16-26/11/2018

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tỉnh lại đi vệ sinh......

[04:18:35]

______________________

Ta mới vừa lên lớp xong, ta ngày hôm qua phá sản, một đôi giày Puma mà giá giữa hai cửa hàng chênh lệch tới 250 tệ, cho nên ta một xúc động liền mua......

[18:01:36]

______________________

Vừa rồi biểu muội nói nàng có gạo ăn rất ngon, nếu là trước kia nàng nói cái này ta một chút đều sẽ không có phản ứng, chính là hôm nay, ta phát điên.

Không có tới nơi này phía trước cơ hồ mỗi ngày hồi bảo ba mẹ gia ăn cơm, bảo ba một ngày cùng Tịnh mẹ nói: "Hết gạo rồi, tháng này ăn gạo rất nhanh, để anh lên mạng mua trước một bao.", Sau đó Tịnh mẹ nói tiếp: "Mua hai bao đi, không đủ!"

Ta cùng Bảo Nhi nghe xong nhìn nhau, nhất trí mím môi, chột dạ, sau đó nhịn không được cười.

"Chúng ta ăn nhiều quá." Ta nhỏ giọng cùng nàng nói.

"Tớ bị cậu mang theo càng đi càng xa, lượng cơm ăn gấp hai lần trước đây." Nàng ghét bỏ nói.

"Vậy thịt của cậu đâu mất rồi?" Đảo mắt nhìn nàng.

"Bị cậu tiêu hóa hết rồi."

"......"

[19:20:30]

______________________

Doãn lão sư làm sườn dê với thịt gà, này không biết là bữa tối hay là buổi trà chiều, còn phải làm nghi thức bảo chúng ta ngửi trước, lại vẻ mặt say mê nhìn vài giây, sau đó phải phát ra thanh âm ca ngợi - "A!"

Thật là trẻ con, nhưng chúng ta rất nể tình làm theo. yen

[20:49:38]

______________________

Các ngươi thật đáng yêu, còn phối hợp theo ^_^, này không phải rau thơm, là một loại thực vật có mùi rất thơm, cụ thể không biết gọi là gì. yen

[21:11:08]

______________________

Tiết mục Super–Vocal thật không tệ, so tuyển tú phải đẹp rất nhiều, cũng làm rất nhiều người hiểu biết mỹ thanh, ca kịch cùng với nhạc kịch. Khí chất kỳ thật là từ bên trong mà phát ra, người có tài hoa không cần quá nhiều chú trọng giá trị dung nhan tự nhiên trên người sẽ có điểm tỏa sáng.

Hạ Mạt cũng đang xem, tối nay chúng ta xem xong opera trở về sẽ xem tập ba. yen

[21:25:03]

______________________

Trời ạ......

Tắc xe chật ních không còn cách nào khác......

[22:13:29]

______________________

[17/11/2018]

Ở một phút cuối cùng tới rạp hát, đem áo khoác đặt ở chỗ bảo quản sau chưa kịp đi tiểu liền phải đi tìm vị trí......

Nín đến giữa trận......

Cô gái phía trước ta quá cao, toàn bộ hành trình nàng sống lưng thẳng tắp, xem đến ta thật là khó chịu, mua vé có vị trí tốt đã mà lại bị đầu của nàng che hết. Ta thật muốn gọi nàng có thể ngồi thấp một chút không, kế tiếp nửa trận sau Bảo Nhi trực tiếp cùng ta đổi vị trí, làm ta xem được thoải mái một chút......

Buổi biểu diễn thật đặc sắc......

[00:04:41]

______________________

@ Chu công tử sẽ chụp ảnh 2018-11-17 00:45:46

Trứng muối ngươi có thể hát cao âm bao nhiêu giây...... Thanh nhập nhân tâm, xem tinh thần

-----------------------------

Có sức thì mười đến mười hai giây, kiểm soát âm thanh yếu thì cỡ 14 giây......

[00:52:13]

______________________

Hảo hảo nghiên cứu ha ha, mì gói nấu rất đơn giản......

@ ngô là gạo kê _H 2018-11-17 14:19:25

Thanh phong lão sư đi lên nha, chào Thanh Phong lão sư!

Thanh phong đại thần, xin nhận lấy đầu gối của ta!

Ha ha ha, trước kia vẫn luôn không nghĩ tới Doãn lão sư lại lợi hại như vậy

-----------------------------

Ta vẫn luôn rất bình thường ......

[14:40:45]

______________________

٩(˃̶͈̀௰˂̶͈ى)و

[14:53:33]

______________________

[18/11/2018]

Ta......

