CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dịch : Autumnnolove

Chương 2

Lạc Ninh nhìn anh chàng đẹp trai có vẻ mặt vô cảm trong ảnh chụp, rốt cuộc trong lòng cũng có chút dao động. Cô đuổi theo bước chân của anh ta và tiến vào giới giải trí, cuối cùng lại nhận được kết quả như vậy. Kiếp này cô sẽ không dừng lại vì anh ta nữa, chắc chắn là phải chia tay. Hiện tại cô vẫn đang sống ở căn hộ của Kỷ Tinh Hành, cô đã dọn đến đó từ khi bước chân vào giới giải trí. Tuy hai người có quan hệ yêu đương nhưng chỉ ở chung một căn hộ và khác phòng, chưa từng xảy ra "chuyện đó". Cũng sắp phải nói lời chia tay rồi, tất nhiên cô sẽ không ở lại nơi đó nữa. Cô đang định trở về và dọn dẹp đồ đạc, dứt khoát chuyển nhà chạy lấy người.

Khách sạn này cách nơi Kỷ Tinh Hành đang quay phim không quá xa, hôm qua cô cố ý tới đây để lấy lòng anh ta, nào ngờ gã đàn ông tệ hại đó lại cho cô leo cây. Lạc Ninh gọi điện thoại cho trợ lý, nói sơ lược về hotsearch và chuyện Nghiêm Thu Bình - Bạc Tương Tương hợp tác với nhau, ngoài ra còn nói cô và Kỷ Tinh Hành đã chia tay rồi, yêu cầu trợ lý tìm nhà giúp cô. Trợ lý của Lạc Ninh tên là Tập Thư, cô ấy là bạn cùng phòng kiêm bạn thân của cô từ thời đại học. Kiếp trước Lạc Ninh xảy ra chuyện, cô ấy vẫn luôn ở cạnh, cũng là người mà cô có thể tin tưởng hoàn toàn. Sau khi rời khỏi khách sạn, Lạc Ninh nhanh chóng lái xe đến căn hộ của Kỷ Tinh Hành.

--Editor: Autumnnolove--

Ở một thành phố khác,

Kỷ Tinh Hành mới vừa thức dậy, anh ta với tay mò mẫm điện thoại di động trên tủ đầu giường theo thói quen và nhìn xem, hết sức bất ngờ khi không nhìn thấy bất kỳ tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào từ Lạc Ninh cả. Thường thì sẽ không ít hơn mười tin nhắn, cuộc gọi nhỡ cũng thế. Thật kỳ lạ!

Kỷ Tinh Hành sực nhớ tới chuyện lỡ hẹn hôm qua, anh ta cầm điện thoại đắn đo một lúc. Cuối cùng quyết định gọi cho Lạc Ninh, vừa mới chuẩn bị bấm số thì nghe được tiếng chuông cửa.

Kỷ Tinh Hành đi ra mở cửa, nhìn thấy Nghiêm Thu Bình đang đứng bên ngoài. "Vào đi!".

Sau khi ngồi xuống, Nghiêm Thu Bình cười nói: "Vừa mới dậy à?".

Nhìn dáng vẻ này chắc chắn vẫn chưa liên lạc với Lạc Ninh rồi, xem ra hắn đã tới rất kịp thời.

Kỷ Tinh Hành lười biếng dựa vào sô pha, "Tối qua về nhà trễ quá".

Hôm qua giải quyết xong chuyện ở Cục cảnh sát đã hơn hai giờ sáng, anh ta cũng không qua khách sạn gặp Lạc Ninh. Về nhà thì lại mất ngủ, cho nên bây giờ mới dậy.

"Chuyện tối hôm qua lên hotsearch rồi, em xem cái này trước đi". Nghiêm Thu Bình nói.

Kỷ Tinh Hành cầm lấy di động và xem sơ hotsearch, trả lời bằng giọng điệu hời hợt: "Anh tìm người bên bộ phận quan hệ công chúng xoá hotsearch đi".

Nghiêm Thu Bình đoán trước Kỷ Tinh Hành sẽ nói như vậy: "Hotsearch đã vọt lên đứng đầu rồi, rất nhiều người đều thấy được. Cho nên ban đầu anh muốn Lạc Ninh chủ động đăng tin thừa nhận tối qua cô ấy đã đi với em. Bởi vì hai đứa đều do anh quản lí, cho nên công chúng cũng có thể chận nhận chuyện này một cách dễ dàng".

"Anh nói với em ấy chưa?". Kỷ Tinh Hành hỏi.

Nghiêm Thu Bình gật đầu, "Khuya hôm qua anh có gọi cho Lạc Ninh, nhưng cô ấy không đồng ý".

