Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Furisode*: Là một trong những loại Kimono truyền thống Nhật Bản. Tay áo rất dài và rộng (thường dài từ 95 đến 115 cm).

***

Bật dậy từ chiếc sập lớn dát vàng, Himea tức giận đập bàn rít lên, bộ Furisode* tối màu nhấn chìm thân mình mỏng manh của ả, hòa lẫn vào màn đêm địa ngục, âm u và cô tịch tới rùng rợn.

- Sao? Chỉ một tên nhãi vắt mũi chưa sạch mà cũng không giết được. Đúng là lũ vô dụng.

Dứt lời, ả phóng xuống cây châm cài đầu nhọn hoắt, găm thẳng vào cánh tay sứ giả bóng đêm Darka, khiến hắn đau đớn tuột cùng, nhưng chỉ dám cắn răng chịu đựng. Mặc kệ vết thương chảy máu ròng ròng, Darka nuốt khan kìm nén cơn đau, đồng thời hạ mình kính cẩn thưa.

- Xin pháp sư bớt giận, đáng lẽ bọn thuộc hạ đã giết được tên nhóc đó, nhưng không ngờ gia tộc Miyano cũng xuất hiện, cho nên...

- Gia tộc Miyano? - Himea đột nhiên ngồi thẳng, nheo nheo cánh mày lá liễu nom cực ma mị.

Darka cúi gằm mặt "Vâng" một tiếng cẩn trọng. Phất ống tay áo dài ngoằng của bộ Kimono thổ cẩm, Himea bất giác nở nụ cười thâm hiểm, khóe môi vén lên một đường cong mê hoặc, khiến đội quân địa ngục khẽ say đắm, bấn loạn. Rời khỏi chiếc sập vàng, ả bước xuống nơi Darka đứng, lướt qua hàng chục tên lính cuồng loạn, và "Phóc" một cái, cả cơ thể Himea trở lại thành một học viên Witchcraft bình thường. Rẽ ra một đường dài trong bầu tử khí nơi âm giới, ả hất tóc yêu kiều, rồi len người về trường phù thủy.

Trưởng gia tộc ánh sáng thân mến, lâu lắm ngài mới có dịp ghé địa cầu, nếu Suria này không đón tiếp đàng hoàng, thì thật là ... thất lễ.

Đi dọc hành lang khu kí túc xá B, Himea khẽ khẩy cười, một nụ cười của pháp sư bóng tối, chứ không phải của đại tiểu thư trưởng tộc Atsushiko.

***

Sau hai ngày tạm trú tại khách sạn Yoyogi ở Tokyo, cả đoàn Zina, Yuki, Haru, Chika, Rika, Hotaru và ngài Kaito quyết định trở về Witchcraft. Mặc dù đã từ chối, cự tuyệt quyết liệt, nhưng Zina không thể phản kháng chuyện cùng về Witchcraft, lấy một chọi bốn, như vậy nghĩa là không biết tự lượng sức mình. Sau nửa ngày đấu tranh, chống lại sự lôi lôi kéo kéo của cặp trai gái Ri - Ho (Rika và Hotaru), cô đành giơ cờ trắng đầu hàng, lủi thủi xếp hành lý với mọi người. Haru nói, Tokyo có rất nhiều mối nguy hại, đặc biệt, lũ Ghost hút máu hiện nay ngày càng tăng mạnh trên địa bàn thủ đô Nhật Bản, nếu cô không muốn bị bọn chúng cắn ột phát, rồi hóa thành Ghost giống chúng luôn, thì hãy ngoan ngoãn tới Witchcraft, còn chuyện bị đuổi khỏi trường, mọi người sẽ tìm cách giúp cô. Lúc đầu Zina chẳng dám tin lắm, nhưng vì Hotaru và Chika vốn là hội trưởng hai hiệp hội lớn nhất trường, nếu nói họ có khả năng giúp đỡ cô, có vẻ khá hợp lý.

Đạp chân xuống đất Witchcraft vào buổi chiều tối, Zina dang tay hít lấy hít để hương thơm núi rừng, cảm nhận lại những ngày tháng vui vẻ, sung sướng nhất cuộc đời hồi còn là học viên của trường, được ăn no, ngủ ấm, lại học được rất nhiều điều thú vị, giá như thời gian quay ngược, nhất định cô sẽ không vào căn phòng cấm đó, tuyệt đối không. Nhưng giờ có hối hận cũng đã muộn, cô không còn cơ hội làm phù thủy nữa, những ngày tháng tươi đẹp ấy, nay chỉ còn tồn tại trong giấc chiêm bao. Haiz, càng ngĩ, Zina càng buồn não ruột.

Suốt ba ngày không đụng đến nước, Zina bắt đầu cảm thấy khó chịu, cả mình cô hôi hám và bốc mùi kinh khủng. Rika xả nước giúp cô chuẩn bị quần áo, nghe nói Chika và Hotaru sẽ tới gặp ngài hiệu trưởng, bàn bạc về thủ tục tái nhập học của cô, Zina trầm lặng ngâm người trong bồn gỗ, sữa tắm khiến cơ thể cô lộ diện, làn da trắng ngần mịn màng, khuôn mặt trái xoan khả ái, mái tóc xuôn dài nâu mượt, và cả thân mình ngọc ngà quyến rũ, không tác nhân nào có thể tẩy xóa nhan sắc của cô, cho dù đó là thời tiết hay hoàn cảnh. Từ từ nhắm hờ hai mắt, Zina buông lỏng tâm trạng, cơ thể dần dần chìm xuống, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.

