TẬP 1 (PHẦN 2): Trường Trung Học Canterlot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Sau khi các học sinh trong trường Canterlot học hết các lớp buổi sáng thì giờ cũng là giờ trưa, khoảng thời gian để các học sinh có thể giải lao, ăn uống và giao lưu xã giao với nhau một chút trước khi chuẩn bị cho mấy lớp học buổi chiều.

Hiện giờ, khung cảnh chuyển đến không gian căn tin trường Canterlot và có nhiều học sinh ngồi ở nhiều bàn khác nhau để vừa ăn vừa tám vài chuyện với nhau. Lúc này, cậu nam sinh mới chuyển đến, Aiden, đã lựa đồ ăn của mình lên khay đồ ăn và đi đến một cái bàn trống để ngồi xuống đó ăn trưa. Trong khi các học sinh khác hầu như đều ngồi theo nhóm thì Aiden ngồi một mình, cũng bởi vì bữa này là ngày đầu của cậu nên cậu vẫn chưa quen biết ai trong trường, dù trước đó cậu cũng đã gặp vài người và họ đối xử cũng rất tử tế với người mới tới như cậu.

Lựa được chỗ ngồi, Aiden ngồi xuống cùng với khay đồ ăn của mình và chuẩn bị thưởng thức đồ ăn của trường Canterlot coi có được với khẩu vị của mình không.

???: Ủa, Aiden?

Aiden chưa kịp ăn thì có ai đó kêu tên cậu làm cậu quay mặt lại và cậu nhận ra đó là một cô gái mà cậu đã gặp qua khi nãy.

Applejack: Cậu cũng ở đây ăn trưa hở, cộng sự?

Aiden Blazer: Applejack?

Applejack thấy Aiden thì quyết định lại bàn với khay đồ ăn của mình và ngồi kế bên cậu ấy để giao lưu một chút.

Applejack: Cứ tưởng cậu ra ngoài trường luôn rồi chớ. Òi sao? Cậu có thấy trường mình được hông?

Aiden Blazer: Thấy trường cậu cũng được, học sinh ở đây cũng... hiền thiệt. Nhưng mà...

Applejack: Hm? Nhưng mờ gì?

Vì vẫn còn đang thắc mắc điều gì đó nên Aiden mới định hỏi Applejack.

Aiden Blazer: ... Applejack, hình như... cậu và mọi người ở đây đều biết Sunset Shimmer, phải không?

Nghe đến cái tên đó, Applejack ban đầu tỏ vẻ ngạc nhiên vì Aiden vừa mới bữa đầu vào trường đã nghe đến tên đó, rồi nét mặt lo ngại xuất hiện trên cô và cô gặng hỏi Aiden.

Applejack: C-Cậu gặp nhỏ đó òi hở? N-Nó có làm gì cậu hôn?

Aiden Blazer: Ờ-Ờ không, không có. Tại mình chỉ nghe mấy học sinh ở đây nhắc tên cậu ta hơi nhiều nên mình mới hỏi cậu thôi.

Applejack thở phài nhẹ nhõm khi biết Aiden không gặp chuyện gì. Nhưng rồi nét mặt khó chịu của cô ấy bỗng dưng hiện lên làm Aiden chú ý.

Applejack: Cậu hông sao là tốt rồi. Nhưng mờ nói nghe nè, Aiden... Cậu đi đâu hay là làm gì trong kí trường này thì cũng phải tránh xa con nhỏ đó, nhớ chưa? Cậu mờ nhờn với nó ớ hở? Là nó hông để yên cho cậu đâu. Nó mờ đăng mí hình ảnh xấu của cậu lên confession của trường để bêu rếu cậu ở trển là do cậu ớ.

Aiden Blazer: Th-Thì cái đó mình biết rồi. Nhưng mà... có thực sự cậu Sunset đó là trùm của trường này không?

