Quyển 07 - Chương 360

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương360: Một người bạn.

Điểm PK 29, truyền tống rời khỏi phạm vi tầm nhìn của vệ binh hệ thống, chung quanh không còn mấy vệ binh hệ thống khác nữa, đồng nghĩa với an toàn. Cố Phi lại đi ra khỏi chỗ nhiệm vụ truy nã, cẩn thận dè dặt hỏi thăm điểm hồi sinh, chạy đi logout.

Cùng với lúc đó, mấy tên đồng bạn Công Tử Tinh Anh Đoàn đang ngồi ở trong quán rượu nhỏ trong thành Lâm Thủy.

"Thiên Lý vẫn đang online à? Lúc này chắc cũng phải đến rồi đi? Tôi gọi cậu ta thử!" Hữu Ca còn đang nói lời này, đột nhiên xoẹt cái tên của Cố Phi đã xám đi, logout.

"Chậc chậc chậc!" Tuy rằng Cố Phi không có mặt, nhưng với cái tinh thần sớm logout của hắn thì nhất định phải bị khinh bỉ.

"Bạn của cậu sao còn chưa tới?" Chiến Vô Thương khinh bỉ Cố Phi xong liền duỗi cổ nhìn cửa quán rượu hỏi, xem ra là một nhân vật rất được mong đợi.

"Để tôi hỏi lại thử." Hữu Ca gởi tin nhắn, tiếp đó vẻ mặt liền trở nên kinh ngạc cực độ.

"Làm sao?" Bốn người còn lại hỏi.

"Không ở khu vực phục vụ..." Hữu Ca sợ run.

Thế là bốn người khác cùng ngơ ngác.

"Với cao thủ như cậu ta, có thể tiễn cậu ta vào tù, khả năng chỉ có một người..." Hữu Ca dè dặt nói.

"Không thể nói vậy được, cái gọi là song quyền khó địch tứ thủ, hảo hán không ngăn nổi nhiều người. Các cậu thấy Thiên Lý có trâu bò không? Nhưng cậu ta có trâu bò hơn nữa, tụi mình cùng lên, cùng lên... ừm, vẫn có cơ hội nhất định!" Chiến Vô Thương nói.

"Xì!!!" Lời của Chiến Vô Thương bị mọi người khinh bỉ nghiêm trọng. Thân là một cao thủ hàng đầu, nói ra lời chẳng có tự tin như vậy, mọi người thật không muốn ngồi cùng bàn với hắn.

"Nếu đã ở trong tù thì chúng ta có thể đi thăm tù." Kiếm Quỷ đề nghị.

"Đi xem thử đi!" Hữu Ca đứng dậy.

"Phí thăm tù ai trả. Phí thăm tù ai trả!" Hai người Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh kêu gào.

"Gã trả!" Hàn Gia Công Tử vươn tay chỉ về phía cửa, tiếp đó biến thành vẫy tay: "Hội trưởng Vô Thệ."

"Ơ kìa, mấy cậu cũng ở đây à!" Mới từ ngoài tiến vào quán rượu chính là Vô Thệ Chi Kiếm và thằng bạn Phong Hành của gã. Từ khi giải quyết vấn đề ở thành Lâm Ấm, Vô Thệ Chi Kiếm nhìn mấy người Công Tử Tinh Anh Đoàn càng ngày càng thuận mắt. Đoạn đường ngồi thuyền nhàm chán biết bao kia, không ít lần đi qua lôi kéo làm quen với bọn họ, còn nhiều lần biểu đạt quan tâm tới đồng chí Cố Phi.

"Hội trưởng Vô Thệ đang làm gì vậy?" Hàn Gia Công Tử nhiệt tình hỏi thăm, Vô Thệ Chi Kiếm vội vàng vui vẻ sáp đến: "Còn không phải vừa mới đến thành này à, đi vòng vòng xung quanh tìm hiểu tình hình."

"Quán rượu đúng là nơi rất tốt để nghe ngóng tin tức." Hàn Gia Công Tử gật đầu.

"Điều này là tất nhiên." Vô Thệ Chi Kiếm hớn hở nói, "Mấy vị đến đây bao lâu rồi."

