Đại hội đấu giá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giữa trưa ngày thứ hai, Cửu Tinh Triệu hoán sư Hí Thiên một thân hắc bào đã đi tới phòng đấu giá của gia tộc Bố Cát Nhĩ.

Tuy vẫn chưa lấy ra tấm tạp phiến mà Lạc Lạc đưa nhưng đám thủ vệ vừa trông thấy trang phục quỷ dị của nàng liền lập tức cung kính mời nàng vào trong.

"Hí Thiên đại nhân xin chờ một chút, Lạc Lạc thiếu gia sẽ đến ngay."

Một thị nữ xinh xắn đưa trà cùng điểm tâm đến, khóe mắt len lén đánh giá nàng, mặt cười ửng đỏ.

"Đa tạ." Hoàng Bắc Nguyệt bưng chung trà, dùng tay áo che lại khẽ nhấp một ngụm.

Thân ảnh nhỏ nhắn lại có khí chất cao quý tao nhã, thị nữ nhìn thấy vẻ mặt vô cùng hâm mộ.

Rất nhanh, Lạc Lạc đã nhận được tin tức chạy đến. "Xin lỗi, để ngài đợi lâu." Lạc Lạc áy náy nói, gương mặt anh tuấn hơi ửng đỏ.

"Không sao". Hoàng Bắc Nguyệt lạnh nhạt nói tiếp: "Người đến tham gia đấu giá có nhiều không?"

"Nhiều! Nhiều vô cùng!"

Vừa nói đến vấn đề này, Lạc Lạc liền vô cùng hưng phấn: "Chuyên gia giám định của chúng ta đã xác nhận con Nhện Đỏ kia là Linh thú cấp mười một, tin tức này vừa truyền ra, đám quý tộc trong đế đô gần như đều tới hết! Hiện tại trong phòng đấu giá cũng không còn chỗ ngồi luôn!"

Hoàng Bắc Nguyệt âm thầm cao hứng, khẽ gật đầu, đứng lên: "Buổi đấu giá bắt đầu chưa?"

"Sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi đến phòng khách quý đi."

Lạc Lạc dẫn Hoàng Bắc Nguyệt đi ra ngoài. Ngọn đèn sáng dịu, sàn đấu giá vô cùng rộng lớn giờ khắc này lại hoàn toàn chật kín người, mỗi người đều vô cùng hưng phấn trò chuyện với nhau, thoạt nhìn đều có dáng vẻ "dù chết cũng phải mua được".

Một Linh thú cấp mười một, chỉ cần có nó, thực lực có thể nâng cao bảy, tám phần mười. Vận khí tốt nói không chừng sẽ từ Tam Tinh trung cấp Triệu hoán sư nhảy lên Tứ Tinh luôn.

Thời điểm Lạc Lạc dẫn Hoàng Bắc Nguyệt đi đến phòng khách quý, mọi người đều nhìn nàng bằng ánh mắt sùng bái. Có thể khiến Lạc Lạc thiếu gia tự mình dẫn đi, không hổ là Cửu Tinh Triệu hoán sư a.

Lạc Lạc mười ba tuổi, Hoàng Bắc Nguyệt mười hai tuổi, hai người thân hình cũng không cao lắm. Tuy nhiên một người là thiếu gia của gia tộc Bố Cát Nhĩ, người kia lại là Cửu Tinh Triệu hoán sư, dù chỉ là tiểu hài tử nhưng thân phận của bọn hắn có thể vượt qua bất kì người nào trong phòng đấu giá này.

Hoàng Bắc Nguyệt kiếp trước đã quen với cảm giác vạn người nhìn nên hoàn toàn không thèm để ý, ung dung từ tốn mà đi, khí thế lãnh ngạo cao quý, bất giác tỏa ra phong thái của cường giả.

Thời điểm sắp tới phòng khách quý, trước mặt liền xuất hiện một đám người đi về hướng này.

"Là Thái tử điện hạ đến!" Đám người xung quanh bắt đầu xao động.

