CHƯƠNG 252 - 253

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌼Dịch : Autumnnolove🌼

CHƯƠNG 252

Xem những bình luận chứa đầy ngôn từ mắng chửi và xúc phạm đó, Phùng Ngọc Tiêu thật sự không thể chấp nhận được, cô ta đã có ý định giết người. Trước kia, cô ta rất thích xem đám anh hùng bàn phím bị khơi mào, buông những lời miệt thị và chửi rủa. Đến khi mọi chuyện rơi xuống người mình, cô ta mới biết thế nào là đau.

Phùng Ngọc Tiêu sắp bùng cháy rồi, đột nhiên cô ta không biết phải làm gì, chẳng lẽ đăng weibo giải thích?

Nhưng cô ta cảm thấy, chắc chắn sẽ không có ai muốn nghe cô ta giải thích.

Cô ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy Bào Bảo Du đang ngồi cách đó không xa, hình như đã tìm được một người đáng tin cậy. Cô ta không suy nghĩ nhiều, lập tức nói: "Bà ngoại! Ông ngoại và mẹ con lên hotsearch rồi, chúng ta bị gán ghép cho rất nhiều tội danh, bây giờ phải làm sao đây?"

Bào Bảo Du còn chưa nói gì, sắc mặt của ông cụ Cẩu đã chìm xuống, "Cái gì lên hotsearch? Đưa điện thoại đây cho ông xem."

Lúc này Phùng Ngọc Tiêu mới nhớ ra, ông cụ vẫn còn ở đây. Cô ta không muốn đưa di động cho ông cụ xem, những bình luận đó thật sự quá khó nghe. Rất nhiều người còn kết luận rằng cô là con 'ngoài giá thú' của ông cụ, điều này khiến cô nảy sinh một loại cảm giác chán ghét khó hiểu mỗi khi nhìn đến ông cụ có khuôn mặt đầy nếp nhăn này.

Ông cụ Cẩu đã quen thói gia trưởng, sa sầm mặt xuống và vươn tay, "Mang lại đây!"

Phùng Ngọc Tiêu không thể không đưa điện thoại di động qua. Bào Bảo Du muốn cản cũng không kịp, nghĩ sao bà ta lại có đứa con gái và đứa cháu gái ngu ngốc như thế. Những chuyện này lấp liếm trước mặt ông cụ còn không kịp, sao có thể nói ra ở trước mặt mọi người.

Phải biết rằng, thứ mà lão già cổ hủ này để ý nhất chính là sĩ diện của ông ta. Trước kia, bà ta cố ý thủ thỉ bên tai ông ta không ít lời bịa đặt về Khương Tâm Hân. Nói rằng Khương Tâm Hân quá phản nghịch, lén lút không rõ ràng với nhiều nam sinh, thậm chí còn bị rất nhiều người trong vòng thế gia vọng tộc chê cười,...Vì vậy, ông cụ mới càng ngày càng thất vọng và ít quan tâm đến Khương Tâm Hân. Bây giờ chuyện liên quan đến bản thân ông ta, với tính tình của ông ta, chắc chắn là không tự trách bản thân, thay vào đó sẽ giận chó đánh mèo lên người Trinh Mị.

Bà ta đúng là đã tính toán sai lầm, không ngờ con quỷ nhỏ mà Khương Tâm Hân sinh ra lại giở trò này. Đáng ra bà ta nên giữ chặt Cẩu Trinh Mị, không cho phép nó chủ động gây chuyện. Bà ta cũng quên mất một điều, khi nhìn thấy con gái châm chọc Lạc Ninh, trong lòng bà ta đã rất tán thưởng. Bà ta ước gì ông cụ bị Lạc Ninh chọc tức, bỏ đi tâm tư muốn nhận lại mẹ con Khương Tâm Hân của ông cụ. Dù sao, bọn họ cũng thường xuyên châm ngòi ly gián mối quan hệ giữa Khương Tâm Hân và ông cụ Cẩu, thực tế cũng đã làm cho quan hệ cha con của hai người này không thể hàn gắn. Không ai nghĩ đến Lạc Ninh lại dám dựng chuyện trước mặt mọi người, còn nói hết chuyện này đến chuyện kia, đến khi bọn họ ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc thì đã quá muộn.