[17:09:26]

______________________

@ linh hứa hẹn 2018-11-17 22:43:50

Lặn xuống nước xem thiếp ngàn năm... Xem bốn ngày, mới xem đến trang 2011... Nhịn không được liền lật tới trang cuối xem... Ta có thể đuổi tới đại bộ đội..................! Ân, tiếp tục về trang 2011 xem...

 -----------------------------

Bốn ngày... Các ngươi đọc tốc độ thật sự quá kinh người...

Ta với Bảo Nhi đọc một quyển sách phải đọc thật lâu mới đọc xong...

[17:16:58]

______________________

Ta...

Không nghĩ tới...

[17:18:07]

______________________

Ta...

Không nghĩ tới...

Xào ra tinh phẩm... ( ̄^ ̄)ゞ...

[17:25:58]

______________________

[19/11/2018]

Chào mọi người...

[13:43:38]

______________________

Vừa mới lên liền đăng hình đồ ăn, các ngươi thật "Đáng ghét"...

[13:44:42]

______________________

Mấy ngày nay đều bên ngoài...

Tối hôm qua trước khi ngủ có uống một ly sữa bò lớn...

Kết quả buổi tối lên đi vệ sinh hai ba lần ...

[13:46:50]

______________________

@ bạch chữ trên đồ gốm hóa 2018-11-19 00:16:11

Bỏ ra mấy ngày, rốt cục đuổi kịp đại bộ đội rồi

-----------------------------

Mấy ngày _(' ཀ '" ∠)_...

Ta viết mấy năm...

[13:49:28]

______________________

@ chính là ái S 2018-11-18 20:47:27

Mạt Mạt & tiểu bảo, chờ các ngươi càng văn, được không!

-----------------------------

Chúng ta cũng rất muốn càng, ra ngoài cũng nghĩ, bởi vì bị kẹt thở không ra hơi, nhưng thời gian không rút ra được, chúng ta cố gắng ha...

[13:55:38]

______________________

Có phải hay không các ngươi muốn xem văn ý niệm quá sâu? Làm cho vừa lấy được tin tức nói hôm nay nghỉ ngơi không cần bận rộn, có thể hảo hảo ở chung cư hưởng thụ một ngày hưu nhàn...

Thế nhưng...

Các ngươi sẽ ở sao?

[15:43:51]

______________________

@ hơi sao trời 2018-11-19 18:05:36

Mạt Mạt, thật muốn nghe ngươi hát vang một khúc

-----------------------------

A... A a... A a a...

Hát xong rồi... ٩(˃̶͈̀௰˂̶͈́) و

[18:10:39]

______________________

Chúng ta ở dưới lầu mua cái bánh kem với một ly trà đen, ăn ngon vô cùng, cùng tiểu Khiết còn nói trà ở đây uống rất ngon, phối hợp với bánh kem ngọt là tuyệt phối. Vừa mới dứt lời, Hạ Mạt ăn cái bánh kem đầu tiên rùng mình một cái, vẻ mặt nhăn nhó.

"Không được! Này bánh kem quá ngọt, ngọt nhập phổi. "Nàng nói cầm lấy trà đen mãnh uống lên nửa ly.

"Buổi chiều trà lãng mạn như vậy, bị cậu uống thành trâu gặm mẫu đơn. "Tiểu Khiết cười nàng.

"Tớ còn muốn uống hai ly trà... "Nàng ủy khuất nhìn hai ta.

"Rất quý, cậu uống tiết kiệm một chút, nước ở đây cũng phải mua. "Chúng ta nhịn không được cúi đầu nở nụ cười. yen

[18:39:23]

______________________

Phiên ngoại Khiết

Có một lần ở một tiệm bánh ngọt trong nước, bọn tỷ muội cùng uống trà chiều.

Nghe nói là cửa hàng nổi tiếng trên mạng, mọi người mong đợi thật lâu, chọn món được chia sẻ nhiều.

Hạ Mạt nếm trước, mọi người chờ mong nhìn nàng, nàng ăn một miếng sau, cái trán trực tiếp cúi vào trên mặt bàn.

"Ôi mẹ ơi! Ăn ngon đến nỗi hướng tớ dập đầu luôn, lễ này cũng quá mức, thần thiếp hảo sợ hãi! "Cao muội bị dọa đén nỗi né tránh ở Đằng nhi bên cạnh, chúng ta bị lời của nàng chọc cười.

"Ăn ngon tới vậy luôn sao? "Thiên Hi nói gấp không chờ nổi thử một miếng, ăn xong nàng kinh ngạc trừng mắt cũng cúi đầu xuống bàn.

