LXIII ( Chương 3101-3150 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chuyện Cầm phi đều nói rồi xem ra Ngưu Hữu Đức sẽ không lừa điện hạ chuyện này.

Thanh Chủ liếc xéo ngọc điệp trên tay.

- Tính sổ cùng Doanh gia, hắn vẫn còn muốn lợi dụng Doanh Vô Mãn ra tay với với Doanh gia, ngươi đoán chừng hắn sẽ làm sao?

Thượng Quan Thanh lắc đầu nói:

- Không biết, lão nô hỏi điện hạ, điện hạ nói Ngưu Hữu Đức không nói tỉ mỉ chuyện này, chẳng qua là buột miệng nói ra.

- À!

Thanh Chủ hừ hừ cười lạnh nói:

- Thật ra trẫm phải mỏi mắt mong chờ rồi.

Ném ngọc điệp lên bàn, đứng dậy rời án, khoanh tay từ từ bước đi thong thả trong đại điện, đi tới cửa đứng im một lát, chợt giọng mang phiền muộn hỏi.

- Có phải Thừa Vũ và Nguyên Tôn xem ra càng giống người một nhà hơn?

Thượng Quan Thanh theo phía sau lập tức hiểu rõ tâm ý của hắn, đây là đang hỏi hắn làm cha không phải là quá vô tình hay sao?

Lúc này an ủi:

- Bệ hạ ôm mộng thiên hạ, sau này điện hạ tự nhiên sẽ hiểu rõ.

- Ôm mộng thiên hạ...

Thanh Chủ ánh mắt mê võng, tự lẩm bẩm, vẻ mặt sầu não.

Thượng Quan Thanh bên cạnh liếc nhìn, vội vàng đổi chủ đề giải sầu cho hắn.

- Bệ hạ. Ngưu Hữu Đức tịch thu được mấy trăm ngàn trương Phá Pháp cung, xử lý như thế nào? Muốn hắn giao ra hay không?

- Nếu hai bên đều giả bộ hồ đồ giúp đỡ che giấu cho nhau, hiện tại trầm thọc xuyên chẳng phải làm cho con khỉ chết bầm đó thiếu cơ hội mò lợi ích, nhìn Doanh Cửu Quang đại xuất huyết là phản ứng gì cũng là chuyện thú vị. nếu biết Phá Pháp cung trong tay tên kia, còn có thể chạy hay sao? Lúc nào trẫm cũng có có thể thu hồi, chờ xem đi, trẫm cũng muốn nhìn hắn tìm Doanh gia gây phiền phức như thế nào...

Thanh Chủ đang nói bỗng nhiên nheo mắt lại:

- Ngưu Hữu Đức biết chuyện này không dối gạt được trẫm, vẫn còn dám nuốt vào số Phá Pháp cung kia, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ hắn biết trẫm trước mắt không muốn trở mặt cùng Doanh Cửu Quang, cho nên mới nhân cơ hội mò lợi ích... Tên này đã không phải như năm đó, thủ đoạn càng trở nên cao thâm, có năng lực chinh thiện chiến, tâm dần dần lộ kiêu hùng ngang ngược, ngày sau sợ hai mẹ con bọn hắn không thể trấn được, còn chờ quan sát hùng bá thần hoàng.

Tâm dần dần lộ kiêu hùng ngang ngược? Thượng Quan Thanh nghe trong lòng nhảy dựng, không ngờ Thanh Chủ lại dùng từ ngữ này để đánh giá Ngưu Hữu Đức, điều này có ý nghĩa như thế nào?

Đúng lúc này, Thượng Quan Thanh đang trong suy tư liền tỉnh hồn lại, lấy ra một tinh linh. Sau khi liên hệ, trên mặt rõ ràng sửng sốt, sau một lúc sững sờ, bẩm báo:

- Bệ hạ, Vưu vương tấu!

- À!

Thanh Chủ cũng từ trong suy tư tỉnh hồn lại.

- Bình thường không liên hệ cùng bên này, nàng nghĩ như thế nào đúng lúc này lại tấu, báo những thứ gì?

