Chương 42.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết thúc hai ngày nghỉ ngơi và chuẩn bị cho cuộc đụng độ không mấy an toàn sắp tới, nhóm hộ pháp, Rei, Yuki và Zina rời khỏi Witchcraft khi trời còn tờ mờ sương sớm. Khác với vẻ sợ hãi và xa lánh hôm qua, Zina cởi mở trò chuyện cùng mọi người, miệng đôi lúc còn tủm tỉm khúc khích. Để đủ thảm đến Tokyo, mọi người quyết định cho ba cô nàng Chika, Rika và Zina ngồi chung một thảm, có bạn thân bên cạnh, Zina thoải mái hơn hẳn so với lúc đi cạnh Haru, chỉ có điều, cô vẫn ngại Chika tính tình lạnh lùng, mặt luôn để ở chế độ âm hàng chục độ cê. Ừ thì biết cô ấy vốn là như vậy xưa giờ, nhưng sống bên nhau mấy năm Zina vẫn chưa thể hoàn toàn thích ứng được.

Tấm thảm hạ cánh sát bìa rừng ngoại ô thành phố, không khí sớm hè có chút hanh hao và nóng nực. Zina thắt lại dây áo choàng, đặt đôi chân giấu trong bôi bốt đế xẹp lang thang ngắm khung cảnh xung quanh. Ở đây chẳng có gì ngoài cây cối, sương mù, gió heo may và tiếng côn trùng rả rích. Hotaru và Rika nhận nhiệm vụ khảo sát địa bàn, Chika trầm mặc thu dọn số thảm bay bỏ vào túi áo khoác, lâu lâu lại quay qua nhìn Yuki và Haru với ánh mắt sâu lạnh.

Rei rón rén đến cạnh Zina, mái tóc hơi rối phiêu phiêu trong gió. Cậu nhìn cô, đồng tử se lại một màu buồn bã. Zina im lặng, chiếc lông vũ bên tai lâu lâu khẽ phấp phới, phát quang trong không gian mập mờ điểm tối. Ngoảnh mặt hướng tầm mắt trôi dạt ra phía xa, Rei thủ thỉ, nhỏ xíu nhưng đủ để cô nghe rõ từng câu từ.

- Xin lỗi.

Chút gió mát làm dịu bầu không khí oi nồng. Zina vẫn lặng thinh không lên tiếng. Cơ bản là Rei hiểu rõ thái độ của cô khi cậu nói ra câu này. Lấy mất nụ hôn đầu đời của một cô gái vô tư hồn nhiên, cậu lại làm cô tổn thương thêm lần nữa. Cậu sai rồi, sai thật rồi. Đáng ra Rei cậu không được phép đụng tới yêu đương, mục đích đột nhập vào Witchcraft của cậu thực chất là để do thám, cậu không còn nhiều thời gian, địa ngục đang chờ cậu về giải thoát. Cậu phải hạ bệ Suria trước khi mụ ta xé âm cõi ra thành nhiều mảnh, cậu đã nhân nhượng mụ hết lần này đến lần khác, nhưng cái bản tính kiêu căng khinh người của mụ càng được đà càng lấn tới. Để tiêu diệt Suria, một mình Darka cậu là không đủ. Cho dù cậu có phục tùng hay trái lệnh mụ, Rei biết rõ rồi một ngày nào đó, Suria sẽ thủ tiêu cậu và chiếm chọn âm giới, như cách mụ đã làm với vương quốc pháp thuật khi xưa. Việc cậu hợp tác cùng Yuki một phần để giảm nguồn nhân lực của lũ tay sai cạnh Suria, phần khác vì cậu muốn nhờ tay nữ hoàng phù thủy quét dọn mụ ta ra khỏi địa bàn và trả lại vị trí sứ giả cho cậu. Nhưng điều cậu không ngờ đến chính là sự xuất hiện của Zina, cô gái nhỏ nhắn ngây ngô luôn khiến cậu phải để mắt, và kết quả là cậu say đắm cô tự lúc nào chẳng hay.

