27/09/2018 [Sinh nhật Yen]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngủ một giấc với cậu, vẫn là ngủ không được, tâm niệm đọc chúc phúc mỗi năm đưa lên cho cậu...

Bảo bối, sinh nhật vui vẻ!

Rất yêu cậu!!!

[00:01:26]

__________________

Nếu phong cảnh của cuộc sống nhiều vô kể, nguyện quyết tâm sống một cuộc sống hạnh phúc nhất, nếu tình cảm là một con đường dài, nguyện dẫn đầu bước tới hạnh phúc đó! Sinh nhật của ngài, có lời chúc của chúng ta làm bạn bên cạnh! Toàn tỷ muội

[00:03:37]

  __________________  

Thay Bảo Nhi cảm ơn mọi người, nàng mới vừa làm xong phẫu thuật phải ngủ sớm, sáng mai lại đến cảm ơn, nhiều năm như vậy, các ngươi vẫn là trước sau như một tại đây một ngày trông coi nơi này, chúng ta cảm ơn, vô cùng cảm ơn các ngươi! Đều phải nhanh chóng tắt đèn đi ngủ ^_^, mọi người ngủ ngon, moah moah...

[00:10:33]

  __________________  

Cuối cùng lại lần nữa cảm ơn các băng hữu đã ở bộ lạc chúc phúc ^_^...

[00:09:59]

  __________________  

Mỗi năm lúc này là vui vẻ nhất, ngồi hơn một tiếng lật xem chúc phúc của các ngươi, bằng hữu cũ mới thăm hỏi, từ 12 năm đi theo đến bây giờ, cũng có mới vừa mới tới, lão bằng hữu vẫn luôn không quên nơi này, lời văn của các ngươi làm ta cảm động, cảm ơn các ngươi! ^_^. yen

[10:08:41]

  __________________  

Hôm nay nghỉ ngơi, sáng sớm biểu muội giúp ta hai an bài xem phim, chính nàng bị cảm còn chưa có tốt, cảm ơn nàng tri kỷ. yen

10:09:41

  __________________  

Sinh nhật ta muốn bình thản trôi qua, nhưng bọn tỷ muội với nháo nháo tỷ mỗi năm đều sẽ dụng tâm đi an bài, còn có trong lâu các ngươi, làm ta cảm giác chính mình là sủng nhi hạnh phúc nhất trên đời, vậy hãy để cho ta hảo hảo hưởng thụ này một ngày tốt đẹp đi ^_^. yen

[10:12:07]

  __________________  

Bác sĩ không phải nói muốn nàng ăn đồ có nhiều protein...

Mới ra tới ta nhìn thấy có bán trứng gà con...

Liền hỏi nàng muốn hay không mua một túi trứng gà...

"Xin cậu, nếu cậu có đi ra ngoài thì đừng nhắc lại trứng nữa, sáng nay tớ đã ăn hai quả trứng, còn có một con có hai lòng đỏ nữa."

"..."Ha ha ha ha ha...

[10:50:02]

  __________________  

Ha ha, đặt bao hết...

Chỉ có hai ta...

[11:15:32]

  __________________  

Săn bão 3

Vẫn luôn theo, rất hay, chờ mong...

[11:16:39]

  __________________  

Quá hay, chưa xem xong nhịn không được đề cử, hì hì...

[12:42:26]

  __________________  

Cùng Bảo Nhi đi đi dạo Hạp Mã (盒马)...

[13:27:31]

  __________________  

Không bình tĩnh, nhìn thấy bất kỳ cái gì cũng đều muốn ăn...

[13:28:57]

  __________________  

Trời, chỉ có thể nhìn, không thể ăn...

Bảo Nhi tạm thời không thể ăn hải sản, đem nàng thèm đến...

[13:36:11]

  __________________  

Vẫn là bị cám dỗ. yen

[14:08:57]

  __________________  

Cảm ơn mọi người chúc phúc, không có gì có thể đền đép, tối nay liền tặng văn đi ^_^, vừa viết vừa thả, vất vả các vị kiên nhẫn chờ đợi. yen

[20:23:38]

  __________________  

Đại học thời gian yen

Không phải cuối tuần một ngày buổi chiều, học xong đang đợi ba mẹ lại trường học đón ta đi tham gia tiệc mừng thọ của bà ngoại tiệc.

