Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên ngai vàng lấp lánh ánh hào quang, Libra thong thả, vừa thưởng trà, vừa duyệt tấu chương. Trông sắc mặt bà có vẻ kém đi hơn trước, chắc tại nhớ hoàng tử Yuki, đâm ra mới lâm bệnh mất ngủ. Nhà vua cố tình sai các thuật sĩ bổ sung mấy thang thuốc bổ cho Libra, nhưng bà chả bao giờ đụng chạm đến chúng.

Day day mi tâm, nữ hoàng mệt mỏi ngã lưng tấm tựa, khe khẽ nhắm hờ mắt, ánh sáng cơ thể bà, lại nhạt dần phân nửa. Đang tập trung nghỉ ngơi, bỗng từ ngoài cửa chính điện, chạy vào một tên lính canh. Quì một gối khom mình, chàng lính trẻ cất giọng thật kính cẩn.

- Thưa nữ hoàng, tộc trưởng Miyano xin cầu kiến.

Ngay lập tức, Libra bừng tỉnh dậy, lạnh lùng ra lệnh ời vào. Lệnh vừa ban xuống, phía cửa liền đi vô một người đàn ông, tuổi ngoài năm mươi, nét mặt nghiêm nghị, thân bận áo choàng vàng ươm, đậm chất khí khái vương giả quý tộc. Khẽ cúi khom mình, người đàn ông cất tiếng khàn khàn.

- Nữ hoàng vẫn khỏe chứ ạ?

- Tộc trưởng, mau đứng lên. Ta rất khỏe. Phu nhân nhà ngươi thế nào rồi?

- Vẫn ngày đêm thương nhớ nữ nhi, thưa nữ hoàng.

Nghe câu trả lời của tộc trưởng Miyano, Libra lại thở dài phiền não. Suốt mười ba năm nay, Libra đã cố gắng cho người, thăm dò khắp các hành tinh có sự sống, hòng tìm cho ra tung tích cô bé đáng yêu, con gái trưởng tộc Miyano và cũng là kẻ duy nhất trong gia tộc mang trên mình dấu ấn truyền nhân hộ pháp ánh sáng tương lai, mà ngài Miyano kể lại. Có nghĩa, nếu không tìm ra cô bé, ngũ đại hộ pháp sẽ không hợp thành, sức mạnh vương quốc pháp thuật có khả năng bị phong ấn một nửa. Đó còn chưa kể, sự thực về lời tiên tri trong truyền thuyết hành tinh phù thủy về vị hộ pháp vĩ đại sẽ xuất hiện vào thời nữ hoàng huyền thoại, là thật hay giả, chưa ai đoán trước được. Hotaru Hondo, Rika Mitsuke, Chika Mitsuke, và Haru Natakari, bốn hộ pháp Thổ, Mộc, Thủy, Hỏa đã tụ họp đầy đủ, chỉ còn thiếu mỗi thủ lĩnh Ánh Sáng - Zina Miyano.

***

Đại sảnh trường Witchcraft trở nên rối loạn. Haru mệt mỏi ngáp dài, chiếc áo choàng phù thủy chấm đất nhàu nhĩ, nhăn nheo, đưa tay vuốt lại mái tóc hung đỏ, anh chép miệng sờ sờ dạ dày, bữa trưa cộng tối hôm qua của anh đã bị ai đó chén sạch, đã vậy còn bị hành hạ nguyên một buổi chiều chạy khắp các xó xỉnh trong trường. Tên cô lọ lem ấy là gì nhỉ? Giờ muốn tìm cô tính sổ vụ bữa ăn và hướng dẫn viên, nhưng ngặt nỗi, anh lại đột nhiên quên mất tên cô, ban đầu cứ nghĩ trông cô xấu xí, nổi bật vậy sẽ dễ tìm kiếm, ai ngờ đã thăm dò cả một buổi sáng nhưng tin tức về cô vẫn bặt vô âm tín, cô giống như một đám mây trắng, chỉ thoáng qua rồi biến mất mãi mãi, để lại trong anh một bóng mát hư ảo, nuối tiếc.

Ung dung bước vào căn tin, Haru liền nhận thấy có chuyện gì đó đang diễn ra ở đây, nhón cao chân, anh nghiêng nghiêng cái đầu, cố gắng nhìn vô bên trong khu vực xảy ra vụ lộn xộn. Tình hình trông căng dữ, lại là đám đàn em của Himea, không biết kẻ nào xấu số đụng phải ả ta, ba bốn người đánh một, không què quặt cũng bầm dập lết đi.

"Bốp"

Đang mãi mê xem kịch miễn phí, bỗng, từ đâu xuất hiện một bàn tay to khỏe đập mạnh vào bả vai anh, đau điếng. Haru giận dữ nghiến răng, hình ảnh cô gái tóc vàng, mắt xanh xinh xắn đang cười toe toét phe phẩy dây thắt áo choàng nhảy vào mắt anh. Bất giác, cô tự nhiên khoác vai Haru nhếch mày.

- Làm gì mà đăm chiêu thế?

- Rika? - Anh có chút ngạc nhiên, nhưng chỉ vài giây sau, sự ngạc nhiên ấy đã biến thành vẻ lạnh lùng. Phũ phàng gạt tay cô gái tên Rika ra khỏi vai, anh hờ hững lên tiếng. - Cô nhóc đó là ai vậy?

- H...hử? - Rika ngơ ngác trước lời nói không đầu không đuôi của Haru, song hướng ánh mắt về nơi ồn ào ẩu đả.