Màu đen … nghĩa là gì?

***

Nhấp nhẹ tách trà phả khói, Kaito ngồi ngay ngắn trên chiếc sofa nhung lụa đỏ thẩm, sắc mặt không để lộ cảm xúc, đồng tử đen láy nhìn chằm chằm người phụ nữ tóc trắng xinh đẹp đối diện.

Gorgon tao nhã rót trà, bàn tay điêu luyện điều khiển chiếc ấm bay lên hạ xuống. Khẽ e hèm hắng giọng, bà mỉm cười hướng trưởng tộc Miyano, từ tốn nói.

- Ngài tìm hiệu trưởng sao?

- Không. Người tôi tìm… là trưởng lão. - Phủ định thay câu trả lời, Kaito lạnh nhạt nhướn mày về Gorgon.

Bà cúi mặt cười thầm, phần tóc mái trắng xóa rủ xuống che đi đôi mắt xao động trong tâm. Trưởng tộc ánh sáng là một bí thuật gia đại tài, bà không thể đoán được ông ta đang nghĩ gì. Ông ta có vẻ đã phát hiện ra điều bất thường ở Zina, việc đuổi học cô lần này, hình như không an toàn giống kế hoạch ban đầu của Gorgon. Kaito và Zina là cha con, hiện giờ ông còn nghi ngờ thân phận cô bé, bà không thể giấu ông ta chuyện này, có lẽ nên nói sự thật cho Kaito biết, như vậy ông sẽ giúp đỡ Zina hồi phục sức mạnh hộ pháp, đại tiểu thư gia tộc ánh sáng, đã đến lúc nên trở về.

-Tôi biết. - Lấy lại vẻ mặt trầm lẵng ngày thường, Gorgon nhấp trà nói giọng tỉnh bơ. Khẽ đặt chiếc tách sứ lên mặt bàn, bà nhẹ nở nụ cười bán nguyệt tuyệt mĩ. - Chúng tôi đã kiếm được tung tích hộ pháp Miyano.

- T... thật sao? - Kaito khẽ run rẩy sau câu nói nhẹ tựa làn gió trưởng lão phát ra. Kìm nén vui mừng trong lòng, ông kiềm chế gặng hỏi. - Vậy, Zina đang ở đâu?

- Witchcraft. - Một từ mười chữ, Gorgon nhẹ nhàng cười, một nụ cười đầy ắp niềm xúc động.

Kaito thẫn thờ giây lát, hình ảnh cô bé ăn mày ùa về trong trí thức ông, dáng vẻ xấu xí tiềm ẩn, tâm hồn thơ dại thuần khiết, sức mạnh ánh sáng phi thường, và cả đôi mắt ngọc trai đen lấp lánh, cô là ai? Sao lại khiến ông cảm thấy ấm lòng tới vậy? Witchcraft, con gái ông ở Witchcraft, chẳng lẽ...

- Zina Miyano, học viên lớp ánh sáng quý tộc.

Lời Gorgon vừa dứt, quả cầu thủy tinh trên bàn bỗng hiện ra gương mặt nhỏ quen thuộc lem luốc, tóc tai bù xù, quần áo rách rưới, duy chỉ đồng tử trong mắt, là tinh anh nổi bật. Kaito run lên lẩy bẩy, bàn tay vô thức chạm vào quả cầu phép thuật, lòng ông rộn ràng cảm xúc, khóe mắt bắt đầu cay cay. Zina Miyano, cô vẫn giữ cái tên ấy, đứa con gái bảo bối của ông, suốt mười ba năm qua, đã phải chịu rất nhiều ấm ức, khổ cực. Người làm cha như ông lại không thể bảo vệ cô, ông thực không xứng đáng, thực là một kẻ vô dụng.

Khi bí thuật "Bế quan", tức là ngăn chặn người khác đọc suy nghĩ của mình bị phá vỡ, Gorgon cảm nhận được tất cả niềm hạnh phúc mãnh liệt đang dâng trào trong Kaito, khua tay tắt đi ánh sáng trong quả cầu, bà bình tâm nói tiếp.

- Hiện tại Zina không nhớ được gì khi ở vương quốc pháp thuật, sức mạnh cô bé cũng rất yếu. Trước lúc đưa Zina trở về với thân phận thật, tôi muốn ngài hãy dạy bảo con bé, hoàn thành năng lượng Quang thuật.

- Zina mất trí nhớ? Tại sao lại vậy? - Tạm gác niêm vui sướng, Kaito đanh mặt hỏi.

Gorgon nhè nhẹ lắc đầu.

- Tôi chỉ mới tìm được Zina cách đây hơn một tháng, chuyện quá khứ cô bé, tốt nhất ngài nên tự tìm hiểu.

Trưởng tộc Miyano gật gù, khóe miệng vốn không bao giờ cười nay đã tủm tỉm rạng ngời. Trò chuyện quốc sự thêm một lát với trưởng lão, ông xin phép cáo từ, đến kí túc xá thăm con gái bảo bối. Có lẽ cô không nhận ra ông bây giờ, nhưng trong tương lai, ông nhất định, sẽ giúp cô hồi phục sức mạnh, trở thành một thủ lĩnh hộ pháp tài giỏi nhất nhất hành tinh phù thủy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net