CHƯƠNG 257

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌺Dịch : Autumnnolove🌺

CHƯƠNG 257

Lục Tuân và Hoắc Duệ nghe xong, sắc mặt đều không được tốt lắm. Lục Tuân nhíu mày, hỏi Hoắc Duệ: "Cậu có biết tại sao mọi chuyện lại như thế không?"

Mặc dù Hoắc Duệ cảm thấy anh ta rất vô tội, nhưng anh ta thật sự không thể thoát khỏi liên can trong vụ này.

"Gần đây Dư Văn vẫn luôn đến tìm tôi. Cô ta không chỉ cầu xin tôi quay lại với cô ta, còn khăng khăng muốn tôi phải mời Lạc Ninh đến chữa bệnh cho em họ của cô ta."

"Tôi đã từ chối rồi! Mấy ngày sau đó, em họ của cô ta bị thủng bụng mà chết. Người nhà cô ta có thể đã giận lây sang Lạc Ninh."

Hoắc Duệ ngừng một chút, nhìn Tập Thư đầy áy náy, "Tôi và Tập Thư đi ăn với nhau hai lần, có thể Dư Văn đã nhìn thấy và hiểu lầm."

"Tôi thật sự không ngờ rằng cô ta sẽ cực đoan như thế, có thể làm ra những chuyện như vậy."

Lúc anh ta biết được chuyện này, anh ta rất kinh hoàng.

Lạc Ninh cũng suy đoán như vậy, "Với tính cách của cô ta, chắc chắn cô ta không nghĩ ra được cách trả thù thế này đâu. Hẳn là có người xúi giục sau lưng cô ta."

Dư Văn là loại người không có chính kiến, chắc chắn cô ta đã bị người khác xúi giục và kích thích sau lưng, nhất thời bốc đồng mà đến trả thù các cô. Sau đó cô ta mới cảm thấy hối hận, đáng tiếc là trên đời này không có thuốc hối hận. Mọi người đều phải chịu trách nhiệm cho hành vi của bản thân.

Hoắc Duệ cũng cảm thấy Dư Văn đã bị ai đó kích động, "Tôi sẽ đi điều tra."

Anh ta lại nói xin lỗi hai người: "Đến lúc đó, tôi nhất định sẽ cho hai người một lời giải thích hợp lý."

Lạc Ninh gật đầu, "Được rồi, vậy giao cho anh."

Điện thoại của Tập Thư vang lên, cô ấy đi đến chỗ cách đó không xa để nghe. Lạc Ninh lập tức nhỏ giọng hỏi Hoắc Duệ: "Sao anh và Tập Thư lại đi ăn cùng nhau tận hai lần? Anh là chủ của một công ty lớn, còn phải đích thân đi quản lý hợp đồng quảng cáo của công ty con sao?"

Hoắc Duệ là người thông minh, anh ta vừa nghe đã hiểu ý của Lạc Ninh. Anh ta cũng không giấu giếm: "Tôi cảm thấy Tập Thư rất được, nên muốn kết bạn với cô ấy."

Hôm đó, người đại diện của Lạc Ninh có dẫn theo Tập Thư đến gặp anh ta để cảm ơn. Khi anh ta nhìn thấy Tập Thư, cô ấy mang đến cho người ta cảm giác rất dễ chịu, làm việc gọn gàng lưu loát, ấn tượng về cô ấy rất tốt. Nhưng anh ta cũng không để ý quá nhiều, hai ngày sau đó, anh ta tình cờ gặp lại Tập Thư ở viện dưỡng lão. Anh ta thấy Tập Thư đối xử rất dịu dàng và kiên nhẫn với những ông bà cụ ở đó, trái tim anh ta bất chợt rung rinh. Sau khi trở về, trong đầu anh ta thường xuyên không tự chủ được mà nhớ đến hình ảnh Tập Thư chăm sóc những ông bà cụ ở viện dưỡng lão.

