61 - 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cuồng, cáu giận vì hai vết thương bất ngờ gây yếu thế. Nhưng hắn cũng không phải là đồ ngu. Sau 5 phút quần thảo, hắn có một giây rảnh rang khi cái đuôi linh hoạt cuốn chặt lấy một tay Cat đủ thời gian để con cáo già đó tung ra bóng đêm vĩnh cửu của mình, trùm lên bóng đêm vĩnh cửu của Rai. Vậy là công bằng, Rai ko nhìn đc trong bóng đêm của hắn, hắn ko nhìn thấy trong bóng đêm của Rai, còn Cat thì mù tịt rồi, khỏi phải nói. Lợi thế lại nghiêng về phía hắn. Cat điên cuồng chém mỏi tay khi cái đuôi khốn kiếp cứ đứt lại liền, đứt lại mọc nhanh hơn điện giật. cô bé tức tối nhìn trừng trừng vào vị trí mà "con quỷ" đang đứng và phóng ra một lời nguyền chết chóc. Thật kỳ lạ. nỗ lực tuyệt vọng tạo thành hai vệt sáng xanh lè, phóng khỏi đôi mắt thần kỳ, đập trúng vào ngực "con quỷ" khiến hắn rú lên thảm thiết, văng ra xa hàng chục mét, thoát khỏi bóng đêm vĩnh cửu của Rai. Ko biết là may hay rủi. "con quỷ" rơi tõm xuống biển. Rai bỏ bóng đêm, ánh sáng lại tràn ngập. Cat che mắt vì chói rồi vội vàng lao ra biển, nơi "con quỷ" rơi xuống. ko có gì cả, hắn đã thăng thiên trong khoảnh khắc đó. Mặt Cat giật giật vì tức tối. Rai cũng đáp xuống bên cạnh, đôi mắt điên cuồng, đỏ ngầu của anh chiếu xuống tận đáy nước, anh rít lên:
- hắn chết chưa?
- E nghĩ là chưa đâu. E ko đủ mạnh để giết hắn. có lẽ hắn chỉ trọng thương thôi.
Rai nghiến răng, tức tối quay trở lại với một câu nói lạnh lùng:
- ngày nào còn chưa giết đc hắn thì ngày đó Villar còn chưa nhắm mắt xuôi tay.
Câu nói đâm vào tim Cat như một nhát dao chí mạng. hai đầu gối cô khuỵ xuống, cả thân hình ngập trong làn nước xanh, lạnh ngắt và cũng vì thế, cô nhìn thấy cái mà khi đứng ko thấy. nằm trên cát là một viên ngọc màu xanh hình giọt nước mắt long lanh tuyệt đẹp với dây đeo bằng vàng ròng đã đứt....nước mắt quỷ sa tăng.... Viên ngọc của Golias... mắt Cat trợn ngược như muốn lọt khỏi tròng. Hai luồng phép thuật từ đôi mắt cô đập vào "con quỷ" đã trúng vào sợi dây đeo khiến viên ngọc rơi ra khỏi cổ chủ nhân nó... nước mắt quỷ sa tăng....viên ngọc của Golias. Cat đưa tay ra, chạm vào sợi dây đeo nhưng rụt lại ngay khi viên ngọc vùng dậy, phóng ra phép thuật cắt đứt tay cô. Cảm nhận đc ko phải chủ nhân của nó, viên ngọc toả ra ánh sáng xanh giận giữ và lắc lư tại chỗ như đầu rắn hổ mang rồi lao vút khỏi mặt nước, biến mất trong không trung. "Con quỷ" – Golias....ko còn là sự nghi ngờ vô lý, ko còn là những câu hỏi. chính hắn rồi. chính là Golias...
Cat đứng dậy, quay lại cuộc chiến đã kết thúc từ lâu với phần thắng dễ dàng thuộc về đội quân mcr viễn chinh, mối thù nhức nhối như vết thương trên tay thổi cho máu trong người cô sôi lên sùng sục. Golias – Tanias... ko biết Xeza sẽ kết liễu kẻ nào trước.