Thái tử Chiến Dã trong lòng của nhân dân Nước Nam Dực chính là đại biểu cho tín ngưỡng cao quý nhất, tương lai sẽ kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, nhất định sẽ khiến Nước Nam Dực càng thêm huy hoàng! Hầu hết người dân Nước Nam Dực đều nghĩ như vậy.

"Cả Lục công chúa cũng tới nữa kìa!".

"Thật sao? Nghe nói Lục công chúa thực lực đã đạt đến Tam Tinh, không hổ là muội muội của Thái tử điện hạ!"

Tộc trưởng của gia tộc Bố Cát Nhĩ - Tái Tư Bố Cát Nhĩ tự mình dẫn theo Thái tử Chiến Dã vẻ mặt lạnh lùng.

"Hoàng huynh, nơi này thật là lớn nhỉ!" Một thiếu nữ linh động xinh đẹp đi sát bên Chiến Dã, đôi mắt trắng đen rõ ràng, tò mò nhìn xung quanh phòng đấu giá.

"Để Công chúa điện hạ cười chê rồi". Tái Tư khiêm tốn nói, trên mặt mang theo nụ cười hiền hòa. Gia tộc Bố Cát Nhĩ trên đại lục Tạp Nhĩ Tháp rất được người tôn kính, bất luận Hoàng tộc nơi nào cũng đều không coi bọn hắn như bách tính bình dân mà đối đãi.

Tuy nhiên, vị Công chúa Anh Dạ này có chút kiêu hãnh, nghe Tái Tư nói như vậy liền hừ một tiếng, nũng nịu nói: "Gia tộc Bố Cát Nhĩ giàu có nhất đất nước, bản công chúa cũng không dám chê cười, nghe nói các ngươi ngay cả hoàng tộc cũng đều không sợ mà".

Thái tử Chiến Dã lông mày khẽ nhíu, nhưng Tái Tư vẫn cười nói: "Không dám, tại hạ cũng chỉ là một tên thương nhân, Hoàng tộc của các quốc gia đều nể mặt một tí thôi mà".

Bị Chiến Dã lạnh lùng trừng mắt, Công chúa Anh Dạ cũng không dám tiếp tục bàn luận đề tài này, nhớ tới mục đích chính của hôm nay, nàng liền mở miệng nói: "Con Nhện Đỏ cấp mười một kia bản công chúa rất thích, nhiều người như vậy đến đấu giá, chẳng lẽ muốn bản công chúa phải tranh chấp cùng bọn họ hay sao?"

"Nhện Đỏ có thuộc tính Lôi, muội mua cũng không có tác dụng gì." Chiến Dã nhàn nhạt mở miệng, khẩu khí có chút không vui.

Muội muội điêu ngoa này được hoàng hậu sủng ái quá mức rồi, không biết trời cao đất rộng gì cả.

"Muội thích đấy! Đồ vật muội thích chẳng lẽ còn không cho muội mua về chơi đùa hay sao?"Công chúa Anh Dạ tùy hứng nói.

Tái Tư tộc trưởng vẫn mỉm cười, chỉ là một thiếu nữ mười bốn tuổi mà thôi, không cần thiết tranh luận quá nhiều, huống hồ nàng cũng là công chúa.

Tái Tư chuyển hướng về phía Chiến Dã, nói: "Hôm nay Hí Thiên đại nhân cũng đích thân đến, ta đã an bài cho ngài ấy phòng khách quý số ba."

Chiến Dã trong lòng hơi động, hồi tưởng lọn tóc đỏ như lửa trong tiềm thức, hắn gật đầu, trên gương mặt lãnh khốc cũng không có thần sắc nào khác, bước chân đi về phía phòng khách quý số ba.

"Phụ thân đại nhân!" Lạc Lạc vẫn chưa tiến vào phòng khách quý, nghe được tiếng nói liền chủ động chào đón.

Phía sau hắn, Hoàng Bắc Nguyệt một thân hắc bào đứng bất động, cũng không có ý tứ tiến lên hành lễ.

Công chúa Anh Dạ mày liễu dựng lên, hất cằm kiêu ngạo nói: "Ngươi chính là Hí Thiên - Cửu Tinh Triệu hoán sư mới xuất hiện đúng không?"