Kết thúc thời gian địa khảo tầm nửa tiếng, cả nhóm tập trung lại gần Chika. Zina mơ hồ thắc mắc bọn họ phải đi đâu để tìm quán cơm địa ngục, cụ thể hơn là dấu tích của Death. Yuki thả chiếc la bàn vàng quen thuộc lơ lửng giữa tầng không, phút chốc quay qua nhìn Zina chăm chú.

- Cô biết đường đến nghĩa trang thành phố chứ?

Cô luống cuống gật gù điệu gà mổ thóc, đột nhiên trong lòng chạnh lại, thoáng sững sờ và bối rối. Tại sao cô cứ mất kiểm soát mỗi khi Yuki bắt chuyện với mình nhỉ? Cậu và cô có gì mà phải ngại. Tự nhủ bản thân phải bình thản lúc giao tiếp với Yuki, Zina đượm giọng hò hè.

- Nó ở cách đây không xa, chắc tầm mười lăm phút đi bộ thôi.

Lời vừa dứt, cả đám nhìn nhau thở phào nhẹ nhõm, thế là không bay nữa, may quá, cứ cái tình trạng ngồi thảm dài dài này, chắc chắn cả bọn sẽ sớm chìm vào giấc ngủ bởi lời ru mát rượi của gió. Hí hửng nhờ Zina xác định rõ địa điểm cần đến, Yuki ra lệnh cho toàn đội chuẩn bị khai triển phép độn thổ. Thật hên vì hồi còn lang thang đầu đường xó chợ, Zina thường lảng vảng quanh khu nghĩa địa để xin đồ cúng thừa, đâm ra địa chỉ cụ thể của con đường đâm ra nghĩa trang Zina ghi nhớ rất rõ. Mặc dù không hiểu tại sao mọi người phải đến nghĩa trang thành phố, và lí do Yuki có quyền làm chủ cả nhóm, thay vì Haru, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn tập trung tinh thần, nhắm mắt, niệm chú và ... hô biến.

***

Một tiếng bùm nhỏ vang lên, bảy nhân ảnh trong thoáng chốc đã đứng trước nghĩa trang Tokyo. Zina ngây ngô hỏi, chiếc khuyên tai lông vũ nhịp nhàng đung đưa.

- Chúng ta đến đây làm gì?

- Tìm Death. - Haru lạnh tanh đáp lời. Ánh mắt không buồn nhìn Zina dù chỉ là liếc. Sau vụ việc nụ hôn đầu ồn ào, Haru dường như biến thành con người khác, cậu lạnh lùng, xa cách, và thái độ có gì đó rất dửng dưng, cứ như Haru đang cố tình xô Zina ra khỏi trận đấu của bản thân và nhóm hộ pháp.

Biết Haru là giận mình nên mới khó gần, Zina không hỏi thêm gì nữa mà chỉ thủ thỉ với Rika, không ngờ lời vừa nói dù nhỏ đến mấy cũng lọt vào tai ai kia.

Dẫn đầu cả nhóm bước qua cánh cổng nghĩa trang bạc phếch bám rêu xanh, Yuki dè chừng đảo mắt quan sát kỹ lưỡng. Bất chợt, từ trên cành cây cao xuất hiện bóng dáng một con đại ưng lớn kêu keng kéc gầm trời, báo hiệu cho một mùa sóng gió chuẩn bị nổi dậy. Haru nheo mày liếc Yuki đầy hàm ý. Rei mỉm cười khinh bỉ. Đại ưng của chúa tể khát máu nổi tiếng khắp xứ anh đào một thời binh chiến cuối thế kỷ hai mươi, có mù Rei cũng đoán ra được, chủ nhân con đại ưng trên cây đó là ai.

Death, xem ra hắn đã sẵn sàng cho cuộc đón tiếp đầy nồng hậu này rồi. Tay sai cuối cùng của Suria, nhất định Rei sẽ không để hắn sống sót rời khỏi nghĩa địa, vì đây vốn là nơi Death cần được chôn cất.