Thượng Quan Thanh nói:

- Vưu vương nói tộc nhân gặp phải đại kiếp, tử thương vô số, nàng khó tránh tội này, đã giao vị trí tộc trưởng Vưu tộc, hiện do lão Mạc Du tiếp chưởng, đặc biệt thỉnh bệ hạ từ bỏ vị Vưu vương, hi vọng bệ hạ có thể chuyển phong đầu hàm Vưu Vương cho Mạc Du.

Thanh Chủ xùy một tiếng, nói:

- Chết hơn một trăm vạn người lại muốn sống, gặp phụ nhân! Nàng phải cảm tạ Ngưu Hữu Đức và Doanh Cửu Quang mới đúng, hai người này nháo đằng một chút, thật ra chậm trễ thời gian trẫm xuất thủ, thật sự muốn chờ đến trẫm xuất thủ rồi, đến lúc đó sẽ không dừng lại... chừng một trăm vạn người rồi. Đã chuẩn y, ngay cả tộc trưởng cũng không phải, vương miện đội ở trên đầu nàng làm chi!

- Dạ vâng!

Thượng Quan Thanh đáp ứng, chuẩn bị ra tay an bài chuyện này.

Hắc Long Đàm, Cận Vệ quân cũng là kẻ đi ngang qua sân khấu, nếu không tìm được cường đạo, cũng không tìm được Vưu tộc, trì hoãn chút thời gian liền rút quân rồi.

Cận Vệ quân vừa rút lui. Miêu Nghị cũng không tiện ở lâu tại Hắc Long Đàm, vạn nhất Doanh Cửu Quang phản công lần nữa sẽ không xong rồi, mặc dù biết Doanh Cửu Quang hiện tại xem ra không có khả năng làm như vậy, dù sao Miêu Nghị hắn có năng lực thỉnh cầu Cận Vệ quân quay lại, nhưng vẫn không thể không cẩn thận, phải mau ly khai.

Nơi này đang thu nạp đội ngũ, không trung lại lắc mạnh mấy người đáp xuống, Thanh Nguyệt và Long Tín cùng một đám đội ngũ đại quân U Minh lập tức hộ chung quanh Miêu Nghị, cảnh giác người đến.

Người tới không phải ai khác, chính là Vưu vương, còn có mấy vị trưởng lão Vưu tộc.

Miêu Nghị cùng mọi người rõ ràng phát hiện không đúng, phát hiện tâm lục phát cô Vưu vương đội trên đầu đã biến mất rồi, đeo ở trên đầu Mạc Du, còn Mạc Du cùng trưởng lão trên mặt ai nấy đều khó có thể che giấu được thần sắc bi thương.

Điều này hiển nhiên không hợp với lẽ thường, Miêu Nghị cùng mọi người đưa mắt nhìn nhau, tỏ ý không hiểu tình huống ra sao, dù sao cũng cảm thấy không đúng.

Trước mắt bao người, Vưu vương từ trong trưởng lão cùng mọi người bước ra khỏi vài bước, sau đó xoay người đối mặt Mạc Du, dần dần hạ thân tử, quỳ một chân dưới đất, hành lễ cùng Mạc Du.

Chúng trưởng lão liên tiếp qùy một gối hoàn lễ, Mạc Du bước nhanh về phía trước, hai tay đỡ Vưu vương lên, rưng rưng lắc đầu.

Miêu Nghị cùng mọi người càng nhìn càng không hiểu rồi, không ngờ Vưu vương lại hành lễ cùng Mạc Du? Quỳ hành lễ? Mọi người không khỏi tập trung ánh mắt vào tâm lục phát cô quấn trên đầu Mạc Du, trong lòng từng người từng người lẩm bẩm, không thể nào, chẳng lẽ...

Vưu vương gỡ hại tay Mạc Du ra, xoay người nhẹ nhàng cất bước đi tới, đi về phía Miêu Nghị.

Miêu Nghị sờ lên mũi, mơ hồ đoán được điều gì, có vẻ ngượng ngùng.