Công chúa Anh Dạ sau khi cướp lời của Chiến Dã xong liền bước về phía trước. Nàng quan sát Hoàng Bắc Nguyệt, cặp mắt quét một lượt người mặc áo choàng đen trước mặt.

Mọi người trên sàn đấu giá đều nhìn về phía này, bất giác toát mồ hôi hột.

Công chúa Anh Dạ quả nhiên là được sủng ái quá mức rồi, sao lại dám nói chuyện kiểu đó với một vị Cửu Tinh Triệu hoán sư chứ.

Hoàng thất công chúa với Cửu Tinh Triệu hoán sư. Trận này rất đáng xem!

Lão hồ ly Tái Tư cũng ôm tay đứng ở một bên, mỉm cười xem hí kịch.

Lạc Lạc dù sao cũng còn nhỏ, thấy không khí giương cung bạt kiếm như vậy liền vội nói: "Công chúa điện hạ, con Nhện Đỏ bán đấu giá hôm nay chính là do Hí Thiên đại nhân hàng phục".

"Ta đương nhiên biết người này hàng phục nó!" Kiều man công chúa hừ lạnh một tiếng: "Ta rất thích con Nhện Đỏ kia, chi bằng ngươi đừng đấu giá nữa, trực tiếp bán cho ta đi, ta sẽ trả giá cao!"

Cầm tiền đi ép người, vị công chúa này quả thật không lễ phép chút nào!

Lạc Lạc gương mặt tuấn tú sầm xuống, cao giọng nói: "Con Nhện Đỏ kia đã giao cho phòng đấu giá của gia tộc Bố Cát Nhĩ ta. Nếu công chúa điện hạ thích thì xin dựa theo quy tắc đấu giá bình thường đi!".

Từ khi cùng Hoàng Bắc Nguyệt nói chuyện ở Nguyệt Lạc Cốc, lại còn được sờ qua Băng Linh Huyễn Điểu, Lạc Lạc đối với vị cao thủ thần bí này tràn ngập sùng bái. Hắn không muốn cho người khác sỉ nhục nàng dù chỉ một chút.

"Ta là công chúa, ta nói không cần bán đấu giá thì không cần bán đấu giá!"

Công chúa Anh Dạ điêu ngoa nói, trừng mắt với Hoàng Bắc Nguyệt: "Thế nào? Ngươi có đáp ứng hay không?"

Người áo đen vẫn im lặng bất động, một thân lãnh khốc cũng không hề thua kém Thái tử Chiến Dã.

"Này, bản công chúa hỏi ngươi đấy!" Thấy tên kia dám lờ mình, Công chúa Anh Dạ nổi giận muốn bạo phát.

Chiến Dã ở phía sau thấy vậy liền lập tức nắm bả vai của nàng, trầm giọng nói: "Đủ rồi!".

"Hoàng huynh, người này căn bản không coi muội ra gì!" Công chúa Anh Dạ tức giận chỉ vào Hoàng Bắc Nguyệt, đây là lần đầu tiên trong đời có người dám lờ đi câu hỏi của nàng.

Bỗng nhiên, ánh mắt mọi người đang tập trung về hướng này đột nhiên co rút lại.

Hí Thiên đại nhân di chuyển!

Hoàng Bắc Nguyệt vòng qua Công chúa Anh Dạ, trực tiếp đi thẳng tới phòng khách quý số ba, giống như trước mặt hoàn toàn không có Công chúa điện hạ tôn quý này vậy.

Quả nhiên là không hề đặt nàng vào mắt!

Lạc Lạc khuôn mặt lộ ra thần sắc vui mừng, quá suất xắc! Hí Thiên đại nhân cao cao tại thượng, khí tức vừa tao nhã vừa bá khí, một chút cũng không có kém hơn so với hoàng thất quý tộc!

Công chúa Anh Dạ tức đến mức cái mũi cũng muốn lệch đi, nếu không phải bị huynh trưởng kéo lại, nàng thật muốn xông tới lý luận với tên kia một phen!

Khi Hoàng Bắc Nguyệt sắp bước vào phòng, Chiến Dã cuối cùng cũng mở miệng: "Hí Thiên các hạ, Anh Dạ còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, hi vọng các hạ không để trong lòng".