Applejack: Hm? Ờ thì... cũng gần như vậy. Tại cậu thấy nhiều người nghe lời con nhỏ đó quá nên người ta mới bảo cậu dị hoi, chứ... nhỏ đó cũng hông hẳn là trùm trường mình. Mờ nếu nó là trùm thiệt thì có khi mình đã nghe lời nó từ hồi nó bước chân dô đây òi.

Aiden Blazer: Hm? Là sao?

Applejack: Thì cậu thấy đó, mình hổng phải dạng dễ dãi tới mức phải nghe lời con nhỏ đó như mí đứa học sinh khác đâu. Nhiều lần mình cũng muốn chống đối nó òi, mờ rồi mình cũng... *thở dài* Hổng hiểu sao thấy lúc đó mình ngu thiệt. Mình chỉ còn cách nghe lời nó nói thôi, nó sai mình làm gì mình làm đó, tại...

Aiden khi nhìn thái độ ngập ngừng của Applejack thì cũng hiểu được vì sao cô ấy lại làm hành động như cô ấy nói.

Aiden Blazer: ... *gật đầu* Hiểu rồi. Cậu sợ Sunset sẽ đăng mấy thứ tiêu cực về cậu lên cho cả trường xem chứ gì?

Applejack: *thở dài* Ừ. Mờ thà lúc đó nói hổng quan tâm nó có đăng hay không i, để cho cả trường thấy hết luôn cũng được, còn hơn cứ phải để nhỏ đó lộng hành trong trường mình.

Aiden Blazer: Kệ đi. Mình cũng hiểu vì sao cậu chỉ còn cách nghe lời cậu ta. Với lại mình cũng đã gặp một người cũng giống cậu vậy.

Applejack: Hm? Cậu nói ai dợ?

Aiden Blazer: Cậu có biết Flash Sentry không?

Nghe đến tên đó, Applejack biểu hiện như bản thân cô có quen người đó.

Applejack: Cậu gặp Flash rồi ớ hở?

Aiden Blazer: *gật đầu* Nãy mình có gặp cậu ấy lúc đang đi lang thang trong trường. Với lại... mình cũng thấy lúc đó Flash đang cãi nhau chuyện gì đó với Sunset, rồi sau đó mình cũng nhận ra đó là do Sunset muốn đòi chia tay cậu Flash đó nên cậu ấy mới tức lên như vậy.

Applejack nghe Aiden nói xong thì cô ấy cũng thở dài.

Applejack: Kể ra lại thấy tội cho cậu ý. Thiệt ra mình cũng có quen biết Flash, cậu ý được nhiều bạn bè trong trường quý mến như dị cũng bởi vì cậu ý hay giúp đỡ mọi người, nhất là mí đứa bạn anh em chiến hữu của cậu ấy. Nói thiệt là khỏi cần Aiden nói mình cũng biết chiện Flash và nhỏ Sunset đó chia tay rồi, kí tin đó lan ra hết toàn trường nãy giờ ồi còn đâu nữa?

Aiden Blazer: Vậy sao?

Applejack: Hổng tin hở? Đây, mình cho cậu coi.

Applejack vừa nói vừa móc điện thoại của cô ra và mở trang confession của trường Canterlot lên cho Aiden coi. Khi mở lên thì Aiden mới nhận ra trong trang confession của trường đã có thêm một bài đăng mới nhất và nó chỉ mới được đăng vào vài tiếng trước. Bài đăng đó là của con nhỏ gần như là trùm của trường này, Sunset. Cô ta vừa mới đăng lên một bài nói về việc mình đã chia tay với cậu nam sinh Flash, rồi buông ra nhiều lời chê bai và nhục mạ cậu ấy, nói rằng cậu ấy không hợp gu của mình và thậm chí là vài lời cảnh cáo Flash nếu cậu ấy có đọc được bài đăng này, kèm theo đó là một bức ảnh chụp lại khoảnh khắc lúc cô ta chấm dứt quan hệ của mình với Flash để làm bằng chứng.