@

Chỉ một tuần sau, Xeza đã lấy lại đc thái độ cợt nhả, ranh ma và tỏ ra sở khanh y như trước đây, khi Villar còn sống. Cat thì ko làm đc như vậy. Cô bị lôi trở lại nhà Xeza, thay vào đó là một cận vệ mới đi theo Tanias, một người mà theo Cat biết thì hoàn toàn trung thành tuyệt đối với Vương quốc. Cô bắt đầu những buổi học tối với Xeza, sau khi cậu ta xử lý hết mớ giấy tờ nhìn mà hoa mắt trên bàn làm việc. Chưa bao giờ Cat thấy Xeza nghiêm túc dễ sợ và khó tính như thế. Cậu ta ko phải đang dạy mà là đang nhồi nhét, chính xác theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Cat ko còn thời gian để hoàn hồn, ko kịp nghĩ gì, chỉ cuống cuồng ghi nhớ, chưa cần hiểu hết ngay vì còn có cả ngày hôm sau để học lại.
Hôm nay cũng vậy, khi đồng hồ điểm 12h, Xeza ngừng nói, thả mình xuống ghế như trái mít rụng để mặc cho Cat tự suy nghĩ. Cat chưa giám hỏi những buổi học này để chuẩn bị cho cái gì, nhưng cô xin thề là mình sẽ phải làm việc với mcr. Căn cứ vào phản ứng của Xeza mấy hôm nay thì có thể Cat còn phải đánh nhau với một đống mcr ấy chứ. Ngước nhìn lên một cách lơ đãng, Cat thấy Xeza đang quan sát cô với ánh mắt rất lạ. Cat ko hiểu ánh mắt đó, cô nghiêng đầu như muốn hỏi vì sao. Xeza nhíu mày, trả lời câu hỏi chưa thốt ra bằng một hành động bất ngờ. Cậu ta vùng dậy, hất tung sách vở trên bàn xuống đất và ôm đầu đi qua đi lại một cách điên tiết. Cat tỉnh cả người, Xeza đang bất lực ư? Vì chuyện gì cơ chứ? Cat hỏi rụt rè:
- Cậu ổn chứ?
- Ko – Xeza nói cộc cằn – đi ngủ đi.
Cat ko động đậy, nếu có chuyện gì ko ổn thì hẳn phải là chuyện của quân đội rồi. Villar sở hữu một nửa quân đội Thành Xezata, nay a ấy chết rồi, quyền quản lý sẽ đc chuyển lại cho Xeza một cách hợp pháp. Nhưng hình như Nguyên lão viện ko muốn Xeza nhúng tay vào quân đội vì cậu đã sở hữu đội cận vệ – những quân nhân xuất sắc nhất, hùng mạnh nhất rồi, thêm quân đội nữa có khác nào thêm cánh cho hổ. Nhất là Calas, người có mâu thuẫn sâu sắc, trực tiếp với Xeza lại càng ko thể đồng ý đc. Có thể vì thế mà mấy ngày nay trông Xeza lúc nào cũng như người đau bao tử, cứ đóng cửa phòng lại là ko đùa cợt trớt nhả gì hết. Xeza mở ngăn kéo ra và quẳng cho Cat 1 thanh kiếm ngắn, trông cũ nát với vỏ gỗ sần sùi, cán quấn bằng những sợi dây nhỏ bền chắc nhưng cũng đã sờn. Xeza nói lạnh lẽo khi Cat rút thanh kiếm sáng xanh ra ngắm nghía:
- Chống kiếm ngủ ngồi.
Cat ngẩng phắt lên nhìn Xeza với ánh mắt ko thể tin đc. Chỉ mcr viễn chinh mới chống kiếm ngủ ngồi...lẽ nào cô sẽ tham gia vào đội quân đó? Cat chẳng hi vọng chạm trán với mcr, nhất là những tinh hoa của giống loài đó trong quân đội viễn chinh, chúng kháng phép thuật mạnh hơn người sói cấp thấp nhiều lần. Xeza đáp lại ánh mắt ngạc nhiên đó bằng cái nhìn lạnh lẽo. Cat cụp mắt xuống, lê lết cầm thanh kiếm ra góc phòng, ngủ ngồi ư? Ngủ đc mới lạ đấy. Quả vậy, Cat hầu như ko thể ngủ đc trong cái tư thế hai tay đặt lên chuôi kiếm, chống xuống đất làm điểm tựa cằm, trán hoặc má. Cả người cô đau rã rời, mỏi nhừ khi ôm đống sách về mcr lê lết tới bàn uống trà để nghiền ngẫm vào ban ngày. Họ hầu như ko rời khỏi phòng học đó, trong suốt mười ngày.

