TẬP 2: Kẻ Cắp Vương Miện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



(Equestria...)

Hình ảnh tiếp theo xuất hiện là một xứ sở trông có vẻ ảo diệu và kì bí, đồng thời đây có vẻ là một thế giới có sự tồn tại của phép thuật. Đây là vùng đất Equestria, một xứ sở thần kì mà các cư dân ở đây đều có hình dáng ngựa con và gọi chung là các "pony".

Và cũng vì người dân sống ở đây là các pony nên hiển nhiên cũng phải có sự tồn tại của những thứ kì ảo, điển hình là phép thuật. Dù những người dân ở đây đều là các pony, họ vẫn ứng xử với nhau không khác gì người bình thường và đặc biệt là còn sống rất thân thiện và chan hoà với nhau.

Hiện giờ có thể thấy trước mặt là một vùng đất nhìn lấp lánh, lộng lẫy và huyền ảo cực kì. Nơi đây được các pony gọi là "Vương Quốc Pha Lê", một vương quốc mà đúng như tên gọi của nó, mọi thứ và cả người dân sống tại nơi này đều sáng lấp lánh không khác gì những viên pha lê thực sự. Dù nhìn đẹp và hoà bình là thế, vương quốc này đã không ít lần phải đụng độ với đầy rẫy nguy hiểm đe doạ đến toàn bộ mạng sống của từng người dân sống tại nơi này. Có thể kể đến gần đây nhất là trận đại chiến giữa các Pony Pha Lê, cư dân của vương quốc, và vị vua đại diện cho sự đen tối của trái tim, Vua Sombra. Hắn đã liên tục xâm chiếm Vương Quốc Pha Lê bằng mọi thủ đoạn, thậm chí tàn sát bất cứ kẻ nào dám cản đường hoặc không tuân theo lệnh của hắn. Nhưng thời đại thống trị của hắn đã bị tuyệt diệt hoàn toàn khi một người hùng với lí tưởng công lí mạnh mẽ xuất hiện, Varo Caster. Cậu cùng những người bạn của cậu đã chiến đấu chống lại Sombra với ngọn lửa quyết tâm mãnh liệt cháy rực trong con tim từng người và kết quả đúng như mong đợi, họ đã tống cổ Sombra khỏi Vương Quốc Pha Lê và mang lại hoà bình cho vùng đất này.

Một thời gian khá lâu kể từ sau trận đại chiến lật đổ Sombra diễn ra tại Vương Quốc Pha Lê. Lúc này thì vương quốc vẫn còn yên bình như bao ngày thường không khác gì ngôi làng Ponyville, nơi mà cậu kì mã Varo và những người bạn cậu sống... hay nói đúng hơn là những người bạn gái của cậu. Heh, nghe có vẻ khó tin, nhưng đối với mấy bộ phim—Nhầm! Đối với mấy xứ sở ảo diệu như Equestria thì có lẽ chuyện đó vẫn có khả năng thực hiện được. Tại nhà ga của Vương Quốc Pha Lê, một chuyến tàu của một nhóm hành khách nào đó vừa dừng lại và mở cửa để cho các hành khách đi xuống để họ tiến vào trong vương quốc. Bất ngờ thay, những vị khách này lại chính là Varo Caster, Twilight Sparkle và bạn bè của 2 người. Được biết hôm nay là ngày Hội Nghị Tập Hợp Hoàng Gia, cho nên các công chúa đã quyết định sẽ chọn Vương Quốc Pha Lê làm nơi diễn ra hội nghị. Và cũng vì Varo và Twilight đều đã trở thành người trong hoàng tộc khá lâu về trước nên việc họ đến đây cũng là điều dễ hiểu.

Tiến sâu vào Vương Quốc Pha Lê, cả nhóm bạn cùng đi đến điểm tiếp theo là lâu đài trung tâm của vương quốc, nơi tổ chức hội nghị tập hợp các pony trong hoàng tộc. Lúc này, nhóm bạn đều đang vừa đi vừa ngắm nghía khúc cảnh vương quốc một lát, vì cũng đã lâu rồi họ chưa ghé lại nơi này từ sau vụ chạm trán với Sombra đợt trước. Trong lúc đi, vì thấy Twilight lại có vẻ gì đó kiểu như hơi hơi lo nên Applejack mới thử hỏi thăm cô ấy.

Applejack: Hm? Cậu ổn hôn, Twi? Vui lên i chớ. Nay là bữa hội nghị hoàng gia đầu tiên của cậu ớ, nhớ hôn?

