10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng tôi phải là người dọn dẹp đống hỗn độn mà Jake và Serin đã tạo ra. Tôi thật sự rất mệt vì phải tốn năng lượng với hai con người kia - họ đúng là đi quá giới hạn mà. Tôi là phế thải đối với họ sao? Tôi nghĩ là vậy.

Đột nhiên điện thoại phát ra tiếng chuông tin nhắn làm tôi giật mình.

Tôi nhanh chóng mở điện thoại lên và hóa ra là tin nhắn của ngài Heeseung.

"Em thế nào rồi?" - Heeseung

Tim tôi lại đập liên hồi khi đọc được dòng tin nhắn đấy. Liệu ngài ấy nhắn cho tôi để nói về chuyện công việc hay là muốn quan tâm đến tôi đây?

Tôi thật sự rất bối rối.

"Tôi vẫn ổn thôi ngài Lee. Ngài có gặp khó khăn gì trong công việc không?" - Jina

"Không phải, tôi rất nhớ em" - Heeseung

Ngài ấy nhớ tôi thật sao?

"Tôi có thể gặp em không?" - Heeseung

Tôi đóng băng ngay lập tức. Tôi phải trả lời ngài ấy làm sao đây? Jake không cho phép tôi mời hay gặp bất kì bạn bè nào tại căn nhà này. Nhưng cũng chính anh ta lại là người phá luật.

Tôi nghĩ anh ta sẽ không quan tâm nếu Heeseung đến nhà vì cả hai chúng tôi dù gì cũng từng làm việc cùng với nhau.

"Vâng, tôi sẽ đợi ngài" - Jina

-

Tôi đang chờ ngài ấy ở cổng trong khi đang xách một cái túi giấy đầy ắp trái cây và đồ ăn vặt. Sẽ rất kỳ nếu tôi không tặng Heeseung bất cứ thứ gì khi ngài ấy cất công đến thăm tôi. Đó là lý do mà tôi phải-

Chiếc xế hộp đắt tiền của Heeseung chạy đến trước nhà tôi và ngài ấy nhanh chóng xuống xe với một thứ gì đó trên tay. Tôi đóng băng tại chỗ khi lại nhìn thấy Heeseung, ngài ấy, vẫn rất điển trai mặc dù chỉ diện lên người một chiếc hoodie đơn giản và quần jean đen.

Tôi ước gì tôi được ở bên ngài ấy...

Nhưng giờ thì nó hỏng bét hết rồi.

"Jake đâu rồi Jina?" Heeseung hỏi tôi, ngài ấy đứng đối diện tôi với một nụ cười rất đẹp trên mặt.

"Anh ấy đi làm rồi. Nhân tiện thì tại sao ngài muốn gặp tôi vậy, ngài Lee?" Tôi vui vẻ hỏi ngài ấy và ngài ấy lại cười lớn với tôi.

"Cứ gọi anh là Heeseung. đừng quá khách sáo với anh".

"Anh nhớ em" Ngài ấy tiếp tục làm tim tôi đập loạn lên và cả hai đều im lặng.

"Cho anh nè" Tôi phá vỡ sự im lặng giữa cả hai và đưa ngài ấy túi giấy đầy đồ ăn và ngài ấy ngay lập tức nhận lấy nó.

"Cảm ơn em, Jina. Anh sắp chết đói đây này" Heeseung nói với tôi rồi lại nở một nụ cười rạng rỡ. Trông ngài ấy rất hạnh phúc với món quà đơn giản này.

"Anh tặng cái này cho em, anh nghĩ nó rất hợp với em" Ngài ấy đưa tôi một cái hộp in logo Gucci trên đấy.

Lúc đầu tôi khá là do dự nhưng vài giây sau, tôi nhận nó từ Heeseung và mở nó ra một cách lo lắng.

"Cái váy này đẹp thật nhưng nó đắt lắm đấy" Heeseung cười lớn vì câu nói của tôi trước khi vỗ vào đầu tôi vài cái.

"Anh sẽ làm hết tất cả để làm em hạnh phúc" Heeseung đáp lại tôi làm trái tim tôi ngày càng đập nhanh.

"Tại sao anh lại ở đây?" Tôi nhìn về phía người đứng sau ngài ấy và thật tệ, hóa ra là Jake.

Heeseung xoay lưng lại đối mặt với anh ta và nở một nụ cười thật tươi trong khi đi về phía anh ta để bắt tay nhưng Jake hoàn toàn phớt lờ ngài ấy.