"Vừa ngồi được một lúc, bây giờ đang chuẩn bị đi thăm một người bạn." Hàn Gia Công Tử nói.

"Một người bạn?" Vô Thệ Chi Kiếm lẩm bẩm như là độc thoại, trong lòng lại rất giật mình. Phải biết mấy vị trước mắt đây đều là cao thủ hàng đầu trong giới game online. Tên nào tên nấy đều mắt cao hơn đầu, muốn để bọn họ phải chủ động đi hỏi thăm, người bạn này sợ rằng không phải nhân vật nhỏ đâu!

"Hội trưởng Vô Thệ làm việc đi, chúng tôi đi trước!" Hàn Gia Công Tử ra hiệu mấy người khác đứng dậy.

Thế là mấy người nhao nhao đứng lên, còn có người cố ý nhiệt tình rêu rao với Vô Thệ Chi Kiếm: "Vừa vặn hội trưởng Vô Thệ ngồi ở đây luôn nè!" Nói xong mấy người chậm rãi đi về phía cửa, trong lòng đều đang chờ đợi. Mọi người đều đã nhìn thấu tâm tư của Hàn Gia Công Tử.

"Khoan, mấy vị!!!" Vào lúc sắp ra khỏi cửa, rốt cuộc Vô Thệ Chi Kiếm cũng đuổi tới.

Năm người quay đầu, mặt đầy vẻ-tôi-khoong- nhìn gã.

"Chuyện gì vậy?" Hàn Gia Công Tử là một người có vẻ mặt mờ mịt nhất.

"Hình như tôi cũng không có chuyện gì làm, không bằng tôi cùng các cậu đi đến chỗ người bạn đó ngồi chơi. Đông người cho náo nhiệt?" Vô Thệ Chi Kiếm đề nghị.

"Ngồi thì có thể, nhưng náo nhiệt thì sợ là không náo nhiệt được." Hàn Gia Công Tử nói.

"vậy?" Vô Thệ Chi Kiếm không hiểu.

"Bởi vì người bạn này giờ đang ở trong tù." Hàn Gia Công Tử nói.

"À..." Vô Thệ Chi Kiếm sửng sốt. Thì ra là ở trong tù, chuyện này đúng là để người khác phải đi thăm rồi, nếu là vậy, sợ rằng người này chưa hẳn là nhân vật lớn gì đó. Vô Thệ Chi Kiếm còn đang suy đoán đây, Hàn Gia Công Tử lại đột nhiên nói: "Có điều, tôi lại cảm thấy hội trưởng Vô Thệ nên đi thăm hỏi người bạn này."

"Hả, rốt cuộc là ai?" Vô Thệ Chi Kiếm hỏi.

"Nào, chúng ta vừa đi vừa nói đi! Hàn Gia Công Tử tỏ ý. "Hội trưởng Vô Thệ, dọc đường từ thành Lâm Ấm qua thành Lâm Thủy, anh không cảm thấy có chút kỳ lạ nào à?" Lên đường, Hàn Gia Công Tử lại đột nhiên đổi đề tài.

Vô Thệ Chi Kiếm không hiểu ý hắn, chỉ có thể thuận theo hỏi: "Làm sao?"

"Anh nghĩ xem." Hàn Gia Công Tử phân tích cho gã: "Từ thành Vân Đoan đến thành Nguyệt Dạ, sườn núi bị đứt đoạn, sơn tặc chặn đường; Từ thành Nguyệt Dạ đến thành Bạch Thạch, người sói cản đường; Còn từ thành Bạch Thạch đến thành Lâm Ấm, gặp phải đám Thủy Thâm có nhiệm vụ song hướng; Nhìn ba nơi này, nhiệm vụ hộ tống lần này là mỗi một thành được xem như một cửa ải, ba lần trước đều xảy ra ở dọc đường giữa hai thành, nhưng lần này, từ thành Lâm Ấm đi ra, lên thuyền đến thành Lâm Thủy, nhưng chẳng phát sinh chuyện gì cả.

"Không sai... là như vậy..." Vô Thệ Chi Kiếm đã hơi hiểu.