Thời gian trôi qua chậm đến nỗi Cat muốn đá vào *** nó một phát. Ngày thứ 11, 7h30 phút tối. Xeza đưa cho Cat một tách trà ngay khi cô bé vừa mới bước vào phòng học. Cat đón lấy, nhấp một ngụm và nhướm mày:
- Thuốc ngủ à?
Xeza gật đầu:
- Uống hết đi.
Đôi mắt cậu ta u ám một cách kỳ lạ khiến Cat thấy sợ, giọng nói nghe như ko hài lòng với chính mình:
- Uống hết đi.
Cat ngồi xuống sofa, uống tách trà như uống thuốc độc, mặt nhăn nhó. Xeza thở dài:
- cậu cần phải ngủ để lấy sức. 12 h sẽ xuất phát.
Cat nhíu mày. Đã đến lúc cô phải sử dụng những thứ mình học rồi sao? Xuất phát? Đi đâu? Có phải nó khủng khiếp đến nỗi Xeza ko muốn Cat dính vào? Đầu óc Cat u mê, hai mí mắt chùng xuống mặc dù vẫn đang cố nhìn Xeza. Cô nằm luôn xuống ghế. Xeza nói nhẹ:
- Đừng lo lắng, ko sao đâu....
Câu nói đó hiệu quả tương đương với tách trà kia, Cat ko cố chống lại cơn buồn ngủ nữa, thả cho tâm trí mình chìm vào bóng tối.

Thức giấc, điều đầu tiên Cat nhìn thấy là khuôn mặt trầm buồn u ám của Xeza, cậu ta đang nghịch mấy sợi tóc của cô. Chớp mắt một cái, đôi mắt ánh lên cái nhìn của một chỉ huy trong phút cuối trước giờ ra trận. Xeza ra lệnh:
- Hãy cố giữ lấy những suy nghĩ cho riêng mình.
Cat ko hiểu ý Xeza là gì nhưng cô gật đầu lặp lại:
- Giữ lấy những suy nghĩ cho riêng mình.
- Bằng bất cứ giá nào, cậu cũng phải giữ lấy tâm trí mình. Nhưng...đừng dính mũi vào chuyện của người khác.
Cat gật đầu. Ko phải mệnh lệnh, chỉ là một lời khuyên thôi. Xeza đứng lên, chỉ vào đống đồ trên sàn:
- Bỏ hết vào túi và thay đồ, còn 15 phút.
Cat bật dậy. Liếc đồng hồ. 12h kém 15. Cô nhanh chóng nhét những thứ trên sàn vào túi ko đáy, quần áo cho nhiều ngày, lương thực, thuốc và.... Cat nhìn Xeza rồi lượm những bịch máu bên cạnh đống đồ hộp lên, lưỡng lự ko dám hỏi thêm. Rất nhiều máu.
- Ko có lời giải thích nào à?
Xeza quay mặt đi. Cat đứng dậy, nhanh chóng cởi bộ quân phục bằng vải thường ra và mặc bộ đồ da, đi bốt, đeo dây lưng. Luồn một thanh kiếm quỷ vào chốt đeo bên hông trái, Cat nhìn thanh kiếm ngắn trên sàn. Xeza muốn cô đem theo thanh kiếm cũ kĩ đó ư?
- Đây là một cuộc chiến sinh tử.
Cat sững lại khi đang định nhặt thanh kiếm ngắn lên.
- Hãy sống sót trở về.
Xeza nhặt hộ thanh kiếm cho Cat, keo vào hông cô. Cat cười nhẹ:
- Tôi có thể chết sao?
Xeza ko trả lời, thò tay vào túi lấy ra một chiếc nhẫn kết bằng nhiều loại đá quý lấp lánh tuyệt đẹp, nắm lấy tay Cat, đeo chiếc nhẫn vào ngón giữa. Nhẫn kế vị của Xeza. Cat khẽ rùng mình. Đó là chiếc nhẫn mà lãnh chúa tương lai đeo ở ngón trỏ bàn tay phải, nó thể hiện ....