"Tình huống như thế nào??? " Chúng ta nghi hoặc bắt đầu ăn thử, sau khi ăn xong thì cả bọn cùng cảm thấy tệ.

"Ngọt kinh khủng!!! "Hạ Mạt ngẩng đầu vô cùng thất vọng nói.

"Trời! Thật sự ngọt đến nổi da gà. "Ta có thể ăn ngọt cũng chịu không nổi.

"Trà, thêm một bình trà! "Văn Văn kêu.

"Cậu uống tiết kiệm một chút, một tách rất quý. "Đằng nhi nhắc nhở.

Cuối cùng chúng ta thật sự tiết kiệm không được, mỗi người uống thêm một tách hồng trà, Hạ Mạt này phá sản uống đến bốn tách, còn đoạt chúng ta uống, ăn xong nàng bụng bành phồng lên để cho chúng ta đem nàng kéo đi ra ngoài.

[19:22:38]

______________________  

Ngày mai các ngươi là có thể nhìn thấy văn, ngoan ngoãn ngủ đi, đừng thức khuya, ngủ ngon...

[22:34:20]

______________________

[20/11/2018]

Càng văn yen

Đi tới trước phòng nàng, cửa không khóa. Nghe bên trong rất náo nhiệt, trong lòng có chút khẩn trương, nắm chặt tay nàng, nàng nhìn ta mỉm cười, thoạt nhìn tựa hồ so với ta còn khẩn trương.

"Hạ Mạt, rốt cuộc cậu đã về rồi? Vừa rồi chuyện gì xảy ra a? " Tiểu Nam trong đội của nàng thấy chúng ta kích động mà đi lên trước, mọi ánh mắt nhìn về phía ta.

"Mau giới thiệu khách nhân thần bí cho chúng tớ biết đi. "Một vị rất cao nữ hài tay bưng mì gói hướng ta mỉm cười, thoạt nhìn nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ, ngũ quan thanh tú, nàng chính là Ảnh Tử đi?! Trong phòng còn có mấy cô gái, cùng nhau ăn mì, các nàng đều rất nhiệt tình mà cùng ta chào hỏi.

"Chị ấy là Yen, là người nhà của tớ. Chị ấy vừa lại đây tìm tớ, bây giờ tớ chuẩn bị cùng chị ấy ra ngoài ăn, cho nên không ăn mì gói với mấy cậu được rồi. "Nàng vẻ mặt thẹn thùng cười, sau đó giới thiệu mọi người trong phòng.

"Chào, Yen! " Ảnh Tử cùng ta chào hỏi, ta cười gật đầu.

"Oa, chị của cậu thật tốt! Có phải hay không cho cậu một cái kinh hỉ lớn? Vừa rồi thấy cậy kích động tới vậy. "Tiểu Nam cười nói, tự động cam chịu ta là chị nàng.

"Hì hì... "Nàng vẻ mặt ngây ngô cười, nắm tay của ta rất ướt, nàng không dám nói thêm cái gì.

"Chị của cậu học ở Luân Đôn sao? "Một cô gái tò mò hỏi.

"Ách... Không phải. "Mặt nàng rất đỏ.

"A? Không phải ở đây sao? "Một vị khác đoạt hỏi.

"..."Nàng sửng sốt một chút.

"Từ Vancouver qua đây. "Ta chủ động nói, cũng không biết trước đó Ảnh Tử thấy hình của ta trong điện thoại của nàng, mọi người kinh hô ta bay tới xa như vậy.

"Mấy cậu để người ta ngồi trước rồi hỏi tiếp. " Ảnh Tử cười các nàng, đưa cho ta một chai nước, sau khi cảm ơn ta cùng Mạt nhi ngồi ở trên giường nàng.

Lúc này nàng thân mật ôm cánh tay ta, cùng các nàng trò chuyện, ta biết nàng không tập trung, ta cũng vậy, chỉ thầm nghĩ cùng nàng nhiều một chỗ.

"Được rồi, tụi tớ cũng phải đi ra ngoài ăn, đã đói bụng đến chịu không nổi. "Tìm được cơ hội thích hợp, Hạ Mạt nhìn thời gian nói, các nàng mới ý thức được chúng ta còn chưa có ăn cơm. Lúc đi ra ngoài, Hạ Mạt bảo Ảnh Tử đi vào phòng tắm, đơn độc cùng nàng nói đêm nay không trở lại.

[01:10:48]

______________________

"Hô!!! "Đi đến thang máy, nàng thật sâu thở dài nhẹ nhõm một hơi, mặt vẫn như cũ ửng hồng.