Hoắc Duệ và một người bạn đến viện dưỡng lão đột xuất, cho nên có thể loại trừ khả năng Tập Thư cố ý thu hút sự chú ý của anh ta. Vì vậy, anh ta nhịn không được mà cho người đi tra xét xem Tập Thư làm gì ở viện dưỡng lão. Sau đó anh ta biết được cô ấy đến đó làm công việc tình nguyện, không những thế cô ấy còn dành thời gian để làm tình nguyện viên ở trại trẻ mồ côi, sau đó còn thường xuyên mua đồ cho trẻ em và người già ở những nơi đó. Điều này không khỏi thu hút anh ta.

Dĩ nhiên, anh ta không phải lòng Tập Thư từ cái nhìn đầu tiên, nhưng anh ta luôn cảm thấy anh ta muốn chú ý đến cô ấy. Điều này chưa từng xảy ra trước đây và cũng chưa từng xảy ra đối với Dư Văn. Anh ta vừa kết thúc một mối quan hệ, anh ta cũng chưa sẵn sàng để bắt đầu một cuộc tình mới nhanh chóng. Ngoài ra, anh ta cũng muốn tìm hiểu thêm về Tập Thư, nếu chung đụng với nhau trong thời gian dài mà cảm giác này vẫn còn và cảm thấy đối phương phù hợp với anh ta, anh ta sẽ bắt đầu theo đuổi.

Anh ta cũng nói đại khái những gì anh ta đang nghĩ với Lạc Ninh. Lạc Ninh cũng không lắm miệng, dù sao mối nhân duyên này cũng là mối nhân duyên tốt, người ngoài không nên xen vào. Cô nghĩ ngợi và nói:

"Vậy hai người cứ tìm hiểu nhau thử xem, nếu Tập Thư không chịu thì anh cũng đừng ép buộc cô ấy."

Xem tính cách của Hoắc Duệ, có vẻ như anh ta cũng không phải là một kẻ đeo bám lì lợm. Tập Thư là bạn thân của cô, tất nhiên cô hy vọng cô ấy được hạnh phúc.

Hoắc Duệ gật đầu, cười nói: "Tất nhiên rồi!"

Anh ta lại nói: "Nhưng mà mong cô đừng nói gì với Tập Thư, tôi muốn tiếp xúc nhiều hơn để xem xem có thích hợp hay không."

Như vậy khá công bằng đối với cả hai, Lạc Ninh gật đầu và mỉm cười, "Ừm, vậy cũng tốt."

Nếu Hoắc Duệ cảm thấy không thích hợp, anh ta sẽ không nói ra và Tập Thư cũng sẽ không bị tổn thương. Nếu anh ta cảm thấy thích hợp, anh ta sẽ theo đuổi. Tập Thư đồng ý thì hai người qua lại với nhau, Tập Thư không đồng ý có nghĩa là hai người có duyên không phận.

–Editor: Autumnnolove–

Ra khỏi Cục cảnh sát, Hoắc Duệ chủ động muốn đưa Tập Thư về. Tập Thư thấy Lục Tuân muốn đưa Lạc Ninh về nên cô ấy cũng đồng ý. Cô ấy đã nhìn ra được ảnh đế Lục có ý với Lạc Ninh. Anh ta muốn theo đuổi, Lạc Ninh lại không bài xích khi ảnh đế Lục đến gần, chứng tỏ cô cũng bị hấp dẫn. Cho nên cô ấy cũng không đi theo làm 'bóng đèn'.

Lạc Ninh ngồi trên xe Lục Tuân, "Anh cảm thấy Hoắc Duệ và Tập Thư có hợp nhau không?"

"Gia đình Tập Thư tương đối bình thường, thậm chí còn hơi xấu tính, cũng không biết Hoắc Duệ có thể chấp nhận hay không đây."

Hạnh phúc của bạn thân, Lạc Ninh không khỏi chú ý một chút.

Lục Tuân cười nói, "Tôi thấy lần này Hoắc Duệ rất nghiêm túc, nếu không thì cậu ta cũng không đợi đâu."