- Sự trung thành – Cat nói thành tiếng – quyền lực, trách nhiệm và nghĩa vụ với Thành Xezata.

Xeza gật đầu hài lòng và nhấn mạnh:

- Với Thành Xezata.
Cat nghiêng đầu, nhận con dấu di chuyển của Xeza ko tập trung cho lắm vì đang cố săm soi xem cậu ta có ý gì khi nói câu đó. Với Thành Xezata thôi sao? Còn Vương quốc, còn Nhà vua thì thế nào?
- Đọc thần chú "bắt chước" mcr đi.
Cat gật đầu, hít thở sâu và đọc thần chú, dù biết nếu thần chú có thành công thì cũng chẳng cảm thấy gì. Xeza cứ nhìn Cat với ánh mắt bất lực, tiếc nuối và bi thương đến nỗi cô bé đâm ra lo lắng, chẳng lẽ mình có thể chết thật sao?
- Chúc may mắn.
Xeza buông tay khỏi con dấu dịch chuyển, cả người Cat bị bốc ngược lên bởi hơi nóng của con dấu, vọt lên không trung. Ngay lập tức, Cat cảm nhận đc một làn gió mang hơi thở hung bạo xộc vào tâm trí cô, giác quan lập tức đc mở rộng, cái lạnh vừa chớm đến da thịt biến mất hoàn toàn. Cat rơi ập xuống một nơi tuyết dày xám xịt ngập đến mắt cá chân, bầu trời âm u ko rõ là giờ nào trong ngày. Khung cảnh trước mắt sống động một cách kỳ lạ dưới con mắt của một mcr và chỉ mất 1s để xác định tất cả mọi thứ trước mặt. Một đám đông hỗn độn, ăn mặc giống hệt Cat, đeo kiếm 2 bên nhưng mỗi người đứng bên một cái hộp vuông khổng lồ cao bằng họ, có dây đeo. Hộp màu đen làm bằng gỗ cây thần và có dấu ấn trên các mặt. Cat nhíu mày, nhìn kỹ dấu ấn đúc nổi màu đen đó. Kiếm thánh. Lia mắt xung quanh một lần nữa, tâm trí như mới thay đổi của Cat gầm lên thích thú. Đây là đoàn người vận chuyển vũ khí, hầu như tất cả đều là mcr, chỉ có vài phù thuỷ. Từng thớ thịt trên người Cat rung lên phấn khích, cô thích thú vểnh tai lên nghe ngóng những chuyển động. Cat đang đứng trong 1 đội quân mcr viễn chinh thật, thậm chí còn khủng khiếp hơn thế nhiều. Đây chính là đội quân "đường chết" trong truyền thuyết và nếu ko nhầm thì chỗ này là điểm khởi đầu của con đường địa ngục đó. 25 mcr, tất cả đều tóc đen, một vị thủ lĩnh, một vị tướng và những kẻ bị thử thách. Hẳn là Cat nằm trong số những kẻ bị thử thách đó, nếu cô sống sót quay trở về thì sẽ chính thức đc Vương quốc sử dụng như một vị tướng thực thụ bất chấp việc cô ở trong hay ngoài Nguyên lão viện. Giống như một thẻ VIP vậy. Cat dán mắt vào đám đông đó, nhận ra Santo đang đứng cùng một người đàn ông trung niên toát ra một sức mạnh kinh hoàng đến nỗi Cat rùng mình, và một thanh niên trẻ tuổi khác, là phù thuỷ. Đám mcr nhìn Cat chòng chọc, cố phân tích nhưng ko xì xầm bàn tán mà giữ suy nghĩ cho riêng mình. Đa số chúng nhầm tưởng Cat là mcr vì mái tóc đen như tổ quạ của cô. Cat sẽ ngạc nhiên vì vẻ đẹp của đám mcr này lắm nếu cô ko suốt ngày nhìn Tanias, Lui và Xeza. Tuy gần đây, do tính chất công việc nên Lui trở thành một người mờ nhạt, dễ lẫn vào đám đông nhưng nếu ăn mặc cá tính, cậu ấy vẫn ăn đứt đám mcr này.