"Làm sao vậy? "Cười hỏi nàng.

"Rốt cuộc có thể thoát thân, nói chuyện mãi không dứt được. "Tay nàng xoa cái trán.

"Ân! Chuyện trò tiếp nữa sẽ biết nhiều chuyện của cậu hơn, thì ra Doãn lão sư có nhiều ong mật vây quanh như vậy mà cũng không biết à? Cậu để cho tớ làm sao yên tâm? "Hơi dùng sức nắm nàng lỗ tai căng thẳng nói nàng.

"A không đúng không đúng, cậu đừng nghe các nàng nói bừa, tớ chính mình cũng không biết những việc này đâu, như thế nào sẽ không yên tâm đâu? "Nàng ủy khuất cau mày ngẩng đầu nhìn ta.

"Đây là cậu thiếu gân, nhưng không đại biểu người khác không rắp tâm. "Bất mãn mà nói.

"Bọn họ có rắp tâm lại không liên quan tới tớ, tớ đối với ai cũng miễn dịch, duy chỉ có... "Thang máy tới.

"Duy chỉ có cái gì? "Ta biết nàng muốn nói cái gì, nhưng ta còn là muốn nàng nói ra.

"Không nói! "Nàng ngạo kiều mà ngẩng đầu lên đi vào thang máy, xoay người sau nhìn ta, nhịn không được nhấp miệng mà cười, một màn này nàng rất đáng yêu, cũng rất đẹp.

"..."Ta ngốc đứng ở cửa thang máy nhìn nàng, kỳ thật đối mặt nàng ta cũng sẽ rất ngượng ngùng, không biết làm sao khẩn trương.

Nàng cái gì cũng chưa mang, chỉ mang theo một cái áo khoác dày cho ta mặc. Đi ra sảnh khách sạn, dưới bầu trời nổi lên mao mao mưa phùn, hai người đội mũ nắm tay bước chậm ở trên phố.

"Cậu cười cái gì? "Nàng nhìn ta.

"Cậu cười cái gì? "Ta hỏi lại nàng.

"Không nói cho cậu! "Nàng thẹn thùng quay đầu qua một bên không nhìn ta.

"OK, tớ đây cũng không nói cho cậu. "Học nàng ngạo kiều, tiếp theo hai người nhìn nhau cười, kỳ thật đều biết đây là gặp mặt mà vui vẻ. Thời tiết tuy lạnh, nhưng không có một chút cảm giác, chỉ cảm thấy lúc này mối tình đầu như bong bóng ở không trung bay đi.

[01:25:38]

______________________

| Chia sẻ | Singer La Uy 《 Đẩy ra biển người 》http://music. 163. com/song/865857703? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Đẩy ra biển người, chỉ muốn nhìn thấy cậu. yen

[04:29:37]

______________________

Sớm...

Hai mắt còn chưa mở liền tới lầu xem...

[13:24:44]

______________________

Bị ba tuổi cười chết. Khiết

[13:37:25]

______________________

Này một đĩa cánh gà tổng cộng 14 cái, mua ở siêu thị, các ngươi đoán xem bao nhiêu tiền?

Hạ Mạt không ăn cơm, chính mình một người ăn sạch đĩa gà tiểu Khiết làm, ta kinh ngạc hỏi nàng là như thế nào làm được, nàng lấy cớ là cùng chúng ta trò chuyện trò chuyện liền bất tri bất giác ăn sạch, trách chúng ta bồi nàng nói chuyện phiếm.

Đúng là người không nói đạo lý!!!

Hiện tại ta với Khiết cũng không ăn cơm, ăn nó, ta biết vì sao Hạ Mạt có thể ăn nhiều như vậy, thật sự ăn rất ngon, Khiết không cần nước tương, mua một loại hương liệu của địa phương, ta một hơi ăn bảy cái ^_^.

"Mấy cậu là heo sao? Ăn nhiều như vậy?! "Bị người nào đó cắn ngược lại một cái.

"Tự cậu hỏi bản thân mình đi. "Khiết phản kích, xinh đẹp! yen

[21:47:55]

______________________

[21:48:25]

______________________

Này một đĩa cánh gà 8 tệ, ăn rất hạnh phúc.

Hoa quả cùng sữa bò cũng rất tiện, ngày đó ở nông gia ngươi quả nho cùng quả táo một cân cộng lại cũng không dùng đến 8 tệ.