Twilight Sparkle: Huh? Ờ-Ờ không sao đâu, Applejack. Chỉ là... mình cảm thấy hơi hồi hộp xíu thôi—

Pinkie Pie: À ý là cậu đang háo hức á hả!?

Đang nói chuyện thì tự dưng cô nàng tăng—Nhầm! Năng động Pinkie Pie chen dô như mọi lần.

Pinkie Pie: Cậu nói cậu hồi hộp cũng tức là cậu đang rấấất là háo hức muốn gặp lại các công chúa lắm luôn á! Mình nói phải hôn!?

Twilight Sparkle: U-Uh... C-Cũng đúng là vậy thiệt. Nhưng mà—

Applejack: *thở dài* Nói nghe nè, Twi... Biết là cậu đang lo òi, nhưng mờ cậu cứ bình tĩnh i. Cậu mờ hổng vui lên là tụi mình càng lo cho cậu hơn ớ—

Rarity: HUH!? TWILIGHT YÊU DẤU ƠI!

Hết Pinkie Pie thì lần này lại đến lượt Rarity chạy vào và dùng móng tóm lấy 2 bên má của Twilight chỉ để kiểm tra xem coi cô bạn công chúa của mình đã đội vương miệng lên chưa.

Rarity: C-Cái vương miệng trên đầu cậu đâu!? Ê-Ê đừng nói với mình là... cậu để quên ở Ponyville nha!?

Twilight Sparkle: G-Gì? Đâu có? Nó trong ba-lô mình kia kìa.

Twiligh giơ móng chỉ về phía cái ba-lô mà cô mang theo, cũng như dùng để đựng vương miệng của cô và có lẽ vì đeo nãy giờ mỏi vai nên cô ấy mới nhờ Spike mang theo hộ lúc xuống tàu.

Twilight Sparkle: Mình không muốn lấy ra đội bây giờ là bởi vì... không hiểu sao nhiều lúc mình đội vương miệng lên ớ, mình lại... không thấy thoải mái như bình thường. Đó là còn chưa nói đến... cái đôi cánh của mình nữa kìa. Mình vẫn chưa quen với mấy thứ như này.

Rarity: *thở phào* Ui giời ơi, tưởng gì. Mình nói thiệt với cậu luôn ớ, Twilight, là nếu mà sau này mình có một cái vương miêng giống như cậu ớ, là mình sẽ đội nó lên 24/24, không bao giờ tháo ra luôn! Thậm chí lúc đi ngủ mình cũng chả muốn tháo nó ra khỏi đầu mình đâu!

Pinkie Pie: Mà nè, mí cậu! Nói chiện ba láp ba xàm dị được òi đó! Đi tới lâu đài trung tâm gặp công chúa hoi!

Dứt lời, Pinkie cùng những người còn lại, trừ Twilight, cùng nhau háo hức chạy về phía lâu đài trung tâm ngay lập tức. Còn Twilight thì cô vẫn còn hơi lo lắng và hồi hộp vào buổi hội nghị hoàng gia hôm nay, cho nên cô ấy vẫn chưa dám bước chân đi theo bạn mình.

???: Cậu có sao không, Twi?

Sau đó, một giọng nói quen thuộc vang lên từ đằng sau. Twilight quay mặt ra sau nhìn thì mới biết... đó là người bạn trai và cũng là hoàng tử của cô, cậu kì mã đeo kính Varo Caster.

Varo Caster: Nếu hôm nay cậu thấy tâm trạng không tốt thì mình sẽ xin phép các công chúa cho cậu về Ponyville để thư giãn đầu óc xíu. Cậu thấy vậy được không?

Twilight Sparkle: À-À mình không sao đâu, Varo. Cậu đừng làm vậy, bởi vì dù sao hôm nay cũng là ngày tập hợp các pony trong hoàng gia, cho nên mình không thể nào vắng mặt được.

Varo Caster: Mà cậu có chắc cậu ổn thiệt không? Chứ mình là mình thấy cậu có vẻ đang lo chuyện gì rồi đó.

Twilight nhận ra bản thân không thể qua được ánh mắt thấu hiểu nội tâm bên trong con người của Varo nên cô ấy chỉ còn cách bày tỏ sự lo lắng của mình cho bạn trai cô biết.