Bà ta còn ngồi bên này nghĩ đến thất thần, ông cụ Cẩu cũng đã xem hết toàn bộ nội dung hotsearch và bình luận. Tất nhiên rồi, ông ta hết sức tức giận.

Cả đời ông ta rất yêu quý thanh danh của bản thân, cũng vô cùng coi trọng sĩ diện. Thật sự không nghĩ tới lúc về già, còn bị cháu ngoại bôi nhọ như vậy, mà tất cả mọi người đều biết. Mấu chốt là đã có người thật sự tin vào những chuyện này, bài đăng còn đính kèm thật nhiều ảnh chụp dẫn dắt người xem tưởng tượng xa vời, vậy chẳng phải họ sẽ càng tin rằng ông ta và con vợ kế có mối quan hệ không chính đáng sao?

Một đời trong sách của ông ta cứ như vậy mà mất đi, tiết tháo tuổi già khó giữ!

"Phụt!"

Ông ta không nhịn được mà phun ra một ngụm máu, sau đó ngất xỉu. Bào Bảo Du và Phùng Ngọc Tiêu lại hoảng loạn. Không phải thật sự quan tâm đến sống chết của ông cụ, mà vì ông ta còn chưa lập di chúc. Nếu ông cụ này bị tức chết, tài sản sẽ được phân chia theo luật pháp, Khương Tâm Hân sẽ được hưởng ít nhất là một nửa tài sản.

Đây là chuyện bọn họ tuyệt đối không cho phép xảy ra, làm nhiều năm như vậy chẳng lẽ vô ích sao?

Vì vậy, bọn họ chỉ có thể tạm thời bỏ qua chuyện trên mạng mà đi chăm sóc ông cụ Cẩu.

–Fapage: Bản dịch 0 đồng–

(*) San hô đỏ: Mỗi năm, cây san hô chỉ cao lên thêm 1cm, vì vậy, để chế tác ra một Vòng hoàn mỹ nhất, cây San Hô đó phải trải qua hàng chục năm sinh trưởng và còn phải được khai thác đúng san hô, tại khu vực môi trường khoáng và phù du phong phú thích hợp.

Chung cư,

Lạc Ninh mang gốc san hô đỏ ngàn năm giành được ở buổi đấu giá ra, chuẩn bị chế tác thành một chuỗi hạt đeo tay, sau đó uẩn dưỡng rồi đưa cho em trai đeo. Không biết gốc san hô đỏ ngàn năm này được hình thành thế nào, bên trong nó ẩn chứa tinh khí rất nhiều. Chỉ cần đeo chuỗi hạt quanh năm và uống kèm thuốc viên dưỡng dương trừ âm là có thể khống chế hoàn toàn thể chất của em trai cô, cũng có thể chậm rãi hồi phục và trị tận gốc, cuối cùng trở thành một đứa trẻ bình thường.

Khi cô chế tác chuỗi hạt phải dùng linh lực, trên mặt còn khắc những chú ngữ đặc biệt nên hao tốn rất nhiều linh lực. Vì vậy mỗi ngày cô chỉ có thể hoàn thành một viên. Sau mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng cô cũng khắc xong một hạt. Cô đi tắm rửa, sau đó nằm trên giường lướt weibo. Thật bất ngờ, có một bài đăng khác về Cẩu Trinh Mị đã lên hotsearch. Cô click vào, thấy bài đăng cho biết Cẩu Trinh Mị còn bao nuôi mấy thanh niên trai tráng bên ngoài. Sau đó còn đăng thêm một vài tấm ảnh, người đăng không có đăng ảnh xxx, nếu không chắc chắn sẽ bị xóa ngay lập tức. Nhưng vẫn có mấy tấm ảnh hôn nhau, Cẩu Trinh Mị chủ động nâng cằm chàng trai và hôn lên, rất ra dáng một 'sugar mommy'*.

