Chương 40.5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày tổ chức buổi tiệc sắp tới, Zina bận bịu không ngớt việc. Ban ngày cô chăm chỉ luyện tập, đọc thêm sách vở và luyện câu thần chú, đêm xuống thì bị lôi đi thử phục trang, trang sức và phụ kiện trên người. Cứ thế ngày ngày trôi qua, mái tóc nâu ngắn cũn cởn phiêu bồng giữa gió nay cũng đã dài chấm vai.

Trước dạ lễ một ngày, rất đông khách khứa từ khắp mọi miền vương quốc pháp thuật đổ về cung điện hoàng gia, y như trẩy hội xuân tháng giêng.

Đủng đỉnh xách xô nước hiên ngang đi bộ qua các sân thi đấu, Zina hơi nheo mắt né tránh ánh nắng mặt trời. Suốt một tháng luyện tập không ngừng nghỉ, thân hình Zina có chút rắn rỏi hơn, ba vòng tăng lên không ít.

Xa xa bỗng thấy đông người chen chúc, các cung nhân lẫn quân lính đều đổ xô xúm lại, trí tò mò của cô bất chợt ập đến. Mím môi hất mấy sợi tóc lưa thưa trước chán, Zina gồng mình cầm chắc xô nước nặng trịch, xông sáo bôn chen cùng đám đông.

***
Tiết trời hôm nay nắng gắt, xung quanh sân vận động giòn dã tiếng người tung hô dậy đất.

Nắm trên tay cái cán chổi bóng loáng, dáng Hotaru nổi bật in hằn dưới thảm cỏ xanh mướt. Cậu mặc áo sơ mi trơn caramel, quần âu ống rộng, điểm nhấn là áo choàng lông cáo xám xịt tỏa ánh vương tôn quý tộc. Hứng mình dưới nắng gắt, Hotaru gắng nhe răng cười tô đậm hình tượng hotboy lãng tử.

Đối thủ của cậu không ai khác ngoài Haru, anh chàng tóc đỏ điển trai với tính cách kỳ lạ. Haru trông khá lạnh lùng, đôi mắt đỏ nhạt không tia cảm xúc chăm chăm bắn tia lửa về bạn đấu đối diện. Cởi áo choàng đen nhánh giao cho thị hầu, Haru oai phong đạp đất như vị thần Appolo quyền năng lợi thế.

Nhìn hai chàng trai danh tiếng chuẩn bị lao vào giao đấu, toàn thể mọi người có mặt không ngừng la thét cổ vũ. Zina nhíu mày chớp mắt lia lịa, bàn tay cầm xô nước đã buông từ khi nào không hay. Chưa bao giờ thấy Haru thể hiện bản lĩnh, trong tiềm thức Zina bỗng hé nụ cười. Ý trí dập tắt sự vâng lời thầy của cô. Ném xô nước qua một bên, cô hòa mình vào dòng người đông đúc.

***

Rika rít lên thét lớn ở sân vận động nghẹt người, bàn tay cầm chổi khua loạn xạ giữa không khí. Trông cô tựa nàng tiên dáng trần, làn da trắng trẻo bị lớp áo choàng dài tay phủ kín, mái tóc vàng rực nhuốm hơi nắng ấm, bề ngoài rõ ràng là tiểu thư đài các cao quý, nhưng dáng vẻ của cô hiện giờ, chẳng khác gì lũ côn đồ trên chợ Nobura.

Mọi người lơ đãng hướng mắt về cô gái xinh đẹp đang làm loạn, bỏ quên hai anh chàng đẹp trai bay lơ lửng giữa trời.

Hotaru vuốt mặt ngao ngán, trong lòng chỉ muốn xé cô ra làm hai. Hiếm lắm mới có cơ hội thử sức, đánh cùng Haru một trận, vậy mà chưa kịp làm phép, cơ hội quý giá đó đã bị Rika kia đập nát.

Chỉ tay xuống mặt đất, Rika ngước mắt quát to.

- Hai người xuống ngay đây cho tôi. Dám giở trò đánh lẻ hả? Đã bảo đợi tôi với rồi mà. Mau xuống đây!

Hotaru ái ngại nhìn khán giả rì rầm bàn tán, cục tức ngày một lớn dần giữa cuống họng.

Haru hơi ngượng cười, liếc sang Hotaru nói.

- Hay để Rika tham gia luôn?

- Như vậy sẽ không đủ người. - Lắc đầu phủ định quả quyết, Hotaru xua tay toan hạ chổi.

Ngay lập tức, từ phía dưới bỗng vọng lên một giọng nói quen thuộc, đánh tan lời phủ định của Hotaru, và đẩy cuộc chiến đấu đến cao trào.

- Tôi tham gia nữa là đủ người phải không?

Thêm lần nữa, tất cả ánh mắt đổ dồn vào cô gái nhỏ dũng cảm đứng trong đám đông. Hotaru trợn mắt kinh ngạc. Rika bàng hoàng không kém. Mọi người đồng thanh "Ồ" lớn với vẻ khâm phục.