Thanh Nguyệt cùng mọi người rối bừng đầu óc, ngăn Vưu vương tại một khoảng cách nhất định, không cho nàng đến gần Miêu Nghị quá mức, tránh uy hiếp đến sự an toàn của Miêu Nghị.

Vưu vương dừng lại, nhìn trọng binh bị phong tỏa phía sau Miêu Nghị, cất cao giọng nói:

- Ta đã không phải là Vưu vương, cũng không phải tộc trưởng Vưu tộc, đã bị trục xuất khỏi Vưu tộc. Ngưu Đô thống nguyện chứa chấp?

Lời này vừa nói, vẻ mặt Vưu tộc cùng với trưởng lão đều ngậm bi thương. Mạc Du lại nước mắt lưng tròng.

-----o0o-----

Chương 3152: Trở về (1)


Chương 3152: Trở về (1)

Dịch: HaoNhien
Nguồn: Vipvandan

Mạc Du tiếp thu vương vị của nàng, cũng là bị bất đắc dĩ a!

Vưu vương Tinh tường cặn kẽ hiểu biết tình hình chiến đấu xong, được biết Miêu Nghị chủ động ngưng chiến vì tránh cho Vưu tộc hy sinh nhiều hơn, không khác gì đã thực hiện lời hứa hẹn đối với nàng, vậy đương nhiên nàng cũng muốn thực hiện lời thề của mình.

Nàng nào biết Miêu Nghị ngưng chiến có nguyên nhân khác, đừng nói là nàng, hiện tại toàn bộ thiên hạ cũng không có nhiều người biết.

Vưu tộc bên này dĩ nhiên là không chịu cho Vưu vương Tinh thoái vị, nhưng Vưu vương Tinh nói nàng đã thề lấy tiền đồ tộc nhân mới đổi Miêu Nghị ngưng chiến, không thể làm trái lời thề, không muốn thoái vị. Vưu tộc bên này cũng không biện pháp nào, ngay cả thề độc cũng đã thề rồi, biết không ngăn cản được.

Mạc Du mãi từ chối cũng đầy không nổi, trước tình huống Vưu vương Tinh lấy mệnh lệnh vương lệnh mới miễn cưỡng tiếp nhận, nhưng luôn luôn nhấn mạnh, chỉ cần Vưu vương Tinh quay về, lúc nào cũng có sẽ giao vương vị cho nàng.

Vưu vương đã không là Vưu vương? Vẫn còn muốn thỉnh cầu Đô Thống đại nhân chứa chấp? Thanh Nguyệt cùng mọi người ngạc nhiên không thôi, đây là tình huống gì a?

Miêu Nghị tự nhiên hiểu rõ lời Vưu vương là có ý gì, xem ra trò lừa nhỏ của mình thật đúng là có hiệu quả, thật ép nữ nhân này làm nô rồi, nhưng mà nhìn nữ nhân công khai nói ra như thế, hiển nhiên trước hết phải bỏ đi quan hệ cùng Vưu tộc để ngừa vạn nhất.

Cùng Vưu vương bốn mắt nhìn nhau, Miêu Nghị không khỏi cười khổ, hại Vưu tộc chết nhiều người như vậy, hắn đã không đề cập đến lời thề đó nữa, không ngờ bây giờ nữ nhân này....

Hơi do dự, Miêu Nghị cũng không muốn bỏ qua lợi ích đưa tới cửa hô:

- Nói thật tâm chứ?

Vưu vương Tinh lớn tiếng nói:

- Thiên địa chứng giám!

Miêu Ngh khẽ gật đầu, nghiêng đầu sang một bên tỏ ý, lập tức có người tiến lên hạ cấm chế trên người của Vưu vương Tinh, soát người kiểm tra qua xong, mới thả nàng đến đây.

Cùng mặt đối mặt xong, Miêu Nghị thở dài:

- Ngươi cần gì phải khổ như vậy, bây giờ ngươi đổi ý còn kịp, ta có thể đáp ứng cho ngươi.