(*) : Sugar mommy dùng để chỉ những người phụ nữ lớn tuổi, có ham muốn cao về tình dục. Họ thường chu cấp cho các chàng trai để thoả mãn nhu cầu sinh lý và tình cảm của mình.

Điều quan trọng là, mặc dù một nửa gương mặt của những chàng trai này đã bị làm mờ, nhưng có thể nhìn ra được không phải chỉ một người. Trong tay của Lạc Ninh cũng có một số ảnh chụp tương tự, tất cả đều do vị thám tử tư kia chụp được. Ban đầu, cô còn định sau khi khắc chuỗi hạt xong sẽ đăng ảnh lên, không ngờ có người đã nhanh hơn cô một bước. Xem ra Cẩu Trinh Mị còn đắc tội rất nhiều người ở bên ngoài. Nhưng chuyện cũng rất bình thường, người phụ nữ này vốn đã không biết an phận thủ thường.

–Wattpad: Autumnnolove–

Lúc này, đầu óc của Cẩu Trinh Mị đã tỉnh táo lại. Bà ta nhận được cuộc gọi từ Bào Bảo Du, bảo bà ta tạm thời đừng trở về Cẩu gia, bà ta cũng chỉ có thể quay lại Phùng gia. Vừa mới bước vào phòng khách, bà ta đã thấy Phùng Nham Bách đang cầm di động, nhìn chằm chằm bà ta bằng sắc mặt xanh mét.

Trong lòng bà ta hơi hồi hộp, nặn ra một nụ cười, "Ông làm sao thế? Ban ngày đều là tin đồn do con quỷ nhỏ Lạc Ninh kia bịa đặt, giữa tôi và ba thật sự không có gì."

"Nếu ông không tin, có thể đi xét nghiệm ADN với Phùng Ngọc Tiêu."

Thời điểm bà ta mang thai Phùng Ngọc Tiêu, hoàn toàn không có ngoại tình, cho nên bà ta cũng không sợ Phùng Nham Bách sẽ đi làm giám định. Mấu chốt là bà ta sẽ dùng thứ này để làm cơ sở giải thích, nó có vẻ đáng tin cậy hơn.

Phùng Nham Bách trực tiếp ném di động đến trước mặt bà ta, "Chuyện của bà và ông già Cẩu kia tính sau, hạng đàn bà lăng loàn như bà còn làm gì nữa, bà tự mình xem đi."

Ông ta cũng sắp tức chết rồi. Chuyện ban ngày quá mất mặt, ông ta phải đi tìm bồ nhí để giải sầu. Nào ngờ buổi tối trở về, liên tiếp có người gửi tin nhắn cho ông ta, còn có người người gọi điện thoại đến cho ông ta xem chuyện cười của chính mình. Nhờ vậy ông ta mới biết, hóa ra chuyện ban ngày vẫn chưa kết thúc, con điếm Cẩu Trinh Mị này còn lén lúc bao trai sau lưng ông ta. Vấn đề là lại bị người ta loan tin trên mạng, lên cả hotsearch.

Bây giờ người trong giới thượng lưu đều đang chê cười ông ta, nói ông ta chẳng những 'đổ vỏ' cho cha vợ, còn bị một đám trai bao 'cắm sừng'. Thậm chí, có người nghi ngờ ông ta 'bất lực', cho nên Cẩu Trinh Mị mới có thể thèm khát đến nỗi đi ra ngoài bao dưỡng một đám thanh niên.

Ngay cả ba của ông ta cũng gọi tới rủa xả ông ta một hồi, bảo ông ta lập tức ly hôn với người phụ nữ không biết xấu hổ và lăng loàn này. Nhân tiện, ba ông ta còn yêu cầu ông ta đưa anh em Phùng Ngọc Tiêu đi làm giám định ADN, hiển nhiên cũng đã tin hai đứa nó có thể là 'thành quả' của ông cụ Cẩu. Ba ruột của ông ta còn cho rằng như thế, người ngoài nhất định đã hoàn toàn tin tưởng chuyện này.