Applejack nhận thấy Aiden có lẽ đã hiểu được mọi nội dung của bài đăng kể trên nên cô ấy mới tắt điện thoại đi và cất nó vô trong túi váy của cô.

Applejack: Nói chung ớ, mình cho cậu thấy kí đó là để sau này cậu tự biết cẩn thận né con nhỏ Sunset đó ra hoi. Còn nếu thấy được thì cậu đi méc cô hiệu trưởng hoặc cô hiệu phó hoặc nói chung là mấy giáo viên trong trường là được, tại nhỏ đó ít ra nó vẫn còn biết nghe lời người lớn.

Aiden Blazer: ...

???: Êy! Aiden!

Sau đó xuất hiện một cô gái khác kêu tên Aiden làm cậu ấy để ý về đằng trước thì mới nhận ra đó là cô gái Rainbow Dash mà cậu gặp hồi nãy ở sân banh cùng với khay đồ ăn của mình và ngồi xuống ghế chỗ đối diện với Aiden.

Aiden Blazer: Rainbow Dash?

Rainbow Dash: Cậu có gặp con nhỏ Sunset Shimmer trong trường mình chưa?

Aiden Blazer: Huh? Ờ thì mình có thấy cậu ta hồi nãy rồi.

Rainbow Dash: Dị cậu biết tin gì chưa? Nó dừa mới chia tay—

Applejack: Khỏi nói đâu, Rainbow...

Rainbow chưa kịp tiết lộ thì bị Applejack cắt lời. Nhưng vì một lí do nào đó khiến Applejack không chỉ cắt lời Rainbow Dash... mà còn tỏ thái độ và giọng điệu phiền phức như kiểu khó chịu khi thấy cô ấy.

Applejack: Nãy giờ mình kể hết cho Aiden nghe rồi.

Chưa dừng lại ở đó. Khi nhận thấy sự hiện diện của Applejack trước mặt mình, Rainbow đột nhiên cũng có biểu hiện cau mày khó chịu, kiểu như cô ấy không muốn thấy Applejack.

Rainbow Dash: Applejack...

Dù khó chịu là vậy, Rainbow vẫn đặt khay đồ ăn xuống và ngồi xuống bàn, nhưng vẫn lườm về phía Applejack và Applejack cũng đang lườm về phía Rainbow. Còn Aiden thì cậu cảm thấy khó hiểu khi tự dưng 2 cô gái trước mặt cậu lại có biểu hiện như đang có xích mích gì đó với nhau.

Có lẽ vì không muốn thấy mặt Rainbow nên Applejack mới cầm khay đồ ăn lên và đứng dậy tính đi chỗ khác.

Applejack: Thôi Aiden ăn đi nha. Mình đi chỗ khác mình ăn đây.

Aiden Blazer: Hm? Sao lại đi?

Applejack: Thì ờm... Tại mình nghĩ mình ngồi với cậu chắc cũng hổng có chiện gì để bàn đâu. Với lại...

Applejack vừa nói vừa lườm một cái về Rainbow, người cũng đang đồng thời lườm mình.

Applejack: Mình cũng hổng muốn gặp kí người ngồi đối diện cậu... nên mình mới đi thôi.

Khi đã nói hết những gì mình cần nói, Applejack mới quay mặt bỏ đi và điều này càng làm cho sự khó hiểu của Aiden tăng lên nhiều hơn. Trong khi Rainbow vẫn đang ngồi thảnh thơi ăn uống như kiểu chẳng có gì xảy ra.

Rainbow Dash: Pfft! Hoi kệ i, Aiden. Sao cậu hổng ăn đi? Đồ ăn nguội hết trơn òi kìa.