Ai mà chẳng biết ba con người mới cãi lộn vừa nãy đều là hộ pháp tương lai của vương quốc pháp thuật. Ngay từ lúc nhỏ, bọn họ đã được nữ hoàng tận tình chỉ dạy vô số phép thuật cao siêu, cả thần chú và kỹ năng chiến đấu, bọn họ không hề thua kém bất cứ tướng lĩnh nào ở cung điện hoàng gia. Ấy vậy mà giữa thanh thiên bạch nhật, lại có kẻ chán sống, dám mở miệng đòi chia cặp đấu đôi.

Một nụ cười xuất hiện thay cho vẻ bất ngờ, Haru nhếch môi nhún vai, ra hiệu cho Hotaru chọn bạn đấu. Cả hai hạ thấp chổi, mơ hồ nhìn hai cô gái kiêu hãnh đứng trên sân. 
Quét mắt một vòng qua từng người một, Hotaru xoa cằm ngẫm nghĩ. Mặc dù đây chỉ là một cuộc thử sức bình thường, nhưng cậu rất muốn chiến thắng Haru, suốt mười năm sống cạnh Haru, Hotaru chưa bao giờ địch lại cậu, dù chỉ là một ván đấu nhỏ. Năng lực Rika cậu hiểu rõ hơn ai hết, tuy không mạnh bằng nữ hoàng hay trưởng lão Gorgon, nhưng có lẽ cô sẽ là sự lựa chọn hoàn hảo trong trận chiến này. Còn về phần Zina, Hotaru không chắc cô sẽ đấu lại cậu, huống chi người kết hợp ăn ý với cậu nhất xưa nay luôn luôn là Rika. Ừ thì hơi vô lý nếu cậu đòi hợp đội cùng Rika, hơn hết Rika lại đang trong giai đoạn ghét cậu, nhưng vì hy sinh cho sự nghiệp chưa đạt được, Hotaru đành cắn răng xuống nước cầu hòa.

Nài nỉ Rika một lúc, Hotaru khoác vai cô giơ cao chổi thần tuyên bố.

- Tôi và Rika sẽ là một đội.

Zina chen lên trước mặt hai người, đứng sát cạnh Haru ra vẻ quyền thế, vỗ ngực xưng oai.

- Được thôi. Vậy tôi và Haru sẽ kết hợp tác chiến. - Nói đoạn, cô quay qua Haru thì thầm. - Này, tôi chưa có chổi, làm sao mà bay?

Haru ngơ ngác một chập, song liền hiểu ra vấn đề. Mỉm cười gọi lính canh mang tới một cây chổi mới, cậu khẽ cười trộm nhìn Zina. Trông cô có vẻ khác trước không ít, dáng vẻ phong trần và bụi bặm, mái tóc dài hơn một chút, ngoại trừ thói ăn mặc đểnh đoảng nhem nhuốc khi xưa, nom cô như vừa lột xác.

Một tháng trước sau khi về Witchcraft, Haru đột ngột nghe tin Zina xin nghỉ học tạm thời. Cô Pagoda nói nhà cha mẹ nuôi Zina xảy ra chuyện, cô phải ở lại cùng gia đình giải quyết, xong xuôi việc rồi sẽ trở về. Haru chưa bao giờ thấy Zina nhắc đến cha mẹ nuôi, ngay cả tin tức của cô cũng biến mất một cách kỳ lạ. Chẳng ngờ hôm nay lại gặp nhau trong hoàn cảnh này, tuy có nhiều thắc mắc muốn hỏi cô nhưng Haru vẫn cố kìm nén cầm chắc cán chổi.

Anh lính vội vã mang chổi đến, Zina mỉm cười cúi đầu cảm ơn. Nụ cười cô khiến anh chàng sững sờ, ngay cả Haru vô tình để ý cũng nhất thời điêu đứng vài phút.

Trọng tài trận đấu là một quý tộc trẻ vừa vào cung chuẩn bị dự tiệc. Anh ta hào hứng phất cao cờ, cái miệng ngậm còi nôn nao muốn thổi.

Sau khi hai bên sẵn sàng, trọng tài dứt khoát tuýt còi inh ỏi.

Hotaru và Rika vụt bay lên trước. Haru nhẹ cười trấn an Zina, song cả hai cũng bắt đầu trận đấu.

Khán đài kín mít người xem, ai ai cũng cuồng nhiệt cổ vũ cho đội mình hâm mộ.

Rika nháy mắt, nghiêng đầu chúc Zina đối diện may mắn, sau đó cô nàng nhẹ nhàng nhấc chổi lên cao, uốn lượn thành trận đồ mộc pháp, vây hãm lối đánh đối thủ.

Nép sát Zina thủ thỉ nhỏ, Haru bình thản bày chiến thuật.

