2. Tôi sợ mình trở lại cô đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi gọi nó "cô đơn"- một chiều buồn nhạt nắng
Góc phố vắng người qua, và tôi vắng bóng em.
Mây vẫn nhẹ trôi và gió vẫn thổi êm,
Nhưng tôi thấy mình chông chênh giữa nỗi niềm mang tên "mong nhớ".
Tôi sợ lắm nếu mai này tình ta dang dở
Cô đơn sẽ lại đến tìm tôi như thuở nào tôi bị người đời bỏ lạc trước yêu thương...

Em vẫn thế, thích vô tư chạy nhảy như những ngày mới quen,
Thích chợt biến mất giữa chốn không tên chẳng hay tôi sợ trò trốn tìm này biết mấy
Sợ một ngày giữa dòng đời nổi trôi tôi tìm em chẳng thấy
Ai sẽ đưa tay ra như ngày ấy
kéo tôi chạy khỏi nỗi ám ảnh cô đơn?

Yêu thương là món quà khi đã có được, ta lại càng muốn nhận được nó nhiều hơn,
Là mặc nhiên sẽ nhớ mong, ngóng tìm khi xa vắng.
Bởi thế em ơi, đừng chạy quá xa cho ngày dài nhạt nắng
Để tôi thấp thỏm lo âu khi tìm chẳng được em.

Đừng trách tôi ích kỷ khi chỉ muốn giữ em thật chặt ở bên!
Cũng chỉ vì chẳng có cuộc tình nào cứ thả tự do lại yên bình, ấm êm được mãi,
Vì tôi sợ em như giấc mơ chẳng từng tồn tại,
Vì tôi sợ mình trở lại với cô đơn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net