"Tôi chỉ muốn bàn chuyện công việc với vợ anh một chút thôi" Heeseung trả lời và Jake đột nhiên nở một nụ cười tự mãn trước câu trả lời của ngài ấy.

"Công việc? Vậy anh tặng quà cho cô ấy làm gì? Nó liên quan đến công việc của anh sao?" Jake tức giận trả lời ngài ấy nhưng thay vì vậy, Heeseung trông rất thoải mái và bình tĩnh.

Tôi nhanh chóng tiến về phía Jake và nắm lấy cánh tay anh ta để can ngăn hai người ẩu đả nhau. "Jake, thôi đi" Tôi nói với anh ta nhưng anh ta lại hoàn toàn phớt lờ tôi và nhìn thẳng vào Heeseung.

"Tôi không thích một ai gặp vợ tôi cả. Anh nên xin phép tôi trước mặc dù hai ta đang hợp tác cùng một dự án với nhau. Tôi tôn trọng anh như một người đồng nghiệp nhưng tôi không thích bất cứ thứ gì liên quan đến cô ấy" Jake tức giận nói với Heeseung.

"Tôi xin lỗi nhưng cô ấy là thư ký của tôi. Tôi nghĩ điều này không sai khi tôi gặp mặt hay nói chuyện với vợ của cậu" Heeseung lạnh lùng nói với anh ta.

"Vậy thì cứ bàn chuyện hay gặp cô ấy ở công ty đi" Jake phản bác lại.

Tôi nhanh chóng tiến tới Heeseung và kéo tay ngài ấy vào trong xe.

"Em sẽ nhắn anh sau. Em xin lỗi" Ngài ấy gật đầu và cười nhẹ với tôi trước khi nhấn ga với tốc độ nhanh nhất.

-

"Bây giờ cô muốn phá luật đúng không? Cô đang cố làm tôi tức điên đúng không?" Jake tức giận hỏi tôi liên tục trong khi cả hai đi vào trong nhà.

"Anh mới là người phá luật đầu tiên đấy!" Tôi trả lời anh ta, rưng rưng nước mắt suýt khóc trong khi ôm khư khư món quà của Heeseung.

"Han Jina, cô đừng có mà lên giọng với chồng của cô"

"Anh đang tự xem bản thân mình là chồng tôi sao?"

-

"Cô đừng có mà đổi chủ đề" Jake tiếp tục nói và tiến lại gần tôi như kiểu anh ta muốn đánh tôi vậy. Vì thế tôi liền lấy tay tự ôm lấy bản thân để tránh bị đánh thêm lần nữa.

Anh ta từ từ chạm vào tay tôi và xoa lên những vết bầm mà anh ta đã gây ra sau khi đẩy tôi xuống sàn trước đó.

"Anh ta đánh cô sao?" Jake thắc mắc hỏi tôi và ngay lập tức, tôi giấu cánh tay của mình ra sau nhưng anh ta lại nắm lấy vai chặn tôi lại khiến tôi rất ngạc nhiên.

"Nói đi Han Jina!" Anh ta lại lên giọng.

"Đều là do anh hết chứ ai. Anh chính là người làm đau tôi. Anh chính là người đã gây ra những vết bầm này. Heeseung anh ấy không bao giờ đối xử với tôi như thế. Anh ấy sẽ không bao giờ đánh tôi hay làm tôi buồn cả. Anh ấy khác xa so với anh rất nhiều" Tôi vừa khóc nức nở vừa nói, mắt thì dán chặt vào anh ta.

"Sao bây giờ anh lại trở nên lịch thiệp với tôi vậy chứ? Cứ là chính bản thân anh đi. Cứ là một người thích lên giọng với tôi và luôn phớt lờ tôi khi tôi cần sự quan tâm nhất. Anh cứ đi với Serin của anh đi!" Tôi tiếp lời và một mạch tiến tới phòng mình nhưng anh ta nhanh chóng nắm tay tôi lại.

"Tôi mới là người duy nhất có thể chạm vào cô. Tôi chính là người duy nhất. Vì vậy dừng ngay việc động lòng với Lee Heeseung đi vì cô đã có tôi, Sim Jake, chồng của cô" Anh ta nói với tôi và buông tay tôi ra, cởi bỏ chiếc áo thun bên ngoài và đi vào phòng khiến tôi không thể nói lên lời.