Twilight Sparkle: *thở dài* Thực ra thì... mình có hơi lo cho buổi tập hợp hoàng gia ngày hôm nay. Mình không biết là mình có làm được không nữa, mình sợ là mình sẽ gây ấn tượng không tốt với các công chúa. Lỡ như... hôm nay lại xảy ra chuyện thì sao?

Varo Caster: Twilight, tụi mình đâu kêu cậu phải gây ấn tượng tốt hay gì với mấy công chúa đâu? Cậu cứ thoải mái đi, tại dù sao cả 7 đứa tụi mình đều rất thân thiết với các công chúa, cho nên mình nghĩ buổi hội nghị ngày hôm nay sẽ ổn thôi. Cậu đừng lo.

Twilight Sparkle: ... Cậu nói cũng đúng thiệt. Mà không hiểu sao... mình cứ thấy hồi hộp, lo lo sao sao ấy. Mình cũng không biết nữa.

Varo Caster: Có phải do cậu chỉ mới được phong làm công chúa mới, cho nên cậu mới lo vậy, phải
không?

Twilight thử ngẫm nghĩ một hồi để coi Varo có nói đúng không. Sau một hồi cảm nhận lại tinh thần mình thì Twilight nhận ra bản thân đang lo lắng đúng như Varo nói.

Twilight Sparkle: ... Có lẽ vậy.

Varo Caster: ... Cậu tưởng chỉ có cậu mới cảm thấy vậy thôi hay gì?

Twilight Sparkle: Huh?

Varo Caster: Heh. Mình nói cậu nghe cái này kì lắm... Không hiểu sao... mình cũng cảm thấy hồi hộp giống như cậu vậy.

Twilight hơi ngạc nhiên.

Twilight Sparkle: C-Cậu cũng vậy hả?

Varo Caster: *gật đầu* Cho nên chỉ cần nhìn mặt cậu vậy thôi là mình cũng đoán được cậu đang lo cái gì. Nhưng mà... dù mình thấy hơi hồi hộp, mình vẫn thấy thoải mái lắm. Biết tại sao không?

Twilight Sparkle: Tại sao?

Varo đến bên cạnh Twilight, đặt một móng lên vai cô ấy trước khi đáp lại câu hỏi trên.

Varo Caster: ... Là nhờ cậu và mọi người đó.

Twilight Sparkle: Huh?

Varo Caster: Tại vì mình không biết các công chúa và những người trong hoàng tộc đều sẽ làm gì vào mấy ngày hội nghị hoàng gia như này, cho nên mình mới hơi lo chút. Nhưng mà mình vẫn thấy khá là thoải mái, bởi vì... mình biết chắc ở đó sẽ có cậu và các pony khác bên cạnh mình. Cậu hiểu không?

Twilight Sparkle: L-Là sao?

Varo Caster: ... Nhiều lúc mình cũng hay lo lắng giống như cậu bây giờ vậy. Mà cho tới khi có sự hiện diện của cậu và những người khác thì mình cảm thấy đỡ lo lắng hơn, vì cậu và các pony khác đều là những người mình quen biết. Chỉ cần cậu và mọi người đứng bên cạnh mình là mình khỏi phải lo gì nữa hết.

Twilight Sparkle: ...

Varo Caster: Nói chung thì cậu khỏi phải bận tâm chuyện gì đâu, Twi, vì đã có mình và mọi người ở trỏng rồi. Nếu cậu có vấn đề gì cần tụi mình giúp thì cứ việc lên tiếng nói tụi mình biết là được, tụi mình sẽ giúp cậu cảm thấy ổn thoả hơn.

Varo sau đó nhẹ nhàng dùng móng để lên cằm Twilight để cô ấy nhìn vào mình.

Varo Caster: Và dĩ nhiên là trong số đó... có cả hoàng tử của cậu rồi, Twily.

Twilight chưa kịp mở miệng đáp lại... thì đôi môi của cô đã được Varo nhẹ nhàng hôn lên làm cô bất ngờ trong giây lát trước khi 2 mắt cô từ từ khép lại để cảm nhận tình thương yêu của bạn trai mình qua nụ hôn. Cả 2 hôn nhau một lúc, rồi Varo nhẹ nhàng kết thúc nụ hôn để Twilight từ từ mở mắt nhìn cậu.

Varo Caster: Cậu thấy đỡ hơn chưa?

Twilight ngẩn ngơ một hồi trước hành động quan tâm của Varo... trước khi nhẹ nhàng mỉm cười với bạn trai mình một cách trìu mến để cho cậu ấy thấy rằng bản thân cô đã dổn định tinh thần hơn khá nhiều.