Một lít sữa bò cao lắm chỉ có 7 tệ. yen

[22:25:11]

______________________

Đoạn văn này sẽ còn tiếp tục viết, đừng có gấp. yen

[22:27:10]

______________________

Ngủ rồi sao? Khiết

[22:38:42]

______________________

Phiên ngoại Khiết

Sáng nay cùng Bảo Nhi tỉnh lại ở trên sô pha uống trà nói chuyện phiếm, hàn huyên trong chốc lát Mạt nhi mới ra khỏi phòng. Một bộ dáng chưa tỉnh ngủ, dùng sức xoa xoa hai mắt đi đến bên cạnh chúng ta, làm nũng mà nằm ở giữa hai nàng.

"Còn ngủ chưa đủ sao? Sắp ngủ tới chín tiếng luôn rồi. "Bảo Nhi vuốt đầu nàng.

"Nằm mơ nên mệt lắm, vài đoạn, nhưng kịch liệt. "Nàng yếu ớt nói.

"Đánh nhau? "Ta đoán.

"Ăn! "Bảo Nhi dứt khoát khẳng định nói.

"Cậu không cần nói trắng ra như vậy a! "Mạt nhi vùi vào bụng Bảo Nhi cười hì hì.

"Nói một chút? "Nàng cúi đầu cưng chiều nhìn nàng.

"Mơ thấy cùng Thiên Hi pk ai ăn bắp nhanh hơn, hai người giống như môtô trên đường cao tốc, hàm răng trên không ngừng bào, mệt chết tớ, tớ bảo nàng dừng lại, nàng nói nàng căn bản dừng không được, vì cái này nàng còn lắp răng thép chạy bằng điện 10 vạn tệ, tớ hỏi có phải là chất liệu inox 304 không? Nàng nói không biết, tớ cũng rất khinh bỉ nói cái của nàng còn không bằng cái của tớ, răng của tớ có gắn bánh răng lưỡi dao, xài rất tốt, chỉ có 3 tệ, sau đó để biểu diễn cho nàng xem, tốc độ của tớ nhanh hơn, mệt chết tớ, cảm giác cả khuôn mặt đều không phải của tớ, sau đó tớa bị năng lực môtơ của mình làm run tỉnh. "

Lúc nàng nói giấc mơ thứ nhất, ta với Bảo Nhi cười đến đau bụng, tưởng tượng hình ảnh đó, thật hiếm thấy, bất quá càng hiếm thấy còn ở phía sau.

[23:03:25]

  ______________________  

"Giấc mơ thứ hai, câu cá biển. Tớ sắp thổ tào vẫn còn chưa câu được một con cá nhỏ, ngay lúc tớ đang mất mát, một con tôm hùm siêu lớn nhảy lên thuyền, nó ở dùng ý niệm cùng tớ giao lưu, tớ dĩ nhiên có thể nghe hiểu được, hơn nữa trong lúc giao lưu cái càng lớn của nó không ngừng đánh nhịp, tớ nhìn trợn tròn mắt, nó nói nó nguyện ý bị tớ ăn tươi, bất quá trong quá trình nấu phải làm nó sảng khoái một chút, nhớ rõ nhất định phải nấu nước nóng 150 để nó "nhảy vào" ( nghe được cái này ta cười đến không được ), tớ đáp ứng rồi, còn đưa ra một yêu cầu, bảo nó trước khi bị tớ ăn thì hãy dùng càng đánh vài nhịp cho tớ nghe, tớ đi lấy bản nhạc nhớ kỹ, nó cũng đồng ý rồi. Chính là chờ tớ cầm vở chạy về tới, nó lừa ta, nhảy về biển, nói nó hối hận, nói thân thể hắn lớn như vậy, một mình tớ ăn không hết thì rất đáng tiếc, tớ sốt ruột muốn chết, liều mạng kêu nó quay lại cho tớ, nhưng mà nó đã đi xa, lộ ra hai cái càng đỏ.... "

Các ngươi nói xem gia hỏa này cả ngày đều nghĩ cái gì? Khiết

[23:15:19]

______________________

"Về phần giấc mơ thứ ba, tớ không muốn nói. "Nàng nhìn thoáng qua Bảo Nhi.

"Mau nói! "Ta vỗ mông nàng.

"Tớ sợ nói ra thì sẽ không dễ chịu. "Nàng lại lần nữa nhìn Bảo Nhi.

"Cùng tớcó quan hệ, tớ đây càng muốn nghe hết, nói! "Bảo Nhi đem sợi tóc của Mạt nhi trêu chọc mũi nàng.

"Mơ thấy biểu muội tới nhà của chúng ta, một hơi đem đồ chua của chúng ta ăn sạch, tớ đau lòng hét lên đó là đồ chua Bảo Nhi thích ăn nhất, bởi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net