Kỷ Tinh Hành hơi bất ngờ. Dựa theo hiểu biết của anh ta về tính tình của Lạc Ninh, chắc chắn sẽ không thích nhìn thấy anh ta dính xì-căng-đan với những nghệ sĩ nữ khác. Anh ta cũng không mấy để tâm, nói: "Em ấy không muốn thì thôi, báo công ty xoá hotsearch đi. Tôi cũng không nói gì cả, thêm mấy ngày nữa chuyện này cũng sẽ chìm xuống thôi".

Nghiêm Thu Bình biết Kỷ Tinh Hành tiến vào giới giải trí không khác gì chơi đùa, dù sao nếu Kỷ Tinh Hành không lăn lộn ngoài đời nổi hoặc không muốn chơi nữa, có thể trở về kế thừa gia nghiệp, cho nên chưa bao giờ để ý đến những lời đồn nhảm trên mạng. Nhưng hắn không phải tới vì cái này.

"Anh biết em không để ý. Nhưng anh cảm thấy hình như Lạc Ninh tức giận lắm đó, anh sợ em ấy hiểu lầm em cùng Bạc Tương Tương vì chuyện xảy ra tối qua, sau đó lại tới tai của dì ở bên kia nữa".

Hắn nhìn Kỷ Tinh Hành, giọng nói tràn trề bất lực và ngao ngán: "Hoặc là dì tự nhìn thấy hotsearch, lúc đó dì sẽ không vui, thế cũng không hay".

"Cho nên anh mới nghĩ ra hạ sách để Lạc Ninh đứng ra thừa nhận chuyện này, tránh cho đám săn ảnh và người hâm mộ của em nắm mãi không buông, một công đôi việc".

"Dì" trong miệng của Nghiêm Thu Bình chính là mẹ của Kỷ Tinh Hành, vô cùng yêu thương và tôn trọng Lạc Ninh.

Quả nhiên Kỷ Tinh Hành vừa nghe tới đây, khuôn mặt đang thả lỏng lập tức sa sầm, "Để tôi gọi điện thoại cho Lạc Ninh, bảo em ấy chủ động thừa nhận".

Trong lòng Kỷ Tinh Hành bắt đầu xuất hiện trạng thái tâm lý phản nghịch. Người nhà rất coi trọng chuyện giữa anh ta và Lạc Ninh, lúc nào cũng ép buộc anh ta phải đối xử tốt với Lạc Ninh, trở thành một người bạn trai chu đáo, anh ta rất bực bội. Cũng giống như trước kia ông nội một hai yêu cầu anh ta đăng ký chuyên ngành Quản lý tài chính vậy, sau khi tốt nghiệp sẽ trực tiếp đến công ty của gia đình. Anh ta vô cùng khó chịu, cho nên đã cố ý làm trái ý người nhà, bước chân vào giới giải trí. Thực ra anh ta không thích bị sắp đặt.

Nghiêm Thu Bình biết làm như thế nào để kích thích Kỷ Tinh Hành, cũng biết Lạc Ninh quan tâm người bạn trai này cỡ nào. Đạt được mục đích rồi, trong lòng vui vẻ, nhưng trên mặt càng bày ra vẻ mặt bất lực đậm sâu, "Ok em. Vậy em gọi điện thoại cho cô ấy thử xem, nói không chừng cô ấy đang đợi em tự mình nói đó".

Quả nhiên sắc mặt Kỷ Tinh Hành càng khó coi hơn, anh ta cầm lấy di động và tìm dãy số của Lạc Ninh.

Lúc này Lạc Ninh đã vào đến chung cư và đang chờ thang máy, nhìn thấy dãy số hiện lên trên màn hình, cô bấm từ chối không chút do dự. Cô đoán ra được, chắc chắn Kỷ Tinh Hành đã bị Nghiêm Thu Bình châm ngòi thành công, gọi cho cô để nói về chuyện kia, vì vậy không cần suy nghĩ mà dứt khoát gạt tên gã đàn ông tệ hại còn xấu tính này qua một bên. Dù sao thì trước kia anh ta cũng bỏ lỡ cuộc gọi của cô rất nhiều lần, bây giờ để cho hắn cũng nếm thử mùi vị này.

Gọi liên tiếp năm cuộc điện thoại đều bị Lạc Ninh từ chối, sắc mặt Kỷ Tinh Hành lúc này không quá tốt, "Rốt cuộc em ấy muốn làm gì? Lại cố tình không nhận điện thoại của tôi?".

Nghiêm Thu Bình cũng không nghĩ tới Lạc Ninh sẽ chủ động từ chối cuộc gọi, "E rằng còn ghen tị vì chuyện hôm qua em đi giúp Bạc Tương Tương đó, em đi xin lỗi cô ấy đi, dỗ dành một chút là ổn thôi".

"Bảo tôi đi xin lỗi à? Tại sao? Vốn dĩ tôi và Bạc Tương Tương đếch có gì với nhau hết. Tôi chỉ tiện tay giúp đỡ thôi, mắc mớ gì em ấy phải tức giận ghen tuông vớ vẩn như vậy.". Kỷ Tinh Hành cảm thấy Lạc Ninh hết sức trái tính trái nết.