Không có ra khỏi trường mà chạy tới nàng đi học địa phương tìm nàng, mới vừa đi đến phòng học ngoài cửa sổ, liền thấy nàng ngồi ở cửa sổ chỗ nghiêm túc nghe giảng, rất nhanh nàng phát hiện ta thân ảnh, kinh ngạc ngồi thẳng thân thể, hướng ta vui vẻ cười.

Thần thái linh động của nàng làm tim ta đập nhanh hơn, nụ cười của nàng có thể làm lòng ta tê dại, hai tay hơi hơi nắm chặt. Tuy rằng chúng ta đã xác lập quan hệ, nhưng trước mặt nàng, ta vẫn cứ sẽ ngượng ngùng và khẩn trương.

Giáo sư giảng dạy quá giờ kéo dài thời gian, mẹ gửi tin nhắn qua cho ta, năm phút nữa sẽ tới cổng lớn trường học.

Nhìn thời gian, khi muốn cùng nàng nói chờ không kịp thì tan học! Nàng đầu tiên chạy ra.

"Tối nay không thể bồi cậu, cậu phải ngoan ngoãn chờ tớ trở lại." Tiến lên nắm tay nàng lôi kéo nàng hướng một bên đứng.

"Tớ luyến tiếc cậu đi." Nàng lắc nhẹ tay ta, nhỏ giọng mà nhìn ta nói.

"Tớ cũng vậy..." Muốn tiếp tục nói tiếp thì điện thoại vang lên, ba mẹ tới rồi.

"Cậu mau đi đi, tớ sẽ nghe lời." Nàng buông lỏng tay của ta.

"Chờ tớ, tớ sẽ rất nhanh trở lại." Nhìn nàng mất mát ánh mắt, trong lòng chua chua, lùi bước lại luyến tiếc xoay người.

"Chúc bà ngoại của cậu sinh nhật vui vẻ, thân thể khỏe mạnh." Nàng đột nhiên miễn cưỡng lên tinh thần cùng ta phất tay.

"Cảm ơn!" Mỉm cười nhìn nàng, xoay người bước nhanh đi ra cao ốc dạy học.

Bầu trời xám xịt, thời tiết oi bức, rất nhiều chim nhỏ bay loạn xạ, dường như sẽ có một hồi mưa to sắp xảy ra.

"Mau lên xe!" Chạy nhanh ra khỏi cổng trường, ba ba đã đứng ở xe bên thay ta mở ra cửa xe, mưa bắt đầu rơi.

"Mẹ!" Ngồi trên xe sau ôm nàng.

"May là con kịp lúc, trời sắp mưa to rồi." Nàng sửa sang lại ta đầu tóc đau lòng nói.

"Nghe nói ngày mai sẽ có bão, nếu tới thật, con ngày mai ở nhà không còn trở về trường học đi?" Ba buộc dây an toàn nói.

"Dạ? Trường học không có thông báo mà?" Trong lòng nâng lên một chút.

"Lần này sức gió hẳn là không lớn, nhưng mưa to khẳng định là sẽ có." Ba lái xe.

"Vậy chúng ta ngày mai vẫn xuất phát đi thành phố X sao?" Mẹ lo lắng hỏi.

"Xem thời tiết buổi sáng ngày mai rồi quyết định, được không?" Ba xoay người cười nhìn mẹ, nàng an tĩnh gật gật đầu, mà lòng ta khẩn cầu ngày mai ngàn vạn không nên có bão.

[20:26:23]

  __________________  

Người thân trong dòng họ đều tụ họp lại cùng một chỗ, vãn bối được an bài ngồi ở một bàn, cùng anh chị họ em gái em trai họ vui vẻ trò chuyện, bọn họ nhớ Ngữ Phàm cùng Ngữ Mộng, hỏi tin tức của bọn họ.

Lúc đồ ăn được dọn lên, trong đầu đều là hình ảnh của nàng. Nếu nàng ở đây thì tốt rồi, nàng nhất định rất thích ăn, rất muốn cùng nàng chia sẻ, đáng tiếc nàng không ở đây.