Vưu vương Tinh không thay đổi thái độ, bình tĩnh:

- Ta sẽ không nuốt lời.

Quả nhiên không ngoài sở liệu, Miêu Nghị đã biết nữ nhân này không biết cầm tộc nhân tiền đồ đến đâu, vì thế không nói nhiều lời, trực tiếp thu kẻ này vào trong túi, dù sao nữ nhân này tu vi cũng khá cao, tạm thời không phòng bị không được, sau đó phất tay quát:

- Xuất phát!

Rồi dẫn đầu trước lược không mà đi. Đại quân cùng bay theo lên trời, nhanh chóng lược bay sâu vào tinh không.

Mạc Du nghẹn ngào, các trưởng lão ngẩng đầu lên đưa tiễn...

- Cận Vệ quân liền rút khỏi Hắc Long Đàm nhanh như vậy?

Trong đình đài lầu các, Hạo Đức Phương chậm rãi quay trở về kinh ngạc lên tiếng hỏi.

Tô Vận gật gật đầu nói:

- Không sai, đích xác rút lui rồi.

Hạo Đức Phương có vẻ suy nghĩ, cuối cùng vỗ nhẹ tay vịn, lắc đầu thở dài:

- Doanh Cửu Quang... Doanh Cửu Quang, có oan hay không.

Khấu Thiên vương phủ đứng dưới mái hiên Khấu Lăng Hư sừng sững, cũng ngửa mặt khẽ thở dài một tiếng.

- Doanh Cửu Quang không phải là thua trên tay của Ngưu Hữu Đức, là bị Thanh Chủ đưa vào tròng rồi. Nhưng như vậy cũng tốt, thử dò xét ra lằn ranh của Thanh Chủ, hiện tại Thanh Chủ không có ý định phế hậu.

Quảng Thiên Vương phủ, Quảng Lệnh Công tĩnh tọa bên trong thư phòng, trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng hít sâu một hơi:

- Vị trí Thiên Hậu làm cho Doanh Cửu Quang thảm rồi, chuyện Mị nhi nhập cung tạm thời thôi, nhìn kỹ hắn nói đi, nàng nguyện ý tiếp tục chạy đến Ngưu Hữu Đức bên đó.

- Vậy cứ để cho nàng đi đi.

Câu Việt đáp ứng.

- Dạ vâng!

Doanh Thiên Vương phủ, tinh quang khắp trời sinh huy rực rỡ, phản chiếu xuống dòng sông yên tĩnh chảy xuôi.

Doanh Cửu Quang chắp tay sau lưng, đứng im bên bờ sông rất lâu, hai tay sau lưng nắm quyền thật chặt không thả, trái lại vẻ mặt lại rất bình tĩnh.

Tin tức Cận Vệ quân rút lui khỏi Hắc Long Đàm, mấy vị khác đều biết rồi, hắn không thể không biết, mấy vị khác đều nhìn thấu thâm ý trong đó, hắn không thể không nhận ra, có lẽ hạ cấp nhìn không hiểu, nhưng người đang đánh cuộc sao lại không hiểu cự tái giá như thế, quỷ tướng công thần bí của ta.

Mặc dù trước đó một lượng lớn Cận Vệ quân tiến tới Hắc Long Đàm đã khiến cho hắn hiểu đại khái, hiện tại Cận Vệ quân đi qua tựa như lại rút lui, rõ ràng đã ấn chứng cho phán đoán của hắn, Cận Vệ quân vội tới chính là cho Ngưu Hữu Đức chỗ dựa, áp chế được Nam quân không dám khinh cử vọng động can thiệp chuyện của Hắc Long Đàm, bức ép hắn không thể không dừng tay thảm hại.

Hay nói cách khác, Thanh Chủ không có ý định phế hậu, từ lúc mới bắt đầu đột nhiên hạ chị khiến cho Chiến Như Ý trở về Thiên cung, chính là đang cố ý phóng thích tin tức sai lệch nói gạt hắn, dẫn tới hắn không tiếc ra mặt tranh thủ hậu vị vì Chiến Như Ý, nếu biết ngay từ đầu thì không thể được như ý, hắn làm sao đến nổi như thế.