Nghiêm Thu Bình nói: "Con gái mà, luôn thích làm ầm lên vì dăm ba cái chuyện bé như hạt me, em nhường nhịn cô ấy một chút!".

Kỷ Tinh Hành hừ hừ một tiếng, "Dựa vào cái gì muốn tôi nhân nhượng em ấy? Tôi lại không có làm sai cái gì, tôi sẽ không đi dỗ dành em ấy".

Lời này nói ra bị Lạc - mới vừa mở cửa - Ninh nghe được, cô đi đến mở miệng nói: "Bà đây cũng đếch cần anh dỗ dành".

Một câu này làm cho Kỷ Tinh Hành và Nghiêm Thu Bình đang nói chuyện không khỏi kinh ngạc, đồng loạt quay đầu nhìn về phía cửa. Họ hoàn toàn không ngờ Lạc Ninh sẽ về nhà vào lúc này, còn đột nhiên nói năng như vậy.

Kỷ Tinh Hành nhíu mày và nhìn về phía Lạc Ninh, "Sao lúc nãy lại không chịu nghe điện thoại?".

Lạc Ninh đã đi tới, lạnh lùng nhìn anh ta: "Không muốn nghe liền không tiếp thôi, cần gì phải có lý do?".

Kỷ Tinh Hành nghẹn một bụng, anh ta nhìn thần sắc nhàn nhạt trên khuôn mặt của Lạc Ninh, cảm thấy hôm nay cô có chút gì đó không giống thường ngày. Anh ta không muốn cãi nhau với cô, vì thế nói sang chuyện khác: "Em tới vừa đúng lúc, lúc nãy anh Nghiêm có nói với anh, muốn em đăng bài trên Weibo và đứng ra xác nhận chuyện tối qua, em đăng bài ngay đi".

Lạc Ninh khoanh tay lại, giọng có vài phần lạnh lẽo, "Không đăng. Bạc Tương Tương ăn ốc rồi bắt tôi đi đổ vỏ cho cô ta à?"

Kỷ Tinh Hành nhíu mày thật sâu, "Lạc Ninh, em vô lý đủ chưa? Anh và Bạc Tương Tương ở chung trong một đoàn phim, cô ấy xảy ra sự cố, anh không thể mặc kệ cô ấy không lo".

Lạc Ninh cười nhạo: "Anh là bạn trai cô ta hay là chồng cô ta thế? Người ta cũng có người đại diện với trợ lí cơ mà, nhất định phải là anh tới mới được sao?".

Ngữ khí Kỷ Tinh Hành mang theo vài phần không kiên nhẫn nhìn cô và nói: "Còn không phải là vì hôm qua anh không ăn cơm với em hay sao? Tối nay anh ăn cơm với em là được phải không?".

Lạc Nịnh lắc đầu từ chối: "Không cần đâu, tôi không có thời gian chơi với anh".

Kỷ Tinh Hành hít sâu một hơi, "Anh nói lại một lần cuối cùng. Giữa anh và Bạc Tương Tương không có gì cả, anh và cô ấy chỉ là bạn bè và đồng nghiệp trong sáng. Chẳng lẽ bạn bè có việc anh có thể mặc kệ sao?"

"Em đừng ghen tuông mù quáng như thế,  không thú vị đâu".

Anh ta kéo kéo cổ áo, giọng điệu có vẻ đã mất kiên nhẫn hơn, "Đêm qua thất hứa là anh không đúng, nhưng anh cũng không có cố ý, em không thể rộng lượng một chút sao?"

-----

Mình ở đây thay Kỷ Tinh Hành giải thích một chút về "Tâm lí phản nghịch".

Cái này hiểu nôm na là khi ai đó yêu cầu bạn làm cái gì, thì bạn sẽ làm ngược lại. Sở dĩ có hiện tượng này là do tâm lý của con người vốn không thích bị hạn chế sự tự do. Chẳng hạn như bạn kêu tụi nhỏ đừng nghịch ngợm nữa, tụi nó sẽ càng nghịch; cái gì càng không cho làm thì lại càng làm.

Thực ra đọc tới chương này mình cũng cảm thấy Kỷ đại đỉnh lưu vô lí. Nhưng mà đọc nhiều chương sau thì sẽ hiểu tại sao lúc này Kỷ Tinh Hành làm vây. Thêm vào đó, thực tế kiểu con trai như này ngoài đời nhiều vô số. Thật ra lúc giúp đỡ một bạn nữ khác không thấy chuyện đó to tát lắm, mà đám con gái tụi mình lại làm quá lên. Này là suy nghĩ nam nữ khác biệt đi. Phản ứng của Kỷ Tinh Hành cũng hết sức bình thường thôi, không có gì vô lí nữa, ngoại trừ việc cho người ta leo cây mà không gọi điện thông báo :)

Fanpage: Bản dịch 0 đồng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net