CHƯƠNG 5 : TRANH GIÀNH TÌNH NHÂN (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor : Lota

Beta : Kaze Hura


Phảng phất như nhìn đồ vật gì đó buồn nôn mà chán ghét nhìn chăm chú Diệp Thiếu Đông một chút, Lục Nghiễm bước qua gậy bi-a dưới chân, mặt lạnh, không chút nghĩ ngợi quay đầu bước đi.


Diệp Thiếu Đông nào có thể để cho cậu làm càn, cánh tay dài duỗi ra vững vàng nắm lấy vai bên phải của Lục Nghiễm, đột nhiên dùng sức kéo về phía sau một cái, Lục Nghiễm bị hắn kéo đến trọng tâm bất ổn, nhưng ở thời điểm không khống chế được ngã về phía sau cũng đồng thời thuận thế nghiêng người, tầng tầng một quyền trực tiếp hướng về sống mũi thẳng tắp của Diệp Thiếu Đông đánh tới!


Tại thời điểm này thân thể Diệp Thiếu Đông hơi ngửa ra sau nghiêng đầu tránh thoát, Lục Nghiễm quyền phong sát mũi tiêm của hắn vung tới, bí mật mang theo phong thanh ác liệt khiến hắn không hoài nghi chút nào nếu như chậm một chút, xương mũi tuyệt đối sẽ bàn giao dưới một quyền của Lục Nghiễm.


Cú đấm này để cho sự phẫn nộ của Diệp Thiếu Đông từ lúc nhìn thấy Lục Nghiễm cùng người phụ nữ kia ôm ấp trong nháy mắt cũng đã tăng cao phá tan điểm giới hạn, hắn nhân thể nắm lấy cánh tay Lục Nghiễm đánh tới chưa kịp thu lại, miêu eo vung quyền trực tiếp đập về phía bụng Lục Nghiễm, Lục Nghiễm phản ứng cũng cực nhanh, xoay người tách ra đồng thời một tay phản bắt được cánh tay cầm lấy tay cậu của Diệp Thiếu Đông, ngay sau đó là một động tác gọn gàng nhanh chóng mà lại phi thường kiên suất! Mà Diệp Thiếu Đông trong nháy mắt rơi xuống đất nhân thể lăn một cái, còn chưa đứng dậy, chân dài đã trực tiếp hướng về chân Lục Nghiễm mạnh mẽ quét qua! ——


Đây là từ khi bọn họ sau ba năm lần thứ hai gặp mặt tới nay, lần thứ nhất động thủ.


Diệp Thiếu Đông kinh ngạc phát hiện, thân thủ Lục Nghiễm so với ba năm trước tốt hơn nhiều, xé đi tầng ngụy trang thuận theo kia cậu như một con báo nhỏ bị bức ép đến tuyệt lộ càng ngày càng linh hoạt mà hung ác, từng chiêu từng thức uy thế hừng hực, hơn nữa, dừng hết toàn lực, hào không hàm hồ.


Thế nhưng... Diệp Thiếu Đông cười gằn, xem chuẩn kẽ hở của Lục Nghiễm lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai khúc đỉnh đầu gối eo bộ Lục Nghiễm, lúc đối phương bị đau theo bản năng khom lưng đồng thời lấy tay nện trên lưng bạo lộ ra của Lục Nghiễm, nhìn người thanh niên trong nháy mắt mất hết khí lực bị đánh bại bất lực nằm ở trên sàn nhà, hắn từ trên cao xuống nhìn xuống, vẻ mặt giữa hai lông mày ưu việt mà khinh bỉ.


—— thế nhưng, vẫn cứ không phải là đối thủ.


Hắn nửa ngồi chồm hỗm xuống, mắt lạnh nhìn người thanh niên không cam lòng ngẩng đầu lên, đưa tay một phát bắt được sợi tóc nhỏ vụn đen kịt của Lục Nghiễm, thô bạo ép cậu không hề che giấu chịu đựng của mình đến nhìn gần, con mắt hẹp dài hơi nheo lại, khí tức nguy hiểm bên trong không cần nói cũng biết, "Chọc giận tôi có hậu quả gì, em phải rất rõ ràng. Đáng tiếc... Lục Nghiễm, em đều phải để tôi buộc em mới bằng lòng hợp tác." Tiếng nói của hắn rất chậm, nhưng như lưỡi cưa một thoáng ở trên phòng tuyến nghiêm mật của Lục Nghiễm cứa ra kẽ hở, "Người phụ nữ ngày hôm nay đi tìm em kia, còn chưa rời đi thành phố này. Cậu biết, điều này có nghĩa gì không?"


Mang ý nghĩa, cô hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của Diệp Thiếu Đông.


Mà Diệp Thiếu Đông, là tên khốn nạn có quyền thế coi trời bằng vung!


Lục Nghiễm đột nhiên dừng động tác giãy dụa, sắc mặt trong phút chốc trở nên trắng như tuyết.Cảm tình bên trong tròng mắt đen từ giận dữ thống hận chậm rãi trầm lắng đọng thành đề phòng kinh hoàng...


Diệp Thiếu Đông mắt lạnh nhìn đáy mắt cậu biến hóa, bỗng nhiên giơ tay, không có dấu hiệu nào mạnh mẽ quăng cho Lục Nghiễm một cái tát!