"Còn vấn đề xấu tính mà em đang lo lắng, thật ra cũng không phải là chuyện to tát gì. Dù sao tính cách của Tập Thư và cô Dư Văn kia cũng hoàn toàn trái ngược nhau."

"Dư Văn dễ dàng bị đám họ hàng thân thích 'trời ơi đất hỡi' chi phối, bản thân cô ta cũng dần dần trở nên xấu xa, Tập Thư trông không giống như thế."

Lạc Ninh nghĩ cũng phải, "Tập Thư đã đoạn tuyệt quan hệ với đám người nhà xấu xa của cô ấy rồi, cô ấy là một cô gái rất tự lập và kiên cường."

Lục Tuân biết Lạc Ninh rất quan tâm đến Tập Thư, "Tôi và Hoắc Duệ quen biết đã nhiều năm, lần đầu tiên tôi thấy cậu ta để ý đến một cô gái như vậy, lại còn rất cẩn thận."

"Nếu cậu ta và Tập Thư thành đôi, tôi cũng cảm thấy rất được."

"Người nhà họ Hoắc khá tiến bộ, chỉ cần nhân phẩm của vợ Hoắc Duệ tốt, người trong nhà sẽ không ngăn cản."

Lục Tuân cười và tiếp tục nói: "Mặc dù Hoắc gia là nhà thế gia vọng tộc nhất nhì, nhưng cũng không phải là kiểu như trên TV và tiểu thuyết hay nhắc đến. Nề nếp gia phong rất đàng hoàng, em yên tâm đi!"

Lạc Ninh nghe anh nói vậy cũng an tâm phần nào, "Ừm, nói như vậy...có lẹ họ thật sự có duyên."

Sao hồng loan chiếu trên người bạn thân, trùng hợp Hoắc Duệ đang để ý cô ấy, chính là nói đến anh ta.

Lục Tuân biết Lạc Ninh sẽ bay ra nước ngoài để tham gia cuộc thi quốc tế vào ngày mai, "Ngày mai tôi đưa em ra sân bay."

Mặc dù lúc nào anh cũng muốn ở bên cạnh Lạc Ninh, nhưng anh sẽ không ích kỷ mà can thiệp hay chi phối sự nghiệp của cô.

Lạc Ninh gật đầu, "Cảm ơn!"

"Anh nhớ là phải xem phát sóng trực tiếp đó, nói không chừng đội của bọn tôi có thể giành được một thành tích ổn định."

Lục Tuân nở nụ cười tươi rói, "Tôi nhất định sẽ xem."

Không thấy được người thật, xem phát sóng trực tiếp cũng được.

–Wattpad: Autumnnolove–

Hôm sau, Lục Tuân đưa Lạc Ninh đến sân bay. Cuộc thì lần này được tổ chức khép kín, không cho phép dẫn theo trợ lý hoặc những người không liên quan, cho nên Lạc Ninh cũng không bảo Tập Thư đi cùng. Sau khi xuống máy bay, Nhạc Khiếu lái xe tới đón cô và đưa cô về khách sạn.

Lạc Ninh ở lại đây ba ngày, sau đó mới cùng bốn đồng đội đến nơi ban tổ chức yêu cầu. Thi đấu quốc tế được phát sóng trực tiếp, một tháng trước mới bắt đầu tuyên truyền. Bởi vì mỗi đội sẽ đại diện cho một nước, cho nên cũng hấp dẫn sự chú ý của các quan chức cấp cao và toàn dân. Đặc biệt là cuộc thi còn được phát sóng trực tiếp trên toàn thế giới, quảng bá công nghệ 6D hiện đại nhất, thuộc về kỹ thuật trò chơi đối kháng mới lạ, mọi người đều ôm tâm lý tò mò. Sau khi đến địa điểm do bản tổ chức chỉ định, mọi người lại đáp trực thăng đến sân bãi của 'trận chiến'. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net