Đối với Anh Dạ được sủng lên trời này, ngay cả phụ hoàng cũng không thể làm gì được.

Hoàng Bắc Nguyệt đứng lại, hơi nghiêng đầu, khẩu khí bình thản : "Ta không bao giờ cùng hai loại người tính toán, thứ nhất là kẻ yếu, thứ hai là......." Đôi mắt dưới hắc bào hơi chuyển về phía Anh Dạ: "kẻ ngu"

Công chúa Anh Dạ ngây dại, cả Lạc Lạc cùng Tái Tư cũng đều ngây dại. Đám người ngồi gần Hoàng Bắc Nguyệt nghe được những lời nay cũng tập thể hóa đá.

Chỉ có Chiến Dã sau khi ngẩn người thì khóe miệng lại hơi nhếch lên, mang theo ý cười nhàn nhạt. Tên Hí Thiên này thoạt nhìn lãnh khốc thần bí nhưng không ngờ chế nhạo người khác lại độc miệng như vậy.

Trước đông đảo mọi người, Anh Dạ mất hết mặt mũi. Nàng ngày sau nhất định sẽ nghĩ cách báo thù, chắc chắn sẽ rất nhức đầu đây.

Sau khoảng hai, ba giây hóa đá, trong phòng đấu giá bắt đầu vang lên một trận tiếng cười. Tuy rằng mỗi người đều cố gắng hạ thấp thanh âm, bất quá tiếng cười vẫn lọt vào tai Công chúa Anh Dạ. Gương mặt thanh tú của Công chúa Anh Dạ thoáng vặn vẹo, gần như cắn nát răng bạc: "Hí Thiên, bổn công chúa nhớ kỹ ngươi!".

"Anh Dạ, không được tùy hứng như vậy, nếu không lần sau ta không dẫn muộu ra ngoài nữa". Chiến Dã cố nén cười, thần sắc lạnh lùng nói.

"Rõ ràng là kẻ đó coi thường muội...." Công chúa Anh Dạ chu chu miệng, ủy khuất nói.

Phòng khách quý.

Gian phòng được trang trí vô cùng xa hoa, đối diện với bàn đấu giá là cửa sổ trong suốt thật lớn, khách quý ở bên trong có thể quan sát toàn bộ sàn đấu giá, cũng có thể tùy ý ra giá.

Phòng đấu giá có khoảng hơn hai mươi gian phòng khách quý. Giờ phút này, chủ nhân của các căn phòng đó đều không hẹn mà cùng đi đến cửa sổ, tò mò đánh giá phòng khách quý số ba.

Hí Thiên đại nhân trong lời đồn, người có thể thu phục Linh thú cấp mười một đang ở bên trong. Mọi người đều tràn ngập tò mò đối với vị đại nhân này.

Hoàng Bắc Nguyệt ở cạnh cửa sổ nhìn xuống phía dưới. Nàng vốn muốn xem thử người của Tiêu gia có đến hay không, nhưng ngoài ý muốn lại trông thấy bên trong phòng khách quý đối diện xuất một bạch y nhân ảnh.

Nước Bắc Diệu Cửu hoàng tử, Phong Liên Dực.

Chỉ có điều lần này nàng cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng hắn mà thôi. Hắn ngồi xoay lưng về phía cửa sổ, đối diện là một vị cẩm y công tử tay cầm quạt xếp trông rất nho nhã.

Vị công tử kia tác phong nhanh nhẹn, vẻ mặt ôn hòa, không biết Phong Liên Dực nói cái gì, hắn phe phẩy quạt giấy cười rộ lên, nụ cười ấm áp như gió xuân vậy.

"Đó là Tiêu Dao vương - Tống Mịch." Lạc Lạc phát hiện ánh mắt của Hoàng Bắc Nguyệt hướng về phía phòng khách quý kia, vì thế liền vội vàng nói: "Vị bạch y công tử đưa lưng về phía này là Cửu hoàng tử Phong Liên Dực của Nước Bắc Diệu, hiện hắn đang làm con tin ở Nước Nam Dực".

Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt gật đầu, trong trí nhớ của nàng thì Tiêu Dao vương là một cao nhân lánh đời, là Luyện dược sư cao thủ hàng đầu của Nước Nam Dực.

Người này cậy tài khinh người, mắt cao hơn đầu, không thích giao du vời người khác, cho dù là hoàng thất cũng chưa chắc hắn đã gặp.

Hắn chỉ cần tùy tiện luyện ra vài viên đan dược cũng có thể làm cho đám người quyền quý của các quốc gia tranh nhau đến đầu rơi máu chảy.

Bởi vì Luyện dược sư thực sự quá quý hiếm, mà Tống Mịch đã đến đẳng cấp Lục phẩm Luyện dược sư, loại này đã ít lại càng ít!

Không nghĩ tới hắn dĩ nhiên có thể trò chuyện vui vẻ với con tin của địch quốc như vậy.

Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt liếc mắt một cái rồi trở về chỗ ngồi, chậm rãi uống trà.

Buổi đấu giá sắp bắt đầu, bỗng nhiên lúc này lại có người đẩy cửa đi vào, nói nhỏ bên tai Lạc Lạc mấy câu.

Lạc Lạc hơi nhướng mày, thấp giọng nói: "Hí Thiên đại nhân hiện tại không tiếp khách, ngươi đi bẩm báo lại với An quốc công đi".

An quốc công?

Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu lên, bên khóe miệng lộ ra nụ cười gian xảo, đến đúng lúc lắm!

"Lạc Lạc thiếu gia, mời An quốc công vào đi".

"Vâng". Lạc Lạc gãi gãi đầu, thanh âm của hắn nhỏ như vậy mà cũng bị người này nghe thấy được.

Chỉ một lát sau, An quốc công vẻ mặt hớn hở dẫn con trai bảo bối Tiết Triệt của mình tiến vào, ngẩng đầu nhìn vị thần bí ngồi cạnh cửa sổ. Tay nàng đặt lên bệ cửa sổ, vô cùng nhàn tản tùy ý, thân hình nhỏ nhắn nhưng mơ hồ toát ra phong phạm cường giả, ánh sáng trong mắt như sắp ngưng tụ thành thực thể.

"Bỉ nhân Tiết Ngưỡng, may mắn được quen biết với Hí Thiên đại nhân". An quốc công khách khí đi tới, khom lưng ôm quyền, thịt mỡ trên người liên tục run rẩy.

Hừ, bây giờ thì tự xưng là "bỉ nhân", còn lúc ở Trưởng công chúa phủ thì cứ luôn miệng "bản công, bản công", thái độ thay đổi nhanh như chong chóng vậy.

Hoàng Bắc Nguyệt dùng thanh âm có chút khàn khàn nói: "An quốc công không cần khách khí".

May mắn là Hí Thiên đại nhân này không có tính cách kiêu ngạo như những Triệu hoán sư khác, An quốc công thấy vậy cũng thở phào một tiếng, vội lôi Tiết Triệt đến bên cạnh: "Đây là khuyển tử Tiết Triệt. Hắn vô cùng ngưỡng mộ đại nhân nên ta đã dẫn hắn đến thỉnh an. Triệt nhi, còn không mau tới bái kiến Hí Thiên đại nhân đi".

Tiết Triệt vô cùng cao hứng tiến tới. Mấy gian phòng khách quý khác đều có thể nhìn thấy tình hình nơi này, chuyện hắn có thể cùng Hí Thiên đại nhân nói chuyện trong cùng một gian phòng không chừng ngày mai sẽ lan truyền khắp toàn bộ Thành Lâm Hoài!

" Tại hạ Tiết Triệt, bái kiến Hí Thiên đại nhân". Tiết Triệt vô cùng cung kính khom lưng, chỉ thiếu một chút đã thành góc 90 độ rồi.

Nữ nhân bị hắn hưu ngày hôm qua, hôm nay lại trở thành đối tượng hắn quỳ bái. Nếu Tiết Triệt biết được nhất định sẽ tức giận đến hộc máu.