- Là ta hám lợi đen lòng bị lợi dụng!

Doanh Cửu Quang ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng.

- Nhưng mà cũng tốt, tránh khỏi một mất một còn, chắp vá cùng Hạ Hầu gia, lão phu sống đến tuổi này không ngờ lại kém chín chắn hơn cả Hạ Hầu Lệnh.

Tả Nhi thử hỏi:

- Còn tiếp tục giao dịch cùng Ngưu Hữu Đức sao?

Doanh Cửu Quang:

- Tiếp tục, ngay từ đầu đã bị Thanh Chủ để mắt tới rồi, bên ngoài, cái này thua thiệt không ăn cũng phải ăn, không đem chứng cớ trở về chẳng lẽ khiến cho Thanh Chủ tiếp tục chằm chằm chèn ép? Chỉ cần giữa lại phần lớn chứng cớ, cho dù Ngưu Hữu Đức ẩn giấu điểm tư trong tay, cũng không làm gì được bổn vương, thật dám làm loạn, bổn vương cũng muốn trả đũa, đông quân nội cảnh bị người cướp sạch!

Tả Nhi gật đầu, hiểu rõ ý của hắn. Ngưu Hữu Đức quá nhiều chứng cớ trên tay như thế, ngươi nói là Ngưu Hữu Đức tới bên này cướp sạch đắc thủ cũng không nói được, Ngưu Hữu Đức mười vạn đội ngũ có thể diệt nhiều tinh nhuệ ngươi như vậy? Ngưu Hữu Đức không đủ chứng cớ trong tay, hoàn toàn có thể phản vu oan.

Hôm sau, Húc Nhật mọc ở phương đông, ngoài cửa lớn Doanh Thiên Vương phủ nguy nga, Ngao Phi, Vương Viễn Kiều, Không Hãn, Lộc Bình Phương, Ô Kim Hoàn, năm viên đại tướng đứng thành một hàng, đều nhẹ cúi đầu, Ngao Phi là người có sắc mặt nhìn khó khăn nhất.

-----o0o-----

Chương 3153: Trở về (2)


Chương 3153: Trở về (2)

Dịch: HaoNhien
Nguồn: Vipvandan

Đã thông báo qua rồi, đang đợi Vương gia tiếp kiến.

Cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân dày đặc, năm người ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Doanh Cửu Quang khoác vương bào trên thân, khí thế uy nghiêm, tự mình dẫn một đám người đi ra.

Năm người ảm nhiên trong lòng, đây là cũng không cho bọn họ bước vào cửa hay sao, liền định xử trí bọn họ sao?

Ai ngờ, trên bậc thang, Doanh Cửu Quang đột nhiên thẳng thắn phát ra tiếng cười to "haha", bước nhanh xuống đài cấp, đi tới xoay người trong sự sững sờ của năm người, một tay chụp lấy cổ tay Ngao Phi, một tay chụp lấy cổ tay Vương Viễn Kiều, cười to nói:

- Chư vị cực khổ rồi, đi, bổn vương tự thân thiết yến khoản đãi!

Ngao Phi và Vương Viễn Kiều bị bắt đi, đưa mắt nhìn nhau, không biết là thật hay giả, ba vị kia cũng đuổi theo sát rồi.

Cho tới khi đến lầu gác xa hoa, nhìn rượu rót tràn trề, cao lương mỹ vị bày đầy vũ cơ tuyệt sắc hát hay múa giỏi, Doanh Cửu Quang liên tiếp nâng chén mời uống, mọi người cũng chưa thể tin được.

Chờ đến tiệc rượu kết thúc, ban trọng thưởng cho năm người, hơn nữa, Doanh Cửu Quang thừa nhận trước mặt mọi người, sai lầm không phải do nơi năm người bọn họ, mà do bản thân Doanh Cửu Quang hắn, năm người mới biết l thật, mới biết Vương gia lòng dạ bao dung, lập tức được sủng ái mà lo sợ, nhanh chóng đứng lên đồng loạt quỳ một gối xuống, cảm kích vô cùng, một tảng đá đè nặng trong lòng rốt cục cũng rơi mất.