Aiden vì còn đang thắc mắc việc tại sao Applejack lại đột nhiên bỏ đi đúng lúc Rainbow xuất hiện nên cậu ấy mới không để ý đến chuyện ăn uống. Chưa kể đến việc hồi nãy Aiden còn nghe Applejack nói rằng vì cô ấy không muốn thấy mặt người đang ngồi đối diện Aiden nên cô ấy mới bỏ đi như vậy và Aiden khỏi nghĩ cũng biết cái người ngồi đối diện mà Applejack nói là Rainbow. Vì lẽ đó nên Aiden mới từ từ quay mắt về phía Rainbow để hỏi cô ấy vài câu.

Aiden Blazer: ... Bộ 2 cậu có vấn đề gì hay sao mà nãy lườm nhau ghê vậy?

Rainbow đang ăn thoải mái cho đến lúc nghe Aiden hỏi câu đó thì cô ấy mới dừng ăn và nhìn về phía Aiden với vẻ mặt có vẻ khó xử và có phần căng thẳng vì lí do gì đó, đồng thời thở dài một cách khó chịu.

Rainbow Dash: Ugh... Nhắc lại thấy bực hơn nữa. Tại chiện này xảy ra cách đây cũng khá lâu nên Aiden hổng biết cũng phải thôi. Bữa đó ớ, lúc mình đang luyện tập cùng với lại đội bóng mềm của mình trong phòng tập thể dục như mọi hôm khác ớ... thì tự dưng Applejack từ đâu mở cửa xông dô như đúng rồi, rồi cậu ta lớn tiếng với mình và đội bóng mềm của mình luôn. Hỏi ra thì mới biết Applejack bảo là tại mấy ngày trước cậu ta có nhận được tin nhắn từ mình nói là mình và đội bóng mềm của mình sẽ đến tham dự buổi bán bánh táo của cậu ta diễn ra ngay tại trường. Ờ thì đúng là mình có nói dị thiệt, nhưng òi sau đó thì mình lại nhận được tin nhắn từ Applejack nói là buổi bán bánh táo bữa đó của cậu ta tự dưng phải huỷ vì vài chiện ngoài ý muốn, cho nên mình mới hổng tới. Mình dĩ nhiên là phải có lí do mới hổng tới được chớ! Mình và đội bóng mềm của mình cũng đá cố giải thích cho Applejack nghe lí do khiến tụi mình hổng tới òi, mà cậu ta có thèm nghe kí quỷ sứ gì đâu? Mình còn chưa kịp móc kí điện thoại ra cho Applejack thấy kí tin nhắn do chính cậu ta gửi là cậu ta đã bỏ đi luôn òi ớ! Cậu thấy dị tức hông?

Sau một hồi được nghe Rainbow kể chi tiết từ đầu đến cuối, Aiden mới hiểu được lí do khiến cho Applejack hồi nãy có thái độ không tốt với Rainbow khi 2 người chạm mặt nhau. Nhưng nhận ra Rainbow nói đến đó có lẽ vẫn chưa xong nên Aiden mới ngồi im lặng để nghe cô ấy kể tiếp.

Rainbow Dash: *thở dài* Thiệt chứ, mình đã cố gắng giải thích rồi mà cậu ta hổng chịu tin mình. Mà hông chỉ vậy đâu, cậu ta sau đó còn dám chửi dô mặt mình luôn, vì kí tội quá để tâm đến chiện luyện tập thể thao vớ va vớ vẩn này nọ xong nuốt lời bạn bè mình. Sau đó ớ hở? Mình cũng hông thèm đi tìm cậu ta để giảng hoà nữa. Cứ dị tụi mình chỉ cần gặp nhau ở chỗ nào đó trong trường thôi là 2 đứa coi như 2 người dưng liền, chả thèm muốn nói gì với nhau nữa hết ớ.

Rainbow vừa kể vừa thể hiện thái độ căng thẳng rõ rệt.

Aiden Blazer: Ừm... Vậy ra đó là lí do làm 2 cậu không muốn nhìn thấy mặt nhau.