Thế đấy. 'đường chết' con đường tử địa, nơi dùng để vận chuyển vũ khí từ lãnh địa mcr tới điểm chuyển tiếp để mang vào Vương quốc nguyên thuỷ. Cuộc hành trình này là con đường duy nhất đc mcr chấp nhận khi buôn bán với phù thuỷ, nó mang nhiều ý nghĩa tâm linh. Với mcr, đây là thử thách cho những mcr trẻ tuổi, đánh dấu sự trưởng thành của chúng khi đi xuyên qua 3 châu lục, là cuộc càn quét quy mô lớn vì đống vũ khí vô giá trong những chiếc thùng to kia sẽ dụ dỗ vô vàn những kẻ tham lam độc ác từ phù thuỷ, mcr đến người sói nhảy vào cướp bóc. Mà theo mcr, những kẻ cướp bóc đều đáng chết. Vận chuyển vũ khí thành công sẽ mang lại cho mcr tiền bạc và quan trọng hơn cả là khẳng định vị trí của họ trong công đồng. Với những pháp sư phải đi theo như Cat, nó là một trận chiến thực sự để kiểm tra năng lực.

Điểm bắt đầu của con đường chết chóc này là một hòn đảo nhỏ nào đó trong quần đảo Elidabet ở miền cực bắc châu Mỹ. Mcr dùng bản đồ của con người nên Cat chịu ko biết chính xác đó là nơi nào. Quần đảo này Cat mới gi nhớ hôm xem cuốn sách về truyền thuyết của con đường làm nên danh vọng cho những mcr trẻ. Qua Elidabet, tới đảo Gronlen của Đan mạch, qua Ailen, xuyên qua châu âu và kết thúc ở đâu đó trong nước Nga, đội quân mcr này vận chuyển vũ khí tới điểm tập kết để chuyển vào Vương quốc nguyên thuỷ. Thực ra dù là loại vũ khí nào đi chăng nữa cũng có thể đem theo bằng thăng thiên đc, nhưng cuộc hành trình trên 'đường chết' là con đường duy nhất đc mcr chấp nhận khi buôn bán vũ khí với phù thuỷ. Một tiếng động nhỏ vang lên khi luồng sáng của thăng thiên rơi ập xuống bên cạnh Cat mang theo mùi thơm quen thuộc hoà lẫn với mùi mcr khiến trái tim Cat nhảy múa trong lồng ngực. Lui. Ánh mắt Cat chiếu vào khuôn mặt ấn tượng và làn da sẫm màu vì cháy nắng, Lui cũng ko hề tỏ ra ngạc nhiên khi trông thấy Cat, hẳn là cậu ấy đã biết trước rồi. Tiếng xì xầm rộ lên khi Lui đưa mắt lia một lượt như tìm kiếm ai đó trong đám đông, bọn họ nói rất nhanh bằng 'khẩu ngữ' một ngôn ngữ phổ biến dùng trong thế giới mcr đc biến tấu từ cổ ngữ cho đơn giản đi. Cat chưa quen nên mới chỉ nghe đc mấy từ: 'nhà Curytanis', 'mcr có phép thuật', 'con lai' trong đống âm thanh hỗn độn đó. Lui quay sang nhìn Cat, cười nhẹ:
- Ấn tượng lắm, trông cậu có vẻ mạnh.
Cat cười ngạo mạng:
- Lúc nào chẳng thế.
Lui thoáng ngạc nhiên nhưng cũng nhận ra sự thay đổi tính cách và thái độ của Cat là do ảnh hưởng của bản năng mcr trong khi bắt chước nên ko phản ứng gì nhiều. Cat hất đầu về phía Santo nói khẽ:
- ...thơm đến khó tin...
Mặt Lui giãn ra, có lẽ đến tận lúc này cậu chàng mới nhận ra sự hiện diện của Santo trong vị trí chỉ huy của những kẻ cần đc kiểm tra. Đứng bên cạnh a là một vị thủ lĩnh mcr trong hình dạng của một người đàn ông trung niên nhưng có vẻ vô cùng nhiều tuổi và một pháp sư lạ mặt. Một người nữa rơi xuống bên cạnh Lui, Cat nhíu mày khi nhận ra mùi của Bimatos, rồi sau anh ta, còn khó chịu hơn. Radic đáp xuống cùng một tên pháp sư học cùng Lui tên là Ron Maxponer.
