười gian.

"Lý Mạn Văn!!!!" Cầm lấy thực đơn, dở khóc dở cười muốn đánh lên đầu nàng.

"Được, dừng!" Nàng giơ hai tay lên đầu hàng.

Nói chuyện phiếm trong chốc lát, bánh ngọt tinh xảo được đưa lên, nhìn cái giá 7 tầng đều là đồ ăn, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Lý Mạn Văn lúc này lộ ra bản sắc nữ hán tử thô lỗ, nhét một miếng lớn vào miệng, còn hưởng thụ run chân.

"Chậc chậc chậc, cậu đây là muốn nuốt à, coi chừng bị nghên." Ta giật mình nhìn tướng ăn của nàng.

Nàng đã nói không ra lời, miệng phồng lên.

Ngay tại lúc này, ở đằng trước đi tới mấy người người đàn ông cao lớn mặc âu phục giày da, thì thấy Cao tỷ nhanh chóng nuốt đồ ăn xuống rồi liền duy trì hình tượng thục nữ, nhưng nàng lại bị sặc, mặt với quần áo của ta bị nàng phun khắp người, ngay sau đó nàng lấy khăn giấy che mũi lại, lộ ra ánh mắt yêu nghiệt nhìn chằm chằm các quý ông đi ngang qua nàng, có hai người đàn ông sau khi đi qua còn quay đầu lại nhìn nàng thêm mấy lần nữa, nàng lại "câu dẫn" người khác thành công thêm lần nữa.

Mà ta, muốn điên lên, áo polo màu trắng của ta, bị dính nguyên một màu đỏ.

"Cậu đền cái áo cho tớ!!!"

"Không có tiền, tiền tớ đều đốt vào bữa ăn này rồi."

"......"

[20:23:45]

  _______________  

Các ngươi ngủ trước đi, đang xem tin nhắn của mọi người, cảm động và buồn cười, mọi người ngủ ngon......

[22:06:05]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net