Rainbow Dash: Ờ. Kể từ sau vụ đó ớ hở? Mình hổng thèm tới thăm nhà Applejack chỉ để ăn bánh táo hay uống rượu táo do nhà cậu ta làm nữa, với lại cũng hổng thèm dám tới giúp đỡ cậu ta việc nào luôn. Hơn nữa là... 2 đứa tụi mình sau đó cũng chả thèm muốn gặp nhau trong kí trường này thêm lần nào nữa.

Aiden Blazer: ...

Rainbow Dash: ... *thở dài* Mờ nói đi cũng phải nói lại... Dù mình với Applejack bây giờ hổng còn chơi thân với nhau như xưa nữa, nhưng trong lòng mình vẫn coi Applejack không khác gì người bạn thân nhất từ trước tới giờ mình có được. Dị nên... mình vẫn mong sao vào một lúc nào đó Applejack có thể sẵn sàng ngồi xuống và làm rõ mọi chiện với mình để 2 bên hông còn hiềm khích gì với nhau. Nhưng mờ... mình nghĩ chắc còn lâu lắm cậu ta mới chịu làm kí đó.

Sau khi đã kể xong hết chuyện, cũng như lí do vì sao bản thân lại có mâu thuẫn với Applejack, Rainbow quyết định để chuyện đó sang một bên và trở lại nét mặt bình thường hệt như lúc cô ấy gặp Aiden ở sân bóng.

Rainbow Dash: Mờ hoi, Aiden ăn i. Sẵn có mình ở đây, 2 đứa giao lưu xíu cho đỡ chán. Cậu thấy sao?

Aiden Blazer: Hm? Ờ-Ờ ừ. Cậu cũng ăn đi.

Nhận ra bản thân ngồi nói hơi lâu nên Aiden mới quyết định ăn luôn bữa trưa của mình, sẵn tiện tám xíu chuyện với cô nàng Rainbow ngồi đối diện để xã giao một chút.



Hoàn tất bữa trưa, Aiden tạm biệt Rainbow và đi ra khỏi căn tin để tiếp tục đi lang thang trong trường xem coi bản thân có làm quen hay bắt chuyện được với ai trên đường đi không trước khi giờ học buổi chiều bắt đầu.

???: Cậu nói bậy bạ gì dợ, Rarity!? Mình có gửi cậu kí email nào đâu mà cậu lại—

???: Ugh! Cậu đừng có chối nữa coi, Pinkie! Bằng chứng rõ rành rành vậy mà cậu còn chối được nữa hả!?

Nhưng đang đi bộ trong yên tĩnh thì tự nhiên Aiden nghe thấy tiếng như ai đó đang cãi vã nhau, mà Aiden lại thấy 2 giọng nói vừa rồi nghe rất quen. Vì vậy, Aiden mới thử đứng nấp sau một hành tủ đồ để coi bên hành lang kia đang xảy ra chuyện gì. Aiden sau đó nhận ra 2 cô gái mà vừa rồi cậu gặp, Rarity và Pinkie, đang cãi cọ lẫn nhau vì mâu thuẫn gì đó không biết.

Rarity: Thà cậu tự thừa nhận chính cậu là người gửi mấy email đó đi, rồi xin lỗi mình một tiếng thôi là được rồi. Chứ mắc mớ gì cậu với mình cứ phải cãi qua cãi lại suốt vậy!?

Pinkie Pie: *tặc lưỡi* Mình chưa hề gửi cậu kí email nào nói là mình được tất cả học sinh trong trường bỏ phiếu chọn làm người phụ trách khâu chuẩn bị trang trí cho mấy kí lễ tổ chức trong trường hết ớ! Với lại ai kiêu cậu cứ lớn tiếng với mình chi!? Rồi rốt cuộc 2 đứa cứ phải cãi nhau vì chiện này hết ngày này qua ngày khác cũng tại cậu hoi ớ!

