24-26/02/2019

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[24/02/2019]


Các thân ái. Đằng


[22:00:17]

____________________

Bảo Nhi đi công tác, con heo nào đó ngã bệnh, mới vừa dỗ nàng ngủ, đêm nay không biết tại sao lại ủy khuất khóc nhè, cũng không muốn nhiều lời.Mới vừa cùng Văn tử đến nhà một bằng hữu mua thuốc cho nàng, vòng vo thật lâu mới tìm được chỗ, còn chưa có tắm, nhớ tiểu áo bông ở nhà, về nhà trước. Ngủ ngon mọi người, ngày mai sẽ đến. Đằng


[22:10:47]

____________________

[25/02/2019]


Tràn đầy phấn khởi đi cầu vé lớp nhạc ~ tối hôm qua còn ngủ sớm tính sáng nay đánh đầy máu gà đi nghe ~


Ta ngủ rồi ~ bất tri bất giác ~ Văn


[11:55:49]

____________________

Lâu chủ nhà các ngươi thật biết làm nũng ~ sáng nay hai ta đi xuống lầu mua bánh bao ăn ~ nàng liền bán manh mà cùng lão bản nói: "Ân ân ân bánh bao của các ngươi ăn thật ngon~"


Lão bản lập tức tặng hai cái ~ sau này ta phải đi theo yêu tinh này mới được ~ dù sao việc làm nũng bán manh này không hợp với ta ~ Văn


[12:01:17]

____________________

Đằng tỷ buổi trưa ở nhà ~ đi nhà nàng tìm ăn ~ nàng làm táo cho ta ăn ~ ta liền buồn bực ~ quả táo nấu xào ăn có mùi vị gì? Ta chỉ ăn qua nướng ~


Trong lúc suy tư nàng đem hai quả táo để trước mặt ta ~


"A ~ gặm sống à ~" ta hét ~


"What?" Nàng nheo mắt~


"Không phải làm táo cho tớ ăn sao~"


"Cái này không phải làm rồi sao?"


"Cậu nói thẳng rửa táo không phải xong rồi sao? Nói như chiêu đãi cao cấp vậy ~ không tốn tí sức lực nào ~"


"Không ăn tớ bỏ vào tủ lạnh ~ tiết kiệm ~"


"Khúc yêu tinh đại nương nương ~"


[12:29:11]

____________________

Ngày đó ta lên lớp xong chuẩn bị đi ăn cơm ~ một học sinh thí điên chạy tới hỏi ta: "Sư phụ, mỹ nữ lão sư ngày hôm đó tới tìm ngàu mang giày mua ở đâu a? Thật soái ~ em cũng muốn mua một đôi ~" ~


Ta nghĩ nghĩ ~ đôi nào a? Giày của lục nhi nhiều như hậu cung, không biết ngày hôm đó sủng hạnh đôi nào~


Ta là lão sư rất có trách nhiệm~ phải hỏi ~ đặc biệt đem chuyện này của học sinh để trong lòng~ vì thế chuyên môn gọi điện thoại hỏi nàng ~ biết được mang đôi nào xong học sinh đặc biệt vui vẻ chạy đi~


Chưa tới mấy ngày ~ học sinh nữ đó trước khi vào học liền nhấc chân mang đôi giày mới mua cho ta xem ~ ta hỏi nàng bao nhiêu tiền? Nàng rất nhẹ nhàng mà nói: "số lượng có hạn, chỉ 3 ngàn ~"Ta đi ~ con nít bây giờ đều có tiền như vậy sao? Đủ phá sản ~


Doãn nhất giày ~ cậu cũng là cô nàng phá sản ~ gạt ta nói chỉ mấy trăm tệ ~ ta đi cáo trạng ~


[12:52:39]

____________________

Ai da ~ ta quên viết tên ta ~ Văn


[12:57:09]

____________________

Còn hai ngày. yen

[19:52:42]

____________________

Ai mới vừa nói làm nũng bán manh nàng làm không được? Vậy ngày hôm qua nàng cùng lão bản trái cây làm nũng ỏn ẻn xem ta mắt mù sao?