Vị này chính là Cửu Tinh Triệu hoán sư nắm giữ Băng Linh Huyễn Điểu! Nếu như ngày hôm qua hắn không hưu nàng thì phủ An quốc công của bọn họ đã có thêm một vị Cửu Tinh Triệu hoán sư. Thê tử của Tiết Triệt hắn sẽ là vị Hí Thiên đại nhân được người người sùng bái!

Đáng tiếc... Một tờ hưu thư, ân đoạn nghĩa tuyệt!

Hoàng Bắc Nguyệt khóe miệng chứa đựng ý cười lạnh như băng, đương nhiên cha con An quốc công không thể nhìn thấy.

"Nguyên khí trên người Tiết công tử hẳn là thuộc tính Lôi?"

Tiết Triệt ngẩn ra, tức khắc liền trở nên kích động! Chỉ cần liếc mắt nhìn hắn một cái liền có thể biết thuộc tính nguyên khí của hắn, vị Hí Thiên đại nhân này đến tột cùng là đẳng cấp gì đây !

"Đúng, đúng ạ!" Tiết Triệt kích động đến mức lời nói cũng không còn mạch lạc.

"Con Nhện Đỏ kia cũng là thuộc tính Lôi, nếu như Tiết công tử có thể ký kết khế ước với nó thì thực lực của ngươi có thể tăng lên một cấp đó".

Tiết Triệt trên mặt hiện ra vẻ mừng rỡ như điên, trong lòng âm thầm nghĩ: " Hí Thiên đại nhân đây là đang ám chỉ hắn! Hơn nữa còn rất quan tâm tới thực lực của hắn nha!"

Một vị Cửu Tinh Triệu hoán sư cao cao tại thượng lại quan tâm đến hắn - một tên Tứ Tinh Triệu hoán sư chỉ vừa mới gặp mặt. Lẽ nào Hí Thiên đại nhân thấy trên người hắn có điều đặc biệt gì sao?

Đúng! Khẳng định là như vậy rồi.

Tiết Triệt dương dương đắc ý thầm nghĩ. Thứ đặc biệt trên người hắn sao, nói thật thì Hoàng Bắc Nguyệt cũng có phát hiện ra một điểm, đó là sự ngu đần của hắn hiện rõ ra ngoài.

Nàng chỉ cần nhắc nhở như vậy, An quốc công kia khẳng định sẽ dốc hết sức đi đấu giá con Nhện Đỏ kia. Tình thế bắt buộc mà, cho dù giá tiền có cao đến mức nào thì hắn cũng sẽ không tiếc hết thảy.

Dám chọc nàng, trước hết cứ làm cho bọn hắn thâm hụt chút tài sản cái đã.

"Đa tạ Hí Thiên đại nhân nhắc nhở, ta nhất định sẽ cố gắng mua bằng được Nhện Đỏ kia". Tiết Triệt thề son sắt.

Đợi cha con An quốc công rời khỏi, Lạc Lạc nhỏ giọng hỏi: "Hí Thiên đại nhân, tên Tiết Triệt kia luôn luôn ương ngạnh. Hắn thường bắt nạt những học sinh có thực lực thấp hơn, nếu như hắn chiếm được con Nhện Đỏ kia, thực lực tăng cường e rằng sẽ càng phách lối hơn".

Ở trong mắt Lạc Lạc, Hí Thiên đại nhân giống như thần thánh vậy, tuyệt đối sẽ không cùng hạng người như Tiết Triệt cấu kết làm việc xấu. Bởi vậy nếu Hí Thiên đại nhân đã nhắc nhở Tiết Triệt thì hẳn sẽ có một lý do nào đó.

Hoàng Bắc Nguyệt nhướng mày, lạnh nhạt nói: "Nếu như ngươi không thích một người, vậy trước tiên cứ đem hắn nâng lên thật cao, để cho hắn trông thấy hi vọng, sau đó ngươi dùng một cước đạp hắn té xuống. Chỉ có như vậy mới có thể triệt để phá huỷ hắn".

Lạc Lạc trong nháy mắt đã hiểu ra, trong lòng hết sức vui vẻ. Hóa ra Hí Thiên đại nhân cũng không phải muốn giúp Tiết Triệt, mà là đem hắn triệt để phá huỷ!