"Nếu giờ chúng ta rời khỏi thành Lâm Thủy, nhưng vẫn chẳng xảy ra chuyện gì cả, điều này phải chăng có nghĩa là đoạn đường từ thành Lâm Ấm đến thành Lâm Thủy, hệ thống chẳng thiết lập độ khó gì cả, anh nói hệ thống có khả năng cho chúng ta thuận lợi như vậy được không." Hàn Gia Công Tử nói.

"Tất nhiên không thể nào!" Vô Thệ Chi Kiếm bật thốt lên. Sự vô sỉ của hệ thống Thế Giới Song Song đã đi sâu vào lòng người. Không có ai tin tưởng sẽ nhặt được tiện nghi gì đó từ trong tay hệ thống.

"Nói như vậy, ngày mai chúng ta lĩnh Todd ra, lúc rời khỏi thành Lâm Thủy, nhất định sẽ xảy ra chuyện?" Vô Thệ Chi Kiếm nói.

Hàn Gia Công Tử cực kỳ nghiêm túc gật đầu. "Đúng vậy, nhất định là vậy!"

Vô Thệ Chi Kiếm nhíu mày cắn ngón tay.

"Cho nên, tôi đề nghị anh cũng nên đi thăm người bạn này của chúng tôi." Hàn Gia Công Tử nói.

"Có ý gì?" Đề tài vẫn luôn không liên quan đến "người bạn này", lúc này đột nhiên lượn một vòng lớn, Vô Thệ Chi Kiếm không rõ lắm.

"Khu vực thành Lâm Thủy này, tôi nghĩ cậu ta có thể giúp được rất nhiều chuyện." Hàn Gia Công Tử nói.

"À!" Vô Thệ Chi Kiếm hiểu rồi, thì ra người này chính là đầu sỏ ở thành Lâm Thủy! Giống như Vô Thệ Chi Kiếm ở thành Vân Đoan vậy, nếu ai có chuyện gì tới thành Vân Đoan, gã cũng có thể giúp rất nhiều. "Hiểu, hiểu, vậy chúng ta đi nhanh lên!" Vô Thệ Chi Kiếm thúc giục.

Bảy người bước nhanh hơn, rất nhanh đến được nhà tù thành Lâm Thủy.

"Mấy người?" Sau khi đề nghị thăm tù, thủ vệ nhà tù có trình tự hỏi.

"Bảy người." Hữu Ca vừa quay đầu nhìn như đang đếm số người, vừa trả lời, sau đó liền mò túi tiền.

"Ơ ơ ơ ơ! Đâu thể vậy được, để tôi để tôi!" Vô Thệ Chi Kiếm xông lên.

Hàn Gia Công Tử đúng lúc nghiêng mặt qua một bên, lộ ra nụ cười đắc ý.

Kết quả chuyện đã tới mức này, mấy người Công Tử Tinh Anh Đoàn cũng có hơi áy náy. Vô Thệ Chi Kiếm thực ra cũng không keo kiệt, làm người cũng xem như trượng nghĩa, chỉ là bởi vì làm lão đại của công hội lớn, cho nên thường có dáng vẻ đắc ý, ngạo mạn, khiến người ta nhìn có hơi khó chịu mà thôi. Nhưng vào lúc này, Vô Thệ Chi Kiếm chẳng bày dáng chút nào, mà là cực kỳ khiêm tốn giành trước trả tiền, thế là mấy người nhất thời cũng không khống chế được, đối diện với cảnh hào phóng như vậy, mọi người đều tranh nhau trả tiền. Thế nên liền thấy tất cả mọi người quơ túi tiền, tiến hành màn đấu võ kịch liệt, một hồi lâu cũng không phân ra thắng bại.

Kiếm Quỷ lui qua một bên, bình tĩnh nói: "Đừng cãi cọ nữa, chia đôi đi!"

"Vậy đâu được! Để tôi!" Vô Thệ Chi Kiếm thừa dịp mọi người đang ngơ ngác, không nói lời nào đã đưa tiền vào trong tay vệ binh hệ thống.