- Tôi sẽ đánh lạc hướng cấm thuật của Rika để em thoát ra ngoài. Chắc chắn Hotaru sẽ nhằm vào em để loại bỏ, cho đến khi tôi phá vỡ cấm thuật, em hãy cố gắng cầm chân Hotaru. Bầu trời chính là lợi thế của lửa và ánh sáng, tôi sẽ trở lại sau khi hạ xong Rika. Em làm được chứ?

Lời Haru lí nhí nhưng đủ lọt vào tai Zina. Cô gật đầu tuân thủ, song nắm chặt cây chổi, tách khỏi Haru, khai triển bước đầu tiên của kế hoạch.

Bốn cây đũa phép giơ cao trong nắng. Haru phất đũa hô lớn thần chú hỏa thuật, từ giữa trời bỗng ập xuống một khối lửa đỏ hỏn tấn công Rika. Cô nàng nhăn mày né đòn, khóe miệng âm thầm chửi bới.

Là thuật tạo lửa nhờ sức nóng mặt trời, nếu ai dính phải thuật này, thân thể sẽ bị thiêu thành tro, kiểu giống mình ở hệ thái dương ấy. Sức nóng đến hàng ngàn độ C. Ra tay độc ác như vậy, cậu ta thực sự là muốn đốt chết cô.

Nhận thấy vẻ đáng gờm cần cẩn trọng ở đối thủ, Rika thu hồi cấm thuật, tạo kết giới đạt mức độ cao, bảo vệ tính mạng an toàn trước.

Bước một thành công theo đúng dự tính, Zina đảo chổi bay thoát ra ngoài, dè chừng nhìn Hotaru trực diện đang lăm le chuẩn bị làm phép.

Nhẹ nhếch khóe môi mỏng, cậu triệu tập sức mạnh đất, bắn hàng nghìn cây giáo nhọn chĩa về phía Zina. Cô nhanh nhẹn lách người, gọi màn chắn bảo vệ ánh sáng, nhưng không được bao lâu, những mảnh sáng nhỏ từ từ rạn nứt như sắp vỡ tan tành. Mộc thuật của Hotaru không hề đơn giản, rõ ràng cậu ta muốn ép cô rớt xuống đất mà bỏ cuộc.

Ngọn giáo cuối cùng phóng tới, màn chắn thủy tinh vỡ vụn, mũi nhọn đâm xuyên bầu không khí, xoẹt ngang phần cằm má Zina. Cô bám chắc cán chổi, răng găm chặt vô môi, một trạng thái chịu đựng cơn đau dần dần được thiết lập trên nền tảng lý trí kiên cường. Hotaru bất ngờ trước phản xạ phòng thủ của Zina, cô không hề đánh trả, mà chỉ chuyên tâm né đòn. Nắm lấy lợi thế trước mặt, cậu vung đũa đọc thần chú.

"Apphradenki Bentana Xukahara."

Hàng chữ dài chấm dứt, xung quanh Zina bỗng lao đến một luồng khí lạ uyển chuyển thoăn thoắt, khi nó chạm vào cô, cơ thể cô đau điếng. Loại phép thuật này, cô chưa từng đọc qua bao giờ.

Chật vật đoán phương hướng ra đòn của loại thủ thuật kỳ lạ mà Hotaru niệm chú, Zina hồng hộc vừa bám trụ, vừa thở dốc, sức lực ngày một giảm sút nghiêm trọng.

Không để lỡ cơ hội tốt, Hotaru hóa kiếm xông vào toan tấn công bằng vũ lực. Zina dần dần kiệt sức, bàn tay muốn phản đòn nhưng rồi bất lực buông lơi.

Thanh kiếm đá dáng xuống, một tiếng xoẹt vang lên, máu bắn văng tung tóe nhỏ từng giọt lưa thưa.

***
Trong lúc đó, tại trường phù thủy Witchcraft, Poison và Toxic ngoác miệng cười ha hả, thi nhau nhả khói độc, nhấn chìm Witchcraft giữa bầu trời đục ngầu.

Các giáo sư mau chóng sơ tán học viên đên nơi an toàn trước, sau đó cùng họp bàn, nghĩ cách thanh tẩy toàn bộ đám khí độc đấy. Với sức mạnh phù thủy, việc dẹp tan đám bụi tầm thường ấy chỉ là chuyện nhỏ, nhưng vấn đề khó khăn ở đây, đống khói độc đó không đơn giản như họ tưởng tượng. Dù đã cố gắng ngăn chặn, thế nhưng đám khí vẫn đang ngày một ăn sâu vào những nơi trú ẩn của trường học. Đứng trước tình hình phức tạp này, các giáo sư đành lắc đầu chọn giải pháp cầu cứu cung điện hoàng gia.

Bước ra từ căn hầm tối mịt, một chàng trai tóc vàng, khoác áo choàng trắng, khẽ cúi mình chào các vị tiền bối, song nhận lấy bức mật thư, lắc nhẹ cây quyền trượng chuông vàng, mở lối vào không gian bao la rộng lớn, xác định hướng đến hành tinh phù thủy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net