Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng ngày thứ ba

Hôm nay là ngày nghỉ, trường vắng tanh không một bóng người, chỉ có dáng vấp kiên cường của Zina quỳ trước trường.Trời đổ mưa, từng hạt mưa nặng trĩu dánh vào mặt, vào người Zina. Từng trận gió như muốn quật ngã cô nhưng Zina vẫn cương định như loài cây xương rồng, đôi mắt nhìn thẳng, khuôn mặt tái, môi trắng bệch. Cả người mềm nhũn như muốn ngã xuống bất cứ lúc nào, tóc ướt trông Zina bây giờ nhếch nhác vô cùng.

Cô cảm giác người mình nóng rang, đôi mắt bắt đầu thấy cảnh vật xung quanh mờ dần. Zina lắc đầu ình tỉnh nhưng lại thấy choáng váng vô cùng. Sức người có hạn, cô đã 2 ngày không ăn gì, lại phải ngồi dưới cái thời tiết thất thường như thế này, Zina chỉ là cô gái yếu ớt vì thế cô đã ngã sụp xuống hòa mình với cái lạnh của mưa

----------------------------------------------------------------------

Trên phòng của mình, Rika bỗng hốt hoảng chạy qua hội học sinh hét toáng lên

- Mọi người… Zina…Zina ngất rồi, Zina ngất rồi._ Giọng nói đứt quãng mang theo bao lo âu

Sáng nay dù được nghỉ nhưng hội học sinh vẫn làm việc, Haru đang ở dưới canteen mua đồ ăn sáng xong nghe vậy

chạy xuốn phía dưới. Yuki vừa đi totlet thấy mọi người vậy biết có việc chẳng lành nên đi theo xuống

Tới nơi, Haru ôm lấy Zina, sờ vào khuôn mặt lạnh toát của cô mà thấy đau lòng. Haru bế cô đi ngược trở lại lên phòng y tế của trường. Rika khóc nấc lên lệ cứ tuôn từ hai khóe mắt, Hotaru thì nhìn với ánh mắt xót thương, Chika vẫn điềm nhiên riêng Yuki đang nắm tay thành nắm đấm, đôi mắt rực lửa đầy hận thù nhìn bóng lưng Haru bế Zina đi

- Zina sao rồi hả cô?_ Rika sốt ruột hỏi

- Hiện tại cô bé bị sốt rất cao lại bị ngấm mưa nên hôn mê sâu, có lẽ vài ngày sẽ khỏi. Người nhà có thể vào thăm

- Zina…Zina à. Cậu không sao chứ, tỉnh lại với tớ đi, Zina à… hức… hức_ Rika quỳ sụp bên giường bệnh của Zina

- Rika à, đừng xúc động quá. Zina sẽ bình phục thôi mà

- Mọi người về nghỉ đi tôi ở lại với Zina_ Yuki nói

- Tôi sẽ ở lại_ Haru tranh giành

- Cậu nên về phòng suy nghĩ vì sao Yuki thành ra như thế này đi thì hơn

- Cậu….._ Haru cầm trong tay quả cầu lửa

-Hai người thôi đi. Yuki đã đến nỗi này rồi mà còn ở đó cãi nhau._ Rika la lên giận dữ

Haru trừng Yuki rồi bỏ đi. Mọi người trong phòng cũng đi về phòng nghỉ ngơi. Phòng bệnh bây giờ chỉ còn Yuki và Zina. Ngón tay cậu lướt nhẹ trên đôi môi nhỏ của cô

- Sao lại ra nông nỗi này chứ? Sao cậu lại không biết bảo vệ mình, cậu có biết tôi lo cho cậu thế nào không?

Yuki lấy chiếc khăn nhúng vào nước nóng vắt khô rồi đắp lên trán cho đỡ nóng.

12h30p cậu lấy khăn lau mặt cho Zina

3h15p Yuki lấy khăn giặt rồi đắp khăn mới cho cô, sau mấy lần thay khăn Zina mới bớt nóng. Cảm thấy yên tâm Yuki ngồi trên ghế thiếp đi vì mệt

Sau khi cậu thiếp đi có một bóng người đàn ông mặc áo choàng đen bước đến gần Zina. Đó là Kaito, khuôn mặt ông đầy lo lắng mang theo chút khổ sở. Ông quỳ bên cạnh giường bệnh của Zina

- Con gái của ta, ta xin lỗi vì bây giờ mới nhận ra con. Ở thế giới khác chắc con khổ sở lắm, ta xin lỗi._ Nói đến đây dòng nước mắt bỗng tuôn ra. Năm đó ông khổ sở biết bao, buồn biết bao khi con gái của mình mất tích

Yuki nghe thấy tiếng ai đó thì thầm nên cựa dậy, cửa sổ căn phòng mở ra gió lạnh ùa vào, cậu ra ngoài đóng cửa lại đến bên Zina sờ trán, xem ra đã đỡ hơn nhiều rồi

Haru bất thình lình mở cửa đi vào mang theo cháo và ít trái cây

-Zina đã tỉnh đâu, cậu mua làm gì thế?

- Khi nào Zina tỉnh cậu ấy sẽ ăn

Cả hai lườm nhau, Yuki bỏ đi cậu biết Haru sẽ chăm sóc Zina nên xuống căn teen mua cái gì đó ăn tạm.

Ngày thứ hai cô vẫn chưa tỉnh, tại phòng bệnh của cô có đầy đủ tất cả mọi người. Haru và Rika trung thành đan tay ngồi bên cạnh giường bệnh, Yuki ngồi trên cửa sổ, Chika thanh thản uống trà, Hotaru chơi điện thoại. Có một số thầy

cô và hiệu trưởng tới thăm cô nhưng Zina vẫn nằm im không động tĩnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net