Santo di chuyển nhanh tới trước mặt họ cùng một vị thủ lĩnh mcr và người thanh niên lạ mặt mà Cat cảm nhận đc pháp thuật kém cỏi của gã dù chưa hề kiểm tra, anh nói nhẹ nhàng:
- Tôi là Rafael Leo Santo, người chịu trách nhiệm quản lý các cô cậu trong chuyến đi này. Có lẽ các cô cậu đều đã rõ chúng ta phải đối mặt với cái gì, phải làm thế nào để vừa giữ đc mình còn sống, vừa hoàn thành nhiệm vụ áp tải.
Cat nhíu mày, Xeza ko hề nói một lời nào về chuyện này cho cô, tất cả đều là do Cat suy đoán ra mà thôi trong khi những người khác thì đc thông báo rõ ràng. Xeza đúng là cái đồ....
- Nhưng trong mọi tình huống, các cô cậu buộc phải tuân theo mệnh lệnh trực tiếp của tôi.
Nụ cười trên môi Santo biến thành sự thách thức như muốn nói "lũ nhóc con, liệu hồn. Trái lời ta chẳng có kết cục tốt đẹp đâu", rồi anh nhìn vị thủ lĩnh mcr. Ông ta bắt đầu nói thì lập tức những mcr kia im bặt, lắng nghe:
- Ta là Rury, nhà Curytanus, người trực tiếp quản lý đội quân viễn chinh danh dự gồm 25 chiến binh tinh nhuệ đc chọn lọc gắt gao. Chúng ta sẽ xuất phát ngay bây giờ, các cô cậu sẽ đc chia theo thứ tự, đc toàn quyền quản lý 5 thành viên trong đội mình và có nhiệm vụ bảo vệ cho sự an toàn của họ bằng mọi cách.
Ông ta hất đầu về phía 25 mcr đang đứng đó, lập tức bọn họ đeo những chiếc thùng to khủng khiếp lên lưng và xếp thành 5 hàng thẳng tắp. Santo đợi cho Radic và Ron bắt chước mcr thành công, mới chốt hạ:
- Ko có khái niệm thất bại trong nhiệm vụ lần này. Thất bại nghĩa là chết. Các cô cậu buộc phải sống sót, chết có nghĩa là mất hết danh dự của mình, của gia đình và khiến cho những người trong gia đình phải hổ thẹn suốt quãng đời còn lại.
Cat ko hiểu lời nói của Santo chút nào. Chẳng ai muốn chết cả, nhưng lỡ có chết rồi thì thôi chứ sao làm ô danh gia tộc đc? Thật khó hiểu.
- Nhận đội. – Santo chỉ vào từng người – 1. 2. 3. 4. 5.
Cat cúi đầu, di chuyển nhanh tới đứng bên cạnh, phía bên phải của đội 1. Tốc độ của mcr thật đáng kinh ngạc. Những người kia cũng vào vị trí. Rury rít lên bằng khẩu ngữ:
- "xuất phát"
Rồi ông nhún chân nhảy vọt lên nhẹ nhàng dẫn đường, tiếp theo là tên pháp sư tóc nâu và Santo theo sát gót. Cat nối bước Santo, vừa tận hưởng cảm giác nhẹ nhàng với sức mạnh tràn trề trong huyết quản vừa lắng nghe tiếng những bước chân nhẹ nhàng của đội 1 bám theo mình. Rury chạy mỗi lúc một nhanh hơn khiến tất cả lao theo như tên bắn, vượt qua những đồng cỏ, những khu rừng với các giác quan căng như dây đàn. Cat thích thú với tốc độ khủng khiếp của mcr đến nỗi phải kiềm chế lắm mới ko cười lớn thành tiếng.