Twilight Sparkle: *gật đầu* Mình thấy bớt lo hơn rồi. Cám ơn Varo nhiều nha. Cậu tốt với mình quá.

Varo Caster: *gật đầu* Ừm. Tụi mình đi thôi.

Varo sau khi làm cho Twilight thấy bớt hồi hộp hơn thì cậu cùng cô ấy tiếp tục đi theo những người bạn của mình tiến vào bên trong lâu đài trung tâm của vương quốc.





Cả nhóm bước vào trong lâu đài. Đi đến phòng ngai vàng và mở cửa ra thì đập vào mắt họ đầu tiên là các binh lính của vương quốc đã xếp thành 2 hàng dọc tấm thảm trải thành lối đi đến chỗ 3 vị công chúa gồm Công chúa Celestia, Công chúa Luna và Công chúa Cadence ở đằng kia và họ đang dùng kèn thổi bài ca chào đón Varo, Twilight và nhóm bạn vào lâu đài để gặp 3 công chúa. Varo, Twilight cùng bạn bè mình tiếp tục đi dọc theo tấm thảm và đi ngang qua từng binh lính pha lê một để tiến tới chỗ 3 công chúa trong lúc một người trong binh lính pha lê lên tiếng chào đón 2 vị kì mã vừa được phong vào hoàng gia mới đây.

Flash Sentry: Xin chào mừng Hoàng tử Varo Caster và Công chúa Twilight Sparkle đã đến với buổi hội nghị hoàng gia ngày hôm nay!

Sau đó, cả 3 vị công chúa cũng đi xuống và đến chỗ Varo và Twilight để hỏi thăm sức khoẻ 2 người họ sau một khoảng thời gian xa cách khá lâu.

Công chúa Cadence: Twilight của chị, chị biết em sẽ tới mà. Dạo này em có khoẻ không? Lâu lắm chị mới thấy em quay lại đây đó.

Công chúa Celestia: Các em đi đường xa chắc cũng mệt mỏi lắm, phải không? Ta và mọi người đã sắp xếp chuẩn bị phòng riêng cho các em rồi. Các binh lính sẽ dẫn các em về phòng của từng người một. Giờ thì các em về phòng nghỉ ngơi để chuẩn bị cho ngày mai đi.

Twilight Sparkle: *cúi đầu* Tụi em cảm ơn Công chúa Celestia nhiều ạ.

Tiếc thay, chỉ vừa mới gặp lại 3 công chúa là cả nhóm lại phải gặp họ vào ngày hôm sau mới nói chuyện được. Nhưng dù sao đi đường dài nên cả nhóm ai cũng đều thấy mệt lả trong người, cho nên họ quyết định về phòng nghỉ ngơi luôn cho nó khoẻ.





Sau đó, cả nhóm Mane 7 ai cũng đều về phòng người đó nghỉ ngơi. Riêng Twilight và Varo thì chắc tại họ là hoàng tử và công chúa mới được đăng quang gần đây nên họ mới được cho phép ở chung trong một căn phòng.

Trong lúc cậu nhóc Spike và Varo đang chỉnh lại giường gối để lên ngủ thì Twilight đứng ở chỗ một cái bàn có gắn một chiếc gương. Cô ấy từ từ lấy 2 cái vương miệng của mình và Varo ra, rồi để chúng lên bàn. Nhưng Twilight chỉ đặt vương miệng của Varo xuống, còn vương miệng của cô thì cô ngắm nghía nó một hồi trước khi thử đội nó lên đầu và nhìn vào gương. Nhìn bản thân trong gương một hồi, Twilight thở một hơi dài làm Spike và Varo đằng sau để ý, chứng tỏ cô ấy vẫn còn đang lo lắng.

Spike: Hm? Chị sao dợ, chị Twi?

Twilight Sparkle: ... Chị chỉ là đang hơi lo xíu thôi, Spike. Tại... em biết đó, giờ Công chúa Cadence chị ấy giờ đang trị vì nguyên cả cái Vương Quốc Pha Lê này rồi. Mà lỡ như giờ chị đã thành công chúa thì... Công chúa Celestia lại bắt chị cai quản một chỗ nào đó trong Equestria thì sao?

Spike: Á đù! Chị mờ cũng được cai quản nguyên một vương quốc luôn á hả!? Dị thì tuyệt quá òi còn gì nữa!?