Ông ta rất muốn giết chết Cẩu Trinh Mị, lúc trước ông ta thật sự không phân rõ đúng sai mà qua lại với người phụ nữ này. Nếu khi đó ông ta cưới Khương Tâm Hân, ông ta tuyệt đối sẽ không trở thành trò cười lớn nhất trong vòng danh gia vọng tộc như bây giờ.

🍉🍉🍉

CHƯƠNG 253

Mấy hôm trước Phùng Nham Bách đã gặp một người bạn cũ. Người nọ nói có gặp Khương Tâm Hân, nói bà ấy chăm sóc bản thân rất tốt. Bây giờ trông không những trẻ tuổi, mà còn vô cùng có khí chất. Nói bóng nói gió rằng năm ấy ông ta đã lựa chọn sai rồi!

Lời như thế còn không phải bắt nguồn từ miệng một người. Bởi vì bây giờ Khương Tâm Hân và Cẩu Trinh Mị đứng cùng một chỗ, thoạt nhìn bà ấy tuyệt đối trẻ hơn 10 đến 20 tuổi. Mấu chốt là phần khí chất lãnh đạm không nhiễm bụi trần và vẻ đẹp trí tuệ dịu dàng trên người, hoàn toàn không phải là thứ mà một Cẩu Trinh Mị thô tục có thể theo kịp.

Ông ta vốn đã hối hận, sau chuyện ngày hôm nay ông ta lại càng hối hận. Ngoại hình của Cẩu Trinh Mị đúng là cũng rất được, nhưng khi còn trẻ nhan sắc của bà ta đã không bằng Khương Tâm Hân, huống hồ là hiện tại. Vì vậy, trong đầu ông ta nảy ra một suy nghĩ, ông ta tính toán ly hôn với Cẩu Trinh Mị, sau đó theo đuổi Khương Tâm Hân một lần nữa. Nhưng cho dù có muốn ly hôn, ông ta cũng không muốn lấy lý do là bị cắm sừng.

–Editor: Autumnnolove–

Cẩu Trinh Mị có linh cảm chẳng lành, bà ta nhặt điện thoại dưới đất lên xem. Khi nhìn thấy bài đăng và hình ảnh hôn môi của bà ta cùng những chàng trai trẻ tuổi, sắc mắt lập tức trắng bệch. Bà ta không nghĩ tới những chuyện này sẽ bị người ta đào ra được, tại sao lại như vậy?

Phùng Nham Bách trông thái độ của bà ta mà buồn cười, "Bà đúng là đồ đĩ, trước kia mắt tôi bị mù rồi."

Cẩu Trinh Mị siết chặt di động, nghe ông ta nói vậy thì đột nhiên ngẩng đầu lên, "Tôi như vậy còn không phải là do ông ép tôi sao?"

"Ai bảo trong lòng ông vẫn luôn nhớ thương con đĩ Khương Tâm Hân kia, còn đi ra ngoài mèo mỡ với đám đàn bà khác."

"Trong lòng ông có thể nhớ thương người khác, mèo mỡ với người phụ nữ khác, sao tôi lại không thể?"

Bây giờ bà ta đã không thể giải thích rõ ràng được nữa. Chuyện của ông cụ Cẩu không phải sự thật, nhưng chuyện bao trai lại là sự thật. Phùng Nham Bách chỉ cần cẩn thận điều tra một chút là có thể tra ra được, cho nên bà ta cũng không phủ định.

Ông ta nói mắt ông ta bị mù, chẳng lẽ mắt bà không mù?

Khi đó, ngoài tâm lý muốn cướp đi tất cả mọi thứ thuộc về Khương Tâm Hân, bà ta cũng thật lòng yêu Phùng Nham Bách. Xét cho cùng, khi Phùng Nham Bách còn trẻ, ông ta vừa có gia thế vừa đẹp trai, còn rất ga lăng và chu đáo. Đâu biết rằng ông ta thật sự là một tên cặn bã, lúc bà ta mang thai Phùng Ngọc Hạo, ông ta đã ngoại tình. Bà ta bị chọc cho tức giận, nhưng vì lợi ích và gia đình, bà ta cũng nhịn. Chờ sau khi sinh con xong, bà ta lập tức ra tay giải quyết đám đàn bà không biết xấu hổ đó. Nào ngờ ông ta càng ngày càng tệ bạc, tìm hết cô gái trẻ tuổi này đến cô gái trẻ tuổi khác. Từ lúc sinh Phùng Ngọc Tiêu, ông ta cũng không hề chạm vào bà lần nào nữa.