Rarity: Vậy cậu có hiểu tại sao mình phải lớn tiếng với cậu không? Vì đó không phải một lần, mà đã rất nhiều lần mình không thể nào tình nguyện phụ trách khâu chuẩn bị trang trí lễ cho trường Canterlot rồi đó, cậu có biết không!? Chưa hết! Trong mấy cái email mà cậu gửi ớ... Đây, mình cho cậu coi luôn!

Rarity sau đó móc trong túi váy ra điện thoại của cô và mở tài khoản email của mình lên cho Pinkie coi thì mới biết trong đó đúng thật là trong mục "Hộp Thư Đến" của tài khoản Rarity có khá nhiều email có tên người gửi là Pinkie Pie và chúng đều có cùng một nội dung là cô ấy đã được các học sinh trong trường bỏ phiếu bình chọn làm người làm hết mấy việc trang trí chuẩn bị lễ hội trong trường Canterlot.

Rarity: Nếu cậu nói là cậu không gửi, vậy thì tại sao mấy cái email này đều có cái tên người gửi là tên của cậu!? Cậu nói coi!?

Pinkie Pie: Ủ-Ủa gì!? Nè, mình hông hề gửi mí kí email đó nha! Cậu biết đó giờ nếu mình muốn gửi cậu kí gì thì chỉ cần gửi qua tin nhắn bình thường thôi là được òi, chứ có cần phải lên mí kí email này đâu—

Rarity: Ugh! Thôi mình không cần biết! Nói chung ớ, là mình không muốn đôi co với cậu ở đây nữa. Nếu cậu thực sự muốn mâu thuẫn giữa cậu với mình chấm dứt thì cậu phải tự thừa nhận rằng chính cậu là người đã gửi những cái email này đến cho mình, rồi sau đó xin lỗi mình và tất cả các học sinh khác một cách đàng hoàng thì mình mới bỏ qua cho cậu. Cậu làm sao thì làm, mình không quan tâm. Cái này cũng là do CẬU mà ra thôi!

Nói xong, Rarity nóng mặt bỏ đi. Nhưng trước khi bỏ đi thiệt thì Rarity ngoảnh đầu lại và tặng kèm cho Pinkie Pie một câu cuối.

Rarity: Với lại ớ, lần sau nếu như cậu muốn tổ chức tiệc thì làm ơn bớt cái tính náo loạn của cậu đi, để cho đỡ phiền người khác. Không phải ai trong trường này cũng thích mấy cái bữa tiệc ồn ào của cậu đâu.

Pinkie Pie: C-Cậu nói gì!?

Và rồi Rarity bỏ đi luôn, không muốn đếm xỉa gì thêm với Pinkie Pie chi cho mệt, bỏ mặc Pinkie đứng ở đó cay cú vì cái lời "cà khịa" mà Rarity tặng cho mình.

Pinkie Pie: Hmph! Cậu hổng biết giá trị thực sự của một bữa tiệc là như nào nên cậu mới nói dị hoi, Rarity. Lần sau đừng có hỏi tại sao mình lại hổng ra mặt phụ giúp cậu trong mí khâu chuẩn bị trang trí cho trường nữa!

Cũng như Rarity, Pinkie bỏ đi khỏi hành lang và đi giải quyết việc riêng của mình.

Khi thấy Rarity và Pinkie cùng lúc bỏ đi sau vụ cãi cọ vừa rồi, Aiden mới chịu ra mặt và biểu lộ rõ vẻ mặt thắc mắc về vụ đôi co lẫn nhau giữa 2 cô gái mà cậu mới gặp trong trường này, cũng như việc hồi nãy vì sao Applejack và Rainbow vì lí do gì đó mà lại có ác cảm với nhau.

