21-22/03/2019

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ok con dê ~ nguyên ngày hôm nay làm quần áo cho các nàng ~ Văn

[09:54:48]

____________________

Để Mạt đại nhân cùng ta đi xem phim ~ chỉ có hai người chúng ta ~ nhìn cái lỗ trên quần nàng càng lúc càng lớn ~ ta không khỏi muốn mua đồ ăn ngon cho nàng ~ đi đón Bảo Nhi ăn thùng cơm lớn ~ Văn

| Chia sẻ | Singer Lưu Thụy Kỳ 《 tam độ hợp âm 》. 163. com/song/29343809/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Phóng Võng Dịch Vân âm nhạc lăn lộn ta đã lâu ~


[12:44:40]

____________________

Hôm nay thời tiết quá đẹp ~ ta có thể mặc áo ngắn váy ngắn hoắc hoắc ~ Văn

[12:56:19]

____________________

Văn đại nương keo kiệt...

Đây là cơm sao?

[13:33:23]

____________________

Gần tối đi tập thể dục, tối nay có bạn học tới, ngủ ngon mọi người. yen

[22:00:27]

____________________

[22/03/2019]

Kẹt xe, ném xe......

Đi được hai km......

[14:04:41]

____________________

Chân phế đi......

Giày cao gót tám centimet......

Trời mưa......

Chờ người tới cứu......

[15:45:14]

____________________

Ta đã về, có phiên ngoại......

[22:03:01]

____________________

Phiên ngoại Hạ Mạt

Chiều nay phải đi gặp một giáo sư ta trước kia ở nước ngoài đi học, hắn dẫn hắn đoàn đội đi biểu diễn, lần này biểu diễn từ chúng ta studio đảm nhận, hai bên hẹn nhau ở một trung tâm.

Ta đã sớm một tiếng xuất phát, thường lui tới bình thường hơn mười phút có thể tới. Nhưng hôm nay ra cửa không như ý, mới vừa lái xe không lâu bắt đầu mưa to, tình hình giao thông vẫn luôn đi đi dừng dừng, sắp đến nơi thì đằng trước lại xuất hiện sự cố, xe chạy từ từ, đến cuối cùng hoàn toàn vẫn không nhúc nhích.

Sốt ruột nhìn thời gian còn có nửa tiếng, con đường này là đường một chiều trong thành phố cổ, tiến thoái lưỡng nan, cảnh sát giao thông ở đằng trước nhắc nhở phải đợi tới nửa tiếng mới có thể giải quyết xong.

Nôn nóng đổ mồ hôi, không thể đến trễ, sẽ để lại ấn tượng xấu. Khi di chuyển về phía trước một chút thì thấy ở bên trái có một cái hẻm, ở đó dường như có thể đỗ xe, không nghĩ nhiều chuyển lái đi vào, sau khi đậu xe xong thì liền lấy túi xách rồi đi nhanh về phía trước.

Đi được vài bước ta mới ý thức được ta mang chính là giày cao gót, ngừng vài giây sau khẽ cắn môi tiếp tục đi về phía trước, trong lòng ám chỉ ta là đang mang giày thể thao, nhanh thì đến, kiên trì.

Thế nhưng, ta đánh giá cao chính mình. Giày cao gót tám centimet, hối hận tại sao mình lại mang nó, đi lâu cả chân đều đau, quần váy lại sợ đụng tới bẩn ướt mặt đất, một tay nhấc lên thật cẩn thận mà đi lên phía trước.

Cuối cùng dựa vào ý chí lực đi bộ chừng hai kilomet, may là không cần phải qua đường, không dùng tới cầu vượt. Nhưng đã tới cực hạn của ta, mang giày cao gót mà phải bước nhanh quả thật là muốn mạng của ta, có rất nhiều lúc ta muốn cởi giày ra, nhưng mà ta thật sự không đi chân trần dính nước ở trên đường rồi lại mang giày vào để đi gặp người.

Đi tới nơi, còn hai phút liền đến hai giờ, ta vừa đến giáo sư bọn họ cũng tới rồi, thở dài nhẹ nhõm một hơi. Hơn một giờ hội nghị kết thúc, chân ta đã đau đến không có tri giác, tưởng tượng đến còn phải đi trở về lấy xe, tâm lạnh một đoạn.

"Cậu đang bận sao?" Nhịn không được gọi điện thoại cho nàng.

"Đang thảo luận nhóm nhỏ, cậu nói chuyện xong rồi?" Nàng nhỏ giọng nói.

"Ân, nói xong. Vậy...... Cậu làm tiếp đi!" Vẫn là không muốn làm phiền nàng.

"Cậu nói đi, làm sao vậy?" Nàng có thể cảm nhận được cái gì.

Ta cùng nàng nói tình huống, sau đó bảo nàng đừng lo lắng, ta đi từ từ là được rồi.

"Ngoan ngoãn ngồi chờ tớ, đừng nhúc nhích!" Nàng nói xong cúp điện thoại.

Mưa càng rơi xuống càng lớn, ta ngơ ngác mưa ngoài cửa sổ, sắp bốn giờ......

Đợi hơn một tiếng nàng mới chạy tới, nàng không cho ta đi, trực tiếp đi lên tìm ta, ta không nhắc nhở nàng mang giày cho ta, nhưng nàng thận trọng mà cho ta mang theo một đôi giày da.

Nhìn thấy nàng kia một khắc thật muốn khóc, ủy khuất ba ba nhìn nàng.

"Vất vả, để tớ xem chân của cậu." Nàng không để ý người khác, cũng không để ý nàng mặc váy dài, vén tay áo âu phục lên ngồi xổm trước mặt ta.

"Tớ phải chạy nhanh tới hai kilomet......" Giống đứa bé muốn được thương yêu.

"......" Nàng ngẩng đầu nhìn ta, không nói chuyện, nhưng hốc mắt dần dần phiếm hồng.

"Ha ha, bất quá còn tốt, tớ chịu được, đều đã qua, cậu tới đón tớ, tớ rất vui a!" Nhìn nàng mau khóc bộ dáng không dám ủy khuất, sợ nàng quá nhiều lo lắng.

"Cậu xem ngón chân cái bên xương cốt đều bị ma sát chảy máu, còn có chỗ này......" Nàng đau lòng nhìn.

"Ở đây nhiều người, chúng ta đi về trước đi!" Ta thẹn thùng rụt rụt chân.

"Đừng nhúc nhích!" Nàng hơi nghiêm túc ra lệnh, sau đó từ trong túi lấy băng keo cá nhân.

"Oa! Cái này cậu cũng mang luôn sao?" Ta kinh ngạc lại cảm động.

"Cậu không đến chịu không nổi là sẽ không để cho tớ tới đón cậu, hơn nữa cậu ít mang giày cao gót, đi đường xa mà lại vội vã như vậy, không ma sát trầy da mới là lạ." Nàng đem băng keo cá nhân xé ra nói.

"Cảm ơn thân ái, có cậu thật tốt!" Nàng xuất hiện, làm ta cảm thấy cực khổ nữa cũng đáng.

"Đồ ngốc, sau này nhớ bỏ nhiều giày vào xe, đã dặn cậu nhiều lần rồi, chính là không trí nhớ." Nàng oán giận.

"Lần này tớ không biết sẽ xảy ra tình huống này, hơn nữa......" Ta giải thích.

"Đừng nói những thứ này nữa, không nghe!" Nàng sinh khí mà nhìn ta.

"Được! Tớ về nhà liền lập tức đi làm, tớ sai rồi!" Cười hì hì nhìn nàng.

Thay giầy đế bằng một khắc này, cảm giác thế giới thật tốt đẹp. Nhưng chân vẫn là đau, chỉ có thể chậm rãi giống lão thái bà bước đi, nàng đỡ ta.

Ở trên xe, nàng không vội lái xe, mà để ta ngồi ở ghế sau xe, giúp ta xoa bóp, xoa bóp đã lâu, ta nói có thể, nàng vẫn kiên trì cho ta xoa bóp một giờ, vừa xoa bóp vừa cùng ta nói chuyện phiếm.

"Tại đây tối tăm gara, có muốn làm chút gì không?" Ta chơi xấu ánh mắt cố ý cùng nàng nói giỡn.

"...... Được a!" Nàng đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó đem ta đẩy ngã.

"Không...... Không phải...... Tớ là nói giỡn, chúng ta không thể ở chỗ này...... Chúng ta không có khẩu trang......" Ta bắt đầu hoảng, đẩy nàng.

"Liền biết cậu không có lá gan này, còn học Văn Văn chọc người, kém cỏi." Nàng buông ta ra ngồi thẳng khảy tóc, nàng cũng là cố ý, biết ta chỉ là miệng tiện nói nói mà thôi.

"Lý yen yen, cậu lại càng ngày càng ngự tỷ, trước kia tớ trêu chọc cậu như vậy cậu cũng rất xấu hổ." Ta nhíu mày nhìn nàng.

"Đây cũng là bị cậu bức, tớ không thể luôn bị cậu khi dễ được." Nàng đem ta kéo tới nghiêng miệng cười.

"Được rồi! Bây giờ cậu có bản lĩnh." Ta thỏa hiệp.

"Chúng ta về nhà đi! Tớ đột nhiên rất muốn ăn phở xào thịt nướng cậu làm." Nàng nói hôn ta một cái sau mở cửa xe ngồi trở lại vị trí tài xế.

Ta thích cùng nàng ở nhà, thích cùng nàng đi mua đồ ăn, cùng nhau lựa chọn đồ ăn yêu thích.

Tối nay xào rất thành công, nàng ăn rất nhiều, vừa ăn vừa gật đầu, vô cùng thích đồ ăn ta làm, ta liền rất thỏa mãn......

[22:29:13]

===========

Tui đã cập nhập hình của Mạt tỷ ngày 20/03 rồi nha 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net