Nhưng Hí Thiên đại nhân chẳng phải chỉ mới vừa đến Thành Lâm Hoài sao? Tên Tiết triệt kia như thế nào lại đắc tội đại nhân?

Nhìn thấu nội tâm của Lạc Lạc, Hoàng Bắc Nguyệt khẽ nói: "Bằng hữu của ta bị hắn bắt nạt"

Thì ra là thế, Lạc Lạc bỗng nhiên tỉnh ngộ, tức giận nói: "Tên Tiết Triệt kia cũng quá kiêu ngạo! Đến cả bằng hữu của Hí Thiên đại nhân mà cũng dám bắt nạt! Đáng đời!".

Bỗng nhiên phòng bán đấu giá vốn hơi ồn ào trở nên an tĩnh lại, hội bán đấu giá bắt đầu rồi.

Một nữ đấu giá sư xinh đẹp bước lên sân khấu, người trợ thủ phía sau đẩy theo một cái lồng giam màu vàng rực rỡ. Lồng giam này đã được thêm nguyên khí cấm chế nên dù con Nhện Đỏ kia có dãy dụa cách mấy cũng không thoát được.

Khi chưa cùng Triệu hoán sư chính thức ký kết khế ước thì Linh thú bị thuần phục vẫn còn tương đối nguy hiểm, vì vậy phải dùng loại lồng giam đặc thù này nhốt lại.

Lồng giam xuất hiện trước mặt mọi người, con Nhện Đỏ kia hung ác trừng mắt, cả người màu đỏ rực chói mắt, trên người Lôi thuộc tính nguyên khí dao động cực kì mãnh liệt!

Con Linh thú cấp mười một này tuy đã bị thuần phục nhưng toàn thân vẫn tràn ngập sát khí, trừ phi có Hoàng Bắc Nguyệt áp chế, bằng không đừng ai mơ động vào nó được.

Trong phòng đấu giá không ít người trái tim bắt đầu đập thình thịch. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Linh thú cao cấp như thế này, trong mắt ai nấy đều lộ ra thần sắc tham lam.

Nếu như có thể thu vào tay thì thật tốt, chỉ cần ký kết khế ước với con Nhện Đỏ này thì mặc kệ ngươi thực lực như thế nào, chỉ cần đối thủ từ Ngũ Tinh Triệu hoán sư hoặc Cao cấp Chiến sĩ trở xuống thì liền có thể đánh một trận.

Cái này có thể bù lại việc không đủ thiên phú bẩm sinh, từ kẻ trunh bình trở thành cường giả. Hơn nữa Nhện Đỏ sau khi ký kết khế ước thì vẫn tiếp tục tu luyện, nhờ vậy chủ nhân của nó cũng được "ăn ké" (nếu chủ nhân thiên phú kém thì Nhện Đỏ kéo đi, nếu thiên phú tốt thì thành "đôi bạn cùng tiến"), dẫn đến tốc độ tu luyện tăng lên gấp bội.

Tiết Triệt ngồi trong phòng khách quý khi thấy Nhện Đỏ được đem ra thì hô hấp cũng bắt đầu dồn dập, cả người run lên.

"Phụ thân, chỉ cần con có được hắn nhất định ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn!

An quốc công sờ sờ cằm, khẽ gật đầu, con mắt nhỏ như hạt đậu sáng lên "Đúng vậy, con Nhện Đỏ này mặc kệ trả giá bao nhiêu thì chúng ta cũng phải thu được!". Hai cha con đều lộ ra ánh mắt kiên định.

Mà trong một phòng khách quý khác, Công chúa Anh Dạ đang nằm sấp trên cửa sổ, một đôi mắt hạnh không ngừng xoay chuyển nhìn chằm chằm vào con Nhện Đỏ trong lồng giam, ngoẹo cổ nhìn Chiến Dã sau lưng, nói: "Hoàng huynh, cái tên Hí Thiên kia thực sự chỉ dùng một chiêu liền đem Nhện Đỏ cấp mười một giết trong nháy mắt sao? Những lính đánh thuê kia sẽ không lừa huynh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#phượng