Nhìn Vương gia chuyện trò vui vẻ giống một người không có chuyện gì, Tả Nhi đứng bên cạnh âm thầm kêu khổ, một vạn Điềm Tiên Nguyên Đan không phải là số lượng nhỏ, không phải Doanh gia không xuất ra được, mấu chốt là phải xuất ra trong một thời gian ngắn, còn phải không ảnh hưởng đến những chi phí khác, đây thật là áp lực rồi, giờ này các cửa hàng Đại Thương phía dưới đã mua sắm bốn phía nơi nơi. Tiên Nguyên đan đã tạo thành có chút khẩn trương ở chợ, hiện tại Vương gia lại vung tay lên thưởng năm vị không ít, áp lực càng trở nên gia tăng.

Thế nhưng vị Thiên cung kia còn ngại không náo nhiệt, không ngờ lại âm thầm phái người gieo rắc lời đồn, nói Tiên Nguyên đan sắp bước vào kỳ khẩn trương gì đó, chuyện hoang đường như thế này cũng có người tin, cộng thêm bên này đầu tư lớn, đích xác làm cho chọn mua có chút khẩn trương rồi, lập tức dẫn đến người tranh đoạt, cung không đủ cầu, lập tức đưa giá cả Tiên Nguyên đan nâng lên vài lần, đoán chừng ngắn hạn trong vòng mấy năm Tiên Nguyên đan ở chợ lại sung doanh lên, giá cả hạ xuống đừng suy nghĩ.

Cộng thêm Hạ Hầu gia cũng tham dự vào, cό ý đảo loạn, cấp cho bên này áp lực gia tăng mua sắm không nói, còn phải đổ máu tăng gấp bội.

Mà giao dịch cùng Ngưu Hữu Đức bên đó là có kỳ hạn, người ta không thể để cho ngươi một mực hạ xuống, hiện tại không ra máu cũng ra huyết.

Về phần điều kiện giao dịch còn lại là thả người Tụ Hiền Đường trước, lại giao Tiên Nguyên đan ra, hoàn thành hai thứ này hắn mới bằng lòng nộp thi thể, chờ đến sau khi chức vị Thiên Nhai rơi xuống, hắn mới bằng lòng giao nộp con tin.

Thiên Cao Vân Thanh, Bích Hải Lam Lam.

U Minh Đô Thống phủ, đại quân trở về, dưới sự cầm đầu của Vân Tri Thu, mấy người phu nhân chờ ngoài cửa lớn Đô Thống phủ.

Đáp xuống đất cùng Miêu Nghị, Vân Tri Thu cười tủm tỉm dẫn theo mấy người phu nhân hành lễ.

Trên đầu đội nón, Tuyết Linh Lung thấy Miêu Nghị bên cạnh Từ Đường Nhiên, che miệng lại, không muốn khóc thành tiếng trước mặt Đô Thống đại nhân, bởi vì trượng phu đã luôn giải thích không thể thất lễ trước mặt Đô Thống đại nhân, nhưng lệ cũng đã rơi đầy trên mặt, đôi mắt mơ hồ nước mắt, đôi mắt Từ Đường Nhiên cũng ứa lệ, lại mím môi căng thẳng rồi.

Mấy người phụ nhân nhìn Tuyết Linh Lung, đều thở dài trong lòng, chiến sự Hắc Long Đàm truyền ra không ai khẩn trương, nhưng ai cũng biết lo lắng nhất chính là Tuyết Linh Lung, nhưng Vân Tri Thu đè nén xuống, không ai dám liên hệ cùng Hắc Long Đàm bên đó, sống còn, đại trượng phu liều mạng huyết chiến bên ngoài, không muốn để cho người nhà quan tâm trở nên liên lụy.