Nàng nhíu mày ngó nghiêng, mãi một lúc lâu sau, Rika mới nhận ra thân hình bé nhỏ quen thuộc của cô bạn cái bang cùng phòng. Bàng hoàng xen lẫn bực tức, Rika cắn môi lại chỗ Zina bị vây kín. Chắc chắn là con nhỏ Himea muốn trả thù chuyện chỗ ngồi hôm trước trong đại sảnh đường, thật không ngờ ả lại chơi trò đánh hội đồng, bắt nạt Zina chân yếu tay mềm.

Haru kinh ngạc gãi đầu, từ ngày quen biết Rika tới giờ, chưa lần nào anh thấy nàng ta hùng hổ, xen vào chuyện liên quan đến người gia tộc Atsushiko, cô gái bị đánh có lẽ là người rất đặc biệt đối với nàng ấy. Mà chuyện lạ à, Rika ngoài anh, Chika, Hotaru và cái tên khó ưa Yuki là bạn ra, còn ai vào đây? Chẳng nhẽ bạn mới quen?

Đút hai tay vô túi quần tây đen, Haru hất tóc tìm ình một vị trí ngồi tốt, để xem thử xem, khi Rika ra tay, là Himea Atsushiko sợ hay Rika Mitsuke sợ. Ừ thì rất muốn giúp nàng một chân, nhưng thứ lỗi, Haru anh không thích xen vô mấy chuyện của đám con gái, trừ phi đó là người anh quan tâm. Ví dụ như, cô lọ lem đấy chẳng hạn, cơ mà sao vẫn chưa tìm được cô ta nhỉ? Hay cô ta thực sự chỉ là khách qua đường của Witchcraft?

***

"Chát"

- Sao mày dám nhạ nhục Himea tiểu thư?

"Chát"

- Mày đúng là thứ không biết điều mà.

"Chát"

- Tưởng có chút nhan sắc mà ngon hả? Đừng có nằm mơ giữa ban ngày.

Mỗi cái bạt tai dáng xuống, là một câu chửi rủa phun ra, Zina hoàn toàn không hiểu, tại sao họ lại đánh mình, cô còn chưa kịp lên tiếng hỏi đầu đuôi đã bị mấy bàn tay liên tục táp vào má, cái trước còn chưa hoàn hồn, cái sau liền thô bạo đánh tới, cho đến khi, mặt mũi cô xây xẩm, hai tai ù cả lên, đầu óc chao đảo, khóe miệng bật ra máu, bọn họ mới dừng lại, nhưng đó chưa phải kết thúc. Zina loạng choạng té xuống nền nhà lạnh cứng, khủy tay chà dưới đất, cứa trúng mảnh vụn thủy tinh của cái chén, máu tuôn xối xả. Cô đanh mặt lắc đầu, cố giữ vững tỉnh táo, nhưng không hiểu sao, bầu trời và mặt đất trong mắt cô cứ nhập lại làm một.

Thấy máu loang lổ đầy sàn, một vài học viên sợ đến phát run, mọi người chép miệng thương thay cho cô gái xinh đẹp xấu số. Mặc dù đã từng chứng kiến không ít vụ bạo ngược do Himea gây ra, nhưng đây là lần đầu tiên, có một nữ sinh cực kỳ tuyệt đẹp hơn Himea bị đánh. Với những người không học lớp ánh sáng quí tộc, họ sẽ nghĩ Himea vì ghanh tị Zina đẹp hơn mình nên mới ra tay đánh cô, nhưng đó cũng chỉ là một phần của lí do. Lí do thật sự, chính là, Himea đã nhận ra Zina là cô gái ăn mày xấu xí sau vụ điều tra lý lịch.

"Roẹtttttt"

Ả nữ sinh cầm đầu, là một con nhỏ tóc đen, da ngăm, cơ thể phảng phất mùi nước hoa hạng nặng. Thẳng tay kéo rách chiếc áo choàng phù thủy trên người Zina, cô ả vênh lên bản mặt tầng tầng lớp lớp phấn trang điểm, chanh chua ra lệnh cho lũ đàn em.

- Tiểu thư Himea nói, một nhát rạch là một phần thưởng. Mau xé rách mặt nó ra cho tao.

Dứt lời, hai ả nữ sinh ghì chặt Zina, ả cầm đầu đặt mũi dao lên má phải cô, nhẹ nhàng ấn xuống.

Cả trường rầm rộ ồ lên, Rika cau mày bước chân nhanh hơn. Haru nhếch môi cười nhạt. Cùng lúc ấy, cánh cửa phụ đại sảnh đường mở toang, thân ảnh tuấn mỹ băng lãnh của một chàng trai tóc vàng xuất hiện, tấm áo trắng rướm máu đỏ tươi, đôi mắt hằn lên vô số tia lửa nhỏ. Chống tay thở hổn hển, chàng trai lạnh lùng nói lớn.

- Dừng tay.

Đồng loạt, mọi sự chú ý đều dồn về anh chàng đẹp như hoa ấy. Mắt, môi, mặt cậu đã chuyển màu trắng bệch, lượng ô xi lên não giảm đi trông thấy. Gắng cắn răng giữ vững tỉnh táo, cậu chậm rãi tiến về phía cô. Rika bất giác khựng lại, Haru ngạc nhiên đứng lên. Cả hai đồng thanh thì thầm, ánh mắt thoáng nét bàng hoàng.

- Yuki Tsutoshi?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net