Vệ binh hệ thống tất nhiên sẽ không để ý tiền do ai đưa, thống kê đủ số, đủ tiền cho bảy người, vậy thì bảy người chơi chỉ cần tổ đội nhau là có thể thuận lợi đi vào. Vừa tiến vào cửa ngục giam, bảy người nhất thời cảm thấy không uổng chuyến này. Thành Lâm Thủy nhìn bề ngoài thì bình thường không có gì lạ, tới rồi mới cảm thấy rất nội hàm.

Ngục giam ở thành Lâm Thủy là thủy lao!

Mà con đường mà bảy người đang đi lúc này là ở phía trên phòng giam.

Thủy lao có tường rào vây quanh bốn phía, song sắt được lắp ở trên trần nhà. Ngục giam và người chơi ngồi tù, lúc này có thể nói đều ở dưới chân bảy người.

Bảy người cúi đầu nhìn, lại phát hiện một hiện tượng kỳ dị. Mực nước trong nhà tù còn dựa vào chiều cao của người chơi để tiến hành điều chỉnh, bất luận trong phòng giam của người nào, mực nước trên cơ bản đều sâu ngang ngực. Điều này phải nói tới chỗ ưu tú của hệ thống đại thần, đổi lại thành phòng giam ở hiện thực, sợ là rất khó mà chu toàn mọi mặt cho mỗi người vậy được.

Bảy người liên tiếp đi qua mấy phòng giam, thấy được rất ít người chơi. Có thể thấy được lực uy hiếp của thủy lao rất mạnh, dẫn đến tỷ lệ phạm tội ở thành Lâm Thủy khá thấp.

Đừng tưởng rằng ở trong thủy lao thì thoải mái như ngâm bồn tắm, chẳng sung sướng gì đâu. Trước không nói đến liên tục ngâm trong nước mấy tiếng đồng hồ khó chịu chừng nào, mấu chốt hơn nữa là ở trong thủy lao bạn không thể ngồi chứ đừng nói đến nằm, đây mới là chỗ đáng sợ chân chính của thủy lao.

Bởi vì trong tù cũng không có nhiều người, bảy người không đi bao lâu, đã tìm được bạn của Hữu Ca.

Ngâm ở trong nước thì tất nhiên đừng nói phong độ gì đó, người này cũng đầy mặt buồn bực, nhìn thấy có người đến thăm, vẻ mặt buồn bực chẳng giảm chút nào.

"Tới rồi hả." Anh ta nói mà chẳng có tinh thần chút nào.

"Ừ, sao lại thành thế này." Hữu Ca hỏi.

"Móa nó, gặp một thằng khốn nạn!" Đối phương nói.

"Sao cơ?" Hữu Ca nói.

"Thằng đó chạy thẳng tới, đằng sau còn có vệ binh hệ thống đuổi theo, gọi tôi nhiệm vụ. Tôi vẫn chả hiểu gì sất, bèn hỏi nhiệm vụ gì, kết quả thằng đó đã chạy tới trước mặt tôi, nói là nhiệm vụ truy nã, sau đó liền liên thủ với vệ binh diệt tôi." Người bạn trong nước nói.

Mấy người Công Tử Tinh Anh Đoàn vừa nghe vậy trong lòng đều kinh sợ, gào nhiệm vụ truy nã, việc này quá giống phong cách của Cố Phi rồi.

"Bộ dạng của người đó thế nào?" Trái tim Hữu Ca cũng nhảy tọt lên cổ họng luôn rồi.

"Hình như là một pháp sư, nhưng không thấy hắn dùng pháp thuật. Lúc đó chủ yếu là vệ binh một kiếm chém tàn tôi, sau đó hắn ở phía sau sờ tôi một cái, đúng rồi, hắn dùng kiếm, mặc pháp bào màu đen, công kích còn phụ trợ thêm tổn thương hệ Điện." Người đó miêu tả.

"Pháp sư video?" Hữu Ca hỏi.

Người đó lập tức lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh: "Đúng đúng đúng, hình như rất giống pháp sư video."

Thế là tất cả mọi người đều trưng ra nụ cười khổ.

----

ps: Hôm qua đi sony show nên không có thời gian post, tí nữa post từ từ nha, còn lại mai post tiếp :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC