Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung điện dưới lòng đất, nơi tồn tại của hàng trăn tên quái vật gớm giếc, tàn ác, đã lấy đi không biết bao nhiêu linh hồn vô tội ở cư dân địa cầu. Ngồi vắt vẻo trên chiếc sofa nhung gấm đen ngòm, Himea ma mị vuốt ve mái tóc mun tuyền, đôi mắt quỉ dị say mê nhắm hờ. Phất qua đuôi váy màu đen, ả từ từ mở ra hai đồng tử huyết dụ đỏ rực, chăm chăm nhìn vào từng luồng khí độc trong quả cầu hắc ám. Ngồi thẳng thân mình, Himea nhả giọng huyễn hoặc.

- Sứ giả bóng đêm.

Lời ả vừa dứt, dưới đất bỗng ngoi lên một hắc y nhân, cả người bị một màu đen phủ kín, tay nắm bảo đao, áo choàng lộng lẫy, toàn thân tỏa ra mùi tử khí nồng nặc. Khụy gối khom lưng, kẻ bịt mặt cung kính cúi người.

- Có thuộc hạ, thưa pháp sư.

Himea không nhìn hắn, lạnh nhạt phất tay miễn lễ.

- Ta muốn ngươi giết chết kẻ mang tên Yuki Shinatawa.

Sứ giả bóng đêm ngẩng mặt kinh ngạc. Suốt mấy chục năm nay, kể từ ngày hắn xui xẻo đụng độ với nữ hoàng Libra ở ngọn đồi làng Walzde tại vương quốc pháp thuật, pháp sư bóng tối chưa bao giờ sai hắn làm nhiệm vụ, lúc di cư về trái đất trú ẩn, chính pháp sư đã phong ấn sức mạnh địa ngục của hắn, ả ta muốn điều khiển, thao túng binh đoàn hắc ám do hắn chỉ huy. Mặc dù bề ngoài chỉ là một vong hồn tha hương, lưu lạc tới chốn địa ngục của hắn, nhưng sức mạnh trong linh hồn Suria quả không đơn giản, sau khi khống chế được sứ giả bóng đêm là hắn, ả liền tìm ình một thân xác mới, hoàn hảo và xinh đẹp hơn ngày xưa, đặc biệt, thân xác Suria chiếm hữu, lại là của một vị tiểu thư hoàng tộc, đang theo học tại ngôi trường Witchcraft - nơi hoàng tử Yuki, cháu ngoại yêu quí của ả học tập. Sau một thời gian dài quan sát, Suria tình cờ phát hiện, Yuki có tình cảm với một phù thủy hạng xoàng lớp ánh sáng, nghe đâu vẫn chưa tốt nghiệp bằng sơ đẳng. Quá tầm thường là ba từ ả gán cho cậu. Lợi dụng điểm yếu Yuki, Suria bày mưu dẫn dụ con nhỏ Zina đi tìm gương ánh sáng, mục đích là lôi kéo Yuki bộc lộ sức mạnh hoàng tộc, vạch trần thân phận hoàng tử cao quý, nào ngờ, hiệu quả thành công lại vượt mức mong đợi, lừa được Yuki ra khỏi trường. Bây giờ Suria chỉ cần ra lệnh cho sứ giả bóng đêm, một đao tiêu diệt hoàng tử, khiến gia tộc Tsutoshi tuyệt hậu, vương quốc pháp thuật mất vua, đến lúc đó, pháp sư bóng tối Suria ả, sẽ từ từ, lấy lại tất cả đã từng thuộc về mình trước đây, quyền lực, sức mạnh, ngôi báu, và cả ngai vàng nữ hoàng, Suria tuyệt đối không bỏ qua, Libra có thể hủy đi thể xác, nhưng linh hồn Suria vẫn chưa hoàn toàn bị tiêu diệt. Dựa vào quân đội của Dark - sứ giả địa ngục, ả bày mưu chế ngự Dark, thao túng binh quyền, hòng gây dựng âm mưu báo thù nữ hoàng Libra.

Không được phép tò mò là quy định cung điện địa ngục, mặc dù chủ nhân cung điện là Dark, nhưng kẻ cầm quyền lại là mụ rắn độc Suria trốn trong hình hài đại tiểu thư Himea của gia tộc Atsushiko, hắn không đủ mạnh để đọ với ả, vì vậy đành phải tuân thủ chấp nhận mệnh lệnh.

Khẳng khái nhận nhiệm vụ, Dark hành lễ kính cẩn trước người con gái, dung mạo xinh đẹp như hoa đang ngạo nghễ ngồi trên vị trí tối cao của thần điện địa ngục. Quay lưng phất mạnh áo choàng, hắn đột ngột biến mất trong màn đêm thanh vắng giữa lòng đất âm u.

***

Tokyo phố xá đông đúc, người chen kẻ lấn, thi nhau đi lại trên con đường lớn, gây ra một màn tắc nghẽn giao thông trầm trọng.

Ghé vào một gian hàng bán bánh bao cuối con phố, Zina mỉm cười giơ lên một ngón tay, trưng vẻ mặt đáng yêu nhìn bà cụ chủ cửa hàng chớp chớp linh động.

- Bán cháu một cái bánh bao.

Người bán là một bà lão ngoài bảy mươi, thấy Zina hiền lành, dễ thương, lại ăn bận nghèo nàn, bà nhân từ bớt cho cô nửa giá tiền mua bánh. Zina vui tới chảy nước miếng, hai tay liên tục chà xát vô nhau, cẩn thận nhận lấy chiếc bánh được bà cụ bao bọc trong túi giấy bạc, đang chuẩn bị đưa lên miệng, chiếc bánh bao của cô đã bị ai giựt mất.

- Trở lại với cuộc sống cái bang rồi hả? - Chùi qua loa dấu tay Zina trên bánh, Haru điềm nhiên nhét vào mồm, nhai ngon lành.

Ngạc nhiên trợn mắt nhìn chàng trai tóc đỏ từ đâu chui lên, Zina buột quên cái bánh bao bị cướp. Vuốt vuốt lại mái tóc rối xù như xưa, cô nheo mày nhìn anh nghi ngờ.

- Cậu đang ăn bánh của tôi.

- Cô cũng từng ăn đồ ăn của tôi. - Nhét hết nửa bánh còn lại vô miệng, Haru nhai ngấu nghiến, rồi trả lời tỉnh bơ.

Zina cau mày, lục lọi kí ức, xem mình đã ăn đồ ăn của Hỏa Thần khi nào, hình như ...là ngày đầu tiên vào Witchcraft. Đúng rồi, là ngày đầu tiên. Như bị nói trúng tim đen, cô ngượng ngùng không hó hé nửa lời, lâu lâu lại liếc Haru ngẩn ngơ bên cạnh. Thay vì mặc áo choàng, hay mang những thứ liên quan tới phù thủy, anh chỉ bận đồ như một con người bình thường, quần jean mài rách và áo thun đen đơn giản, tuy không nổi bật bằng ở Witchcraft, nhưng cực kỳ phong cách và lãng tử. Chợt nhận ra vô số ánh mắt long lanh đổ dồn lên mặt mình, Haru hơi khó chịu, nắm lấy cổ tay Zina, lôi đi một cách tự nhiên, khiến cô bất ngờ ú ớ không thành tiếng. Dừng lại trước một tiệm ăn lớn, anh nháy mắt với cô một cái, ôi chao quyến rũ không tả nổi, song lại kéo cô vô quán ăn lớn ấy.

- Này, cậu đang làm cái gì vậy? - Lướt qua bao cô gái mê loạn nhìn Haru say đắm, Zina khép nép thì thào trong họng.

Hơi cúi đầu sát tai cô, anh lạnh nhạt đáp trả, hơi nóng cũng theo đó mà phả ra.

- Cô không đói ư?

- H...hả? - Cô tròn mắt ngơ ngác.

Haru ngó một vị trí cạnh cửa sổ, sau đấy nhanh chóng kéo cô đi.

Tiệm ăn Mahatashi nằm cuối phố Beika, không gian và lối kiến trúc được thiết kế theo phong cách Nhật cổ, tuy không lớn như khách sạn thượng lưu, nhưng cũng có thể so sánh với nhà hàng tầm thường.

Ngồi vào tấm đệm êm ái, Zina khoanh chân chống cằm chăm chăm nhìn Haru đối diện, ánh mắt dâng lên sự thắc mắc khó hiểu. Hỏa thần khẽ cười phất tay gọi phục vụ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net