"Ai da, được mà, thu ít hai đồng cũng không ảnh hưởng tới ngươi phát đạt a!"


"Lão bản đẹp trai nha, người đẹp trai thì hào phóng, cảm ơn ngươi bán rẻ, lần sau ta lại đến giúp đỡ nha..."


Vì mua một túi táo xanh mà chặt chém tới hai đồng, làm nũng phát đến không hề nhân tính, đứng ở bên cạnh nàng một thân nổi da gà. Đằng


[20:08:52]

____________________

Ta ngồi ở giữa hai yêu tinh, hai nàng đang sờ ngửi nách mình, so sánh mùi của nhau, thật biến thái. Đằng


[20:15:11]

____________________

Bảo Nhi xuất ngoại, con heo nào đó nhìn di động đờ ra vẫn là đờ ra, ta liền không rõ chỉ xa nhau mấy ngày mà thôi, bộ dáng thất hồn lạc phách này, ôi, không nhìn thấy. Đằng


[20:17:32]

____________________

Phiên ngoại ĐằngLão tam bây giờ ở cùng chúng ta, đem lão ngũ vui hỏng rồi ( nhưng miệng đặc biệt tổn hại chết cũng không thừa nhận ) cả ngày cũng không có việc gì liền đi quấy rối nàng.


Tối nay hai nàng tới nhà của ta giương oai, đoạt ôm tiểu áo bông nhà ta, ta rất lo lắng cho an nguy bàn tay chân nhỏ bé của con bé, vẫn luôn nhìn chằm chằm.


"Cậu đừng giống giám thị thăm dò nhìn chúng ta, yên tâm đi, nhà tớ cũng có ba đứa, bảo đảm không gây thương tổn thiên kim nhà cậu, đi lấy trái cây cho tớ ăn đi." Lão tam chịu không nổi.


Lúc ta không tình nguyện đi đến phòng bếp, nhìn thấy bên cạnh tủ giày có một tờ một tệ.


"Ai rớt tiền vậy?" Ta từ dưới đất cầm lên hỏi.


"Ở nhà cậu thì đương nhiên là cậu rớt." Lão ngũ nói.


"Đúng vậy." Lão tam tiếp theo đáp lại.


"Nha, nhìn lầm rồi, là một trăm." Ta hét lớn.


Lời này vừa nói ra, cảm giác có một trận gió thổi qua, hai người kia tốc độ như quỷ xuất hiện ở trước mặt ta.


"Tớ nghĩ chắc là tớ làm rớt." Lão ngũ nói dối không mang theo mặt đỏ nghiêm trang.


"Cái rắm, là tớ rớt, tớ sờ ta túi quần mới phát hiện tiền không thấy." Lão tam cũng không mang xấu hổ nói.


"Tớ xem ra đã thấy rõ hai cậu, nghề phụ của hai cậu làm cũng thật đủ chuyên nghiệp." Ta nén cười "Nghiêm khắc" mà phê bình các nàng.


"Nghề phụ gì?" Vẻ mặt hai nàng không rõ ràng cho lắm.


"Chính là làm lừa đảo a!" Ta đem tờ một tệ đặt ở trên tủ giày.


Hai nàng thấy là tờ một tệ, lập tức xoay người nhìn cũng không nhìn ta nhanh chóng rời đi.


Đây là thói đời gì???


Ôn nhu ôn bình luận:  Ha ha ha ha ha ha, thú vị. Trứng muối nếu là ở đây khẳng định cũng là gia nhập đại đội ngũ "Lừa tiền"[20:44:01]

____________________

Ôi ~ Văn


[22:12:55]

____________________

Ta là người ưu tú như vậy ~ tai sao lại không ai thấy đâu ~ Văn


[22:14:59]

____________________

Ôm gối đầu cùng ngủ đi ~ ngủ ngon ~ Văn


[22:32:48]


____________________

[26/02/2019]


Ngày mai gặp, ngủ ngon...


[22:06:37]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net