Chương 42.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điện linh lung đông đúc kẻ ra người vào, phía ngoài cửa hai ba toán thuật sư đang lo lắng xì xầm. Vài tì nữ cuống quít lao ra từ phòng nữ hoàng, trên tay là một đống khăn bông đẫm máu.

Riuzo kìm chế cảm xúc nắm chặt tay Libra thoi thóp trên giường, ánh mắt cậu dường như rất muốn khóc. Hổn hển thở, Libra gượng vươn tay chạm lên gò má chồng, nét mặt trắng bệch cố nặn ra nụ cười vuông vắn hoàn mỹ nhất, thều thào qua cuống họng.

- Em không sao. Giúp em quản lý triều chính, gọi Yuki về với em. Em muốn gặp con mình.

Gật gù trong vô thức, Riuzo càng siết chặt cái nắm tay Libra hơn, bờ môi cậu tím lịm như đang kiềm chế cảm xúc. Bất giác, Libra trở mình ho sặc sụa, một ngụm máu đỏ tràn ra khóe môi. Đám thuật sư hoảng sợ kéo nhau vào, kẻ đùn người đẩy mãi mới có người dũng cảm thăm bệnh cho nữ hoàng yếu ớt.

Honso nheo mày nhìn mặt trăng Atenist dần bị che lấp bởi một luồng tối không sao đẩy lùi được. Đúng như dự đoán của hàng ngàn nhà tiên tri năm xưa, nữ hoàng huyền thoại sẽ gặp nguy hiểm khi nguyệt thực bắt đầu xảy đến. Bấm đầu ngón tay tính số ngày nhóm hộ pháp và hoàng tử rời vương quốc pháp thuật, Honso lặng người, thả ánh mắt xa xăm ra khoảng không gian bao la vô tận phía trước.

***

Trước sự cố lớn tiếng của Zina, cả nhóm Yuki ai ai cũng hết sức cẩn trọng, giấu đi mùi phù thủy quý tộc nhờ chiếc áo choàng kỳ diệu do thầy hiệu trưởng phân phát, duy Yuki là trường hợp đặc cách, được tự do mặc trang phục của mình, hầu hết quần áo Yuki đều may bằng loại vải dành cho vua và nữ hoàng, có tác dụng tự bảo vệ và yếm mùi hương rất hiệu quả.

Nép sát Rika cúi gằm mặt, Zina cẩn thận đến từng bước chân, trong đầu vẫn lâng lâng câu nói ban chiều, rằng Yuki là hoàng tử pháp thuật.

Bên trong quán cơm địa ngục là không gian tối mịt và tù mù chút ánh sáng đục ngầu, những kẻ ở đó đa số có hình dáng rất đáng sợ, một số ít trông vừa mắt, và số nhỏ hơn là con người. Họ trùm lên mình các loại áo chùm tối màu, vài kẻ cố tình đội mũ che đi khuôn mặt, trong số đó có nhóm Yuki, cả bọn theo hướng dẫn của cậu luồn lách qua các đám đông tụ tập, đi sâu vô các gian phòng đông nghẹt người, thỉnh thoảng bị tính hiếu kỳ che mờ bộ não, Zina quên béng lời Yuki dặn hồi sáng len lén ngó cái đầu nhỏ vào một vài đám người nào đó xem họ làm gì, ngay lập tức hành động của cô liền bị Haru và Rei kéo cổ lôi đi.

Cười giả lả lấp liếm sự vô ý thức, Zina nép sát Rika, né tránh hàng chục cặp đang hướng nhìn mình, thủ thỉ bằng chất giọng tò mò.

- Này Rika, tại sao chỗ này lại có tên là quán cơm địa ngục vậy?

Rika lơ đễnh nhún vai, bước chân không nhanh không chậm đi giữa Hotaru và Rei.

- Tớ cũng chẳng biết, nghe nói cơm ở đây rất ngon, nên họ mới gọi là quán cơm địa ngục.

- Cơm sao? - Zina thoáng ngạc nhiên.

Ở đây mà cũng có bán cơm? Thực sự cô nhìn không ra đó, lại còn rất ngon là đằng khác, nói đến đồ ăn bụng Zina bỗng chốc sôi sùng sục, từ tối qua tới giờ cô mới ăn có vài lát sanwich, sáng sớm vội đi nên chưa kịp bỏ gì vào dạ dày, không ngờ địa điểm cô đứng lại là một quán cơm ngon nổi tiếng, tự nhiên cô thèm ăn quá đi.

Đọc thấu ý nghĩ tham lam của Zina, Yuki nén phá cười, e hèm kìm ngữ điệu truyền lời tới từng người trong nhóm hộ pháp thông qua tiềm thức.

"Cửa sắt hướng đông nam."