"Anh là người nổi điên lên khi tôi động chạm với một ai khác nhưng anh cũng chính là người để cho những cô gái khác chạm vào người anh hay là ôm anh. Đúng là không công bằng" Tôi thầm nghĩ.

-

"Jake, anh có muốn ăn sáng không?" Tôi hỏi anh ta sau khi gõ cửa nhưng lại không nhận được câu trả lời nào cả.

"Tôi từ từ mở cửa và bất ngờ khi anh ta vẫn còn đang ngủ mặc dù bây giờ đã hơn 9 giờ sáng.

Hôm nay anh ta được nghỉ sao?

Tôi ngồi lên giường Jake trong khi cố gắng đánh thức anh ta dậy bằng cách chọt vào má nhưng anh ta còn chẳng thèm động đậy một xíu nào. Chắc hẳn anh ta phải mệt mỏi lắm.

"Jake, dậy đi" Tôi lại chọt chọt vào má anh ta và đột nhiên, một cây bút lông trên bàn anh ta rơi vào tầm mắt của tôi. Tôi chầm chậm lấy nó khi trong đầu tôi thoáng qua một ý tưởng khá điên rồ.

Tôi cẩn thận vẽ râu và một vài cái mụn lên mặt anh ta khiến tôi không phát ra một vài tiếng cười khúc khích - trông nó thật buồn cười. Tôi nhanh chóng cắn môi lại thật nhanh bởi vì tôi rất sợ nếu anh ta đột nhiên bị đánh thức. Sau khi làm xong, tôi nhanh chóng selfie một tấm với anh ấy trong khi đang cố gắng kiềm chế bản thân không cười như lúc nãy.

"Người hâm mộ của anh cần phải thấy tấm hình này" Tôi chầm chậm nói nhưng Jake đột nhiên mở mắt ra, nhìn vào tôi với một ánh mắt sắc lạnh.

"Cô đã làm gì với mặt tôi vậy?" Anh ta lạnh lùng hỏi tôi. "Kh-không-không có gì" Tôi lo lắng trả lời và giấu đi cây bút lông trước khi anh ta chú ý đến nó. Tôi định chạy đi nhưng anh ta nhanh chóng nắm lấy tay tôi, kéo tôi lại gần anh ta làm tôi nằm đè lên người anh ta.

Tôi cố gắng thoát khỏi Jake nhưng anh ta lại nắm tay tôi rất chặt-

"Cô vẫn rất xấu xí" Anh ta buông tôi ra và đi về phía cái gương trong. Khi đó tôi chỉ biết nhắm mắt và che tai lại để chuẩn bị việc bản thân sẽ phải nghe những gì anh ta nói khi anh ta nhận ra những gì tôi đã làm.

"Nè Han Jina, cái này là bút lông dầu đấy!" Anh ta nói lớn trong khi chà đi chà lại mặt mình trước gương.

"Tôi không biết đâu!"

"Tôi có một buổi photoshoot sau vụ này đấy!" Jake thở dài và càng chà mạnh mặt anh ta hơn.

Tôi nhanh chóng nắm lấy tay anh ta và đi vào nhà tắm.

"Cô định làm gì vậy?" Jake tức giận hỏi tôi trong khi đứng trước mặt tôi và nhìn tất cả mọi hành động tôi đang làm.

Tôi cẩn thận cho sữa rửa mặt lên mặt Jake, có lẽ do anh ta khá là cao hơn và chúng tôi cũng đứng cách nhau khá xa bởi vì tôi sợ phải đứng quá gần anh ta. Cho nên cách này làm tôi khó mà có thể rửa mặt cho anh ta.

Sau khi trộn sữa rửa mặt với nước, tôi từ từ chà nhẹ mặt của Jake để tránh nó dây vào mắt anh ta.

"Tôi xin lỗi, tôi cứ tưởng hôm nay là ngày nghỉ của anh" Tôi nói trong khi tiếp tục xoa mặt Jake nhưng anh ta chỉ im lặng trong khi mắt thì dán chặt vào tôi.

"Cô đứng xa tôi quá" Anh ta đột nhiên ôm eo tôi trước khi kéo tôi vào sát anh ta.

"Tôi không được thoải mái cho lắm" Tôi đáp lại anh ta.

Jake lại nhìn vào tôi làm cho tình hình ngày càng trở nên khó xử.

"Tôi có thể hôn cô không?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net