16/08/2018

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Buổi sáng tốt lành......

[08:20:36]

_________________

Phiên ngoại

Dậy sớm, Tiểu Bảo còn đang ngủ say, hơi lạnh làm cho bàn chân của nàng càng trắng hơn, thật muốn sờ lên, nhựng sợ sẽ đánh thức nàng......

Hôm nay đồ dùng trong nhà với rèm cửa sổ đang đến, có hơi hưng phấn, tỉnh dậy liền không ngủ được.....

Ngày hôm qua mời người tới nhà mới dọn dẹp sạch sẽ, buổi tối cùng nàng nằm ở trên sàn nhà ngắm cảnh đêm phía xa, nằm rất lâu không muốn dậy......

"Lại đây!" Nàng nghiêng đầu nhìn ta mỉm cười, vươn khuỷu tay.

"Tối nay hai đứa mình không tính về sao?" Nàng nằm ở trong lòng ta cười hỏi.

"Về! Ở đây một chút rồi đi." Nàng ôm chặt ta.

"Đang nghĩ gì?" Nhìn dáng vẻ nàng như đang suy tư chuyện gì đó.

"Mười năm trước, mặc dù chúng ta mua phòng, nhưng trong lòng lại không có cảm giác an toàn, tớ rất sợ cậu sẽ không trở lại, mỗi đêm không thể ngủ được, cứ làm ác mộng, trong mộng người nhà cậu giới thiệu nam tử ưu tú cho cậu, mơ thấy cậu sống ở nước ngoài, mơ thấy cậu nói xin lỗi tớ..."

"Đồ ngốc!" Nghe ta nói, nàng ôm ta vào lòng thật chặc, sự đau lòng và áy náy của nàng, ta có thể cảm nhận được.

"Tớ cảm thấy bây giờ mới là chân thật nhất, trước kia đều sống trong bất an."

"Tớ cũng vậy, năm đó nằm ở trong phòng mới, nhìn cảnh đêm, trong lòng một nửa là vui vẻ, một nửa là ưu sầu. Không nghĩ tới chúng ta nhanh như vậy sẽ có nhà của riêng mình, đây là một phần ước định, nhưng ta cũng rất do dự, không cho cậu thời gian chính xác, con người có bao nhiêu năm thanh xuân để lãng phí? Tớ rất sợ sẽ làm chậm trễ cậu, sợ cậu hối hận chờ tớ như vậy có đáng giá hay không? Khi đó thật sự rất thất vọng, cũng rất luyến tiếc rời khỏi cậu, tưởng tượng đến việc phải ra nước ngoài, trong lòng hỏng tới cỡ nào." Nàng nằm thẳng chậm rãi kể rõ.

"Nhưng bây giờ, không giống với lúc trước, căn nhà mới thứ hai của chúng ta, hoàn toàn không bị bất kỳ nhân tốt nào trói buộc, cho nên tâm tình hoàn toàn khác nhau, honey, tớ thật sự rất vui, cảm ơn cậu đã giao thanh xuân cho tớ." Nàng nắm tay ta, mười ngón giao nhau.

"......" Nhìn nàng mỉm cười với ta, trong lòng rất chua, rất chua.

Nắm tay nàng thật chặt, không cần phải nói cái gì, một ánh mắt, đều hiểu.

Vì cậu, mọi thứ đều là đáng giá......

[09:55:47]

_______________

Doãn lão sư làm bánh mì kẹp trái cây với trứng gà, cùng Bảo Nhi một hơi ăn hai phần, ăn còn ngon hơn bên ngoài, làm cho người mới vừa sinh xong cần phải bổ sung dinh dưỡng, ta ăn nhiều thêm một phần, không khách khí. Đằng

[10:43:20]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net