Bà ngoại là tư tưởng khai sáng người, hài hước hay nói, thân thể khỏe mạnh, các vãn bối đều thích cùng nàng nói chuyện phiếm làm nàng vui vẻ, ta là người an tĩnh nhất, không biết tìm đề tài.

"Bảo bảo, lại đây!" Lúc đang ngẩn người, nàng duỗi tay gọi ta.

"Bà ngoại..." Đi đến nàng phía sau nhẹ ôm nàng.

"Có bạn trai không vậy?" Nàng híp mắt cười hỏi, huynh đệ tỷ muội ở một bên cười và tò mò.

"...Việc học bận rộn như vậy, nơi nào có tâm tư nghĩ cái này?" Không nghĩ tới nàng sẽ hỏi cái này, sửng sốt một chút, chột dạ nói dối, nếu ta nói đang ở tình yêu cuồng nhiệt trung, nàng sẽ làm ta dẫn người cho nàng xem qua.

"Tại sao mấy người bọn con đều có bạn bè trai gái? Có phải hay không các con ở đại học đặc biệt nhẹ nhàng?" Nàng cười nhìn biểu ca biểu tỷ các nàng.

"Chúng con đây là luyến ái học tập hai không lầm, việc học cũng không thoải mái a, tiểu bảo nói không chừng rất nhanh cũng sẽ có." Biểu ca cười nói.

"Yêu là tốt rồi, bà ủng hộ đại học có thể luyến ái, đó là đơn thuần nhất tốt đẹp, ba mẹ của mấy đứa rất nhiều đều là đại học khi luyến ái." Bà ngoại quan điểm làm ta hít sâu một hơi, nếu nàng biết ta thích chính là một cô gái, là nên làm như thế nào phản ứng?

Ở chỗ cao nhìn cảnh đêm ở ngoài cửa sổ, bên ngoài có mưa, rất nhớ nàng. Mặc dù trên bầu trời bao phủ thượng một tầng tầng sương mù, nhưng chút nào không ảnh hưởng tới tâm trạng, có lẽ đây chính là như lời mọi người nói, người đang yêu, trong không khí đều là tự mang hồng nhạt bong bóng.

[20:44:30]

  __________________  

Ngày hôm sau, chỉnh đồng hồ báo thức. Sau khi dậy thì trước tiên nhảy xuống giường đi kéo màn ra, bên ngoài bắt đầu có gió, còn có mưa vừa.

Ba mẹ sáng sớm đi thành phố kế bên mở họp, để lại tờ giấy bảo ta hôm nay ở nhà, không cần về trường, bọn họ tối nay không trở lại, còn dặn dò tủ lạnh có cái gì ăn.

Ta lo lắng gọi điện thoại cho bọn họ, bọn họ đã an toàn tới.

【 Hôm nay sẽ có gió lốc, con đừng về trường học, bằng không tớ sẽ lo lắng. 】 là nàng gửi tin nhắn tới.

【 Tớ nhớ cậu! Làm sao bây giờ? 】 Khẽ thở dài, dựa vào trên sô pha nhìn ngoài cửa sổ tàn sát bừa bãi mưa gió.

【 Tớ cũng nhớ cậu, thế nhưng mưa gió vô tình. 】 Nhìn nàng trả lời mấy chữ cuối, nhịn không được cười, miệng lưỡi giống người cổ đại người.

【 Nếu không trở về trường học thì tối nay tớ chỉ ở có một mình, ba mẹ không ở nhà. 】 sau khi trả lời thì tâm tình rất mất mát, lúc này nàng lập tức gọi điện thoại lại đây.

"Hey!" Mỉm cười chào nàng.

"Hey!" Nàng cũng đồng dạng đáp lại, có thể nghe ra giọng nói của nàng ngượng ngùng.

"Cậu... Đang làm gì vậy?" Hơi khẩn trương hỏi, không an phận moi sô pha.

"Ở ký túc xá, cậu đêm nay ở một mình nên sợ hãi sao?" Giọng nói của nàng rất nhu hòa, trong điện thoại có thể nghe thấy bọn tỷ muội trò chuyện.

