chap7: Chuyến đi thú vị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xe nhà của Serena và Lilie ra tới sân bay.
- Kìa kìa, họ tới rồi! - Mao
Serena và Lilie bước ra khỏi xe thì GS Kukui và mọi người chạy tới.
- Alola. sao các cậu lâu vậy??? - Mao
- Alola. Xin lỗi mọi người nhé! - Serena cười nói.
- Serena cậu cầm gì thế??? - Marumane hỏi cái túi được gói cẩn thận Serena đang cầm
- Bí mật!! - Serena cười nhẹ

- Vé của 2 em đây! - GS Kukui
- Vâng.
- Ta nói với các em chuyện này chưa ta?? Thật ra chuyến đi lần này là do cha của Serena và Lilie tài trợ đó.
- Thật không?? - Mao hỏi
- Tới việc này càng không bằng. - Suiren nghĩ thầm
- Cảm mơn nhé Serena, Lilie. - Kaki
- Cảm mơn 2 cậu. - Satoshi nói
- Được rồi mà. Có gì đâu các cậu đừng ngại. - Serena ngại nói
- Các em chuẩn bị đồ đầy đủ chưa?? - GS Kukui
- Rồi ạ. - tất cả
- Tốt. Máy bay tới rồi kìa! Lên thôi. - GS Kukui
- Vâng.
Từng người lên máy bay và ngồi vị trí mình thích. ( Tất nhiên cặp đôi chính của chúng ta ngồi chung rồi hihi :D) tiếp phía sau là Lilie và Mao, Ngang 2 người đó là GS Kukui và Suiren, phía trên là Kaki và Marumane.
- Sao lại để Serena và Satoshi ngồi chung vậy?? - Mao nói nhỏ với Lilie
Lilie im lặng

- Xin quý khách vui lòng thắt dây an toàn ạ. Máy bay chuẩn bị cất cánh... - giọng nói của cô nhân viên hàng không.
Máy bay bay lên trời.
- Chúng tôi có nước đây. Quý khách ai muốn uống gì không ạ??- 2 cô nhân viên hàng không đang đẩy xe rất nhiều loại nước cho khách
- Cho em 2 ly coca nhé. - Mao nhờ
- Đây nè.
- Cảm mơn chị. Đây Lilie uống đi.
- Arigato Mao-chan

- Tôi muốn 1ly Cafe. - GS Kukui
- Còn em nước lọc - Suiren

- Em 2 ly trà xanh. - Kaki.
- Đây. Marumane

- Chị ơi cho em 2 ly hồng trà. - Satoshi nói
- Đây.
- Arigato Chị - Satoshi
- Nè Serena hồng trà đây.
- Cảm mơn cậu.
( thật ra Satoshi và Serena dấu chuyện yêu đương vì không muốn mọi người biết.)

- Tôi muốn..... - hành khách khác...
*
*
*

Một lát sau mọi hành khách đều chìm vào giấc ngủ. Thì máy bay gặp sự cố.
Tút ụt út .... Tút ụt út..... Tút ụt út.... 1 cô nhân viên hàng không chạy đến buồng lái hỏi cơ trưởng xảy ra chuyện gì. Tiếng báo hiệu làm mọi người tỉnh giấc
- Chuyện gì xảy ra vậy?? - Tất cả mọi người đều reo lên
- Có chuyện gì vậy?? - Satoshi còn chưa tỉnh ngủ hỏi
- Anh à!  Hình như có chuyện gì rồi .- Serena nói với Satoshi
- Chuyện gì thế?? - những người kia cũng dậy
Cô nhân viên hàng không chạy ra tới nơi phát tiếng lấy mic dặn mọi người
- Mọi người xin hãy chú ý. Máy bay có 1 vấn đề nhỏ nên xin quý khách vui lòng về chỗ ngồi thắt dây an toàn vào. Ai có con nhỏ đừng để chạy lung tung. Xin nhắc lại.... Pla... Pla ....
- Sợ quá đi... Không biết làm sao nữa.. pla....pla.. Cả máy bay nhốn nháo.
- Anh à không biết có sao không nữa?? - Serena hỏi
- Không sao đâu! Em đừng lo.... - Satoshi trấn an
-Tớ sợ quá Mao. - Lilie nói
- Tớ cũng vậy!!
- Kaki..... Marumane ôm lấy kaki.
- Các em! Bám chặt vào... GS Kukui
Rầm.....
- Á!!!!!!! - tiếng hét của nhiều hành khách....
Serena bị lật qua Satoshi. Satoshi ôm chặt lấy Serena.
- Không sao đâu. Em đừng lo.  - Satoshi nói
- Ukm em không sao.
2 cặp kia ôm nhau la Á ú (trừ kaki). GS Kukui vịn Suiren lại.
Sau 5 phút như thế máy bay lại bình thường.
- Quý khách yên tâm. Máy bay đã trở lại bình thường....

Giọng cô phát thanh làm mọi người giảm lo lắng.
- sợ quá! - Lilie nói
- Phải đấy - Mao tiếp lời
- Hú hồn. Hazzzz.... - Marumane
- Tạ ơn trời ...-Serena thở dài
- Ukm.  - Satoshi nói
- Không sao rồi các em. - GS Kukui nói (lãng nhách ai hk biết. Cái ông này vô nghĩa quá)
Máy bay bắt đầu hạ xuống từ từ

- A nhìn này là biển đó. - Serena nói
- Phải rồi! - Satoshi chứ ai
- Đúng thật, là biển.... - Suiren thấy vui

- Máy bay sắp hạ cánh tới joto quý khách hãy thắt dây an toàn vào và ổn định chỗ ngồi.

Máy bay hạ cánh xuống tới Joto.

- Wow! Joto đây sao?? - Lilie thích thú
- Đẹp quá... - Mao
- Tuyệt thật! - đây là lần đầu tiên tớ đi xa như vậy... - Marumane.
- Hơn sức tưởng tượng. - Kaki
- Nhìn khá giống với Houen nhỉ!  - Serena nói
- Đi thôi các em.... - GS Kukui
- Vâng.

- Ở đây là thành phố Naisi. Núi thông đỏ ở trong rừng sâu hơn nên chúng ta sẽ đi xe tới bìa rừng. - GS Kukui
- Tụi cháu hiểu.
- Không biết có pokemon gì nữa roto... - Pika...

- Đây là lối đi tới núi thông đỏ duy nhất nên các em đừng đi ra khỏi đường này đó!
- Vâng.

Kaki nhìn Satoshi một lâu rồi nhếch môi cười.
Chiều hôm đó tất cả mọi người mới lên được chân núi thông đỏ...
- Tới rồi! Hơ hơ... - mao nói
- Chưa đâu... Hơ... Hơ... Ở đây mới là chân núi thôi.... Hơ hơ. - Kaki
- Phải đấy. Lên lẹ đi còn dăn lều và ăn tối nữa... GS Kukui...
- Vâng. ...- cả đám mệt khắp người.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net