Nắm rõ mục tiêu đã nằm ở phía trước, Yuki lạnh lùng buông những câu lệnh đủ cứng rắn để khiến mọi người nghe theo. Theo như thông tin dò xét từ một số kẻ vất vưởng làm ăn phi pháp với quỷ, quán cơm địa ngục tọa lạc giữa trung tâm nghĩa trang, vô hình và khó tìm thấy, đây là nơi giao thoa của nhiều thành phần chủng loại tồn tại ở trái đất, bao gồm con người, ghost, quỷ sứ, và phù thủy. Họ biết cách để vào quán cơm, trao đổi với nhau mọi thứ họ có, giống chợ Fujita gần trường Witchcraft nhưng đa số những thứ được trao đổi ở chỗ này đều là đồ có khả năng giết chóc hoặc các loại thảo dược độc hại. Phần đa con người trụy lạc khi bước vào quán cơm địa ngục, họ đổi trác bằng linh hồn, thể xác, và thậm chí là cả máu của mình chỉ để đạt được điều họ muốn.

Dặn dò tất cả phải cẩn trọng khi vào cửa quán cơm, tránh đụng độ và xích mích với lũ ô nhược trong quán phòng có sự cố ẩu đả. Mặc dù bọn chúng không mạnh, nhưng đủ khả năng làm náo loạn thành phố thanh bình Tokyo, con người trái đất rất yếu ớt, điển hình là năng lực, tốt nhất là không nên để họ dính dáng tới vụ này.

Đồng ý với quyết định của Yuki, nhóm hộ pháp, Rei và Zina đồng loạt kéo áo choàng che kín nửa mặt, chỉ để lộ một chút tầm nhìn phía trước. Đi cạnh Rika, Zina thắc mắc gặng hỏi.

- Rốt cuộc cái quán cơm gì đó ở đâu thế?

- Kia kìa. - Nhanh chóng tiếp lời Zina không do dự, Rika hếch cằm về thứ mờ ảo thấp thoáng đang dần dần xuất hiện.

Ngạc nhiên trợn mắt há miệng, Zina kinh ngạc đến run rẩy. Thì ra chỗ này là hang ổ quỷ, vậy mà suốt mười lăm năm lê lết kiếm miếng ăn, cô còn mộng tưởng đây là nơi dễ làm ấm bụng mình nhất, toàn bộ đồ ăn nghĩa trang luôn sạch sẽ và đủ dùng đến ba ngày, nếu lúc ấy cô biết rõ bộ mặt thật sau lốt nghĩa trang hương khói, chẳng biết cô có đủ can đảm mà liều mình vô đây.

Nhận ra bộ dạng thất thểu của Zina, Rika khẽ gọi tên bạn. Cánh cửa quán cơm kèn kẹt mở, lôi tâm hồn Zina ra khỏi chuỗi quá khứ kinh hoàng tăm tối. Cô ngước mặt, nhìn Rika mỉm cười, song chăm chú quan sát Yuki đang nói gì đó với gã gác cổng to béo ục ịch, bất giác chán cậu nhăn tít, đuôi mắt hằn vài tia khó chịu. Sau đó Yuki gật đầu, vẻ mặt khá miễn cưỡng.

Zina nghiêng đầu sang Rika thì thầm, tay phải thuận tiện kéo kín chiếc mũ trùm thêm sâu.

- Có chuyện gì sao?

- Yên tâm đi. Yuki sẽ giải quyết ổn thỏa thôi. Hoàng tử luôn biết cách ứng xử trong mọi tình huống mà.

Gật gù ra chiều hiểu chuyện lắm, đột nhiên Zina trợn ngược mắt, quay sang Rika lắc mạnh vai.

- Cậu vừa nói cái gì?

Nhất thời không để ý đến xung quanh, Zina lỡ lời hét lớn. Hàng chục con mắt nhất loạt hướng về vị trí cô. Yuki khẽ nhăn mày đậm hơn. Zina cười giả lả gãi đầu gãi tai.

- E hèm, khụ khụ, cậu muốn bán nó thậy sao?
Chỉnh lại lời nói cho hợp hoàn cảnh, Zina vờ chưng ra bộ mặt buồn rầu. Mọi người thôi không nhìn cô nữa. Gã bảo vệ to béo tránh đường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net