"Ân... Hẳn là có một có chút đi? Gió kêu vù vù." Kỳ thật ta không sợ, nhưng ta muốn yếu đuối với nàng.

"Vậy... Làm sao bây giờ? Chúng ta vẫn đang gọi điện thoại?" Nàng lo lắng.

"Ân, không có việc gì, tớ có thể chịu được." Đứng lên, tới gần ban công, mưa gió càng lúc càng lớn.

Ta thay đổi máy bàn gọi lại cho nàng, nghe giọng nói của nàng, tựa hồ nàng cách ta rất gần, nhưng thật sự rất nhớ nàng, nếu nàng ở bên cạnh ta thì tốt bao nhiêu?

"Tụi tớ phải đi ăn, ở ký túc xá ăn mì gói, ăn xong lại tìm cậu." Nàng nói treo điện thoại.

Ta cũng bắt đầu đơn giản làm chút cơm trưa, chờ đợi một ngày dài này.

[21:05:45]

  __________________  

Buổi chiều nằm ở trên sô pha nhàm chán mà đổi kênh truyền hình, không có hứng xem, nhớ tới ba trước kia mua đĩa phim về, nhưng hai mắt bắt đầu mệt rã rời, bất tri bất giác ngủ rồi.

Một lần ngủ này, ngủ thật sự mê mang. Điện thoại vang trong lúc ta đang ở trong mộng, không biết vang lên bao lâu ta mới có ý tứ mở mắt.

"A lô..." Biết là nàng gọi tới, giảm bớt đi mệt mỏi tinh thần.

"Cậu không ở nhà sao?" Nàng sốt ruột hỏi.

"Ở!" Duỗi eo lười biếng xoa xoa đôi mắt.

"Vậy sao tớ nhấn chuông cửa mà không có phản ứng?" Nàng ngữ tốc chậm lại.

"Cái gì??? Chuông cửa nhà ai, nhà tớ sao?" Ta cả người nhảy bắn lên, tim đập rất nhanh, nói năng lộn xộn.

"Không phải nhà cậu thì còn nhà ai nữa?" Nàng cười nói.

Chẳng quan tâm mang giày, chạy tới cửa, chuông cửa lại lần nữa vang lên, nàng ở dưới lầu đại đường, ta lập tức ấn mở khóa.

Đang chờ đợi nàng đi lên kia một khắc, ta không biết làm sao ở trước tủ giày đi tới đi lui, nhìn phòng khách sô pha có chút loạn, nhanh chóng đi dọn dẹp, sau đó lại nhìn gương nhanh chóng sửa sang lại chính mình đầu tóc cùng quần áo, tâm tình hưng phấn mà không thể miêu tả, nhịn không được vui vẻ mà nhìn trong gương chính mình nhảy dựng lên.

[21:21:25]

  __________________  

Mở cửa nàng xuất hiện ở trước mặt ta, toàn thân cơ hồ ướt đẫm, giày cùng ba lô cũng ướt, nhìn ta vẻ mặt ngây ngô cười.

"Sao cậu lại ngốc như vậy? Bên ngoài gió to mưa to, cậu không muốn sống nữa?" Kích động đi tới mới ý thức được bên ngoài thế giới khủng bố, nàng vì ta mạo hiểm nguy hiểm không màng chính mình, nhìn bộ dạng của nàng lúc này, nghĩ nàng lúc đến gặp mưa gió, đau lòng không thôi, nước mắt ở hốc mắt đảo quanh, kéo nàng đi vào, thay nàng tháo ba lô.

"Chút mưa gió này đối với tớ mà nói không có lực sát thương, so với chúng ta vùng duyên hải thành thị, thật là thực ôn nhu." Nàng ngượng ngùng, không dám nhìn ta, thẹn thùng đứng.

"Hạ Mạt, cậu là đứa ngốc nhất trên thế giới nhất." Lúc nói nàng thì giọng nói nghẹn ngào.

"Cậu... Cậu đừng khóc a! Không phải tớ vẫn yên lành sao." Nàng thấy ta cái dạng này bắt đầu hoảng loạn.

"Nhanh cởi quần áo ra, đi tắm nước nóng." Ta duỗi tay muốn giúp nàng tháo dây buột quần ngắn ra.

