21/10/2018

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng sớm tốt lành......

[10:47:01]

______________________

Ta tan lớp rồi......

Ta muốn ăn thịt thịt......

[16:57:17]

  ______________________  

Mặc dù hình này Bảo nhi vẽ rất xấu, nhưng ta phải cất thật kỹ, thật vất vả buộc nàng vẽ nhật ký phạm tội......

[19:24:38]

  ______________________  

Thời gian trôi qua thật nhanh, lại cuối tháng, phải lên đường, thật nhiều quần áo muốn thu thập, lần này nghiêm khắc khống chế cái rương không bỏ nhiều ......

[19:48:35]

  ______________________  

Phiên ngoại Hạ Mạt

Về nhà ba mẹ, cùng hai thỏ thỏ chơi, chúng ta thả tiểu Hôi trước, tiểu Kim ở trong lồng......

Mới vừa ngồi xuống không lâu, tiểu hôi tới cắn cắn ống quần ta, sau đó chạy ra ngoài ban công. Ta không nhiều phản ứng nó, chỉ chốc lát sau nó lại chạy tới cắn ống quần ta, sau đó lại chạy đi ra ngoài......

Vì thế ta đi theo nó, nó ở trước lồng của tiểu Kim chạy tới chạy lui, còn cùng nó hôn môi, sau đó lại chạy tới dưới chân ta......

"Tiểu Hôi, có phải em muốn chị thả lão bà của em ra không?" Ta ngồi xổm xuống sờ đầu nó.

Nó gấp gáp giống như khỉ, không ngừng ở trước mặt ta chạy tới chạy lui.

"Em đừng như vậy, nhịn một chút, nhịn một chút, ham muốn của em thật là mạnh mà......"

Mới vừa nói xong, vừa nhấc đầu, Lý ba liền ở phía sau ta......

Ô......

Có thể làm cho ta cái gì cũng chưa nói qua được không?

[19:57:55]

  ______________________  

Phiên ngoại Hạ Mạt

Đêm đó, ở nhà Bảo ba mẹ, rạng sáng đứng dậy đi tiểu......

Thấy phòng khách còn không có tắt đèn, đi qua nhìn......

Thấy bảo ba ôm bảo mẹ ở trên ban công anh anh em em......

Hai người ở nhỏ giọng nói giỡn, sau đó bảo ba khom người nói với tịnh mẹ: "Đã lâu không ôm em như vậy, bây giờ anh vẫn chưa già."

Bảo ba đem Tịnh mẹ ôm lên xoay người, Tịnh mẹ vui vẻ đánh lên ngực hắn, hai người rất lãng mạn, nhưng khi hai người thấy ta thì liền kinh ngạc ngây ngẩn cả người......

Ta phản ứng nhanh chóng xoay người, giả vờ như nhìn không thấy, không nhanh không chậm đi trở về phòng, ta hy vọng bọn họ nghĩ là ta mộng du...... Mộng du......

[20:26:50]

  ______________________  

Hình ảnh này làm ta nằm ở trên giường ngủ không được, lăn qua lộn lại, giống như tiểu hoa si cắn ngón tay nghĩ tới tỉnh cảnh vừa rồi, này vẫn là ta lần đầu tiên thấy bọn họ xấu hổ như vậy......

"Cậu làm sao vậy? Đừng nhích tới nhích lui!" Bảo Nhi bị ta đánh thức, xoay người nhẹ vỗ về lồng ngực của ta.

"Tớ...... Tớ thấy......" Ai da, một lời khó nói hết.

"Cái gì?" Nàng hàm hồ hỏi.

"Thấy đêm hôm khuya khoắc ba mẹ cậu ở ban công giống thiếu nam thiếu nữ tú ân ái." Đối mặt với nàng bắt đầu tiểu hưng phấn nhiều chuyện.

"Cũng bình thường mà, ngủ đi!" Nàng không cho là đúng.

"Nhưng mà...... Đã khuya rồi? Bọn họ còn không ngủ." Ta hoàn toàn không có buồn ngủ.

"Cậu đi hỏi ba mẹ đi." Nàng nỉ non.

"Đáng ghét! Cậu không biết tớ vừa rồi xấu hổ muốn chết, ba mẹ phát hiện bị tớ nhìn thấy, tớ lập tức xoay người đi, nếu như...... Cái kia...... Nếu không ngày mai cậu giải thích với ba mẹ là tớ mộng du được không?"

"Cậu cảm thấy ba mẹ sẽ tin sao? Đừng nghĩ, ba mẹ cũng không nhìn thấy chúng ta đêm hôm khuya khoắc ở phòng khách xem phim tình cảm mãnh liệt, còn vừa vặn là đoạn kịch liệt nhất......"

"A! Xin cậu đừng nói nữa, thật mất mặt, đều tại cậu, là do cậu muốn xem ở nhà ba mẹ."

"Không phải cậu rất muốn xem sao?"

"Tớ...... Tớ...... Làm gì có chứ! Tối nay cũng tại cậu, để tớ uống thuốc đông y muộn như vậy, bằng không tớ cũng không dùng tới WC." Ôm chặt nàng, căng thẳng mà cắn môi dưới của nàng.

"Doãn tiểu muội, cậu họ Lại* sao???" Bàn tay của người nào đó đẩy mặt ta ra......

[20:47:49]

[*vô lại, trách cứ, chối bỏ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net