Twilight Sparkle: *tặc lưỡi* Tuyệt cái gì? Em thử nghĩ đi, Spike! Bộ em tưởng là chị chỉ cần có một cái vương miệng trên đầu là chị sẽ thành người lãnh đạo tốt hay sao? Chưa chắc đâu!

Varo Caster: *thở dài* Ê nói nghe nè, Twi... Cậu chỉ mới lên làm công chúa có mấy bữa thôi đó. Cậu tưởng công chúa lại bắt cậu đi làm mấy cái việc quá sức đó đối với cậu hay gì?

Twilight Sparkle: Th-Thì mình biết. Nhưng mà—

Biết kiểu gì Twilight sẽ lặp lại câu nói trên hoặc một điều gì đó tương tự nên Varo mới dùng móng che miệng Twilight lại.

Varo Caster: Rồi rồi, mình hiểu! Tóm lại là cậu vẫn còn đang lo cho ngày mai chứ gì?

Vì bị che miệng nên Twilight chỉ có thể gật đầu để trả lời Varo.

Varo Caster: Vậy sao cậu không lên giường nằm đi cho nó thoải mái? Cậu mà càng căng thẳng vậy là tối cậu không ngủ được đâu. Với lại mình cũng nằm chung giường với cậu mà, nhớ không?

Sau đó, Varo từ từ dìu Twilight đến giường và để cô ấy nằm lên đó trước khi kéo mền đắp lên người cô ấy.

Varo Caster: Giờ ớ, cậu cứ nằm ngủ bình thường đi, Twilight. Cậu chỉ cần thả lỏng là được rồi, khỏi phải bận tâm chuyện gì hết.

Rồi Varo nhẹ nhàng dùng tay xoa xoa vào má của Twilight để cô ấy cảm thấy dễ chịu hơn trong lúc ngủ. Chỉ trong chốc lát, bằng vài hành động thể hiện tình cảm của Varo, Twilight dần dần nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Thấy vậy, Varo mới đi qua bên kia giường, nằm lên và đắp mền lên người để nằm kế bên Twilight, rồi chuẩn bị nhắm mắt ngủ theo cô ấy và nhóc Spike đang ngủ ở chiếc giường mini đằng kia.

Nhưng chưa kịp nhắm mắt lại thì Varo cảm thấy tự dưng có cái gì đó làm giường hơi rung rung. Mở mắt ra thì mới biết đó là do Twilight đang cố gập 2 cái cánh cô lại, nhưng có vẻ vì vẫn chưa quen nên đôi cánh của cô vẫn cứ duỗi ra, mặc cho cô ấy có cố tới bao nhiêu.

Twilight Sparkle: S-Sao... không gấp được... vậy trời...!?

Twilight cố gắng một hồi thì cô nhận ra bản thân lỡ làm Varo tỉnh giấc khi cô nhìn ra sau mình thì mới biết vì bản thân làm chiếc giường rung rung lên, cho nên Varo mới không ngủ được.

Twilight Sparkle: Hehe... X-Xin lỗi cậu nha. T-Tại... mình vẫn đang cố gập cánh mình lại thì mình mới ngủ được. Mà không hiểu sao... có gập cánh lại thôi mà mình cũng không làm được nữa...

Twilight cười gượng xin lỗi Varo vì đã làm phiền cậu ấy. Nhưng Varo lại biểu hiện như bản thân không hề cảm thấy bị làm phiền trong lúc ngủ. Thay vào đó, cậu lại cười thầm một tiếng làm Twilight hơi bất ngờ nhìn cậu ấy.

Varo Caster: Nói thiệt là... nhìn cậu giống y chang như mình hồi xưa vậy. Hồi còn bé ớ, mình cũng hay giống cậu vậy nè, cứ đến lúc ngủ là 2 cái cánh của mình cứ bật ra như vậy quài làm mình không ngủ được. Tới lúc mẹ mình đến giúp mình thì mình mới có thể nhắm mắt lại ngủ được. Mình nhớ mẹ mình hồi đó làm như này...

Sau đó, Varo quyết định giúp đỡ cô bạn gái của mình để cô ấy có thể ngủ. Đầu tiên, Varo nhẹ nhàng kéo cả người Twilight lại người mình và để đầu cô ấy vào lồng ngực làm cô ấy có hơi bất ngờ và hiện lên 2 phiếm hồng trên má.

Twilight Sparkle: *đỏ mặt* V-Varo, cậu—

Varo Caster: Shhh...

