Chương 2 : Mười bảy phần trăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Cốc cốc*

"Mạc Tổng..."

Mạc Sâm cất vội chiếc vòng tay vào ngay ngăn kéo , khoé mắt có hơi cay cay .

"Có chuyện gì vậy ? Vào đi !"

Một người đàn ông cao ráo bước vào phòng , anh ta bước lại gần vị trí của Mạc Sâm thì thầm vào tai hắn .

"Mạc Tổng ! Có một tin tôi không biết nên nói với ngài ngay lúc này hay không...chuyện này có liên quan đến Hàn Nhi ."

Mạc Sâm nhíu mày , tỏ ra chút bực bội . Cô ta vừa đi khỏi đây không lâu , chẳng lẽ lại gây ra chuyện lớn gì ảnh hưởng đến thanh danh của Mạc gia hay sao ?

"Lục Sinh ! Bao lâu nay cậu theo tôi đi khắp nơi .Chẳng lẽ cậu lại không biết tôi muốn nghe chuyện này hay không sao ?"

"Vậy Mạc Tổng ý ngài là..."

"Nói đi !"

Mạc Sâm giận dữ quát lên . Ánh mắt hắn ta có vẻ như rất muốn biết chuyện gì xảy ra với Hàn Nhi lắm rồi . Đúng là Lục Sinh ngu ngốc !

"......."

"Hàn Nhi cô ấy bị tai nạn rồi...!"

"Sao..?"

Bất chợt , Mạc Sâm đứng dậy khỏi ghế nhìn Lục Sinh với khuôn mặt sửng sốt . Ánh mắt hốt hoảng cho thấy hắn ta vẫn còn lo cho Hàn Nhi nhiều lắm....

"Ngay sau khi chúng ta rời đi ,Hàn Nhi bị một chiếc xe taxi vượt ẩu va phải . Tình hình đang rất nguy cấp.."

"Hiện giờ cô ấy đang ở đâu ?"

"Bệnh viện thành phố - khoa cấp cứu ."

Mạc Sâm lấy vội chiếc áo khoác trên bàn , chạy đi nhanh như tên bắn .

"Anh đứng lại Mạc Sâm !"

Một giọng nói vang lên ngay khi Mạc Sâm bước ra khỏi cửa. Giọng nói ấy là của Nhã Kỹ , cô ta làm gì ở đây ?

"Có chuyện gì ?"

Cô ta bất ngờ chạy đến bên Mạc Sâm , hôn anh ta một cách điên đảo .

"Anh không thể đi ! Cô ta đã phản bội anh . Đây là cái giá phải trả..!"

"Dù sao cô ấy cũng là người tôi yêu ba năm tôi không thể....thể..."

Mạc Sâm ngất lịm đi ngay trước cửa phòng . Nhã Kỳ mỉm cười thoả mãn .

"Viên thuốc đó quả thực có tác dụng.."

.................

Tại bệnh viện thành phố .

"Hàn Nhi không sao chứ bác sĩ ?"

Người con gái hốt hoảng nắm lấy tay vị bác sĩ vừa đi ra khỏi phòng cấp cứu . Ánh mắt dường như đầy ắp sự hy vọng và lo sợ .

"Hiện tại tôi chưa nói trước được điều gì ! Nhưng tỉ lệ thành công của ca này là mười bảy phần trăm.."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net