Chương 64

Họ cứ chạy mãi, chạy mãi cho tới khi đến bên bờ biển. Mặt biển xanh ngắt, tĩnh lặng đến nỗi khiến người ta liên tưởng đến một cái hồ ko thấy bờ bên kia. Bước chân Santo chậm lại, anh rút đũa phép ra và nói nhỏ:
- "bong bóng thánh"
Cat nhún vai cười thầm. Cái này Xeza đã dạy đi dạy lại đến nhàm cả tai rồi, chà chà...dùng bong bóng thánh có nghĩa là họ sẽ phải chạy dưới đáy biển. Cat rút đũa phép ra, yếm bùa lên 5 mcr trong đội mình, bùa này sẽ khiến cho không khí trong nước tụ lại đủ để tạo ra một bong bóng bọc lấy người họ, giúp họ hít thở và khô ráo. Đồng thời nó cũng xua đuổi mọi sinh vật biển tránh xa khỏi người dùng. Santo quay lại kiểm tra, ko nói gì mà đi ngang qua đội của Cat, dừng lại chỉnh sửa vài người trong đội của Ron rồi quay gật đầu ra hiệu. Cat nói bằng khẩu ngữ của mcr:
- 'đi'
Rồi cô nhún chân nhảy ào xuống biển, bỏ qua sự ngạc nhiên của những kẻ theo sau đó. Chân cô chạm xuống đáy biển êm ái giống như đang đi trên thảm cỏ, bóng Rury thấp thoáng trong làn nước xanh ngắt dẫn đường cho họ. Santo vọt lên trước Cat khi tất cả đã xuống biển, họ ko thể bơi đc với đống vũ khí trên lưng lên nếu ko có phù thuỷ đi cùng, mcr cũng chịu, ko vượt qua biển đc.
Khi bụng Cat sôi lên ào ào, cơ bắp biểu tình đòi đc nghỉ thì cũng là lúc Rury ra lệnh:
- 'ăn trưa'
Lập tức cả đoàn dừng lại, hạ thùng vũ khí xuống, phá hàng ngũ để thư giãn gân cốt. Lui nhảy tới bên cạnh Cat, bấm vào tay cô bé rồi liếc về phía Radic. Cat đưa mắt nhìn sang với vẻ tự nhiên chưa từng có như chỉ lơ đễnh thôi chứ ko cố tình, cô tìm kiếm sự khác thường khiến Lui phải để tâm. Chẳng có gì cả. Cat nhướn mày nhìn Lui, cậu chàng hướng đôi mắt cảnh giác về phía Radic nhưng mcr bắt đầu rục rịch lấy máu ra uống khiến Lui mất tập trung. Cat lia ánh mắt sắc như dao về phía Santo, kỳ lạ thay, anh chàng ko hề bỏ bùa "bắt chước" để trở lại thành người mà lôi máu trong túi ra, điềm nhiên uống như uống nước dinh dưỡng. Nhìn thì thấy đáng sợ nhưng bụng Cat réo ầm ầm gào thét đòi ăn. Cô ngồi lên một thùng hàng, lấy máu ra và mở nắp trong khi mắt vẫn hướng một cách vô tình về phía Radic. Hình như biến thành mcr khiến hắn trông hiền hơn thì phải, đôi mắt rất khác... hay trong thời gian vào trung tâm huấn luyện cận vệ hắn đã yêu ai? Mở bịch máu ra, tâm trí Cat bị bản năng lôi ngược từ chỗ Radic về, chúi vào thứ mình đang cầm trên tay. Mùi thơm ngào ngạt của máu toả ra khiến Cat ngây ngất, cô từ từ đưa túi máu lên, hớp một ngụm. Xin thề với trời đất, đây là thứ đồ uống ngon nhất mà Cat từng đc nếm, nó xoa dịu cơn đói, vỗ về các cơ bắp và khiến cô cảm thấy như vừa đc ngủ một giấc no nê với sức khoẻ tràn trề sẵn sàng tiếp tục hành trình còn giang giở. Lui kêu lên:
- Ôi trời, máu hiếm. Thơm quá....
Nhún vai. Cô ko biết mùi vị của các loại máu nên phớt lờ những cái nhìn thèm muốn, ganh tỵ của mcr, uống một hơi hết nửa túi và đưa cho Lui:
- Đổi ko?
Lui cười nhẹ:
- Đừng hối hận nha....
Cat chưa hiểu lắm cho đến khi cô uống túi máu của Lui, cảm giác thế nào nhỉ? Giống như đang đc uống rượu nho hảo hạng mà tự nhiên có ai đó đổ giấm vào vậy. Cat nhăn mặt, bật ra một tiếng cười khan:
- Tệ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net