Varo vừa "suỵt" một cái để Twilight ngừng nói vừa nhẹ nhàng dùng tay đưa ra sau lưng Twilight và từ từ vuốt vai cô ấy để cô ấy cảm thấy thoải mái hơn trong lòng.

Twilight rên lên một tiếng khi bạn trai cô dùng móng chạm vào và mát xa lên lưng cô vài lần. Vì giờ Twilight đang bị Varo giữ trong lòng nên cô ấy gần như không làm gì được. Nhưng rồi sau đó, Twilight từ từ cảm nhận được một sự thư giãn lan toả ra cả người cô, cũng như cảm nhận được sự ấm áp khi được người yêu của mình ôm trong lòng. Twilight dần dần thả lỏng cơ thể và cảm thấy thực sự thư giãn hơn nhiều, đồng thời đôi cánh của cô cũng từ đó mà gập lại hoàn toàn và môi cô nở lên một nụ cười chứa đầy sự dễ chịu trong lòng. Twilight sau đó cảm thấy cơ thể cô dễ chịu hơn, cũng như cảm nhận được đôi cánh của cô không làm phiền cô trong lúc ngủ.

Thấy Twilight có vẻ đã thoải mái hơn, Varo mới nhẹ nhàng đưa tay về, nhưng vẫn giữ Twilight trong lòng cậu.

Varo Caster: Cậu thấy đỡ hơn chưa, công chúa?

Twilight dù muốn trả lời, nhưng có vẻ tâm hồn cô đã được sưởi ấm khá nhiều bởi cử chỉ yêu thương của Varo, cho nên cô ấy mới trả lời bằng việc gật đầu và dụi dụi mặt vào lồng ngực Varo, đồng thời thở phào một cách dễ chịu để biểu hiện sự yên tĩnh mà cô đang cảm nhận được. Thấy vậy, Varo nhẹ nhàng hôn lên trán nàng công chúa của cậu một cái.

Varo Caster: Ngủ ngon, Twily.

Rồi cùng cô ấy nhắm mắt chìm vào giấc ngủ như mọi khi 2 người ngủ chung với nhau.





Màn đêm buông xuống. Lúc này, bên trong lâu đài trung tâm, các vệ sĩ pha lê đang đi tuần tra và canh gác từng ngóc ngách trong lâu đài để đề phòng có kẻ đột nhập.

Ở một hành lang, khi các vệ sĩ đi tuần đang đi kiểm tra xung quanh... thì tại một căn phòng nào đó ở cuối hành lang đột nhiên nó được mở cửa ra từ một kẻ nào đó đứng ở bên trong. Kẻ này sau đó bước ra khỏi phòng sau khi chắc chắn không có ai ở ngoài và kẻ này lộ diện là một pony mặc một chiếc áo choàng đen bao kín khắp cơ thể và che gần như nửa gương mặt. Pony này sau đó lẻn qua từng người đi tuần một chỉ để đi tới đích đến của mình trong lâu đài.

Nào ngờ đích đến của pony mặc áo choàng này... lại chính là căn phòng mà Twilight và Varo đang chợp mắt. Pony này dùng phép thuật nhẹ nhàng mở cánh cửa ra để chắc chắn không gây ra tiếng động và nếu kẻ này có phép thuật đồng nghĩa với việc đây là một kì lân. Kẻ này mở cửa ra một kẽ hở đủ để mình lọt qua và tiến vào bên trong phòng của Varo và Twilight. Lợi dụng lúc 2 người này đang ngủ, pony mặc áo choàng bắt đầu nhắm đến thứ đang để trên hộp tủ để kế bên giường của Twilight và Varo, vương miệng của Twilight. Khi đã đến gần chỗ vương miệng của Twilight trong im lặng, kẻ này sử dụng phép thuật tác động lên vương miệng và đưa nó vào trong chiếc túi mà mình mang theo, đồng thời sau đó móc ra một cái vương miệng giả có hình dáng nhìn không khác gì cái thật và đánh tráo nó với vương miệng thật của Twilight.

Mọi thứ đã xong, kì lân này rời đi trong im lặng. Nhưng vừa mới đi ngang qua chỗ Spike đang nằm, cậu nhóc lỡ quay người qua một bên để cho cái đuôi cậu rớt xuống đất...

*Boom!*

Và kì lân kia lỡ vấp phải chiếc đuôi của Spike làm cô ta ngã xuống sàn gây tiếng động

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net