"Để tự tớ tháo đi." Nàng ngượng ngùng đè lại tay của ta.

Ta đứng lên, mặt rất nóng, nhìn nàng liếc mắt một cái cũng không hề dám nhìn tiếp, nắm tay nàng đi vào phòng tắm.

[21:42:03]

  __________________  

"Sao cậu qua đây được vậy? Đừng nói với tớ là chờ xe buýt ở trường nha." Cầm lấy ta khăn tắm giúp nàng lau đầu.

"Tớ bắt xe tới, có điều thật khó bắt a, hầu như nhìn không thấy xe, tớ đi một đường dài cũng bắt không được, vốn là muốn từ bỏ, nhưng thật may là tớ bắt được." Nàng rất đắc ý nhìn ta, mặt đỏ lên.

Nghe nàng nói, trong lòng liền đau, gắt gao ôm nàng, hôn môi lỗ tai của nàng, hôn cổ nàng với mặt, nàng cứng đờ mà tùy ý ta, dần dần nghe thấy nàng dồn dập tiếng hít thở, tiếng thở dốc của nàng làm ta khống chế không được cảm xúc, đem nàng đẩy dựa vào trên tường, chúng ta ôm hôn nhau, phóng thích tình cảm mãnh liệt ở trên người...

"Cậu biết không? Lúc nghe cậu nói là cậu dưới luầ, tớ vui vẻ đến nỗi quên mất thời tiết hôm nay, ta khẩn trương chính là khi thấy cậu thì tớ nên nói cái gì đó, tớ muốn đem cậu bế lên. Nhưng thấy cậu bị ướt sũng, trong lòng tớ rất khó chịu, nếu tớ nhắn tin nói là ở một mình không có sợ, thì cậu cũng sẽ không mạo hiểm lại đây với tớ. Bây giờ nghĩ lại, tớ cảm thấy rất sợ, vạn nhất phát sinh chuyện gì, tớ sẽ hối hận cả đời." Ở bồn tắm, ta từ phía sau ôm nàng.

"Không phải cậu nói sợ tớ mới lại đây, mà là khi biết cậu ở nhà một mình, suy nghĩ đầu tiên của tớ là muốn đi tìm cậu, nhưng thời tiết này tớ phải có lí do nói với bọn tỷ muội, bằng không các nàng sẽ không cho tớ đi." Nàng dựa vào ta, cùng ta mười ngón giao khấu.

"Ân? Đúng rồi, vậy cậu nói với mấy cậu ấy như thế nào?" Mới nhớ tới hỏi.

"Tớ tiền trảm hậu tấu a, chờ các nàng đều ngủ trưa, tớ liền chuồn đi, sau đó gửi tin nhắn qua cho lão đại, nói cô của tớ tới đón, buổi tối phải ở nhà cô." Nàng ngữ điệu trở nên hoạt bát.

"Thông minh!" Hôn lên vai nàng.

"Chúng ta phải đứng lên a, da tay đều muốn nhăn lại rồi." Nàng quay đầu hỏi.

"Ân, đứng lên đi, nước cũng lạnh rồi."

"Vậy... Cậu đứng lên trước đi."

"Tại sao?"

"Dù sao cậu đứng trước đi..."

Biết nàng xấu hổ, không dám đứng lên trước, sợ ta nhìn chằm chằm nàng. Ta nhấp miệng mà cười, theo nàng, đứng lên đi lấy khăn lông.

Lúc đem nàng cùng ta bao vây ở bên nhau khi, nàng giống cái hài tử làm nũng chui vào trong lòng ngực ta, gắt gao mà đem ta ôm, chúng ta an tĩnh mà hưởng thụ giờ khắc này, thật hạnh phúc.

[22:21:49]

  __________________  

Ngủ ngon các bằng hữu, lại lần nữa cảm ơn mọi người, tin nhắn sẽ xem kỹ từng cái, ngày mai sẽ viết tiếp chuyện xảy ra. yen

[22:42:24]

  __________________  

Phối nhạc: Chia sẻ Singer Dirk Reichardt《Like A River》http://music. 163. com/song/26624709/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

[22:44:49]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net