Vân Tri Thu và Miêu Nghị hai tay giao ác lại với nhau, nhìn trong đôi mắt sáng ngời của Miêu Nghị lóe lên thần sắc đau lòng, vừa nhanh tốc biến mất, chủ động nới lỏng tay nhường ra một bên.

Miêu Nghị xoay người chụp lấy cánh tay của Từ Đường Nhiên, kéo đến trước mặt Tuyết Linh Lung, cười nói:

- Linh Lung, nam nhân của nàng ta mang về còn sống sờ sờ đó.

Tuyết Linh Lung lập tức khóc không ra tiếng.

- Cảm tạ đại nhân...

Miêu Nghị cũng không dám kể công, lại ngửa mặt lên trời buông tiếng thở dài.

- Là cầm mệnh đổi lấy gần bốn vạn huynh đệ!

Tuyết Linh Lung lập tức đối mặt chúng tướng, phù phù quỳ xuống đất liên tục dập đầu.

- Cám ơn nhiều... Cám ơn nhiều.

Chư tướng sợ hãi, liên tục xin đứng lên, nhưng khiến cho mọi người sửng sốt chính là, khi Tuyết Linh Lung dập đầu, cái mũ rớt rồi, lộ ra một cái đầu trọc, cái tịnh lệ tóc dài đen nhánh không thấy nữa.

- Đây là...

Miêu Nghị ngạc nhiên lên tiếng.

Vân Trị Thu khẽ thở dài:

- Sau khi đại quân xuất phát, Linh Lung muội tử vì cầu phúc cho từ phó Đô Thống, cạo đầu trọc dáng vẻ thành kính quỳ lạy trời xanh, quỳ suốt một chỗ, một mực quỳ đến khi nghênh tiếp đứng dậy ra, thật là một mảnh thành tâm cảm động trời xanh đi!

Từ Đường Nhiên nghe vậy mất đi sự khống chế, không quản Đô Thống đại nhân đang có mặt hay không, bổ nhào quỳ xuống đất, một tay ôm Tuyết Linh Lung liên tục dập đầu vào trong lòng, ôm cái đầu trọc đặt vào ngang mặt, gào khóc đến khóe miệng hợp không được, im lặng lệ tuôn suối trào.

Tuyết Linh Lung đang ngồi cũng níu lấy quần áo hắn không thả.

Tình cảnh này khiến cho mọi người than vãn tiếc rẻ không dứt, chư tướng lại biết Từ Đường Nhiên dưới cái đầu khôi đó tóc cũng như bị chó cắn vậy, các nữ quyến từng người từng người ai ai cũng bụm miệng. Vân Tri Thu cũng ứa lệ nghiêng đầu một bên.

Miêu Nghị nghiêng đầu tỏ ý cùng Dương Triệu Thanh, an bài đội ngũ bố phòng, sau đó chiên giáp rào rào, hai gò má căng thăng, mím chặt môi sải bước đi vào.

Vân Tri Thu lau nước mắt, phất tay tỏ ý cùng bọn nha hoàn phía sau.

Một đám nha hoàn lập tức vọt tới, song song khóc không ra tiếng, chết ôm không chịu cách xa, giúp đỡ vợ chồng Từ Đường Nhiên.

-----o0o-----

Chương 3154: Quy củ trong phủ (1)


Chương 3154: Quy củ trong phủ (1)

Dịch: HaoNhien
Nguồn: Vipvandan

Bên trong đại điện nghị sự của U Minh Đô Thống phủ, Miêu Nghị giống như mới tới vậy, nhìn quanh quan sát.

Vợ chồng nhiều năm, Vân Tri Thu tương đối hiểu hắn, biết hắn bị màn vừa rồi của vợ chồng Từ Đường Nhiên làm ảnh hưởng, chẳng qua là tâm tình không giống các nàng nữ nhân mau nước mắt như vậy.

Vân Tri Thu phất tay xua Phi Hồng cùng mọi người đi theo, làm váy nhẹ lay động, một mình đi vào trong điện, đi tới sau lưng Miêu Nghị.

Miêu Nghị nghe thấy tiếng bước

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net