Lục Nghiễm bị đánh cho đầu nghiêng qua một bên, lại bị hắn lôi tóc một lần nữa kéo trở về nhìn thẳng hắn, tâm tình vẫn bị bị đè nén rốt cục chậm rãi phát tiết, điều này làm cho sắc mặt của Diệp Thiếu Đông phi thường đáng sợ, liền ngay cả thanh âm cũng không còn tao nhã tự tin như vậy nữa, mà là nổi giận gầm nhẹ: "Con mẹ nó em quý trọng người phụ nữ kia như thế sao? !"


Mặt Lục Nghiễm bị Diệp Thiếu Đông đánh cho chậm rãi sưng lên, trên mặt để lại dấu tay rõ ràng, trên mặt rát, không cảm thấy đau bao nhiêu, nhưng là đặc biệt khuất nhục. Cậu nhắt mắt không nhìn tới Diệp Thiếu Đông, cười nhạo, quật cường không chịu như nhuyễn, "Tôi không quý trọng cô ấy, chẳng lẽ lại phải quý trọng anh sao?"


Diệp Thiếu Đông tức giận bám nắm tóc Lục Nghiễm kéo cậu đứng lên, cương quyết đè xuống giãy dụa của Lục Nghiễm, kéo về phía sau thô bạo đem cậu đè ngã ở trên bàn bóng, "Ngày hôm nay nếu như em lại dám phản kháng một lần nữa, Lục Nghiễm, tôi lập tức gọi người đem những chuyện em phản kháng còn nguyên làm trên người nữ nhân kia!"


Eo Lục Nghiễm bị một khối mép bàn cao phía sau đâm đến đau đớn, cậu thật sự không phản kháng nữa, thở hổn hển, lại không chịu khuất phục hung tợn đối diện với Diệp Thiếu Đông, "Đường đường Diệp Tam Thiếu gia, cũng chỉ có bản lĩnh nắm nữ nhân làm áp chế bức người đi vào khuôn phép sao? !"


"Tôi chỉ quan tâm kết quả , còn quá trình trung gian như thế nào, " Diệp Thiếu Đông không để ý chút nào hanh cười, "—— đối với tôi mà nói, một chút đều không trọng yếu. Lục Nghiễm, tôi đã sớm cảnh cáo em, tự mình đem những mối quan hệ ngổn ngang từ trước kia xử lý sạch sẽ cho tôi! Tôi nói rồi đi, hả? Chính em không làm nổi, tôi không ngại giúp em một chút."


Hình ảnh Lục Nghiễm cùng người phụ nữ kia ôm nhau như móng vuốt mèo một thoáng một thoáng tầng tầng liên tiếp không ngừng chộp vào trong lòng Diệp Thiếu Đông, cảm giác đâm nhói cùng bị phản bội giảo hợp lại cùng nhau không ngừng không một tiếng động vang lên phải tặng cho người thanh niên lớn mật trước mắt này một cái giáo huấn suốt đời khó quên, hắn động thủ mở dây lưng bên hông Lục Nghiễm ra cùng kéo khóa quần, cầm lấy quần lót của cậu cùng quần dài đồng thời kéo đến đầu gối, mắt lạnh nhìn Lục Nghiễm bởi vì sự uy hiếp của hắn mà nhẫn nại không dám vọng động, người đàn ông cố ý dùng hai tay đè xuống hai chân cậu để lộ ra hai vị trí tư mật ẩn giấu đi mê người, hài lòng nhìn thấy trên mặt Lục Nghiễm đồng thời lộ ra vẻ mặt ẩn nhẫn cùng khuất nhục, phát ra mệnh lệnh tàn nhẫn——


"Xoay người, Lục Nghiễm. Tôi nói rồi, sẽ để em dùng thân thể cùng đồ vật em yêu thích tiếp xúc thân mật, cái này nhất định phải thực hiện."


Hắn hiển nhiên là đã sớm chuẩn bị, từ trong túi quần lấy ra một ống thuốc bôi trơn, tiếp theo lại khom lưng nhặt gậy bi-a trên đất lên, lau sạch bột tan trên đỉnh gậy, tiếp theo dùng thuốc bôi trơn bôi lên trên...


Bởi vì nhìn thấy rõ ràng động tác của Diệp Thiếu Đông, đáy mắt Lục Nghiễm ẩn giấu đi kinh hoàng khủng bố phảng phất như không kìm nén được nữa một chút lan tràn ra, cậu nhìn Diệp Thiếu Đông ung dung thong thả một chút đem đỉnh gậy bi-a bôi đầy thuốc bôi trơn, kinh hãi nhất thời nói không ra lời, nhưng mà, động tác trốn tránh theo bản năng lại bị Diệp Thiếu Đông dùng một câu nói chặt chẽ vững vàng ngăn chặn...


Diệp Thiếu Đông nói, "Bởi vì đây là lần đầu vi phạm, vì lẽ đó tôi sẽ không động vào người phụ nữ kia. Cậu bé ngoan để tôi tả hỏa, cô ta có thể bình an rời đi nơi này, ngược lại nếu em để cho tôi có tí xíu không hài lòng... Lục Nghiễm, tôi nhất định sẽ để người phụ nữ kia hối hận vì đã biết em. Hiện tại, tôi nói xoay người."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net