Nghe mang máng tiếng ai đó quen thuộc văng vẳng bên tai, Zina ngây ngô dùng tay ngoáy ngoáy nhằm thông suốt màng nhĩ đặc úng vì cả tháng nay chưa vệ sinh lần nào. Theo chân Rika rẽ vào trước căn phòng có cánh cửa sắt đã han gỉ chầy chụa, Zina ngoái đầu đảo mắt thăm dò tình hình xung quanh, đứng trước cô là Chika và Yuki, trông họ rất giống những người chỉ huy thực thụ, đặc biệt là cái tên Yuki lạnh lùng luôn hành xử khác người kia, Hotaru đứng gần Rika, đi song hành với cô có Rika và Rei kế cạnh, sau cùng là Haru băng lãnh. Cả nhóm hỗ trợ nhau quan sát và phòng thủ, riêng Zina vẫn vô tư như ghé thăm nhà người quen, bởi bao bọc cô bây giờ có tới ba chàng trai sẵn sàng hy sinh bảo vệ.

Gõ từng cùi ngón tay lên cánh cửa chóc vẩy lẩy bẩy, Yuki lặng thinh chờ đợi câu trả lời của kẻ ở trong đó. Vài giây qua đi, âm thanh cót két vang to rùng rợn xô đẩy bầu không khí vốn đã tĩnh mịch nay lại càng u ám hơn, cửa mở, Yuki không do dự mà đặt chân vào ngay lập tức, nhóm cậu thấy vậy liền nối gót theo chân.

Death ngồi chính giữa một bàn ăn lớn, khuôn mặt ẩn nấp dưới lớp mũ áo choàng nửa vời, chỉ để lộ đôi con ngươi đỏ rực tàn ác. Ánh nến yếu ớt không thể chiếu sáng cả căn phòng, đâu đó trong khí quyển vương vãi vị gió tanh tưởi nồng nặc mùi máu. Zina bất giác rùng mình, đứng sát Rika hơn. Hành động của cô tuy nhỏ nhặt nhưng đều thu gọn trong tầm mắt của hai kẻ trước và sau. Zina đang run rẩy, cô sợ bóng tối, sợ thứ mùi gây cảm giác khó chịu ở phòng nhỏ này.

Nhếch mép cười khinh bỉ, Death khẽ nghiêng đầu, nhe ra chiếc nanh nhọn hoắt sáng bóng.

- Chào mừng đến với thế giới của ta, hoàng tử Aries.

Kết thúc màn chào hỏi khiếm nhã mà đầy ẩn ý, Death cuộn hai tay đặt trên bàn, mặt ngẩng cao một chút, tia nhìn giảo hoạt hướng ra phía sau, mỉa mai.

- Là hộ vệ của ngươi ư, hoàng tử? Trông chúng thật ...xinh xắn làm sao.

Lời Death dứt, Hotaru không kiềm chế được thêm nữa toan xông lên cho hắn một trận, ngay tức khắc liền bị bàn tay lạnh toát nơi cô gái bên cạnh níu lại, gìm chặt và nắm chắc. Hotaru bàng hoàng liếc Rika, bỗng từ cánh tay truyền đi loại xúc cảm ấm áp đến kỳ lạ, thức tỉnh cậu nhớ rõ mục đích tới đây là gì và ai mới là kẻ chỉ huy. Nhận ra hành vi nông nổi vừa rồi là không đúng, chỉ vì một phút bốc đồng mà xém nữa cậu đã quên mất lời hoàng tử căn dặn ban sáng. Nén tiếng thở dài vào bụng, Hotaru dịch lùi về sau vài phân thay cho lời cảm ơn đối với cô nàng cạnh mình.

Haru vẫn lặng im như không nghe thấy gì. Rei thì bàng quang hơn bởi cậu vốn không thuộc về nhóm phù thủy. Chika luôn giữ bộ mặt lạnh như tiền, và thậm chí cô còn chẳng quan tâm tên ngồi kia đang nói vớ vẩn gì. Duy nhất chỉ một mình Zina ngơ ngác, mắt mở rộng, lỗ tai lùng bùng lời Death thốt ra. Hoàng tử Aries, thật tuyệt vời, không ngờ Yuki chính là hoàng tử thiệt. Thế mà bao lâu nay cô cứ tự hỏi mình về vị hoàng tử pháp thuật bí ẩn như một con ngốc, ai ngờ cậu ta lại ở cạnh cô đến không tưởng.
Bỏ ngoài tai lời khiêu khích của Death, Yuki tỏ ra lãnh đạm lạ thường.

Nhả nụ cười cợt nhã trên môi, Death kiêu ngạo tựa lưng ra sau ghế, phong thái vô cùng ung dung thư thản, nhếch mày về phía nhóm phù thủy bất động mặc hắn chế giễu nãy giờ.

- Ngươi đến đây tìm ta? - Death hỏi, vẫn thái độ khinh khỉnh ngạo mạn ấy.

Yuki kiễng chân bước lên trước một bước, chống thẳng hai tay trên mặt bàn dài trơn nhẵn, mắt đối mắt với tử thần Death, khẩy cười, nụ cười ma mị của cậu nhất thời khiến hắn có chút đơ cứng. Yuki tiếp lời sau màn đáp trả không kém phần khinh mạt.