Tuổi 40 là khoảnh khắc hồi xuân của phụ nữ, tất nhiên bà ta không chịu nổi cảm giác trống vắng, cũng đi ngoại tình. Có lần một thì sẽ có lần hai, cuối cùng bà ta dứt khoát bao nuôi không ít 'sugar baby' bên ngoài. Ngoài việc thỏa mãn cơ thể, bà ta còn mang tâm lý trả thù Phùng Nham Bách.

Dựa vào đâu mà ông ta có thể tìm phụ nữ, còn bà thì không thể?

Trước giờ Phùng Nham Bách là một người rất gia trưởng. Ông ta ra ngoài bồ bịch thì không sao, nhưng ông ta không chấp nhận được việc vợ mình lại cắm sừng mình. Thấy Cẩu Trinh Mị vẫn không biết hối cải, ông ta nhịn không được mà tiến lên túm tóc bà ta, ấn đầu bà ta xuống đất và mắng.

"Đồ hèn hạ, đồ đĩ!"

Cơn lửa giận vì bị người ta cười chê hôm nay, tất cả đều đang bộc phát. Cả gương mặt của Cẩu Trinh Mị bị ông ta đánh sưng lên, ông ta còn cảm thấy chưa đủ, tiếp tục tay đấm chân đá với bà ta. Ngay từ đầu, Cẩu trinh Mị còn không tin được bà ta đang bị Phùng Nham Bách đánh. Đây là lần đầu tiên ông ta đánh bà ta, sống sung sướng ngần ấy năm, sao bà ta có thể chịu được. Nhưng thể lực nam nữ cách xa nhau, bà ta không có cách nào phản kháng. Vì vậy, bà ta lập tức chộp tới cổ và mặt của Phùng Nham Bách. Móng tay bà ta rất dài, ông ta nhanh chóng bị bà ta cào chảy máu.

Phùng Nham Bách cảm thấy mặt và cổ đau rát, càng thêm phẫn nộ. Ông ta xuống tay càng ác liệt hơn, hai vợ chồng ở trong phòng khách đánh nhau như kẻ thù.

Phùng Ngọc Hạo về đến nhà đã nhìn thấy ba mẹ hắn đánh nhau loạn xạ, lập tức chạy đến kéo ba hắn ra.

Cẩu Trinh Mị bị đánh đến toàn thân đau nhức, mặt sưng phù, khóe miệng nứt ra. Nhân lúc Phùng Ngọc Hạo giữ chặt Phùng Nham Bách, dưới cơn giận dữ, bà ta chộp lấy bình hoa trong phòng khách, đập thẳng xuống đầu Phùng Nham Bách. Ngay sau đó, đầu Phùng Nham Bách bê bết máu.

Phùng Nham Bách muốn giết chết 'con đĩ' này, ông ta không dằn được cơn giận mà cầm lấy con dao gọt trái cây trên bàn, đâm về phía Cẩu Trinh Mị hai nhát.

Phùng Ngọc Hạo hoàn toàn khiếp sợ trước sự tàn nhẫn của hai người, lại chạy đến ôm lấy ba hắn. Phùng Nham Bách vừa giãy giụa, vừa khua dao loạn xạ. Cẩu Trinh Mị đã bị ông ta làm bị thương vài chỗ, miệng vết thương còn rất sâu. Phùng Ngọc Hạo lập tức bảo vú nuôi gọi xe cứu thương.