Aiden Blazer: (... Sao hết Applejack với Rainbow rồi lại đến 2 cậu ấy vậy? Với lại... mình thấy có vẻ như mấy cậu ấy chưa chịu hỏi kĩ lại cái gì đã cãi nhau ầm ầm vậy rồi.)

Nhưng sau một hồi thắc mắc thì Aiden nhận ra bản thân không liên quan với chuyện của mấy cô gái đó nên cậu nghĩ bản thân nên bớt ngóng drama hơn một chút và tập trung nhiều hơn vào việc làm quen với không gian trong trường này.



Trong lúc lang thang, Aiden chợt nhớ đến cái tủ đồ của mình và cậu nhận ra bản thân có vài thứ chưa chuẩn bị cho mấy tiết học buổi chiều. Vì lẽ đó nên cậu quyết định đi bộ đến chỗ tủ đồ của cậu. Việc đi đến tủ đồ của Aiden cũng không quá khó với cậu, vì cậu chỉ cần nhìn một lần là nhớ ngay số tủ của mình nên cũng không mất quá lâu để cậu đến được tủ đồ của bản thân.

Aiden đi đến gần tủ đồ của cậu và mở nó ra. Nhưng đúng lúc Aiden mở cái cánh tủ ra thì cũng là lúc chuông thông báo tin nhắn đến từ điện thoại của cậu bỗng kêu lên một tiếng làm cậu để ý và nhìn vào túi quần của mình. Vì tò mò, Aiden thử móc điện thoại ra và mở lên xem coi thì mới thấy... tin nhắn được gửi đến điện thoại cậu là từ một số điện thoại mà cậu chưa thấy bao giờ.

Aiden Blazer: (Số lạ...?)

Vì trong danh bạ của Aiden chỉ có số của ba mẹ cậu và của cô Celestia nên Aiden mới thấy khó hiểu và bắt đầu nghi ngờ về cái số lạ này ngay lúc nhìn thấy chủ của số điện thoại này gửi tin nhắn đến cho mình. Nhắc đến tin nhắn, Aiden thử mở tin nhắn lên và coi nó nói gì.

Tin nhắn từ số lạ: "Mày ra sân banh đi, thằng lính mới. Tụi tao đợi mày ở đó.".

Tin nhắn chỉ vỏn vẹn vài chữ với nội dung là bảo Aiden ra sân banh của trường để làm gì đó. Aiden nhìn thấy cụm từ "sân banh" và "thằng lính mới" xuất hiện ở trển là cậu cũng biết được cái người vừa gửi tin nhắn này đến cho cậu là một học sinh trong trường này. Nhưng tới lúc cậu để ý đến cái cách xưng hô của người này trong tin nhắn thì cậu nhận thấy tên này có vẻ như là một tên đầu gấu nào đó trong trường.

Không chỉ nhận ra bản thân có vẻ đã trở thành mục tiêu của một thằng khứa ất ơ trẻ trâu nào đó trong trường ngay từ ngày đầu tiên bước chân vào đây, Aiden còn bắt đầu tự hỏi không biết có nên làm theo tin nhắn của tên này bảo cậu hay không.

Dường như cái kẻ bên đầu dây bên kia nhận biết được việc Aiden còn đang hoang mang với tin nhắn trên nên kẻ này tiếp tục gửi thêm một tin nữa để Aiden đọc.

Tin nhắn từ số lạ: "Cũng tại mày mà sáng nay tụi tao hổng kiếm được tí đỉnh nào từ kí thằng 4 mắt Micro Chips nhìn là thấy ghét đó, cho nên tụi tao mới kiêu mày ra. Heh... Mày động dô ai trong kí trường này thì được, chứ mày mờ đụng dô tụi tao òi ớ hở? Là tụi tao hổng để yên cho mày đâu. Mày hiểu chưa, thằng nhóc ác?".

Aiden bàng hoàng nhận ra cái kẻ đang gửi mấy lời đe doạ này

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net