- Giá trị của ngươi không đáng để bọn ta mất công tìm kiếm. Ngươi không thể cứ tự coi mình là cái rốn của vũ trụ mãi. Ngươi nghĩ một mình ngươi đủ sức chống chọi với đám hộ-vệ-xinh-xắn này ư? Đừng đánh giá mình cao thế chứ.

Nhếch môi cười khanh khách, Death đột ngột biến mất trong tầng không tối mịt. Quay lại ra hiệu cho mọi người đã đến lúc hành động, Yuki bật nhãn thần lần theo mùi hương Death để lại, khai triển phép dịch chuyển một cách nhanh chóng. Tuân lệch chỉ huy, Hotaru, Rika, Chika kéo áo choàng cuốn chặt mình độn thổ, Rei và Haru nhìn nhau lạnh nhạt, song ánh mắt cả hai rơi trực tiếp vào thân hình còn bất động trơ trọi của Zina. Và rồi Haru đi trước, mặc kệ sắc mặt nửa trắng nửa xanh ở cô, thế nhưng lòng không ngừng thấp thỏm lo lắng.

Kéo áo tới cạnh Zina, Rei thì thầm nhắc nhở, sau đó cũng biến mất. Zina lắc đầu gõ cho tinh thần tỉnh táo lại, cố gắng tập trung hết sức vô nhiệm vụ được nữ hoàng giao phó lần này. Tuy việc Yuki là hoàng tử là một cú sốc lớn đối với Zina, nhưng cô không thể để việc riêng xen vào nhiệm vụ, như vậy sẽ ảnh hưởng tới mọi người trong nhóm, ảnh hưởng đến kết quả toàn đội. Tự nhủ bản thân phải dẹp mọi suy nghĩ rối rắm qua một bên, Zina hít thở lấy tinh thần, nhắm mắt và niệm chú.

***

Con đại ưng lượn vòng thỏa sức trên bầu trời rộng lớn. Đầu hè, từng cơn mưa vào mùa bắt đầu rả rích xua đi cái nóng oi bức nực nội của người dân Tokyo. Sát khu nghĩa trang thành phố là một rừng thông bao la bạt ngàn, các cây thông phát triển tươi tốt, thân mọc thẳng đứng, cành lá xanh rì, một vài cây còn ra quả muộn, thỉnh thoảng có gió ghé ngang, rừng thông sẽ tấu lên vài bản nhạc thiên nhiên xao xuyến. Ấy vậy mà không một ai biết được bí mật ẩn sau dáng vẻ mỹ miều hùng vĩ xanh biếc kia là xác thịt của hàng trăm con người chôn sâu dưới lòng đất, sự phân hủy do môi trường kích động biến các phần mềm người chết thành thứ phân bón tốt nhất thế gian, chỉ cần mưa nắng đều đặn, cây thông trong rừng không cần chăm sóc cũng sẽ tự nhiên phát triển tốt lành.

Ẩn mình sau những thân cây xù xì dị dạng, Death thản nhiên lê đôi chân xỏ giày cao cổ, dẫm lên từng nhành thông khô khốc, gãy vụn và tan tành.

Yuki chặn đứng cuộc tản bộ của Death bằng sự xuất hiện đột ngột. Hắn không quá ngạc nhiên trước khả năng truy tìm dấu vết ở Yuki, cậu ta mạnh, nhưng vẫn chưa phải là đối thủ của hắn.

Sau Yuki là bộ tứ hộ pháp, Rei và Zina. Mọi người đều lên dây cót sẵn sàng chiến đấu. Trời nổi chớp, tô đậm lớp không khí căng như chảo dầu trên bếp lửa giữa hai bên, khẳng định chắc nịch việc đánh nhau là điều không thể tránh ngay bây giờ.

Ra lệnh cho nhóm hộ pháp triển khai ma trận, Yuki lãnh đạm rút đũa thần trong túi áo, Hotaru, Chika, Rika và Haru đồng loạt làm theo, động tác giống nhau y đúc. Cuồng phong chợt nổi dậy, Zina đưa tay che bụi táp vào mắt, Rei tiến lên trước che chắn cho cô.

Death cười điên dại hóa ra cây pháp trượng to dài đen nhánh, xung quanh hắn hoàn toàn bị cô lập bởi lớp hắc khí độc dày. Năm chiếc đũa thần của nhóm hộ pháp và hoàng tử phát huy sức mạnh, chúng mọc dài như những cái cây thần kỳ trong truyện cổ tích, sáng lấp lánh và tràn trề nguồn năng lượng. Zina nhận ra sự khác biệt giữa các cây đũa thần sau khi biến dạng, chúng đổi màu hợp với bốn nguyên tố mà tứ đại hộ pháp đảm nhiệm.

Bất giác Zina lén lườm Rei, khẽ nhận ra sự tương đồng của cô và cậu, Rei không thuộc nhóm hộ pháp, nhưng vẫn có nhiệm vụ giết Death, cậu giống cô, đều là đặc cách hiếm hoi của nữ hoàng, và giờ đây cả hai trở nên thừa thải hơn bao giờ hết trong trận chiến này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net