Hai người, một người đầu bê bết máu, một người bị đâm hai nhát, dần dần không còn sức lực để giằng co nữa. Chờ xe cứu thương đến, trực tiếp được người ta nâng lên bằng băng ca. Phùng Ngọc Hạo lập tực gọi điện thoại cho bà ngoại và em gái.

–Wattpad: Autumnnolove–

Bào Bảo Du vừa mới thu xếp ổn thỏa cho ông cụ Cẩu bên này, sau khi nhận điện thoại, suýt nữa thì ngất xỉu. Trùng hợp là ở cùng một bệnh viện, bà ta hỏi bác sĩ biết ông cụ Cẩu bên này tạm thời sẽ không xảy ra chuyện, nhanh chóng dẫn cháu ngoại đến thăm con gái.

Bên phía Phùng Nham Bách, người Phùng gia cũng đến. Ông ta chỉ bị va chạm nên choáng váng, không có vấn đề gì to tát.

Cẩu Trinh Mị bị đâm trúng hai nhát, nhưng không có đâm trúng chỗ hiểm yếu, cho nên cũng không nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng mấy vết chém trên mặt thì miệng vết thương khá sâu, phải dùng kim khâu lại, gương mặt chẳng khác nào đã bị hủy hoại.

Lúc hai người bị đưa đến bệnh viện trong tình trạng này, hiển nhiên cũng có người thấy được, sau đó còn lén chụp ảnh và đăng lên mạng.

[ Vợ chồng nhà giàu trở mặt thành thù, đánh nhau đến nhập viện. Đạo đức suy thoái hay nhân tính vặn vẹo? ]

Bài đăng này cũng nhanh chóng lọt vào hotsearch. Một ngày lên hotsearch tận ba lần, không phải ai cũng được như thế.

Nhìn dáng vẻ của hai vợ chồng lúc này,mọi người đều không ngờ họ có thể xuống tay tàn nhẫn với nhau như vậy.

Đây là vợ chồng hay kẻ thù?

Nhưng điều này có nghĩa là gì? Chứng tỏ chuyện trên mạng là sự thật, nếu không Phùng Nham Bách cũng sẽ không ra tay?

'Quả dưa' này càng lúc càng 'thơm'. Bây giờ không chỉ người ở Đế Đô và danh gia vọng tộc biết, mà nhân dân cả nước đều biết. Tiếng lành đồn xa, tiếng xấu của Cẩu Trinh Mị càng đồn xa hơn.

(*) : "Dưa" theo thuật ngữ CBIZ là chỉ những tin đồn (rumor). Nếu tin đồn có độ tin cậy thấp hoặc không trở thành sự thật thì gọi là dưa xanh hoặc dưa bở, ngược lại thì gọi là dưa ngọt.

Sáng hôm sau - bữa sáng,

Khương Tâm Hân nhìn Lạc Ninh và hỏi: "Bài đăng trên mạng là con đăng sao?"

Con gái hỏi bà về email mà thám tử tư cung cấp, trong đó có rất nhiều ảnh chụp Cẩu Trinh Mị, bà vừa thấy hotsearch đã đoán ra có liên quan đến con gái.

Lạc Ninh trả lời: "Bài đầu tiên là con đăng, những bài khác là người khác đăng."

Cô ngẩng đầu, hỏi: "Mẹ, mẹ có phiền khi con tung tin đồn như vậy không?"

Khương Tâm Hân tỏ vẻ không quan tâm, khẽ cười: "Không sao! Trước kia bọn họ cũng thích bịa đặt bôi nhọ, con chẳng qua là đang gậy ông đập lưng ông thôi."

"Hơn nữa, hồi mẹ còn ở nhà, Cẩu Trinh Mị và ông ta rất thân thiết, nhìn cũng rất chướng mắt."

Con gái muốn trút giận cho bà, sao bà có thể để ý. Từ sau khi bỏ nhà đi, bà đã coi mình là cô nhi rồi. Thanh danh của ông ta hỏng rồi, có quan hệ gì với bà chứ?

Lạc Ninh nở một nụ cười tươi rói: "Đúng vậy! Đây chính là gậy ông đập lưng ông, vì họ xứng đáng!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net